Hai Người Đấu Hư Giường

Quyển 2 - Chương 5




Đột nhiên Đường Phong nhếch miệng cười với bọn họ, dáng tươi cười này làm cho người ta sởn cả gai gốc, răng nanh trắng dầy kia giống như là mãnh thú khát máu, giữa lúc mọi người không biết vì sao Đường Phong đột nhiên lộ ra nụ cười quỷ quyệt như vậy, chỉ thấy hai tay của hắn lại giơ lên, mười ngón tay điểm liên tục, đầu ngón tay múa lên không ngừng.

Cùng lúc đó, tất cả mọi người cảm nhận được một cổ kình khí từ trong các đại huyệt quanh thân Đường Phong bắn nhanh ra ngoài. Nhưng làm cho người ta nghi hoặc chính là, những kình khí này đi qua đoàn người cũng không mang theo bất luận lực sát thương gì.

- Cẩn thận!

Chiến Vô Song một mực bên ngoài tính toán toàn cục, người tấn công không thấy rõ được động tĩnh phía sau, nhưng hắn lại thấy rõ.

Chỉ thấy vô số ám khí bị Đường Phong đánh ra lúc đầu dĩ nhiên nhất tề trống rỗng bay lượn lên, giống như phảng phất có sinh mệnh, sau đó quay đầu, từ phía sau đánh tới mọi người.

Lấy cương khí từ trong khí huyết huyệt đạo tuôn ra làm đường dẫn, khống chế ám khí bay lượn, một chiêu này là chiêu căn bản năm đó Đường Phong thu phục Ngự Thần. Mà lúc này, lại bị dùng đến làm thủ đoạn giết địch.

Điều này cũng ít nhiều là do bố cục Hư Thiên Điện, trong điện phòng ốc rập rạp, tuy rằng Đường Phong cố sức đánh ám khí đi ra ngoài, nhưng đa số ám khí chưa từng bay xa, liền bị phòng ốc cản xuống, rơi lả tả tại phía sau cách các cao thủ không xa. Nếu như không có ngăn trở, những ám khí này sớm đã không biết phi đi đâu rồi, làm sao Đường Phong còn có thể lợi dụng lần thứ hai?

Không ai sẽ đề phòng những ám khí đã rơi rụng trên mặt đất này, cũng đã tạo cơ hội cho Đường Phong.

Cực hạn của Đường Phong là khống chế ba trăm sáu mươi lăm thanh ám khí, mà hiện tại chỗ ám khí này nhiều nhất cũng chỉ có hai trăm thanh mà thôi, điều khiển tự nhiên vô cùng dễ dàng.

Xoát....

Âm thanh truyền ra liên tiếp, vố số thanh ám khí rập rạp từ phía sau mọi người kéo tới, đợi đến khi mọi người nghe được lời nhắc nhở của Chiến Vô Song, lúc phát hiện không thích hợp có chút đã muộn.

Những người đứng ở phía sau cùng cơ bản tất cả đều là Linh Giai hạ phẩm, bọn họ vừa giao thủ cùng Đường Phong, rất sợ bị Đường Phong chém giết, cho nên trốn cũng khá xa một ít, lại không nghĩ cử động nhìn như an toàn, lúc này lại thành yếu tố trí mạng.

Một vị cao thủ Linh Giai hạ phẩm của Tư Đồ thế gia quay đầu nhìn lại, chỉ nhìn thấy một bóng đen bên cạnh xẹt qua, cương khí hộ thân trong nháy mắt bị nghiền nát, đau đớn kịch liệt từ các nơi trên thân thể truyền đến.

Cúi đầu nhìn lại, tròng mắt của cao thủ Tư Đồ thế gia này liền trừng lớn, hắn thình lình phát hiện trên người mình không chỉ có một vết thương. Trước ngực, bụng, thắt lưng, đều là máu chảy đầm đìa, người này mê man vô cùng, nháy nháy con mắt, liền ngửa mặt ngã xuống. Giống như hiệu ứng dây chuyền, theo người này ngã xuống, liên tiếp lại có mấy người ngã xuống đất, trên người đều không ngoại lệ có nhiều ít vài lỗ thủng.

Người còn lại phản ứng không chậm, lại có Chiến Vô Song đánh thức, cuối cùng cũng tránh được lần đột kích từ phía sau này.

Đưa mắt nhìn lại, mọi người không khỏi thất kinh, chỉ thấy ma đầu Đường Phong đứng ở nơi đó, thế nhưng bốn phía quanh người hắn trôi lơ lửng vô số ám khí trên bầu trời, trên những ám khí này tản ra ánh sát màu vàng nhàn nhạt, đồng loạt hướng mũi nhọn sắc bén nhằm ngay chính mình.

