Hãn Thích

Chương 56




- Được rồi, phối hợp với mọi người ngăn cản lão bà này, để Vưu Y Nhi không bị thương tổn. Vậy hẳn không có vấn đề chứ?

Nếu hai vị Thần Vương đối diện không biết nên làm cái gì, vậy Vu Nhai cũng rất hiểu ý người, giúp bọn họ nghĩ hộ. Trong lòng hắn không nhịn được thở dài. Tiểu Hắc thật đúng là con mẹ nó thần thú nghịch thiên. Tốc độ thăng cấp quá kinh khủng. Chủ yếu nhất là thần thú không gian như nó, sợ rằng mê huyễn chi địa này muốn căn bản cũng không ngăn cản được nó. Phải biết rằng vừa rồi chỉ trong chớp mắt, nó đã từ nơi thuộc tính không gian đến này.

Thậm chí nó còn không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào của mê huyễn.

- Giao cho ta là được.

Tiểu Hắc trừng mắt với lão bà Lan Quân Nhân kia, đầy khí phách, sử dụng móng vuốt vỗ ngực. Nếu như không phải giọng nói quá mức trẻ con vậy còn uy phong hơn nhiều.

- Như vậy, giết...

Vu Nhai nhận được lời hứa hẹn của Tiểu Hắc, ánh mắt không chút do dự rơi vào trên người tứ trưởng lão. Sau đó trong nháy mắt hắn đã biến mất. Hắn huy động lực lượng không gian, lấy cung làm đao kéo dài nguyên tố thời gian khủng khiếp, trực tiếp cắt về phía tứ trưởng lão.

Từ trước đến nay tứ trưởng lão cũng không nghĩ tới tiểu tử yêu nghiệt này lại dám chủ động xuất kích. Tồn tại cao cao tại thượng giống như bọn họ, đã cao cao tại thượng quá lâu, trên phương diện ý thức hắn đã sớm cho rằng mình ở trên cao nhìn xuống tất cả mọi người. Cho dù ngươi có yêu nghiệt mấy đi nữa, cùng lắm cũng chính chỉ dám phòng thủ không dám xuất kích. Hắn càng không nghĩ đến tiểu tử này còn có thể lấy cung thay đao tới cận chiến. Kết quả, khi hắn kịp phản ứng đã bị đánh bay ra ngoài, đánh ra tới phạm vi xung quanh tinh thạch quang minh, tiến vào thế giới mê huyễn.

Không chỉ tứ trưởng lão, những người khác bao gồm cả Lan Quân Nhân cũng ngẩn người.

Chỉ có điều Lan Quân Nhân rất nhanh liền cười lớn. Tiểu tử này cùng tứ trưởng lão không thấy cũng tốt. Tuy rằng con chuột nhỏ trụi lông kia có bộ dạng khiến người ta khó có thể tiếp nhận, nhưng nàng cũng không mấy để bụng. Dù sao nó còn chưa đạt được Thần Vương. Mặc dù giết không được cũng không sao. Nàng không phải muốn giết nó, mà muốn giết chết nữ tử của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế kia. Chung quy hiện tại đã có thể có cơ hội.

Ầm...

Đúng vào lúc này, bất chợt toàn thân nữ tử Mạc Luân Tạp Đế trong mắt Lan Quân Nhân bạo phát ma lực quang minh. Không ngờ trong nháy mắt này nàng đã đột phá, đạt tới cấp Thần Tướng. Đáng chết. Tinh thạch quang minh đã bị nàng hấp thu không ít lực lượng. Không thể lại để cho nàng ta tiếp tục như vậy đươc. Nếu như mặc cho nàng ta hấp thu nữa, làm không tốt lại là một tồn tại tiếp cận Thần Vương.

- Giết...

Lan Quân Nhân không tiếp tục loạn tưởng nữa, xông ra. Nàng không để ý tới Tiểu Hắc. Ma pháp quang minh bạo phát.

- Quang Minh Thần Vương Chi Vũ.

Từng chùm tia sáng nhỏ từ trên trời rơi xuống, so với mưa bình thường chẳng biết nhanh gấp bao nhiêu lần. Chúng trực tiếp rơi xuống. Hiện tại nàng không để ý xem có làm đám người Lan Quân Hi bị tổn thương hay không. Ở trong mắt nàng không phải nàng phản bội Lan Quân gia, mà là đám người Lan Quân Hi đại trưởng lão là nàng.

- Không gian hống...

Mắt thấy chùm tia sáng khủng khiếp này từ trên trời rơi xuống, Tiểu Hắc phát ra một tiếng quát khẽ. Thân thể vốn nho bẻ chợt lớn lên. Nó cũng mở miệng, ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng. Trong nháy mắt này, Tiểu Hắc dường như biến thành một con thú lớn.

Đương nhiên, bộ lông của nó còn chưa mọc ra, cho nên ở trong mắt tất cả mọi người vẫn một con thú lớn trụi lông...

