Hai Bản Ngã

Chương 49




Ninh Khanh ngẩn ra, nhìn Thủy Kinh Niên, Thủy Kinh Niên nhéo nhéo tay nàng.

“Ngươi!” Diêu quý phi tức đến nghẹn.

“Như thế nào, luyến tiếc?” Thủy Kinh Niên cười lạnh: “Vậy đừng làm ra bộ mặt giả nhân giả nghĩa ghê tởm như vậy, đánh danh hào tốt đẹp đi chiếm tiện nghi của người ta!”

“Đi thôi.” Thủy Kinh Niên lôi kéo tay Ninh Khanh liền muốn rời đi.

“Đứng lại!” Diêu quý phi nhìn bóng dáng hai người tay cầm tay, cả kinh đến tim đều nhảy nhảy, hắn cư nhiên muốn cưới cái xấu nữ đê tiện này? Lấy hiểu biết của nàng đối với hắn, hắn là nghiêm túc!

Đứa con trai này, nàng vốn dĩ liền khó có thể thao tác, nếu như hắn về sau còn nháo muốn cưới cái xấu nữ đê tiện này, vậy con đường đến cái vị trí kia lại sẽ nhiều một ngăn trở!

Tâm niệm của Diêu quý phi quay nhanh, hít một hơi thật sâu, ổn định cảm xúc của chính mình, thả chậm giọng điệu: “Khả năng thật là cách làm của bổn cung có chút không ổn, không có suy xét qua cảm thụ của Ninh cô nương. Nếu không thì, như vậy đi, bổn cung nhận ngươi làm nữ nhi! Như vậy ngươi đã phong cảnh lại thể diện, còn có thể mượn thế của bổn cung cùng Kiến Võ Hầu phủ!”

Khuôn mặt mỹ diễm của Thủy Kinh Niên lại trầm xuống, dây dưa không xong, một lần lại một lần!

“Tạ nương nương nâng đỡ.” Ninh Khanh nhàn nhạt nói: “Dân nữ tự biết xuất thân thấp hèn, không xứng làm nữ nhi của nương nương!”

Nàng cùng bà ta còn không có quan hệ, bà ta liền tính kế nàng gả cho con vợ lẽ của Kiến Võ Hầu phủ! Nếu như thật nhận nữ nhi, bà ta chẳng phải càng thêm danh chính ngôn thuận mà an bài hôn sự của nàng! Đến lúc đó, sợ là bị bà ta lột một tầng da!

“Ninh Khanh!” Diêu quý phi âm trầm nói: “Bổn cung nhận ngươi làm nữ nhi, tự nhiên sẽ không bạc đãi ngươi! Ngươi còn đã cứu Niên Nhi, bổn cung ở trước mặt hoàng thượng dùng sức, nói không chừng còn có thể phong ngươi một cái huyện chủ! Dù cho là hư danh, nhưng đến lúc đó thân phận của ngươi há là hiện tại có thể so sánh! Đến lúc đó, ngươi có cái thân phận cao quý che chở, lại có bổn cung cùng Kiến Võ Hầu phủ làm chỗ dựa, ai còn dám động ngươi!”

Đồ vật mà Diêu quý phi đưa ra tuy rằng mang theo tính kế cùng mục đích, nhưng không thể phủ nhận, thật sự thực mê người!

Nhưng Ninh Khanh vẫn cứ nhàn nhạt nói: “Tạ nương nương nâng đỡ. Chỉ là dân nữ không cần. Ta chính mình sẽ tìm được chỗ dựa càng tốt!”

“Ngươi!” Diêu quý phi có loại cảm giác khí huyết công tâm! Cuối cùng giận cực phản cười: “Được được được! Vậy bổn cung liền coi một chút, Ninh cô nương ngươi như thế nào tìm được chỗ dựa mạnh mẽ hơn!”

Nói rồi nhìn về phía Thủy Kinh Niên, cười nói: “Niên Nhi a, ngươi hiện tại địch nhân san sát. Lực lượng của ngươi chính là bổn cung cùng Kiến Võ Hầu phủ! Kim Thượng Thư, Lưu thị lang cùng đại thần đều là bổn cung và Kiến Võ Hầu phủ mượn sức lại đây! Đều là lực lượng của bổn cung! Nàng muốn tìm chỗ dựa khác, chỉ có thể đầu nhập vào Tô gia hoặc là huynh đệ của Thủy Kinh Đông, đây đều là địch nhân của ngươi a!”

Thủy Kinh Niên lạnh lùng liếc mặt nhìn Diêu quý phi, rồi lôi kéo Ninh Khanh rời đi.

