Hai Tờ Di Chúc

Chương 45: Người mẹ thiên vị




“Cậu rất ân cần.”

Lặng yên vài phút Tiếu Nam bỗng nhiên mở miệng, Tô Thần chậm vài giây mới hiểu được hắn nói gì, truyền đến ánh nhìn chăm chọc của hắn, nam nhân hầu như không thể ức chế nổi lửa giận trong lòng.

“Phóng điện với hắn.” Tiếu Nam nhìn mặt cậu đỏ lên, lời nói không tốt không khống chế được thoát ra.

“Xấu xa!” Tô Thần quả thực không tin được những lời nam nhân nói ra, không phân biệt tốt xấu chỉ muốn đổ lỗi cho cậu.

Dưới bóng cây bên đường ngoài cổng đại học MD là chiêc Bently quen thuộc, mở cửa ngồi vào phó lái, còn chưa kịp mở miệng đã bị nam nhân  mang theo ý vịt rừng phạt cướp đi hô hấp!

Vô lực phản kháng, cậu cuối cùng vẫn không thể cự tuyệt yêu cầu của nam nhân, cũng không phải tình nguyện nhưng chính là thuận theo bản năng, thật đáng buồn cho bản thân…

“Đi gặp CEO Hoàn Vũ.”

Buông cậu ra, Tiếu Nam trầm giọng ra lệnh, cậu chỉ có thể phục tùng theo.

Cậu nghiêng đầu nhìn khuôn mặt lạnh lùng như cũ, lam mâu cũng như chưa từng có chút ôn nhu, phảng phất chỉ có chính mình vì sự tình vừa rồi mà tim đập nhanh, mặt đỏ mà thôi.

Cúi đầu cười khổ, cậu không biết phải chấp nhận cuộc sống như vậy bao lâu nữa.

Đi gặp CEO Hoàn Vũ không nằm trong lịch trình mà Tô Thần biết, có lẽ là trợ lý khác an bài, chỉ là mang theo mình để tiếp nhận côn việc củ thư kí khác để lại.

Không suy nghĩ nữa, bọn họ đã đến chỗ hẹn – một nơi xa lạ, trước đây Tô Thần chưa bao giờ bước đến nơi này, nhưng chỉ cần nhìn hàng nhân viên nghiêm chỉnh cúi chào một bên cũng hiểu đây là nơi chỉ ăn một bữa cơm cũng tiêu tốn mất cả tháng lương của cậu.

Đi theo Tiếu Nam vào một căn phòng trang trí theo phong cách cổ xưa, CEO Hoàn Vũ cùng trợ lí đã ngồi bên trong.

“Tiếu Tổng, ngồi.”

“Vệ tiên sinh thật biết hưởng thụ nha!” Tiếu Nam cười cười nhập tọa.

Vệ tiên sinh nhìn ghế lô được trang hoàng khẽ gật đầu nói: “Khó có được nơi an tĩnh như này.”

Hai người hàn huyên vài câu, chờ tiểu thư phục vụ mỹ lệ pha xong trà hương nhài rút ra ngoài, trọng tâm câu chuyện mới chính thức bắt đầu.

“Hoàn Vũ vẫn luôn là xí nghiệp quốc nội lớn thứ nhất thứ hai, đột nhiên muốn phát triển thêm sản nghiệp, có chuyện gì sao?”

Tiếu Nam lơ đãng đặt câu hỏi, cũng trực tiếp vạch trần động cơ đàm phán lần này.

Tô Thần cầm lấy chén trà, đường nhìn thoáng đảo qua Vệ Phong đang nhíu mày, sau đó lại bình tĩnh nhấp một ngụm trà.

“Tiếu tổng quả nhiên khoái nhân khoái ngữ (người chân thật nói lời thẳng thắn), Vệ mỗ cũng không che giấu nữa.” Vệ Phong cười một tiếng lớn rồi nói: “Hoàn Vũ mặc dù là xí nghiệp có sản phẩm bán ra lớn, tuy nhiên đều dựa vào vận may, hiện nay quy mô của công ty vốn dĩ có hạn, sẽ không làm lòng người thỏa mãn. Mà Phong Thượng nếu cùng hợp tác với Hoàn Vũ, sẽ khiến cho Hoàn Vũ có tương lai tốt đẹp hơn rất nhiều.”

