Hai Đám Cưới

Quyển 1 - Chương 8




Trên người Giang Trần, một mực mang theo tinh hoa Mộc Linh tuyền, để chuẩn bị bất cứ tình huống nào.

Dưới gầm trời này, không có gì so với Mộc Linh tuyền thích hợp trị liệu bệnh tình của thê tử Ung thống lĩnh hơn nó.

- Ung thống lĩnh, nơi này có vài giọt linh dịch Mộc thuộc tính, ngươi lại đi mua nhiều Linh Dược Mộc thuộc tính tinh khiết, đem chúng luyện hóa thành nước, sau đó phối hợp linh dịch này, để cho tẩu tử tắm mỗi ngày, một ngày ba lượt. Thông qua loại phương thức này, có thể từ lỗ chân lông, đến da thịt, huyết nhục, ngũ tạng, kinh mạch, toàn bộ phương vị tẩy lễ một lần. Tật này, mới có thể khỏi hẳn.

Cứu người cứu đến ngọn nguồn, tinh hoa Mộc Linh tuyền này, tuy trân quý, nhưng Giang Trần không thiếu.

Có thể thuận nước giong thuyền, cứu một mạng người, coi như là một hồi tạo hóa. Giang Trần ngược lại cũng không đau lòng cái gì. Dù sao, đôi vợ chồng này ân ái như thế, Giang Trần cũng không có đạo lý thấy chết mà không cứu.

- Chỉ... Chỉ đơn giản như vậy?

Ung thống lĩnh hiển nhiên có chút giật mình.

- Chỉ đơn giản như vậy.

Giang Trần mỉm cười.

- Nếu ngươi không tin, hiện tại có thể thử xem. Lần thứ nhất tắm rửa, hiệu quả sẽ tốt vô cùng, dựng sào thấy bóng. Mấy lần sau, chỉ là trợ giúp khôi phục, hiệu quả xa xa không bằng lần thứ nhất.

Trên thế giới này, không có người có thể nghi vấn y thuật của Giang Trần.

Tuy trong đầu Ung thống lĩnh còn có chút khó có thể tin, bất quá trước mắt, hắn đã không có đường khác có thể chọn. Nói sau, Giang Trần là hắn mời đến, hắn cảm thấy có thể tin!

Rất nhanh, Ung thống lĩnh liền chuẩn bị xong Linh Dược Mộc thuộc tính, ngao luyện ra một thùng lớn.

- Giang công tử, dùng mấy giọt?

Bây giờ Ung thống lĩnh đối với Giang Trần rất tôn thờ.

- Ba đến năm giọt, nhất định phải vừa đủ.

Giang Trần mỉm cười.

Tinh hoa của Mộc Linh tuyền rất thưa thớt. Năm ba giọt tuyệt đối là rất trân quý rồi. Bất quá lần thứ nhất, nồng độ nhất định phải cao một chút.

Dù sao đây là tắm rửa tẩy lễ, không phải nuốt trực tiếp. Tuyệt đối không có lực trùng kích bá đạo như vậy, này là loại phương thức duy nhất mà phàm nhân chi thể có thể tiếp nhận.

Nuốt linh dịch, đối với người không có tu luyện mà nói, đó là tự sát, tuyệt đối sẽ bạo thể mà vong.

Hết thảy đều chuẩn bị tốt, Giang Trần mỉm cười:

- Ung thống lĩnh, ta ra ngoài chờ. Ngươi tốt nhất cũng đừng ở hiện trường. Sát phạt chi khí của ngươi, hiện tại còn không cách nào thu phóng tự nhiên. Đối với tẩu tử mà nói, trước mắt vẫn là một áp lực thật lớn.

Ung thống lĩnh liên tục gật đầu, dắt lấy thê tử:

- A Đường, sau khi ta hầu hạ ngươi tắm rửa, liền đi ra ngoài. Là ta sai, là ta liên luy ngươi.

A Đường vội vàng che miệng trượng phu:

- Ung ca, không cho phép ngươi nói như vậy.

Giang Trần đi ra ngoài, một trai một gái của Ung thống lĩnh, đều chạy như một làn khói tới:

- Giang thúc thúc, ngươi cứu được mẫu thân của ta sao?

- Giang thúc thúc, van cầu ngươi, van cầu ngươi dùng toàn lực cứu mẫu thân của ta.

Giang Trần nhìn hai hài tử đáng yêu, lại nghĩ tới bộ dạng cô độc của nữ nhi mình, ban đầu ở Đa Mai đạo tràng kia.

- Yên tâm đi, mẫu thân của các ngươi không có việc gì, qua hôm nay, nàng liền khỏe mạnh, sẽ không còn có sự tình rồi.

Giang Trần an ủi.

- Thật vậy chăng? Thật tốt quá. Giang thúc thúc, ngươi sẽ không gạt chúng ta chứ?

- Giang thúc thúc, Ly nhi biết rõ, ngươi cùng những người kia không giống. Thật đúng là không giống, ngươi cứu được mẫu thân, về sau Ly nhi lại có mẫu thân rồi.

