Hàng Trí Nữ Phụ, Online Chờ Chết

Chương 22: - Là tiếng mưa hay tiếng lòng




Rất nhanh đã vượt qua cả thông đạo, một thế giới cự đại xuất hiện ở trước mặt.

Phật giới!

Phật giới là thế giới thần bí nhất trong Thiên Địa Lục Đạo, rất nhiều người biết rất rõ ràng nhưng căn bản tới không được.

Tựa như Nhiếp Vân, cho dù trên người tu luyện công pháp Phật môn chí cao vô thượng, nhưng trên thực tế ngay cả một cao tăng Phật môn cũng chưa thấy qua.

- Phật giới rất bài xích người xa lạ, ta tu luyện qua một ít công pháp Phật môn, còn có thể vàng thau lẫn lộn, Nhiếp huynh, nếu không ta truyền thụ cho ngươi bộ công pháp này...

Trước kia Tiêu Nhiên đã tới Phật giới, đối với quy củ của thế giới này biết rất rõ ràng, nói ra.

- Công pháp Phật môn? Không cần!

Nhiếp Vân cười một tiếng, thân thể khẽ động, khí chất cả người lập tức thay đổi, trên người bảo khí lập loè, nhất cử nhất động Phật xướng lượn lờ, nếu như không biết thân phận vốn có của hắn, sẽ thực tưởng rằng là tuyệt thế cao tăng.

- Cái này... Ngươi cũng biết công pháp Phật môn...

Tiêu Nhiên điên rồi.

Vốn cho rằng hắn tu luyện qua công pháp Phật môn tính toán rất khó được, nhưng so sánh với thiếu niên trước mắt, giờ mới hiểu ra, hắn tu luyện công pháp cái gì cũng không tính!

Đây mới thực sự là Phật môn cao tăng!

- Chúng ta là trực tiếp phi hành hay đi tới gần Linh Sơn thêm một ít?

Ngụy trang thành cao tăng, Nhiếp Vân hỏi.

Tuy phạm vi Phật giới kém Linh giới, Yêu giới, lại cũng không nhỏ, vị trí cụ thể của Bỉ Ngạn Lôi Vực, Nhiếp Vân cũng không rõ ràng lắm.

Tuy ở Cửu Tiêu Cung Tiêu Đông tựa hồ đã từng nói qua Linh Sơn cách Bỉ Ngạn Lôi Vực rất gần, nhưng hắn vẫn muốn nghe ý kiến của Tiêu Nhiên.

- Đi Linh Sơn a, phía trên Linh Sơn chính là Bỉ Ngạn Lôi Vực, muốn đạt được Lôi Đình chi châu, chỉ có thể đi nơi đó!

Tiêu Nhiên gật đầu.

- Ân!

Nghe được ý kiến của hắn, Nhiếp Vân không nhiều hỏi nữa.

- Linh Sơn là chỗ ở của Phật tổ, mỗi mười năm sẽ ở trên núi giảng kinh giải thích nghi hoặc cho tăng chúng, chính bởi vì như thế mới dẫn tới vô số cường giả cúng bái, thời gian dài, chỗ kia là trung tâm của toàn bộ Phật giới, cực kỳ phồn hoa!

Tiêu Nhiên giải thích:

- Lần trước ta đi vào Phật giới, ở bên trong chờ đợi nửa năm, ta thiếu chút nữa tươi sống kìm nén chết!

- Kìm nén chết?

Nhiếp Vân sững sờ.

- Người Phật giới không uống rượu, không có hảo tửu, ngươi nói ta làm sao chịu được?

Tiêu Nhiên nở nụ cười.

- Ha ha, người Phật giới chú ý cắt đứt thất tình lục dục, kiêng rượu là đứng mũi chịu sào, ngươi có thể không uống rượu hơn nửa năm, này thật không dễ dàng...

Nghe được sự tích của hắn, Nhiếp Vân nhịn không được cười rộ lên.

Tuy hắn và Nhiếp Vân tiếp xúc thời gian không nhiều, lại cực kỳ hiểu rõ, mười phần tửu quỷ, để cho loại người này nửa năm không uống rượu, trong lòng khổ sở có thể nghĩ!

Đừng nói hắn rồi, coi như mình, nửa năm không uống rượu chỉ sợ cũng không kiên trì nổi!

Hai người vừa đi vừa nói, địa vực Phật giới cũng không phải rất lớn, đi ba ngày thời gian, quả nhiên thấy một núi cao nguy nga xuất hiện ở trước mặt.

Núi cao linh quang thiểm thước, mang theo thiền âm dày đặc, để cho người xem xét liền không nhịn được cúng bái.

Đã đến Linh Sơn!

Nhiếp Vân cùng Tiêu Nhiên đi Linh Sơn, bên Cửu Tiêu Cung lại giống như tạc mở nồi.

