Hắn Là Vương Phi Của Ta

Chương 9: Cuộc sống hôn nhân




Ba mươi tỷ không phải là con số nhỏ, tuy rằng Nhiếp Chấn Bang biết những người này trên có sự ủng hộ của chính sách nghiêng, dưới có thủ đoạn, các ngành sản xuất đang làm cũng là mình chỉ dẫn tỉ mỉ cho bọn họ, khoản tiền này nhiều người chia sẻ như vậy hẳn là không phải vấn đề lớn, nhưng vẫn nói thêm:

- Ba mươi tỷ không phải là con số nhỏ, nếu mọi người có khó khăn thì xem mọi người có thể gánh vác bao nhiêu, số còn lại tôi lại nghĩ cách.

Chuyện của tập đoàn Đằng Long coi như là Lưu Côn biết không nhiều, tập đoàn khổng lồ như vậy cũng đủ ảnh hưởng đến kinh tế một quốc gia rồi, Nhiếp Chấn Bang cố ý đem tập đoàn Đằng Long phân tán các nơi trên thế giới là có suy tính. Thứ nhất là bất kỳ quốc gia nào cũng không cho phép xuất hiện một thực thể kinh tế khổng lồ như vậy bao trùm trên đầu mình, thứ hai là bản thân mình bây giờ đang ở trong thể chế, có tiền đồ tốt, nếu biết có thế lực kinh tế ủng hộ, thì tin rằng con đường làm quan của mình cho dù năng lực rất giỏi cũng sợ là đến cấp Bộ trưởng sẽ chấm dứt. Mình ngồi lên vị trí cao nhất kia lại có thêm tập đoàn Đằng Long, trong nước liệu còn có thể có người hạn chế, quyền lực mất đi là một việc rất kinh khủng.

Cổ đại có nhiều phó quân, bạo chúa như vậy, xét cho cùng chính là kết quả việc mất hạn chế quyền lực, đây cũng là lý do tại sao Nhiếp Chấn Bang phải cho tập đoàn Đằng Long phân tán ẩn nấp, nhưng Nhiếp Chấn Bang không nghĩ đến lại là lo lắng tài chính đám người Triệu Tinh Long không đủ.

Nên mới bổ sung câu này.

Vừa nói xong, Hồ Báo Quốc bên cạnh liền cười nói:

- Anh ba, anh đã rời xa quần chúng rồi

- Đồng chí anh, Đảng chúng ta đến từ quần chúng, cắm rễ vào quần chúng, dựa vào quần chúng, đường lối quần chúng, đây là đường lối cơ bản của Đảng ta, đồng chí cậu tư tưởng rời xa quần chúng rất nguy hiểm, rất không được.

Vai hài Lê Tri Cách lúc này cũng phụ họa ở bên cạnh.

Đám anh em từ nhỏ lúc còn trẻ đều nổi tiếng nghịch ngợm ở Bắc Kinh, mỗi khi mở lời nói đến tư tưởng chính trị đều là đùa cợt.

Nhiếp Chấn Bang cũng biết rõ tính cách mặt dạn mày dày và phương thức làm việc của những người này, cười mắng:

- Cút, nhóc con cậu tư tưởng xa bao nhiêu thì cút xa bấy nhiêu cho ta, còn cùng anh đây nói Mác - Lê nin, nhóc con cậu cấp bậc gì? Nhìn thấy anh còn phải chào thủ trưởng.

Trong những người này, ngoại trừ ba người Lưu Côn, Triệu Tinh Long, Dương An Bang là hoàn toàn ở bên ngoài thể chế, những người khác trên thực tế đều đeo một chức vụ trong các bộ và uỷ ban trung ương để đó không dùng. Ví dụ cậu nhóc Lý Hoa này ở trong quân ủy giữ chức tham mưu, có quỷ mới biết hắn tham mưu cái gì?

Hồ Báo Quốc, Lê Tri Cách cũng đều có biên chế chính thức, cán bộ có cấp bậc, đây cũng là một loại quy tắc ngầm của các gia tộc trong Bắc Kinh, con cháu trong nhà, trên cơ bản đều có chức vụ tạm giữ, làm như vậy là để chuẩn bị cho tương lại, nếu chẳng may người này đột nhiên ngộ đạo theo chính trị thì cũng không phải bắt đầu lại từ đầu, nếu không theo chính trị thì có thể thoát ly.

Hiện nay Hồ Báo Quốc và Lê Tri Cách đều ba mươi mấy tuổi, cấp bậc chức vụ cũng là Cục trưởng, nói theo thể chế đúng là phải gọi Nhiếp Chấn Bang là thủ trưởng.

