Hắn Siêu Dính Người

Chương 43: 43: Khiêu Vũ




Thạch Mục đánh lui hai tên Thiên Đình Thánh giai xong, côn pháp chợt chuyển, càn quét tới chiến đoàn khác, ánh mắt lại nhìn mọi người trong thành.

Ngay sau đó, sắc mặt của hắn hơi thỏng ra.

Trong số mọi người trong thành, hắn phát hiện Chung Tú thời khắc này bình yên vô sự, lập tức khiến cho hắn nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng mà ngay sau đó, trên mặt hắn lại lóe lên một chút kinh ngạc.

Chung Tú thời khắc này đang kịch đấu không ngừng với hai tên Thiên Đình Thánh giai.

Kể ra thì, đây là lần đầu tiên từ khi hắn chia tay Chung Tú xong, thấy nàng xuất thủ giao phong cùng người.

Chung Tú thực lực bất ngờ đã đạt đến Thánh Giai Điên Phong, trong lúc phất tay thân thủ nhu mỹ, từng đạo kim sắc hỏa diễm bắn ra từ trên người, bất ngờ chính là Huyền Chân kim diễm.

Nàng lấy một địch hai, không rơi xuống hạ phong chút nào.

Trong lòng Thạch Mục buông lỏng, ngưng thần tập trung vào chiến đấu.

Hai mắt hắn kim quang chớp động, Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay quang mang bùng lên dữ dội, Thông Thiên Thập Bát Côn phóng ra, phát huy chiến lực tuyệt mạnh, gần như không có Thánh giai nào có thể kiên trì hai chiêu dưới tay hắn.

Nhưng mà trận chiến đấu này mấu chốt hiển nhiên không nằm trên bực Thánh giai như Thạch Mục, mà là giữa các Thần cảnh đại năng đánh giết say sưa trên không trung.

Giữa không trung, tiếng gầm rú đinh tai nhức óc kéo dài không dứt.

Mười mấy đoàn quang mang kịch liệt va chạm, hư không thỉnh thoảng bị vỡ ra, nổi lên từng khe nứt không gian, khắp hư không đều dường như muốn sụp xuống vậy.

Thần cảnh đại năng song phương số lượng tương đương, trong lúc nhất thời, không ngờ lại bày ra trạng thái thế quân lực địch.

Giữa không trung ở trung ương, hai đạo quang mang một đỏ một bạch đan lẫn vào nhau, kịch liệt va chạm, nửa bầu trời ánh thành hai màu đỏ trắng, chính là hai người Kim Phượng bà bà và Ngao Phong Thần Tướng đó.

“Haây a!”

Ngao Phong bỗng nhiên hét một tiếng lớn, trên cánh tay bạch quang bùng lên dữ dội, một quyền đánh ra, 36 đạo quyền ảnh cự đại hiện ra.

Mỗi một đạo quyền ảnh có quyền kình không giống nhau, có cương có nhu, biến hóa vạn thiên, khiến cho người ta hoa cả mắt, hơn nữa có cảm giác không có cách nào chống đỡ.

- Hừ, không ngờ rằng ngươi lại tu Tam Thập Lục Thiên Cương quyền pháp tới cảnh giới như thế, thực tại khó có được!

Kim Phượng bà bà khinh miệt hừ lạnh một tiếng, hồng quang trên người bùng lên dữ dội, vô số xích sắc hỏa diễm bay ra, ngưng tụ quanh thân bà ta thành một biển lửa hình tròn bốn năm trượng.

36 đạo quyền ảnh đánh vào trong biển lửa, dường như trâu đất xuống biển, trong nháy mắt ngấm chìm vào trong đó, biến mất không thấy đâu.

- Cái này... Đây là lĩnh vực!

Ngao Phong sắc mặt đại biến, nhìn biển lửa quanh thân Kim Phượng bà bà, kinh hãi nói.

- Coi như ngươi còn có chút kiến thức, chịu chết đi!

Kim Phượng bà bà cười đắc ý, thân thể bắn ra, gần như trong nháy mắt vượt qua cự ly mười mấy trượng, xuất hiện ở bên cạnh Ngao Phong, biển lửa lĩnh vực bao phủ xuống Ngao Phong.

Ngao Phong thấy vậy, vội vàng phất tay ngoắc một cái, cái con Lam sắc băng long thoáng cái buông bỏ kim sắc hỏa phượng, bay vụt về, quay quanh chắn trước người của hắn.

- Nổ cho ta!

Ngao Phong trong mắt lóe lên một vẻ dữ dằn, nhanh như tia chớp biến ảo mấy cái pháp quyết, lam sắc băng long ầm ầm vỡ toạt ra, biến thành một đám mây lam sắc, trong đó bất ngờ có không ít lam sắc phù văn, cầm chân biển lửa lĩnh vực một lát.