Một tiếng rít gào, không gian phía trên chợt xuất hiện một hố đen. Trong mắt mọi người, chùm mưa tia sáng đoạt mệnh bị nuốt xuống.

Con ngươi Lan Quân Nhân lại co lại. Nàng chưa bao giờ nghe nói qua về ma pháp không gian như vậy. Lão bất tử như nàng xem qua rất sách, hiểu qua nhiều chuyện, đếm không hết. Cho dù là dân Cổ Duệ có những lực lượng gì nàng cũng có biết. Nhưng nàng chưa từng nghe qua lực lượng của con vật nhỏ yêu nghiệt trước mắt này. Hiện tại nàng cũng chưa từng nghe qua ma pháp không gian của nó.

Nàng cũng không biết ngay cả thời đại Vu Thuấn cũng rất sùng bái loại vật như Tiểu Hắc. Đó là một trong sáu thần thú lớn bên cạnh Thần Huyền Sáng Thủy Thần trong truyền thuyết. Liệt Không Thử kinh khủng nhất. Bởi vì thực lực Tiểu Hắc thăng cấp, ký ức truyền thừa đã thức tỉnh.

Nó cũng bắt đầu nắm giữ tuyệt kỹ không gian cường đại.

- Chít, lão bà xấu như phân. Ở trước mặt thần thú ta còn muốn giết người.

Tiểu Hắc lại khôi phục thành bộ dạng con chuột nhỏ trụi lông, giọng nói rất trẻ con. Mặc dù ngôn ngữ của nó không có sắc bén như Vu Nhai, nhưng nó nói trực tiếp hơn, đối với lão bà lòng dạ hẹp hòi như Lan Quân Nhân lại có lực công kích mạnh hơn.

- Muốn chết...

Trong nháy mắt Lan Quân Nhân nổi giận, ma pháp quang minh tiếp tục đánh ra. Áp lực Thần Vương điên cuồng hơn.

- Nhân nãi nãi, dừng tay. Trước thì không nói làm gì. Hiện tại thực lực tổng hợp của đám người Ngụy Linh đã mạnh như vậy, nãi nãi chẳng lẽ còn muốn tiếp tục liên thủ cùng dân Cổ Duệ sao? Đây đã không còn là vấn đề lợi ích nữa, mà là nãi nãi đang trợ giúp dân Cổ Duệ.

Lan Quân Hi lo lắng nói. Nàng cảm giác thật bi kịch. Từ khi gặp phải Ngụy Linh các loại bi kịch xảy ra. Khí chất bình tĩnh và chỉ điểm giang sơn của nàng trước đây cũng không biết đã sớm đi đâu mất. Hiện tại nàng có đủ loại lo lắng. Lo lắng đám người Ngụy Linh thất bị, lo lắng cho tính mạng của đám người bên cạnh. Lo lắng Nhân nãi nãi sẽ càng lún càng sâu. Quả thực, hiện tại nàng cũng không có thực lực đi chỉ điểm giang sơn.

Tình huống trước mắt, những người trẻ tuổi đã không thể tham dự. Mà khi nghĩ đến ba chữ Người trẻ tuổi, Lan Quân Hi chỉ có thể cười khổ. Tên biến thái Ngụy Linh kia chính là một người trẻ tuổi, nhưng hắn lại có thể tham dự.

- Hừ, đồ ăn cây táo, rào cây sung. Ngươi câm miệng cho ta, nếu không ngay cả các ngươi ta cũng giết sạch.

Lan Quân Nhân đã hoàn toàn không thể khống chế được chính mình, đã sớm nổi điên. Tiếng nói vừa dứt, ma pháp quang minh kinh khủng hơn bao phủ xuống, gần như đều là ma pháp công kích đơn thể. Nàng muốn lập tức giết chết nữ hài của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế kia. Những người khác, đợi lát nữa lại thu thập là được. Đáng tiếc, không quan tâm nàng phát ra ma pháp gì đều bị con chuột nhỏ trụi lông quỷ dị kia cản lại.

Tình huống có phần giống như khi nàng đánh với Vu Nhai lúc trước. Nàng chiếm hết ưu thế, nhưng chỉ có giết không được người ta.

Phía bên Tiểu Hắc đương nhiên cũng giết không được Lan Quân Nhân. Hiện tại điều nó phải làm cũng không phải là giết người, mà là phòng thủ. Phòng thủ cẩn thận xung quanh, không để cho bất kỳ kẻ nào gặp nguy hiểm là được. Đặc biệt không thể để cho Thủy Tinh có nguy hiểm gì.

- Tiểu quỷ. Chỉ bằng lực lượng Chuẩn Thần của ngươi đã muốn một mình đấu với ta sao?

Bên kia, tứ trưởng lão vỗ nhẹ vào y phục vừa bị Vu Nhai đánh lén nên có chút nhăn nhúm, biểu tình thoải mái hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.