Hắn Siêu Dính Người

Chương 22: 22: Mở Tiệc 2




Oành đùng đùng!

Từng đạo điện quang màu lam vừa thô vừa to hung hăng đánh lên Cửu Long Khỏa Kim Giáp liền tán loạn ngay lập tức. Tuy rằng không thể làm Thạch Mục bị thương, nhưng cũng đánh bật hắn lui ra sau vài bước. Ánh mắt Thái Nhi lộ ra chút hoảng sợ, may mắn có Thạch Mục ngăn cản giúp nó, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

- Này, Thạch Đầu, ngươi có kéo ta cũng đừng túm đuôi, rụng mất cọng lông thì biết làm sao giờ?

Thái Nhi ngúc ngoắc cái đuôi, bất mãn kêu lên.

Thạch Mục không để ý Thái Nhi, tập trung nhìn về bức tường ánh sáng phía trước. Hắc hừ lạnh một tiếng, cũng không muốn lãng phí thời gian cân nhắc phương pháp hóa giải, kim quang lóe lên, Phiên Thiên Côn lẳng lặng hiện ra. Phiên Thiên Côn mang theo uy áp vô hạn, hung hăng đánh lên ánh sáng trên tường. Phù văn trên tường sáng mặc dù cũng có chút huyền diệu, nhưng làm sao có thể đỡ được một cú đánh của Phiên Thiên Côn?

Rắc rặc!

Bức tường ánh sáng ầm ầm vỡ vụn, tiêu tán, rồi xuất hiện một khoảng không gian hỗn độn. Ánh mắt Thạch Mục chợt lóe, kim quang trong tay tăng vọt, bàn tay chụp vào trong hư không, chui vào trong không gian hỗn độn.

“ Xoẹt xoẹt” một tiếng, hư không hỗn độn nứt ra một khe hở. Hắn phi thân chui vào bên trong vết nứt không gian, sau một hồi hoa mắt, hắn đã xuất hiện ở thế giới màu xanh mơ hồ, từng quang cầu màu lam lớn chừng vài trượng xuất hiện trước mắt. Quang cầu là do vô số phù văn màu lam hợp thành một pháp trận vô cùng phức tạp.

- Cái này là hạch tâm của cấm chế?

Thái Nhi hỏi.

- Chủ nhân lúc đầu đã chết, hiện tại nơi này đang ở trạng thái vô chủ.

Thạch Mục nói.

- Vậy mau luyện hóa pháp trận này đi.

Thái Nhi giục.

Thạch Mục hơi gật đầu, hai tay vung lên, đánh ra từng đạo pháp quyết nhập vào trong pháp trận màu lam. Pháp trận ngay lập tức sáng ngời, phát ra thanh âm ông ông, chậm rãi vận hành. Hắn nhướng mày, trong mắt hiện lên một chút âm lãnh.

- Làm sao vậy, Thạch Đầu?

Thái Nhi hỏi.

- Phiền toái, cấm chế pháp trận này phức tạp hơn so với ta dự liệu, muốn luyện hóa nhằm khống chế sơ bộ, tối thiểu cũng mất hai đến ba canh giờ.

Thạch Mục trầm giọng nói.

Đại điển hôm nay đã sớm bắt đầu, trước mắt ngoại trừ luyện hóa cấm chế này rồi mới ly khai được nơi này, ngoài ra cũng không còn biện pháp nào khác. Thạch Mục hít sâu một hơi, hai tay tức thì phóng ra từng đạo pháp quyết, luyện hóa cấm chế của pháp trận.



Trong Phượng Minh Cốc.

Vòng tỷ thí thứ nhất đã kết thúc, tạm nghỉ giải lao một chút, Triệu Chu Đồng lại bay ra lần nữa.

- Vòng tỷ thí thứ hai dùng phương thức hỗn chiến, ba mươi hai người thắng vòng một được chia làm tám tổ, mỗi tổ bốn người, tỷ thí trên tám lôi đài, mỗi tổ chọn ra hai người tiến cấp lên vòng tỷ thí thứ ba.

Triệu Chu Đồng cất giọng nói.