Thập đại gia chủ ngoại trừ Tiêu Đông, cả đám sắc mặt đờ đẫn, mang theo vẻ lạnh lùng.

Thập đại gia tộc thống lĩnh Linh giới nhiều năm như vậy, vẫn luôn là tồn tại mỗi người kính ngưỡng, lúc nào bị người vẽ mặt như thế, hơn nữa đánh triệt để như vậy!

- Đáng giận!

Hoàng Phủ Kỳ từ trên mặt đất giãy dụa đứng lên, sắc mặt âm trầm sắp nhỏ ra máu.

- Nhiếp Vân, Hoàng Phủ Kỳ ta không giết ngươi thề không làm người!

Gầm lên giận dữ, thanh âm cực lớn vang vọng Cửu Châu, Cửu Tiêu Cung cũng chấn phát run.

- Người này thật sự quá càn rỡ, tùy ý hắn phát triển mà nói, tuyệt đối là một Tu La Vương khác, phải đánh chết!

Dương Chân cũng thét dài một tiếng, trên trán tóe ra gân xanh.

Hai vị gia chủ này một trước một sau đều mất đi uy nghiêm ở trong tay Nhiếp Vân, bị đánh giống như lợn chết, loại tình huống này đã vượt qua điểm mấu chốt bọn hắn có thể thừa nhận.

- Đạm Đài gia chủ không phải để cho hắn đi Bỉ Ngạn Lôi Vực sao? Đi chỗ đó Tiên Quân cũng chưa hẳn có thể sống sót, khả năng hắn sống sót cực nhất... Ta xem mọi người vẫn là được rồi!

Tiêu Đông thấy lửa giận của mọi người càng ngày càng thịnh, thở dài một tiếng lắc đầu.

Hắn không hy vọng Nhiếp Vân cùng các gia chủ náo mâu thuẫn, nhưng tiếc, hiện tại tới loại cục diện này, ai cũng không vãn hồi được nữa.

- Được rồi, chuyện này tuyệt không có thể bỏ qua!

- Đi Bỉ Ngạn Lôi Vực người khác có thể chết, nhưng tiểu tử này quái dị, chưa chắc sẽ chết!

Độc Cô Phóng cũng hừ một tiếng.

Ở trong mắt người khác Bỉ Ngạn Lôi Vực tuyệt đối là chỗ hung hiểm nhất của Thiên Địa Lục Đạo, nhưng Nhiếp Vân kia thật sự quá bất khả tư nghị, hai lần trước rõ ràng đều là nhiệm vụ không thể hoàn thành, hắn không chỉ hoàn thành còn thực lực bạo tăng, loại người này căn bản là không thể dùng lẽ thường phán đoán.

- Vậy làm sao bây giờ? Nếu hắn chết ở Bỉ Ngạn Lôi Vực thì thôi, nếu như không chết lại trở về, chẳng lẽ chúng ta thực đáp ứng hắn, không bắt Đạm Đài Lăng Nguyệt hóa thân Thiên Đạo?

- Đạm Đài Lăng Nguyệt không hóa thân Thiên Đạo, liền không cách nào chiến thắng Tu La Vương, tai nạn thời kỳ thượng cổ chỉ sợ lại sẽ tái hiện, đến lúc đó chúng ta là tội nhân của Thiên Địa Lục Đạo!

- Loại sự tình này tuyệt không có thể phát sinh, hóa thân Thiên Đạo phải án đúng thời hạn tiến hành, ai cũng không thể ngăn cản, Nhiếp Vân này phải chết!

Mấy vị gia chủ Hoàng Phủ Kỳ, Dương Chân mục quang thiểm thước, không biết nghĩ cái gì.

- Hoàng Phủ, Dương Chân gia chủ nói không sai, chỉ có để cho Lăng Nguyệt hóa thân Thiên Đạo mới có thể ngăn cản Tu La Vương, bằng không thì, toàn bộ Thiên Địa Lục Đạo tuyệt đối không có người có thể ngăn cước bộ của hắn!

Nghị luận một hồi, đột nhiên Đạm Đài gia chủ mở miệng.

Thập đại gia tộc dùng hắn như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, hắn nói có uy tín rất cao.

Lại nói, Đạm Đài Lăng Nguyệt là nữ nhi của hắn, nếu hắn không muốn, cho dù gia chủ khác lại năn nỉ cũng vô dụng.

- Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?

Dương Chân nói.

- Làm sao bây giờ? Chư vị gia chủ, ta xem không bằng như vậy đi, hiện tại ta liền triệu hoán lão tổ của gia tộc bọn ta, để cho bọn hắn tự mình tới! Nếu như một tháng sau tiểu tử kia không trở về thì thôi, một khi trở về, không quản hắn có thành công hay không, trực tiếp đánh chết!...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.