Hải Tặc Chi Bán Yêu

Chương 48: Trêu Chọc Tổng Tài Uy Quyền 17




“Ta nghĩ cô nên cảm ơn bọn chúng, nếu không phải là bọn chúng, hàn độc của cô chắc chắn sẽ không khỏi nhanh như vậy đâu đúng không? Còn nữa, cô xem bộ mặt của cô hiện giờ, là bộ mặt thật đúng không?”

Cơ Yêu Nguyệt sững lại, tay phải vẫn còn đang kẹp chặt một gã hỏa quỷ hoảng sợ không ngừng. Ả đưa tay sờ sờ lên mặt mình, phát hiện không biết từ khi nào, mặt nạ mà ả dùng để ngụy trang đã rơi xuống, đến cả khuôn mặt xinh đẹp lay động lòng người đó cũng biến thành dáng vẻ thuần khiến như trước.

Ả nhớ ra rồi, hàn độc phát tác, lan đến tim rồi mới được cứu, ả sớm đã không có cách nào duy trì diện mạo biến hóa khôn lường rồi.

Liệt Diệm vốn chỉ là lừa bịp Cơ Yêu Nguyệt một chút, không ngờ thật sự đã nói đúng.

Cho nên gã cũng không hàm hồ nữa, ngay sau đó lắc lắc chiếc điện thoại, “Ê, nghe nói cô thích Cửu điện hạ của Đông Hải Long Cung, cô nói xem, nếu ta đưa đoạn video này cho hắn ta, sẽ thế nào nhỉ?”

Bàn tay kẹp chặt hỏa quỷ của Cơ Yêu Nguyệt buông lỏng, hỏi, “Ngươi muốn thế nào?”

“Ta biết hiện giờ hàn độc của cô đã hết, ta không phải là đối thủ của cô. Nhưng không còn cách nào khác, ai bảo cô không còn vảy hộ tâm nữa? Cô không thể tìm ta báo thù, nhưng tổn hại đến đám thuộc hạ của ta lại là việc thời thời khắc khắc. Cô cho rằng ta là loại quỷ chỉ biết lo cho bản thân mình hay sao?”

Cơ Yêu Nguyệt cau mày, “Cho nên?”

“Cho nên thả tên hỏa quỷ trong tay cô ra, từ nay về sau cô đi con đường đẹp đẽ của cô, ta đi cây cầu độc mộc của ta, chúng ta nước sông không phạm nước giếng. Thế nào?”

“Đưa điện thoại cho ta!” Bàn tay kẹp lấy tên hỏa quỷ của Cơ Yêu Nguyệt bóp chặt lại, “Nhanh lên!”

Liệt Diệm không nhịn nổi bật cười, “Nắm rõ tình hình đi được không? Người cần cứu bây giờ có vẻ như là cô chứ nhỉ? Thả người ra, nếu không ta lập tức tải lên mạng internet của loài người!”

Cơ Yêu Nguyệt dừng lại, “Ngươi không sợ ta giết gã sao?”

Liệt Diệm hỏi lại, “Cô không sợ ta đăng tải bây giờ?”

“Ta đếm 1 2 3, nếu cô không thả quỷ, ta sẽ lập tức đăng tải.”

Cơ Yêu Nguyệt không động đậy, Liệt Diệm đã bắt đầu đếm.

“Một!”

“Hai”

“Ta thả! Ta thả hắn ra, bây giờ ngươi có thể xóa nó đi được chưa?”

Liệt Diệm lại cười, “Xóa? Cơ Yêu Nguyệt à Cơ Yêu Nguyệt, cô bị ngốc ư? Hay là ta ngốc nhỉ? Không có điểm yếu này thì mỗi phút cô đều có thể giết hại ma quỷ trong hội Vong Linh của ta đúng không?”

Thấy dáng vẻ không dám tin của Cơ Yêu Nguyệt, trong lòng Liệt Diệm tràn đầy cảm giác thành công. Tán thưởng xong rồi, hắn cất điện thoại vào trong túi, bùi ngùi, “Ôi, thời đại khoa học thật là tốt mà! Tốt, thật tốt, cực kì tốt!”

Sau đó vẫy vẫy tay, đắc ý vô cùng, “Được rồi, bây giờ cô có thể đi! Chỉ cần không làm hại đến vong linh của hội Vong Linh, mọi người gặp nhau vẫn là bạn tốt. Nếu có nhu cầu nhớ đến tìm ta, đều là người quen, khuyến mại 20% cho cô!”

Hỏa Đôi Nhi đứng trên tầng hai quan sát lâu như vậy, không nhịn được hì hì một tiếng.

Sau đó bị ánh mắt hận thù của Cơ Yêu Nguyệt quét qua, ngay lập tức không dám lên tiếng nữa.

Cơ Yêu Nguyệt vốn nhìn Hỏa Đôi Nhi, nhưng vừa ngước mắt lên nhìn đã bị một bóng áo đỏ thu hút.

Đó là… Kim San?

Cô ta biến thành quỷ?

Tốt, rất tốt! Trời giúp ả rồi!

Nếu đã không thể bắt Liệt Diệm xóa video đó, vậy thì…

“Ta muốn con ác quỷ mặc y phục màu đỏ nhận ta làm chủ!”

“Không được!”

Liệt Diệm vẫn chưa nói gì, nữ quỷ toàn thân mặc áo cưới đỏ đã tức giận lên tiếng.

Sau đó cúi người với Liệt Diệm nói, “Đại nhân, xin tha tội cho Hồng Tụ vô lễ, nữ quỷ này tên Kim San, oán khí trên người trước giờ chưa tưng thấy. Giữ cô ta lại, Hồng Tụ nhất định có thể đào tạo thành một ác quỷ áo đỏ giống Hồng Tụ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.