Thư Hữu Kim cùng Phương Trăn liếc nhìn nhau, trong mắt liền hiện ra một chút kinh dị. Hai người không nghĩ tới vòng tỷ thí thứ hai lại chọn phương thức này. Những người còn lại cũng cực kỳ ngạc nhiên.

- Sau đây là danh sách phân tổ của 32 người.

Triệu Chu Đồng phất tay phát ra một đạo hồng quang, tụ thành một quang mang màu đỏ. Mỗi cái tên phía trên quang mang chia ra tụ tập bốn cái lại thành một chỗ. Thư Hữu Kim cùng Phương Trăn lộ ra thần sắc đại hỉ, tên của hai người bọn họ được phân trong cùng một tổ.

- Thư huynh, chúng ta…

Phương Trăn truyền âm nói.

- Không cần nhiều lời, ta và ngươi chính là bằng hữu, tự nhiên phải liên thủ đối địch.

Thư Hữu Kim nhàn nhạt cười nói.

Phương Trăn gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng. Tám tổ rất nhanh bay lên lôi đài của mình. Trên lôi đài, Thư Hữu Kim, Phương Trăn đứng ở góc hẻo lánh, đối diện với một thanh niên khoảng hai mấy tuổi mặc giáp xanh cùng một đại hán áo đen. Hai người này đều có tu vi Thánh Giai Hậu kỳ, nhưng Thư hữu Kim cùng Phương Trăn tập phần lớn tinh thần về phía thanh niên giáp xanh. Trên giáp xanh của người này có đồ án hình mai rùa, đó là tộc huy của Quy Bàn tộc.

- Bắt đầu!

Triệu Chu Đồng khẽ quát một tiếng, tám cái lôi đài đồng thời sáng lên hào quang, chung quanh lôi đài hình thành một quang mang hình vuông bao phủ lôi đài vào bên trong. Vừa dứt lời, Thư Hữu Kim cùng Phương Trăn liền phóng ra, đánh về phía một đối thủ.

Trong tay Thư Hữu Kim lóe lên quầng trắng mờ, biến thành một thanh trường kiếm màu xám, tản ra kiếm khí lăng lệ ác liệt, ngưng tụ thành một kiếm ảnh màu xám khổng lồ đâm về phía Thanh niên của Quy Bàn tộc. Phương Trăn cũng lấy ra Lang Nha Bổng màu tím, toàn thân hóa thành một đạo thiểm điện màu tím, đánh về phía đại hán áo đen.

Thanh niên của Quy Bàn tộc lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, toàn thân phát ra mảng thủy quang lớn, hiện ra một cái áo giáp khá giống với Cửu Long Khỏa Kim Giáp của Thạch Mục, nhưng lại có nhiều gai ngược và móc câu hơn, hiển nhiên là vừa có thể phòng ngự vừa tấn công. Trên tay hắn hiện ra một cái bao tay, đánh ra một quyền, va chạm trực tiếp với kiếm quang màu xám của Thư Hữu Kim.

Oành đùng đùng!

Một tiếng vang thật lớn truyền ra, thân thể của Thư Hữu Kim giống như diều đứt dây bắn ngược trở lại, máu tươi trong miệng điên cuồng phun ra, đúng lúc đại hán áo đen đang đánh tới. Ánh mắt Thanh niên của Quy Bàn tộc lộ ra một chút bất ngờ. Đối phương không ngờ không chịu nổi một đòn công kích?

Đại hán áo đen thấy Thư Hữu Kim bay vụt đến, không khỏi nhe răng cười. Hào quang trên thanh trường kiếm màu đen của hắn tỏa sáng, đột nhiên quét ngang đẩy lui Phương Trăn, làn da giữa trán tách ra lộ ra một cái mắt dọc màu đen xì. Một đạo ánh sáng đen bắn ra từ trong mắt dọc, sau đó hóa thành vô số đạo hào quang màu tối như mực, đâm về phía Thư Hữu Kim, muốn xá nát thân thể hắn trong nháy mắt.

Đúng lúc này, thân thể Thư hữu Kim chợt uốn éo giống như con chuột, tránh được đạo hắc quang, trong nháy mắt xuất hiện trước người đại hán áo đen, cười cười đầy âm hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.