Hải Đường Hoa Lệ

Chương 52




Đường vào hang cốc rộng rãi nhưng rất quanh co khí lạnh buốt người, Nhất Thu vận công lên, cặp tinh nhãn sáng rực quét nhìn về phía trước đề phòng ám khí từ hai bên vách đá phóng ra.

ĐỘ khoảng trăm trượng thình lình trước mặt bọn Nhất Thu nghe tiếng gió ào ào nổi lên trận giông.

Nhất Thu ngừng bước định thần nhìn kỹ nhận ra đó là một bầy dơi khổng lồ đang lao vùn vụt tới.

Nhất Thu hét:

- Kim trưởng lão, Ngọc muội đề phòng.

Chưa kịp dứt lời đã thấy năm con dơi quỉ dị ào tới vươn móng nhọn tợ gươm từ trên bồ xuống đầu Nhất Thu.

Nhất Thu hét lên chấn động chấn ra hai đạo kình sấm sét ngăn cản bầy dơi lại .

Đồng thời, Ngọc Nữ cũng thi triển chiêu "Hỗn Ngươi thần công" đẩy rát bầy dơi quái vật, trong khi kim trưởng lão lăn tròn dưới đất né tranh vấu nhọn từ trên chụp xuống.

Bầy dơi khổng lồ rú lên loạt tiếng quái gở lại lao vút tới ào ạt tấn công bọn Vương Nhất Thu .

Ngọc Nữ thét:

- Vương ca mau sử dụng ma Hoàn, bọn quái cầm này không sợ chưởng lực.

Nhất Thu chợt tỉnh ngộ, nhanh tay lấy chiếc Ma Hoàn bên lưng vận chân lực ném lên không.

Chiếc Ma Hoàn chớp ánh sáng rơn người nhắm bầy dơi khổng lồ vút tới rít gió vù vù .

Loạt tiếng kêu quỉ dị nổi lên năm con dơi khổng lồ bị chiếc Ma Hoàn chém trúng rơi xuống đất giãy đành đạch phúc chốc im đi.

Một chiêu giết đi năm con quái vật, Nhất Thu mừng rỡ thu hồi chiếc Ma Hoàn lại ném vào bầy dơi khổng lồ từ phía sau bay tới .

Cả bọn hốt hoảng rứ lên quái dị, quay mình vỗ cánh bay đi mất dạng.

Đuổi được bầy dơi hút máu Vương Nhất Thu đắc chí nắm tay Ngọc Nữ tiến nhanh.

Kim trưởng lão khẩn cấp theo phía sau lưng hai người .

Sắp tới một thạch thất vừa vụt mở toang, chợt thấy hai bóng từ trong phóng ra lao vun vút theo con đường hầm, Nhất Thu quát:

- Các ngươi chạy đi đâu!

Đang khi quát Nhất Thu đã tới cửa thạch thất đảo mắt nhìn vào nhận ra Vi trưởng lão đang nằm bất động trên chiếc giường đá.

Chàng quay lại Kim trưởng lão nói to:

- Kim trưởng lão mau lo săn sóc cho Vi tiền bối, tại hạ đuổi theo lão Bức Vương.

Mồn nói, chàng bắn mình theo hai chiếc bóng ở phía trước đã cách xa ngoài hai mươi trượng khinh công quá khiếp người .

Chẳng chút chậm trễ, Ngọc Nữ giở khinh công thần tốc theo sau lưng Vương Nhất Thu.

Chốc lát đã ra khỏi cốc khẩu, một vùng trời đầy trăng sáng hiện ra, bốn phía vách núi vượt thẳng lưng trời khỉ vượn khó trèo. Nơi đây quả là tuyệt địa.

Vương Nhất Thu thi triển "Đăng Vân bộ pháp" hốt gió ào ào phút chốc đã đuổi theo kịp hai chiếc bóng.

Đúng lúc hai cái bóng cũng vừa tới một cái vực sâu ngừng bước quay mình lại .

Vương Nhất Thu và Ngọc Nữ cũng vừa thu hồi thần thủ đáp xuống đất đưa mắt nhìn hai chiếc bóng.

