Hai Đám Cưới

Quyển 2 - Chương 35




- Chỉ có kiên trì đầy nửa tháng, mới có tư cách tham dự bình chọn cuối cùng. Lần này thí luyện, chúng ta sẽ bình chọn ra 100 thiên tài mạnh nhất. Trong một trăm người này, cũng sẽ có bài danh chuẩn xác. Mà căn cứ bài danh, là thu hoạch của các ngươi. Nhớ kỹ, mỗi một kiện đồ vật trong Hắc Yểm sơn mạch này, đều có tính chất đặc biệt của Hắc Yểm sơn mạch. Các ngươi cũng mơ tưởng cầm đồ đạc của mình ra lừa gạt người. Nếu như có phát hiện ăn gian, hết thảy hủy bỏ tư cách!

Quy tắc thí luyện cũng không phức tạp, thậm chí có thể nói là phi thường thô ráp.

Cái này để cho Giang Trần hơi có chút ngoài ý muốn, theo lý thuyết, loại cấp bậc này, loại cấp độ thí luyện này, hẳn là phi thường kín đáo.

Thiết trí quy tắc cũng sẽ rất tinh tế mới đúng.

Thế nhưng mà, cái quy tắc này, lại đơn giản như thế, tục tằng như thế. Hơn nữa còn là tạm thời tuyên bố. Cái này lại để cho Giang Trần cảm thấy có chút kinh ngạc.

Muốn nói không coi trọng cũng không phải, nhìn điệu bộ kia, đích thật là phi thường coi trọng, trận chiến rất lớn.

Nhưng muốn nói coi trọng, theo lý thuyết quy tắc có lẽ đã sớm chế định tốt, như thế nào sẽ đợi đến lúc tạm thời lại tuyên bố?

Trong nội tâm Giang Trần khó hiểu, bất quá nghi vấn nho nhỏ kia, cũng không có để cho Giang Trần mất chừng mực. Đứng trong đội ngũ, Giang Trần vẫn tương đối bình tĩnh.

Nhóm Trận Pháp Đại Sư, rất nhanh liền cởi bỏ cấm chế bên ngoài.

Từng đạo hào quang màu đen, như là ác linh muốn từ trong địa ngục xông tới, không ngừng tháo chạy lên không trung, trận thế cực kỳ dọa người.

Trải qua một phen chấn động điên cuồng, lỗ hổng cấm chế bên ngoài kia, mới chậm rãi ổn định lại.

- Tốt rồi, lỗ hổng đã mở ra, tất cả mọi người, lên trước nhận lấy đánh số dự thi của các ngươi, theo thứ tự tiến vào!

Tổng thủ đại nhân ra lệnh một tiếng, tuyên cáo thí luyện bắt đầu.

Mấy người tinh anh như Giang Trần, đánh số tự nhiên là gần phía trước.

Giang Trần lấy là số 17, sau khi mười sáu người trước tiến vào, cũng từ lỗ hổng tiến vào.

Sau khi Giang Trần tiến vào lỗ hổng, trong nháy mắt này, nội tâm đột nhiên không hiểu nhảy thoáng một phát. Trong thần thức, bỗng nhiên hiện lên một chấn động không hiểu, phảng phất có một cây châm bỗng nhiên đâm hắn thoáng một phát.

Báo hiệu bất thình lình, để cho Giang Trần hơi có chút ngoài ý muốn.

- Đây là ý gì?

Giang Trần có chút buồn bực.

- Chẳng lẽ Hắc Yểm sơn mạch này, bên trong phi thường nguy hiểm?

Giang Trần có thể xác định, cái báo hiệu không hiểu này, nhất định là có nhắc nhở gì. Có lẽ rất lớn là cảnh báo nguy hiểm.

- Ân, vô luận như thế nào, an toàn đệ nhất.

Giang Trần tiến vào Hắc Yểm sơn mạch, chỉ cảm thấy như tiến nhập một thế giới âm u hoàn toàn không có ánh mặt trời, nhiệt độ chung quanh, cũng rất giống đột nhiên giảm xuống hơn mười độ, lộ ra rất u lãnh.

Địa phương ánh mắt có thể nhìn tới, đều là rừng rậm, cùng với sương mù vô cùng vô tận.

Nơi này, phong ấn 300 năm, ít ai lui tới, càng lộ ra âm trầm khủng bố, khuyết thiếu nhân khí.

- Loại địa phương này, có thể trở thành ác mộng chi địa, nhất định không phải là ổ yên vui. Tuy chỉ có nửa tháng, ta lại phải kiềm chế một chút.

Bất luận thời điểm nào, Giang Trần cũng sẽ không quên ý thức gian nan khổ cực.

...

Ngoài Hắc Yểm sơn mạch, tất cả thí luyện giả đã tiến vào hết.

Tổng thủ đại nhân cầm danh sách, giao cho Hoắc Thân Vương:

- Thân vương đại nhân, đây là danh sách dự thi. Bên trong có tất cả tin tức tư liệu của Tu Luyện giả.

