Hải Tặc Chi Bán Yêu

Chương 25: Quốc Sư Là Lí Tưởng 9




Trương Khải Bình ở ngoài cửa đơ một lúc, tiếp sau là giật mình, “Muộn như vậy rồi sao anh còn ở đây? Anh không biết là cô Kim vẫn còn chưa đến tuổi thành niên sao?”

Yêu Nghiệt nhếch mép, “Hơn một tháng nữa cô ấy là thành niên rồi.”

“Nhưng hiện giờ cô ấy vẫn chưa thành niên mà!”

Nghe thấy tiếng động ngoài cửa, Đậu Đậu bước ra ngoài, vừa nhìn thấy là Trương Khải Bình, nhất thời cũng đơ mặt luôn.

Cảnh sát Trương ngày thường đâu có đến nhà cô thể hiện sự tồn tại đâu!

Hôm nay làm sao vậy?

Làm hòa với Tiểu Bạch rồi thì học được thói la cà hả?

Oh My God, anh ta sẽ không nói với Sở Ngọc Bình chứ?

Nghĩ tới đây, Đậu Đậu vội vàng chạy qua, vừa dùng ánh mắt ra hiệu cho Yêu Nghiệt đem hai đứa trẻ giấu đi, vừa hỏi Trương Khải Bình, “Sao vậy hả? Tới tìm Tiểu Bạch sao? Anh chờ chút nữa, cô ấy sẽ về ngay bây giờ đây.”

Cô nhìn Yêu Nghiệt một cái, bổ sung, “Anh ta… anh ta ăn xong cơm cũng về ngay.”

Trương Khải Bình nhìn Đậu Đậu nói rất chân thật, miễn cưỡng tin lời rồi nói vào chuyện chính, “Tôi có chuyện muốn nhờ cô giúp đỡ.”

Đậu Đậu gật đầu, quay đầu nhìn thấy Yêu Nghiệt đã đem hai đứa giấu đi rồi, lúc này mới nói, “Ừ, vào trong nói chuyện đi.”

Thật ra Đậu Đậu cảm thấy nói với Trương Khải Bình thân phận thật sự của Yêu Nghiệt cũng không sao cả, dù sao trước đó anh ta cũng đã ở cùng Tiểu Bạch, đối với mấy chuyện yêu yêu quỷ quỷ này cũng có năng lực chấp nhận nhất định.

Nhưng nghĩ tới tính cách chính trực đó của Trương Tiểu Bình, nếu đã nhận lời Sở Ngọc Bình giúp bà chăm sóc cô thì nhất định sẽ không nuốt lời.

Hơn nữa cô còn là vị thành niên, đây cũng là sự thật không thể chối cãi.

Khụ, vậy nên, cô vẫn chọn không nói.

Giấu thêm một thời gian nữa thì cô cũng thành niên rồi, tới lúc đó cách nói này cũng không còn hiệu lực nữa.

Đậu Đậu ném cho Yêu Nghiệt một cái nhìn an ủi, nói với hắn nhất định phải nhịn, không được so đo tính toán với Trương Khải Bình. Anh ta chỉ là một con heo chính trực mà thôi.

Tiểu Bạch nấu xong cơm rồi, Đậu Đậu cũng đã nghe hiểu ý của Trương Khải Bình và nhận lời rồi.

Sau đó hai người liền ra về.

Đậu Đậu, “...”

Tiểu Bạch chỉ là tới nói chuyện với cô, sau đó giúp cô nấu cơm?

Bọn họ không cần ăn sao?

Hay là do cô ấy làm ma lâu rồi nên cảm thấy mình có thể không cần ăn cơm?

Yêu Nghiệt bất lực, từ trong không gian ôm hai đứa trẻ đi ra.

“Cô ta về nhà rồi lại nấu tiếp, trước kia do Trương Khải Bình không có thời gian đi mua thức ăn và nồi niêu xoong chảo, mà cô ta cũng không có cách nào đi mua, vậy nên mới tới nhà chúng ta mượn nhà bếp mượn thức ăn.”

Đậu Đậu nghĩ lại cũng đúng, sau đó ngồi xuống ăn cơm.

Tên Ngốc tới ăn chực đúng giờ đúng khắc, nghe Đậu Đậu nói Tiểu Bạch và Trương Khải Bình làm hòa rồi, nhất thời cũng vui vẻ, cảm thấy một trăm tệ đó của mình cũng coi như có tác dụng.

Đậu Đậu không nói với cậu ta là biện pháp tồi của cô có hiệu quả, nhìn thấy cậu ta ăn no rồi đuổi cậu ta về làm đề thi.

Tên Ngốc chưa đi được bao lâu thì chuông cửa lại reo lên.

Đậu Đậu mở cửa vừa nhìn, nhất thời cũng có chút lơ mơ.

Trương Khải Bình nhà Tiểu Bạch có cần phải chăm chỉ như vậy không hả?

Cô nói ăn cơm xong sẽ để Yêu Nghiệt đi, anh ta thật sự đã quay lại để xem Yêu Nghiệt có đi hay không sao?

Ôi chao ôi, người như thế này, chậc chậc chậc, cũng chỉ có Tiểu Bạch tính tình tốt mới có thể chịu đựng được thôi!

Nghĩ tới đây, Đậu Đậu nhất thời cảm thấy người đàn ông nhà mình thật tốt, chỗ nào cũng tốt! Dù sao cũng tốt hơn Trương Khải Bình!

“Lão Cửu, anh nên đi rồi.”

Yêu Nghiệt co rút khóe môi, chưa ra cửa đã nhìn thấy Trương Khải Bình, căm giận nghĩ, vốn dĩ đóng giả Trương Khải Bình nên còn cảm thấy có chút lỗi, hiện giờ xem ra còn phải làm nhiều lần nữa mới bõ tức!

Sau đó chân trước vừa vào được thang máy, chân sau đã xuất hiện ở 912 rồi.

Đậu Đậu đóng cửa lại, nói, “Anh trông bọn trẻ đi, em đi điều tra người làm hại Tiểu Bạch là ai.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.