Tiểu cô nương kia vô cùng hưng phấn, bỗng nhiên lẻn đến trước mặt Giang Trần, hôn Giang Trần thoáng một phát.

Giang Trần cười ha ha:

- Tốt rồi, các ngươi đều đi chơi đi. Qua nửa canh giờ, mẫu thân của các ngươi có thể đi ra hít thở không khí rồi.

Lúc này, Ung thống lĩnh cũng đi ra. Hai tay không ngừng xoắn động, hiển nhiên, tâm tình của hắn bây giờ vẫn cực kỳ khẩn trương.

Nhìn ra được, hắn vẫn còn có chút lo được lo mất, sợ vạn nhất biện pháp của Giang Trần không có hiệu quả, vậy hắn nên làm cái gì bây giờ?

Hắn đã đến tình trạng sơn cùng thủy tận. Nếu như lần này vô dụng, hắn thật sự nghĩ không ra biện pháp khác rồi.

- Ung thống lĩnh, không cần như thế. Chuyện này, ngươi là vô tâm. Thứ hai, lần này tắm rửa xong, sát phạt chi khí của ngươi, đối với tẩu tử tác dụng liền không lớn rồi. Trong cơ thể nàng, sẽ hình thành Chư Thiên tuần hoàn tự phát, có thể tiêu trừ sát phạt chi khí của ngươi ăn mòn. Đương nhiên, công pháp này của ngươi, phải tiếp tục cần tu khổ luyện, tranh thủ sớm ngày làm đến trình độ có thể thu phát tự nhiên.

Ung thống lĩnh ôm quyền nói:

- Giang công tử, lần này thật sự thụ giáo.

Giang Trần khoát tay áo, lại không nói cái gì nữa. Hắn biết rõ, tâm tình của Ung thống lĩnh bây giờ, nói cái gì cũng vô dụng, phải chờ sự thật nói chuyện.

Ung thống lĩnh cũng khẩn trương không ngừng chà tay, thật vất vả mới tìm được chủ đề.

- Giang công tử, trước kia ngươi nói báo danh tham gia phủ thành chủ tuyển bạt?

- Đúng.

Giang Trần gật gật đầu.

Ung thống lĩnh cười khổ nói:

- Dùng thiên phú đan đạo của ngươi, có năng lực như vậy, căn bản không cần tuyển bạt a. Phủ thành chủ đang cần loại thiên tài như ngươi.

Giang Trần cười nói:

- Phí báo danh cũng đã giao rồi.

Ung thống lĩnh lại khoát tay áo:

- Phí báo danh ta xử lý, nhà ai thu tiền của ngươi? Ngươi nói cho ta biết, ta quay đầu lại hỏi bọn hắn lấy về cho ngươi. Người phủ thành chủ tuyển thẳng, bọn hắn dám lấy phí ghi danh?

Ung thống lĩnh nói đến chủ đề ngoài thê tử, thoáng cái liền trở nên bá khí rất nhiều. Tuy hắn chỉ là một thống lĩnh, nhưng cuối cùng là thế lực dòng chính của phủ thành chủ.

Tuy bảy thế lực lớn cường đại, nhưng cũng phải bán thống lĩnh của phủ thành chủ một cái mặt mũi.

Giang Trần trầm ngâm một lát, hỏi:

- Lần tuyển bạt này, không biết có nội dung nào?

Ung thống lĩnh nói:

- Từ xưa tuyển bạt, đều là dùng võ đạo cùng đan đạo tuyển bạt. Đan đạo võ đạo của Giang công tử, đều là bất phàm, nếu có đề cử đắc lực, nhất định có thể được trọng dụng.

Ung thống lĩnh nghĩ nghĩ, lại nói:

- Cấp trên của ta, là phủ thành chủ Đại thống lĩnh, hắn ở trước mặt Tổng thống lĩnh, cũng có quyền nói chuyện. Nếu như có thể làm cho Tổng thống lĩnh đại nhân nói hộ một câu, tuyệt đối có thể trực tiếp tiến vào tầm mắt của thành chủ đại nhân, giảm bớt rất nhiều tuyển bạt phiền phức, một bước lên trời.

Giang Trần nghe vậy, có chút tâm động.

Hắn tham gia tuyển bạt, cũng là hành động bất đắc dĩ. Nếu có lựa chọn, hắn không muốn ở trên tuyển bạt lãng phí thời gian. Dù sao, hiện tại hắn thiếu nhất chính là thời gian.

Bất quá, hắn nghĩ lại, nếu như mình thông qua quan hệ của Ung thống lĩnh, tiến vào tầm mắt của thành chủ đại nhân, vạn nhất có một ngày mình đào tẩu, đồng dạng sẽ liên lụy Ung thống lĩnh.

Điểm này, Giang Trần lại không muốn chứng kiến.

Nghĩ tới đây, Giang Trần mỉm cười:

- Ung thống lĩnh, hảo ý tâm lĩnh. Ta vẫn là đi tham gia tuyển bạt a.

Ung thống lĩnh nóng nảy:

- Giang công tử, ta là thật tâm thành ý. Hơn nữa, dùng thiên phú của ngươi, tham gia tuyển bạt, thật sự là có chút ủy khuất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.