Hoắc Thân Vương mỉm cười:

- Tốt, xử lý xinh đẹp.

Hoắc Thân Vương cầm phần danh sách này, bước nhanh đi tới trước mặt Đồng lão:

- Đồng lão, đây là danh sách lần thí luyện này, cùng với tin tức cụ thể. Xin ngài xem qua. Không biết nhóm tu sĩ tuổi trẻ này, có thể vào được pháp nhãn của Đồng lão không?

Đồng lão vê râu cười nói:

- Lão phu nhìn xem.

Tiếp nhận, nhìn một hồi, Đồng lão có chút thoả mãn gật đầu:

- Đúng vậy, tư chất không tệ, chất lượng càng không tệ, trước đó lão phu cũng quan sát thoáng một phát, bên trong có chút thế hệ thiên tài. Hoắc Thân Vương, Hồi Xuân đảo vực các ngươi xác thực dụng tâm rồi. Mà Đông Diên đảo này, đích thật là có chút thiên tài.

Hoắc Thân Vương vui mừng quá đỗi:

- Có thể được Đồng lão đánh giá như vậy, cũng là vinh quang lớn nhất của đám tù tội này rồi. Dù chết, cũng đủ để bọn hắn mỉm cười dưới cửu tuyền.

Đông Diên đảo vốn chỉ là lưu vong chi địa, nói bọn họ là kẻ tù tội, cũng không có gì không ổn.

Đồng lão mỉm cười, đưa danh sách cho đại biểu của bát đại thế gia:

- Các ngươi đều xem một chút đi, nhóm thí luyện giả này, tỉ lệ xác thực không kém. Có một bộ phận tinh anh, càng là nhân vật cường ngạnh. Tin tưởng lần này các ngươi sẽ hài lòng.

Đại biểu của bát đại thế gia cũng không khách khí, tiếp nhận danh sách, mở ra nhìn.

Sau khi xem một hồi, lúc này mới trả lại cho Đồng lão.

- Đồng lão, nhóm thí luyện giả này, xác thực miễn cưỡng không có trở ngại.

- Ân, những cái gọi là tinh anh kia, phóng tới Thần Quốc, có lẽ cũng có thể được xưng tụng thiên tài Nhị lưu rồi. Bất quá, so với thiên tài của bát đại thế gia chúng ta, bọn hắn vẫn là không đủ xem.

- Dạ dạ.

Hoắc Thân Vương ở bên cạnh cười làm lành.

- Những kẻ tù tội này, nào có tư cách so với thiên tài Thần Quốc?

- Tốt rồi, trên thời gian cũng không xê xích gì nhiều. Đệ tử bát đại thế gia, cũng chuẩn bị một chút a. Đến lúc đó, bọn hắn tiến vào, trận pháp cấm chế là tạm thời phong ấn, hay tiếp tục mở ra?

Đồng lão nghĩ đến một vấn đề, hỏi đại biểu của bát đại thế gia.

Đại biểu của bát đại thế gia nhao nhao nói:

- Đương nhiên là tạm thời phong ấn, bằng không thì con mồi ý thức được nguy cơ, trốn đi thì làm sao bây giờ?

- Đúng, nếu như con mồi trốn hết, đối với săn giết cực kỳ không tiện. Trò chơi đã mở ra, tự nhiên phải để đám thanh niên gia tộc chơi thống khoái một chút.

- Có đạo lý, phải tạm thời phong ấn. Không đến nửa tháng, tuyệt đối không thể mở.

Đại biểu bát đại thế gia này, không có một cái nào ủng hộ mở phong ấn, đều đồng ý tạm thời phong ấn.

Đồng lão mỉm cười:

- Các ngươi cũng phải tinh tường một điểm. Nếu như phong ấn, nếu như đệ tử của bát đại thế gia các ngươi gặp được nguy hiểm...

- Ha ha, Đồng lão, ngươi đây là quá lo lắng.

Không đợi Đồng lão nói xong, các đại biểu của bát đại thế gia, liền cắt đứt Đồng lão nói.

- Đúng vậy, chỉ là Hắc Yểm sơn mạch, còn muốn uy hiếp được đệ tử của bát đại thế gia chúng ta? Đồng lão, ngươi quá coi thường thiên tài Thần Quốc chúng ta đi à nha?

- Đúng vậy, điểm này tuyệt đối không cần lo lắng.

- Đồng lão quá lo lắng rồi.

Đồng lão thấy đại biểu của bát đại thế gia, mỗi một cái đều tự tin như thế, hắn cũng không nên nói cái gì nữa.

Mỉm cười:

- Lão phu là các ngươi mời đến, rất nhiều lời nói, cũng phải nói trước. Các ngươi đã tự tin như vậy, nếu thật có gì vạn nhất, hi vọng các ngươi có thể xử lý tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.