Tô Thần minh bạch ý tứ của đối phương, nói đơn giản lại là Hoàn Vũ tuy rằng lợi nhuận lớn, danh tiếng cũng có song  90% phạm vi kinh doanh nằm trong một con đường, có nhu cầu lớn đương nhiên lợi nhuận lớn nhưng vài năm nữa nền kinh tế toàn cầu đi xuống, người mua cũng ít đi, ngạch toán cuối năm không đủ tiêu chuẩn không đến ba năm, cũng không thể làm ăn nổi.

Mà Trang Thị bị lật đổ, Tiếu Nam xử lí qua tay càng khiến thế lực của Phong Thượng hóa mạnh, trở thành một cây đại thụ, tự nhiên cần phải không lo đến lợi nhuận sau này!

Chỉ là…

“ Sản phẩm của Phong Thượng luôn không lo sẽ không có nguồn tiêu thụ, cho dù cùng Hoàn Vũ hợp tác cũng không tổn thất gì, Vệ Tổng có thật tâm thành ý?” ẩn ý rằng: “Anh phải cho tôi điều kiên hấp dẫn thì chuyện này mới thành công được.”

Làm trợ lý kiêm thư kí, Tô Thần tẫn trách thay Tiếu Nam đặt câu hỏi, mặc dù giữa bọn họ tràn ngập hiểu lầm không thể xóa nhòa,  nhưng bản năng nghề nghiệp được rèn luyện hằng ngày, giờ khắc này bọn họ là đại diện cho Phong Thượng quốc tế.

“Bên Tiếu tổng quả nhiên nhân tài đông đúc, vị này là?” Vệ Phong nhíu chặt hai mày, nhưng trên môi lại lộ ra dáng vẻ tươi cười.

“Tô Thần, trợ lý.” Cậu trả lời rất đơn giản, khái quát.

“Trợ lí Tô quả thực đặt câu hỏi rất then chốt, đây cũng là điều mà tôi muốn bàn đên.” Vệ Phong hướng trợ lí bên cạnh, đối phương liền từ trong túi lấy hai hai phần tư liệu cung kính đưa cho Tiếu Nam cùng Tô Thần.

To Thần vừa nhìn đến phân nửa, Tiếu Nam đã khép lại tư liệu thả xuống  bàn, nhưng hắn vẫn chưa nói gì, chỉ cầm lấy chén trà cực phẩm đưa lên môi.

Quay lại tiếp tục nhìn tư liệu, mười phút sau cậu ngẩng đầu lên mắt nghi hoặc nhìn Vệ Phong: “Nếu Hoàn Vũ đã có thực lực hợp tác cùng Kinspec, thì tất nhiên không cần phải hợp tác với Phong Thượng nữa.”

Tư liệu trong tay là hợp đồng hợp tác nội bộ giữa Hoàn Vũ và Kinspec, trừ bỏ một số điều khoản quan trọng cơ mật không thể công khai, những điều khác đều cho thấy hai công ty đã đi đến kí kết hợp tác rất ổn định.

Tiếu Nam mắt cũng trầm trầm chỉ chăm chú uống trà, nam nhân tựa hồ đã biết Hoàn Vũ hợp tác cùng Kinspec nhưng lại không biểu thị cái gì, Tô Thần nhất thời không hiểu ý tứ của hắn.

“Kinspec tuy rằng rất có thực lực nhưng lại không hiểu rõ thị trường Trung Quốc, sỡ dĩ muốn cùng chúng tôi hợp tác là vì kế hoạch thâm nhập thị trường Trung Quốc mà thôi. Điều chúng tôi cần là Phong Thượng vừa quen thuộc thị trường trong nước lại hiểu rõ thị trường nước ngoài.” Vệ Phong một bên nói một bên hướng đến Tiếu Nam đang không đếm xỉa gì tới câu chuyện.