Nhất Thu trong thấy đó là một quái nhân khổng lồ mình vận y phục màu xám, bộ mặt quái đản cặp mắt chớp rực như hai ngọn đèn thần biểu lộ công phu cao thâm Vô lượng.

Đứng cạnh quái nhân là một ả trung phụ tuyết sắc mình mặc y phục màu hồng bằng lụa mỏng dính sát vào người, bộ ngực vung cao như quả đồi, đôi mắt đảo nhanh yêu mị, dâm đãng.

Nhất Thu lạnh lùng:

- Các hạ có phải là Bức Vương không?

Quái nhân trầm giọng:

- Tiểu tử! Kiến thức ngươi khá đấy, lão phu chính là Bức Vương đây.

Hừ nhạt một tiếng, Nhất Thu lại quay sang ả trung phụ tuyệt sắc:

- Tôn giá là Phi Loan?

Trung phụ tuyệt sắc cười lãnh lót:

- Đúng vậy, phải chăng thiếu hiệp là . . .

- Ngọc Diện Ma Tinh Vương Nhất Thu .

Phi Loan sửng sốt tròn mắt:

- Thiếu hiệp theo ta để làm gì?

Nhất Thu dằm mạnh giọng:

- Lấy mạng hai vị.

Bỗng Bức Vương cười khà:

- Tiểu tử! Công lực của ngươi có được bao nhiêu, sao dám lộng ngôn nói chuyện đội đá vá trời, đêm nay bản vương sẽ chôn thây ngươi dưới vực này.

Vương Nhất Thu ngứa mặt lên cười khinh khỉnh:

- Trái lại bản thiếu gia sẽ cắt lấy thủ cấp cúng tế vong hồn chúng môn đồ Cái bang từng bị ngươi thảm sát cách đây một năm về trước .

Bức Vương cười khà:

- Ha. . . Ha. . . tiểu quỷ câm mồm lại, nhận chưởng đây.

Đạo cuồn phong quái dị lạnh buốt từ chưởng trung của Bức Vương ào tới Vương Nhất Thu bề thế tợ bằng hà.

Ngọc Nữ kinh hãi thét:

- Băng Hà chưởng!

Không dám chậm trễ Nhất Thu giở ngay tuyệt chiêu "Hỗn Ngươi Thần công" đẩy ra một luồng lửa diệm khiếp người .

âm!

Một tiếng nổ long trời khắp vùng núi non chuyển dậy, hai đạo khí một nóng một lạnh chạm nhau xé nát bắn xẹt sang tám hướng.

Bức Vương bị chấn động lui một bước trố mắt kinh hoàng nhìn Vương Nhất Thu.

Lão không ngờ nội lực đối phương cao thâm đến thế.

Bên này, Vương Nhất Thu lắc động vài cái rồi đứng vững như một quả cổ sơn.

Thắng chiêu đầu hào khí bốc mờ gương mặt ngọc Vương Nhất Thu giở chưởng lên hét:

- Nhận chưởng!

Nội chưởng của Vương Nhất Thu phát động tuyệt chiêu "Hỗn Ngươi thần công" mang theo luồng hỏa diệm khổng lồ ào tới Bức Vương.

Bức Vương gầm to:

- Tiểu quỉ ác độc!

Ngọn chưởng to lơn bằng chiếc quạt từ Bức Vương xuất hiện chợt to lớn như quả đồi tuyết lạnh run người đón lấy đạo kình hỏa diệm .

âm!

Lại một tiếng nổ long trời hai luồng hỏa diệm, băng hà xé nát đưa nhau lên không trung.

Bức Vương lui hai bước, thân hình run rẩy, bộ mặt quái đản biến màu xanh thẩm trong càng ghê rợn hãi hùng.

Phi Loan thét to lắc mình tới huy động song chưởng tuôn ra hai đạo bạch khí âm hồn tấn công Vương Nhất Thu .

Vốn đã chuẩn bị từ trước Ngọc Nữ hét:

- Ma nữ nạp mạng!