Dương An Bang dù sao cũng dẫn theo nữ thân quyến, lập tức xua tay nói:

- Được rồi, được rồi còn tưởng rằng là mười năm trước sao? Đều là người ngoài ba mươi, cũng kết hôn rồi còn giống mấy thằng nhóc thối, tin lan ra ngoài thì bọn thế hệ con cháu ở Bắc Kinh không cười ngã ra mới là lạ.

Tiếu Nhã Lệ bây giờ sau khi kết hôn sinh con cũng có vẻ dịu dàng rất nhiều, chẳng còn Tiếu gia Nhị tỷ đanh đã năm xưa, lúc này cũng cười nói:

- Chấn Bang, cậu còn nghe không ra sao? Bọn này đang châm chọc cậu rồi, cậu xem thường bọn họ như vậy chẳng phải coi rẻ bọn họ sao?

Lưu Côn cũng cười nói:

- Anh ba, anh còn không biết chứ bên thành phố Tân Lê doanh nghiệp khai thác mỏ Long Hoa tìm ra dầu mỏ rồi, bây giờ Tinh Long và Lý Hoa giầu rồi, đừng nói là ba mươi tỷ cho dù anh tăng lên gấp đôi thì đối với hai người làm năng lượng bọn họ chỉ là: Chín trâu mất sợi lông sao? Hiện giờ những chủ mỏ than mới lên này đều có thể xách bao tải tiền mặt đi mua nhà, Long ca và Hoa ca còn để ý chút tiền lẻ này sao?

Vừa nói xong, Triệu Tinh Long cũng tức giận nói:

- Cút, Lưu Côn cậu còn không oai nữa, địa chủ lớn nhất khu tự trị tây bắc và thảo nguyên tỉnh, là người bất cứ lúc nào cũng có trên triệu đầu dê bò chưa xuất chuồng, là người một phát dậm chân thì giá thịt dê bò phải dao động, còn châm chọc thằng anh này.

Nhiếp Chấn Bang nghe những lời này thật ngạc nhiên, không ngờ bây giờ đều giầu như vậy. Mấy năm nay, sau khi mình rời khỏi thành phố Tân Lê, ngày thường, ngày lễ tết tuy liên lạc không ít nhưng chuyện ở mặt này chẳng bao giờ nói đến, thật không ngờ đều đã phát triển như vậy

Như vậy cũng tốt, làm được càng lớn thì thế lực này có thể tạo ra một lợi thế cho bản thân mình, các gia tộc khác trong nước trước khi động vào mình chắc chắn cũng phải nghĩ đến những điều này.

Nhiếp Chấn Bang lập tức gật đầu nói:

- Dừng lại, dừng lại, ngày hôm nay coi như tôi sai rồi, tôi xem thường các vị anh em, lúc nữa tôi bày rượu mời khách để gỡ tội. Tuy nhiên bây giờ... chúng ta nói một chút về tình hình thành phố Vọng Hải trước.

Nhiếp Chấn Bang đưa ra tổng cộng chín dự án ở thành phố Vọng Hải, dự án thứ nhất là dự án tòa nhà Á Hải, đang thiết kế kế hoạch, tòa nhà Á Hải là thiết kế chiêu tầng, bây giờ làm gần hai mươi tầng, chỉ là đầu tư công trình Kiến An cũng không phải là một số nhỏ, sau khi xây dựng xong phải trang trí và thiết bị nội thất mới là con số lớn chưa tính được, ở ngành xây dựng có câu tục ngữ: Xây nhà không đắt, trang hoàng phòng ở đắt, linh tinh cộng lại dự án tòa nhà Á Hải ít nhất đến ba tỷ.

Dự án thứ hai là dự án cảng mới Vọng Hải, trên thực tế dự án này là dự án đầu tư lớn nhất trong chín dự án, cảng của thành phố Vọng Hải rất phồn hoa, là cảng lớn nhất đông nam TQ, Vọng Hải gánh vác không đơn thuần chỉ là đất Phúc Kiến mà trên cơ bản hàng hóa ra vào mấy tỉnh đất liền của trung bộ đều thông qua nơi này.

Cảng mới Vọng Hải đây là lúc còn tập đoàn Á Hải, Thành ủy, chính quyền thành phố Vọng Hải đưa lên đầu, cùng tập đoàn Á Hải góp vốn dựng lên một cảng quy mô lớn hiện đại hoá, sau khi xây dựng xong có thể đỗ tầu chở hàng cỡ lớn trăm ngàn tấn. Tổng đầu tư hai mươi ba tỷ, trong đó Thành ủy, Ủy ban thành phố Vọng Hải có đất, chính sách và tiền mặt chiếm cổ phần mười lăm tỷ, hiện nay tập đoàn Á Hải đã đầu tư vào ba tỷ, sau khi xảy ra vụ án Á Hải toàn bộ dự án đều dừng lại, hiện tại nếu tiếp nhận bao gồm đầu tư giai đoạn trước ít nhất cũng phải đầu tư mười một tỷ năm trăm triệu.