Lúc này nhìn qua Đường Phong, giống như một con nhím, rất có một loại cảm giác làm cho người ta không có chỗ cắn răng vào.

Một màn quỷ dị này vượt quá sức tưởng tượng của mọi người, cho dù cao thủ Linh Giai thượng phẩm luôn bảo vệ bên người Chiến Vô Song cũng không nhịn được, con mắt cũng co rụt lại.

Loại điều khiển cương khí tinh vi như thế này đã triệt để vượt qua khỏi phạm vi lý giải của hắn, chẳng bao giờ hắn nghĩ tới cương khí còn có thể bị vận dụng đến loại trình độ này.

- Người này không chết, Chiến gia ta sẽ gặp hậu hoạn vô cùng!

Sắc mặt trưởng lão Chiến gia âm trầm nói.

Chiến Vô Song phẫn nộ nhìn Đường Phong, hắn cũng không nghĩ tới tại hoàn cảnh vô cùng xấu này, ma đầu còn có thể làm ra phản kích xuất sắc như vậy, nghe xong trưởng lão nói không khỏi âm trầm nói:

- Vậy làm phiền trưởng lão ra tay rồi!

Người này là huynh đệ của Chiến Khôn, Chiến Kiền, tuy rằng danh khí không lớn bằng Chiến Khôn, nhưng thực lực cũng không kém hơn Chiến Khôn là bao.

- Bây giờ còn không phải thời điểm, thực lực của ma đầu này không thể lường trước, một kích không giết được hắn sẽ làm cho trong tâm hắn sinh ra cảnh giác, lại ra tay liền không có ý nghĩa. Nếu như lão phu đoán không sai, ma đầu thi triển một chiêu này rất tiêu hao cương khí, tính ra hắn cũng chỉ là Linh Giai hạ phẩm, cương khí trong cơ thể có hạn, chờ lúc hắn không còn lực lượng, đó chính là tử kỳ của hắn!

Nghe xong Chiến Kiền nói, Chiến Vô Song cũng không khỏi thở ra một hơi.

Chiến Khôn làm ra đại hội đồ ma, cuối cùng lại qua loa cho xong việc, chính mình còn bị ma đầu đả thương, làm thành câu chuyện cho người ta đàm tiếu trong quán trà, quán rượu.

Lần này Chiến Vô Song hao hết tâm tư mới tập hợp được bốn thế lực lớn, cũng không nghĩ dẫm vào vết xe đổ của Chiến Khôn, để cho người trong thiên hạ chế nhạo. Cố trưởng lão Chiến Kiền cam đoan, ma đầu sợ rằng khó tránh khỏi số kiếp đã định rồi.

Bất quá trong lòng Chiến Vô Song vẫn thấy mơ hồ có chút bất an, ma đầu nếu giết dễ dàng như vậy sẽ không sống tới ngày hôm nay, nhưng con bài của hắn còn chưa lật hết, còn có thủ đoạn ẩn dấu gì?

Giờ khắc này, thái độ Đường Phong lại trở nên khác thường, chủ động tấn công.

Hắn dựa vào cánh cửa tuyệt thất, còn có Chung Lộ bảo vệ, không phải lo lắng an nguy hậu phương, hơn hai trăm thanh ám khí kia dưới từng đạo cương khí vô hình dẫn động, như đàn ong kéo tới phía mọi người.

Cao thủ bốn nhà sao có thể ngồi nhờ chết? Thủ đoạn công kích này mặc dù có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng dù sao cũng chỉ là ám khí bị khống chế, thoải mái mà nói, có thể tưởng tượng cục diện trước mắt thành Đường Phong có hơn hai trăm cánh tay thật dài, mỗi cánh tay cầm một thanh ám khí vũ động, cho nên vô luận thế nào vẫn có khả năng đi theo.

Người đi vào Dị Bảo Điện thứ bảy đều là tinh anh các gia tộc, trên tay sao lại không có kỹ năng bảo mệnh? Đường Phong công kích hung mãnh, tự nhiên bọn họ sẽ không nhẹ nhàng bó tay, mọi người đều thi triển sở học của bản thân, chống đỡ ám khí đang bay qua bay lại không ngớt.

Trong lúc nhất thời tình cảnh thoạt nhìn náo nhiệt vô cùng, âm thanh đinh đinh đang đang không dứt bên tai, cương khí hơn trăm vị cao thủ vọng lại, đã sớm làm cho cả mảnh phạm vi đảo lộn rối mù.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.