Hắn Siêu Dính Người

Chương 13: 13: Cái Gọi Là Ba Mẹ Nuôi Ra Là Như Vậy




Thanh niên gầy gò thoáng sửng sốt, vào thời khắc này, hư không phía sau hắn chợt dao động, hai thân ảnh hiện ra.

Một vàng một đen, chính là Thạch Mục và Thân Ngoại Hóa Thân của hắn.

Kim sắc côn ảnh, huyết sắc kiếm mang đồng thời từ trong tay hai người hiện ra, đánh xuống như lôi đình.

Huyết quang chợt hiện!

Thanh niên gầy gò sắc mặt đại biến, thân thể nhoáng lên một cái, từ tại chỗ biến mất không tung tích, ngay sau đó xuất hiện ở ngoài mười mấy trượng, thần tình trên mặt khó coi vô cùng.

Chín con đại xà sau lưng của hắn bất ngờ thiếu đi bốn con.

Đầu rắn lam sắc, hắc sắc bị đánh nát. Đầu rắn xích sắc, tử sắc bị chém đứt.

- Dám phá hủy Đồ đằng chi lực của ta! Chết mười lần cũng không đủ thường lại!

Thanh niên gầy gò giận dữ, phất tay triệu hồi lam sắc cự mãng, cự mãng lần nữa biến thành lam sắc quái kiếm, đáp xuống trong tay của hắn, chém tới Thạch Mục.

Tiếng xé gió nổi lên mãnh liệt, vô số kiếm khí như tật phong sậu vũ ầm ầm kéo tới.

Cùng lúc đó, phía dưới mặt biển lam quang phừng lên, vô số lam sắc thủy lôi hình cầu cuồn cuộn không ngừng bay ra, che phủ trời đất đánh tới Thạch Mục.

Thạch Mục hít sâu một hơi, Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay quang mang nhoáng lên một cái, biến mất không tung tích.

Ngay sau đó, một cây kim sắc trường côn xuất hiện ở trong tay hắn, tản ra uy áp vô cùng vô tận, chính là Phiên Thiên côn.

Những lam sắc lôi cầu ấy còn cách Thạch Mục cự ly mười mấy trượng, liền bị uy áp của Phiên Thiên côn làm vỡ nát, không cách nào tiếp cận.

Thanh niên gầy gò thần tình đại biến.

- Đây là... Đây là Linh bảo?

Hắn không phải là không nhìn thấy qua Linh bảo, nhưng mà còn kém rất xa so với trường côn màu vàng kia.

Phiên Thiên côn trong tay Thạch Mục tản ra kim quang to vô cùng, chung quanh hư không toàn bộ vặn vẹo.

Hắn quát khẽ một tiếng, phóng một côn ra.

Ầm ầm!

Một mảnh kim quang hồng lưu bắn ra, đánh tới thanh niên gầy gò.

Kim quang hồng lưu uy lực vượt xa Bách Thú Chấn Hoàng vừa rồi, nơi đi qua hư không vặn vẹo vỡ vụn, lộ ra thêm hư không không gian.

Thanh niên gầy gò sắc mặt đại biến, hét lớn một tiếng, thân thể bay tới lập tức dừng lại, sau đó bắn ngược lại.

Cùng lúc đó, cánh tay hắn vung lên, chung quanh không gian vô số lam quang hiện ra, ngưng tụ thành từng đạo lam sắc quang thuẫn, bề mặt đầy lam sắc phù văn lưu chuyển, ngăn chặn phía trước kim sắc hồng lưu.

Chẳng qua là những lam sắc quang thuẫn này ở trước kim sắc hồng lưu đó, bề mặt phù văn liên tiếp diệt vong, dễ dàng rách vụn như trang giấy vậy, căn bản không thể nào cản trở mảy may.

Kim sắc hồng lưu trong nháy mắt liền đuổi kịp thanh niên gầy gò.

Thanh niên gầy gò sắc mặt cuồng biến, trong miệng phát ra tiếng hét to, hai tay múa may, lam sắc quái kiếm trong tay bắn ra, lần nữa biến thành lam sắc cự mãng.