Cùng lúc đó, Ngao Phong thân hình chợt động, hóa thành một đạo bạch quang, rời xa Kim Phượng bà bà.

Hắn nhìn lại chung quanh, Thiên Đình thời khắc này đã không chiếm thượng phong, lập tức mặt lộ vẻ do dự.

Vào thời khắc này, thần sắc hắn khẽ biến, dường như nhìn thấy gì.

- Mục đích đã đạt đến, rút lui!

Ngao Phong đột nhiên quay đầu, hét lớn một tiếng.

Người của Thiên Đình nghe được thanh âm này, liên tiếp dừng thế công, nhanh chóng thoát khỏi chiến trường, bay tới mấy chiếc chiến hạm kia, nhanh chóng bay vào trong chiến hạm.

Những Thần cảnh giao chiến với Triệu Linh Lung cùng mọi người, sau khi những người còn lại rút lui xong, cũng liên tiếp thi triển thủ đoạn, thoát khỏi chiến đoàn, nhưng mà không hề lập tức rút lui, mà là tụ tập đến bên cạnh Ngao Phong.

Bọn họ hành động nhanh chóng thuần thục, toàn bộ quá trình ngay ngắn trật tự, dường như sớm đã diễn luyện rất nhiều lần, không mất mấy nhịp thở, trên Phượng Dực thành đã không thấy được một người của Thiên Đình nào.

Bên Thiên Phượng nhất tộc thấy cảnh này, lập tức ngây ngẩn cả người.

Phù văn minh khắc trên mấy chiếc chiến hạm sáng lên quang mang các màu, trận pháp vận chuyển, vô cùng nhanh chóng bay đi xa.

Ngao Phong cùng với Thần cảnh đại năng cũng đều thoát khỏi chiến trường, theo sát mấy chiếc chiến hạm, bay vụt đi.

- Đuổi theo!

Một vị Thiên Phượng trưởng lão hét lớn một tiếng, liền muốn đuổi sát theo.

- Chờ một chút, chiến hạm đó có tốc độ bọn hậu bối Thánh giai không đuổi kịp, chỉ mấy người chúng ta dù đuổi theo cũng không ngăn lại bọn chúng, hay là trước hết xem một chút tình huống bên trong thành rồi nói sau.

Kim Phượng bà bà ánh mắt nhoáng lên một cái, quát.

Thiên Phượng trưởng lão kia nghe vậy, chỉ đành phải ngừng lại.

Kim Phượng bà bà trong lòng ngầm thở dài, đáng tiếc lĩnh vực của bà ta mới chỉ là một cái hình thức ban đầu, nếu không mới vừa rồi cũng không để cho Ngao Phong trốn thoát.

Cái này thật ra là đònsát thủ ép đáy hòm trước mắt của bà ta, vốn không nguyện thi triển ở trước mặt mọi người, đáng tiếc tình thế bắt buộc, cần phải tốc chiến tốc thắng, bà ta cũng không quản được nhiều điều như vậy.

Mọi người nhanh chóng phi thân xuống phía dưới, phần lớn người thì được mấy người tổ chức, bay đến trong thành cứu hỏa cứu người.

Còn lại Thần cảnh đại năng, còn có Thạch Mục cùng với Thánh giai tinh anh đệ tử thì đến một bên.

Chung Tú thời khắc này chú ý tới Thạch Mục, trên mặt lộ ra sắc thái vui mừng.

Thạch Mục cùng liếc nhìn nàng, trong mắt chợt hiện ra một chút nhu tình.

- Những người của Thiên Đình này rốt cuộc là sao? Tại sao lại đột nhiên xuất hiện?

Kim Phượng bà bà nhìn vào bên trong thành, sắc mặt khó coi vô cùng, hỏi.

- Kim Phượng trưởng lão, khi các vị đi đến Tê Hà đảo nghĩ cách cứu viện ba vị tộc trưởng, đồng thời chúng tôi liền quay trở lại Phượng Dực thành nơi này. Kết quả cũng không lâu lắm, ngoài thành đột nhiên xuất hiện không ít Thiên Đình chiến hạm, đồng thời bắt đầu vây công thành trì.

Chẩn phu nhân nói.

- Trước đó không có chút dấu hiệu báo trước nào sao? Truyền tống đại điện chỗ ấy thì sao?

Kim Phượng bà bà hỏi.

- Không có, xem ra dường như đã sớm mai phục ở phụ cận, nếu không không đến mức hành động nhanh chóng như vậy.

Chẩn phu nhân lắc đầu nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.