“Như vậy, Vệ tổng đại diện cho Kinspec ra mặt?” Tô Thần buông văn kiện, ánh mắt nhìn thẳng vào Vệ Phong mà nói.

Vệ Phong cười cười: “Hoàn Vũ chỉ là hợp tác cùng Kinspec cũng không có quyền đại diện cho đối phương, tôi là người làm ăn tất nhiên chú ý nhất vẫn là vấn đề lợi nhuận, mà tìm kiếm đối tác làm ăn lâu dài ổn định có lợi nhuận là đảm bào lớn nhất.”

Tạm thời không nghĩ những vấn đề khác, Tô Thần đưa mắt nhìn về phía Tiếu Nam, kế hoạch hợp tác không phải chỉ một hai lần đã định được, mà quan trọng tiên quyết là Phong Thượng cũng có suy nghĩ đó.

“Tôi sẽ xem xét.” Tiếu Nam vẫn vững vàng uống trà, ngửi ngửi lấy hương thơm bay vào mũi mình, cặp mắt màu lam vẫn nhìn không ra bất luận tâm tình nào.

Vệ Phong quan sát hắn trong chốc lát, tiếp nhận lấy hợp đồng sơ khảo trợ lý đưa cho trao cho Tô Thần: “Đây là hợp đồng sơ khảo chúng tôi định ra trước, Hoàn Vũ tùy thời lần sau gặp lại.”

Sau khi thấy Tô Thần tiếp thu hợp đồng bỏ vào túi hồ sơ, Vệ Phong liền đứng dậy nói: “Tôi còn có một hội nghị phải dự, đi trước một bước, gian phòng này đã được đặt trước, tùy ý hai vị sử dụng.”

Đứng dậy tiễn người ra khỏi phòng, Tô Thần trở lại ngồi trong ghế lô, đại não rất phiền toái bắt đầu suy nghĩ, đề nghị này của Vệ Phong hiển nhiên có lợi cho Hoàn Vũ, nhưng đối với Phong Thượng xác thực cũng không khai thác được thị trường Pháp, bộ phận Châu âu cũng chỉ có tại Đức, Italya cùng Tây Ban Nha, lần này có lẽ là một cơ hội.

“Cậu rất ân cần.”

Lặng yên vài phút Tiếu Nam bỗng nhiên mở miệng, Tô Thần chậm vài giây mới hiểu được hắn nói gì, truyền đến ánh nhìn chăm chọc của hắn, nam nhân hầu như không thể ức chế nổi lửa giận trong lòng.

“Phóng điện với hắn.” Tiếu Nam nhìn mặt cậu đỏ lên, lời nói không tốt không khống chế được thoát ra.

“Xấu xa!” Tô Thần quả thực không tin được những lời nam nhân nói ra, không phân biệt tốt xấu chỉ muốn đổ lỗi cho cậu.

Mắt lam u ám trầm xuống, bàn tay hữu lực nhanh chóng nắm lấy cổ tay cậu: “Nói chính mình sao?”

Trừng to đôi mắt vì ủy khuất mà ướt nước với nam nhân, Tô Thần cảm thấy cổ họng như bị thiêu đốt vậy: “Tùy ý anh, buông tay!”

Ngưng mắt nhìn khuôn mặt ướt nước trước mặt trong mắt hắn chỉ cảm thấy hèn mọn mà thôi, đáy mắt Tiếu Nam xẹt qua mấy phần toan tính, thoáng cái liền biến mất dưới băng lãnh: “Nhớ kĩ thân phận của cậu, đừng để công ty mất mặt.”

Cổ tay buông lỏng, Tô Thần lăng lăng nhìn bóng lưng Tiếu Nam biến mất sau cánh cửa, hầu như tê liệt ngã xuống ghế, hắn nói…người? hắn còn nói…thân phận?

Ngửa đầu liều mạng ngăn chặn nước mắt tràn ra, cậu cắn chặt răng nuốt xuống đắng cay trong miệng, cậu, chẳng qua chỉ là “bạn giường” mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.