Lam sắc cự mãng thân thể uốn éo, quấn ở trên người thanh niên gầy gò, che kẻ này vô cùng chặt chẽ kín đáo.

Lam sắc cự mãng vừa mới quấn lấy thanh niên gầy gò, kim sắc hồng lưu liền ầm ầm đâm tới, dường như một con kim sắc mãnh thú, một hơi nuốt kẻ này vào.

Kim sắc hồng lưu như sóng dữ sôi trào sùng sục hồi lâu, lam sắc không gian bị quấy rối long trời lỡ đất, lúc này mới từ từ ổn định.

Một bóng người chậm rãi hiện ra, chính là thanh niên gầy gò.

Hắn thời khắc này xem ra thê thảm vô cùng, lam sắc quái kiếm biến thành lam sắc đại xà đã không thấy đây, chín con đại xà sau lưng cũng toàn bộ biến mất, chỉ còn lại có một chút gốc còn lưu lại trên người thanh niên gầy gò.

Toàn thân hắn lân phiến vỡ vụn, lộ ra từng mảng lớn máu thịt bị rách nát, máu tươi đua nhau bắn ra.

- Hừ, không ngờ lại vọng tưởng giết ta! Đáng tiếc bằng vào thủ đoạn như vậy, còn kém xa!

Thanh niên gầy gò thân thể đĩnh đứng lên, trong tay cầm một khối Tiên phẩm linh thạch lam sắc.

Bên ngoài thân hắn nổi lên một tầng quang mang, thân thể nát vụn nhanh chóng phục hồi như cũ.

Thạch Mục chau mày, một đòn công kích của Phiên Thiên côn không ngờ lại cũng không có thể đánh chết người này.

Sắc mặt hắn cũng tái nhợt vô cùng, chân khí trong cơ thể bị thoáng chốc hút sạch, Phiên Thiên côn cũng bay trở về Linh Hải.

Hắn vội vàng lật tay lấy ra một khối Tiên phẩm linh thạch, hấp thu linh lực bên trong, khôi phục nhanh chóng chân khí.

Hai người thời khắc này đều không nói chuyện, đều toàn lực khôi phục nguyên khí.

Mấy hơi thở sau, miệng vết thương bên ngoài thân thanh niên gầy gò cơ bản khôi phục.

Hắn không nói hai lời một tay phất lên, một thanh lam sắc linh phiến xuất hiện ở trong tay hắn.

Thạch Mục thấy vậy, đồng tử hơi hơi co rụt lại, ánh mắt nhìn xuống bề mặt lam sắc linh phiến.

Cây quạt dường như là dùng một loại lông chim Linh Thú nào đó làm thành.

Phía trên lóe ra vô số lam sắc phù văn, tản ra từng đạo hào quang màu lam, khuếch tán ra chung quanh, không ngờ cũng là một món Linh bảo.

Hắn vừa tiếp tục khôi phục chân khí, đồng thời ngưng thần đề phòng.

“Haây a!”

Thanh niên gầy gò hét lớn một tiếng, linh phiến trong tay quang mang phừng lên, từng cái lông chim đột nhiên duỗi thẳng, lam sắc linh văn quang mang phừng lên, phát ra thanh âm tê tê.

“Xùy” một tiếng vang nhỏ, trên lam sắc linh phiến phù hiện ra một đoàn lam sắc băng diễm sáng bóng, tản ra một cổ khí tức lạnh lùng quỷ dị.

Thanh niên gầy gò đối với một đoàn lam sắc băng diễm này cũng cực kỳ trịnh trọng, tay kia đánh ra từng đạo pháp quyết, lam sắc linh phiến đột nhiên chấn động, phun ra mảng lớn lam quang trong suốt.

Lam quang trong suốt bao quanh đoàn băng diễm đó bắn ra, lấy lam sắc băng diễm làm trung tâm, những lam quang trong suốt đó ngưng tụ lại về phía trung gian, biến thành một quả cầu màu lam to lớn hơn mười trượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.