Dự án thứ ba là Thiên Tuyền Sơn Trang, Á Hải gia viên và vài cái khu chung cư bất động sản chia ra ở vài nơi trong thành phố Vọng Hải, đều là xây dựng khu chung cư, cộng lại ít nhất cũng cần khoảng ba tỷ, mặt này cũng là đơn giản nhất. Khu chung cư tập đoàn Á Hải lựa chọn đều là chỗ trung tâm thành phố Vọng Hải hoặc là đoạn đường Vàng, khả năng tăng giá trị rất cao.

Dự án thứ tư là dự án tập đoàn Á Hải, điện ảnh và truyền hình Vọng Hải. Lâm Chính Tinh là người thích nhất ngôi sao điện ảnh, đầu tư dự án như vậy là rất đương nhiên. Toàn bộ dự án điện ảnh và đài truyền hình Vọng Hải chiếm diện tích ba nghìn mẫu, tổng đầu tư đạt tới năm tỷ đồng, dự án này bây giờ cũng mới vừa hoàn thành một phần ba số lượng công trình.

Mấy dự án khác còn lại là vài dự án nhà xưởng tập đoàn Á Hải, khoản đầu tư cũng không phải rất lớn, nhiều thì năm sáu trăm triệu, ít thì chưa tới một trăm triệu.

Sau khi Nhiếp Chấn Bang giới thiệu xong mấy thứ này, nhìn mọi người xung quanh Nhiếp Chấn Bang bổ sung:

- Các vị anh em, chúng ta tuy đều cùng nhau lớn lên nhưng lần này anh em ruột cũng tính toán rõ ràng, những dự án này mọi người nhận tôi không phản đối nhưng phải suy nghĩ thận trọng, nếu chỉ vì nể mặt trả ơn cho tôi thì tôi không nhận.

- Tôi có hứng thú với dự án Cảng này, vậy dự án đó để cho tôi, thế nào?

Nhiếp Chấn Bang vừa dứt lời Dương An Bang bên cạnh liền lên tiếng, việc này làm Nhiếp Chấn Bang có chút ngạc nhiên, Tiếu Nhã Vân bên cạnh cũng mỉm cười nói:

- Lão Tam, cậu đừng lo lắng đầu tư cảng cũng chính là việc hiện nay chúng tôi đang suy nghĩ, mạng lưới tập đoàn bán lẻ Ốc Gia đã tạo ra một bố cục chỉnh thể trong phạm vi cả nước, bây giờ là thời điểm khai thác mạng lưới nước ngoài, có một cái cảng chẳng những có lợi cho chỉnh thể bố cục hậu cần của Tập đoàn Ốc Gia mà cũng là chiến lược trọng tâm của chúng tôi.

Tiếp theo, Sát Côn trầm ngâm một chút, gật đầu nói:

- Tôi sẽ nhận dự án điện ảnh và truyền hình, có điều bác Cả của anh hai là Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương, sau này về mảng điện ảnh và truyền hình anh phải quan tâm giúp em.

Cuối cùng, hai người khai thác mỏ Long Hoa là Triệu Tinh Long và Lý Hoa đúng là nhiều tiền thế lớn, nhận hai dự án bất động sản tòa nhà Á Hải và Thiên Tuyền Sơn Trang, tài chính đối với hai người mà nói cũng không phải là vấn đề gì, dự án còn lại do Hồ Báo Quốc và Lê Tri Cách nhận.

Lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng đứng lên, mỉm cười nói:

- Coi như đã định ra rồi, tôi thấy ngày mai, chúng ta có thể sắp xếp người tiến hành công việc đàm phán chi tiết dự án, nhận được sự nâng đỡ của các anh em, hôm nay do tôi làm chủ mở tiệc chiêu đãi mọi người.

Vừa lúc đó cửa phòng mở ra, hai người Nhiếp Gia Dân và Cao Vệ cũng cười đi tới, Nhiếp Gia Dân cười nói:

- Lão Tam, anh quá đáng nhé, chuyện này mà không báo cho tôi biết.

Nói chuyện vài câu, Cao Vệ và Nhiếp Gia Dân dẫn đoàn người ra khỏi phòng, lúc này Triệu Tinh Long chậm lại mấy bước, hạ giọng nói:

- Anh ba, bên thành phố Tân Lê mấy năm nay anh có chú ý không?

Những lời này làm Nhiếp Chấn Bang ngây ngẩn cả người, chẳng lẽ bên thành phố Tân Lê đã xảy ra chuyện sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.