Thiếu nữ phóng lên giở tuyệt chiêu "Hỗn ngươi thần công" tiếp chiến.

Chợt Vương Nhất Thu thò tay rút lấy chiếc Ma Hoàn cười lớn:

- Quỉ Vương mau nạp mạng!

Một làn hào quang màu đỏ biến thành vòng cung nhắm Bức Vương chớp tới nhanh như sét giật lưng trời.

Một tiếng rống thảm thiết nổi lên chiếc đầu Bức Vương đứt lìa bay vút lên cao rơi ngay xuống lòng vực thẳm . Trong khi thân hình ngã huynh xuống đất .

Bình!

Đồng thời Phi Loan cũng vừa trúng một chưởng sấm sét của Ngọc Nữ than hình kiều diễm bay thẳng sang bên kia bờ vực . . .

Vương Nhất Thu và Ngọc Nữ trở lên ngọn Ma Phong lãnh, trong thấy quần hùng tề tựu đầy đủ, Kiều Ly Cơ quỳ thụp bên ngôi mộ của Tôn Miêu, Vi trưởng lão đã được Cứu tỉnh Lý Thiếu Hoa trỏ Đèo Mân hỏi:

- Đại ca, còn tên ác đạo này?

Vương Nhất Thu nhìn Đèo Mân:

- Lý đệ hãy giúp hắn đi.

Bốp!

Đèo Man rú lên một tiếng, chiếc đầu ngoẻo sang một bên, hồn lìa khỏi xác.

Bỗng một vị trưởng lão Cái Bang từ dưới núi phóng lên tới đứng trước mặt Vương Nhất Thu, vòng tay cung kính:

- Bang chủ ! Quan quân triều đình đang kéo lên núi xin bang chủ liệu toan . . .

Vương Nhất Thu nói:

- Chúng ta thoát ra ngoài bằng địa đạo không nên gặp họ khó lòng. . . Sau khi đã lên khỏi địa đạo quần hùng vào khu rừng rậm tìm chỗ kín đáo nghỉ ngơi cho đến lúc xế chiều .

Vương nhất Thu nhìn Lý Thiếu Hoa:

- Lý hiền đệ, nay mọi việc tuy đã xong, nhưng Cái bang vẫn còn trong tình trạng tan rã, ngu huynh phải trở về tổng đàn chỉnh đốn lại hàng ngũ, chúng ta hãy tạm biệt nhau .

Lý Thiếu Hoa bùi ngùi:

- Đại ca thượng lộ bình an, Tiểu đệ còn đưa Kiều hiền muội trở lại gia trang mai táng Kiều sơn chủ, mọi bề yên xong tiểu đệ sẽ tới tổng đàn bái kiến Vương đại ca và Ngọc tỷ.

Bốn tên môn đồ của Cai bang dẫn ngựa tới, Vương Nhất Thu đỡ Ngọc Nữ lên ngồi chung một ngựa, rồi vẫy tay:

- Lý hiền đệ . . . tạm biệt . . .

Con tuấn mã chở Vương Nhất Thu và Ngọc Nữ ngước đầu chậm bước rồi sau đó phi nhanh...

Nhìn theo bóng người đã khuất từ lâu bất giác Lý Thiếu Hoa buông tiếng thở dài day lại trông thấy Phương Tiểu CÔ đang đứng nhìn chàng bằng đôi mắt thiết tha, cầu khẩn .

Ly Thiếu Hoa khẽ giọng:

- Sao hiền muội chưa trở về nhà?

Phương Tiểu CÔ chớp mắt như muốn khóc:

- Tiểu muội theo . . . Lý ca. . .

Nhìn Phương Tiểu CÔ bằng cặp mắt Vô cùng thương hại Lý Thiếu Hoa gật đầu :

- ĐƯỢC hiền muội mau lên ngựa, chúng ta đến Kiều gia bảo trước .

Lý Thiếu Hoa, Kiều Ly Cơ, Phương Tiểu CÔ lên ngựa rồi rời khỏi cánh rừng già nhắm hướng Kiều Gia trang phi nhanh giữa hoàng hôn êm ả...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.