Diêu quý phi nhìn bóng dáng của bọn họ, cười lạnh lên: “Quả nhiên là người Niên Nhi nhìn trúng, cũng ngây thơ giống như hắn!”

“Nương nương nói đúng.” Lệ cô cô nói: “Thật là quá không hiểu chuyện! Quá ngây thơ rồi! Nàng mới vừa khởi bước, ăn chút ngon ngọt, liền cho rằng Trạm Kinh nhậm nàng tiêu dao! Người khác đều không có biện pháp làm gì nàng! Chờ đến Tô gia ra tay, Thương Minh ra tay! Nàng cũng chỉ có đường chết! Đến lúc đó, khóc lóc cầu nương nương đều không kịp!”

Diêu quý phi hừ nhẹ một tiếng, cười cười.

“Chỉ là, đến lúc đó nương nương thật sự nhận nàng làm nữ nhi?”

Trong mắt Diêu quý phi hiện lên một tia khinh thường: “Nhận nàng, nàng cùng Niên Nhi liền có danh phận huynh muội, hắn liền không lý do nháo cưới. Chờ dỗ nàng đưa ra kỹ thuật chế băng, lại tùy tiện tống cổ nàng gả chồng. Nếu như không lấy được kỹ thuật chế băng, bổn cung đều có diệu kế khiến cho nàng gả vào Kiến Võ Hầu phủ!”

“Nương nương, kỳ thật, nàng là ân nhân cứu mạng của điện hạ, lại là điện hạ mang về tới, cùng điện hạ quan hệ liên lụy không rõ, cũng coi như là người của chúng ta, hà tất……”

“Hiện tại vấn đề là, nàng vốn không muốn lấy ra tới!” Đôi mắt mỹ diễm của Diêu quý phi mị mị: “Nếu như nàng không muốn đưa ra đồ vật trong tay, nàng đứng về phía chúng ta có ích lợi gì? Huống chi, nàng chưa chắc liền thật sự đứng về phía chúng ta!”

“Điện hạ giống như rất thích nàng. Nàng cùng điện hạ cảm tình cũng khá tốt, nếu không, để nàng gả cho điện hạ làm thiếp.” Lệ cô cô nói. Loại nữ nhân này cho điện hạ làm chính phi, hoặc là trắc phi đều không xứng!

Diêu quý phi trừng mắt nhìn nàng ta: “Ngươi thật là lão hồ đồ! Còn nhớ rõ thân thế của nàng sao? Nghe Kim Thượng Thư nói, nàng là biểu muội của Thiên Thịnh Thần Vương thế tử, vẫn luôn ở tại Thần Vương phủ! Sau lại mới cùng Niên Nhi hồi Thiên Thủy! Ngươi xem vết thương trên mặt nàng, là mới! Kim Thượng Thư ở trên đường hỏi thăm qua, giống như người ta là không muốn làm thiếp, mới theo Niên Nhi hồi Thiên Thủy! Nếu như làm thiếp cho biểu ca nhà mình đều không muốn, chẳng lẽ sẽ ngàn dặm xa xôi chạy đến ngoại quốc làm thiếp cho một cái hoàng tử ngoại quốc sao?”

“Là nô tỳ hồ đồ!”

*****

Ninh Khanh cùng Thủy Kinh Niên một đường ra Đan Di cung.

Ninh Khanh nhìn Thủy Kinh Niên liếc mắt một cái: “Thủy ca ca, huynh muốn làm hoàng đế sao?”

“Không nghĩ.” Thủy Kinh Niên lắc lắc đầu: “Hơn nữa ta cũng không thích hợp. Cho dù hiện tại ta và bà ta trên danh nghĩa là đứng cùng một mặt trận, nhưng muội cũng không cần vì bà ta sở dụng.”

Ninh Khanh gật gật đầu. Diêu quý phi thật sự quá biết tính kế, hơn nữa dã tâm thật sự quá lớn! Bà ta biết rõ nhi tử của mình không thích hợp làm hoàng đế, nhưng vẫn muốn đưa nhi tử của mình lên ngồi bảo tọa kia!

Nếu như Thủy Kinh Niên thật sự ngồi trên cái vị trí kia, cũng sẽ là con rối hoàng đế! Cầm giữ triều chính sẽ là Diêu quý phi! Nếu như dã tâm của bà ta lại lớn chút, nói không chừng sẽ noi theo Võ Tắc Thiên! Đến lúc đó Thủy Kinh Niên liền sẽ trở thành quân cờ thí của bà ta!

“Vậy dù sao cũng phải có một người làm hoàng đế a!” Ninh Khanh buồn rầu lên: “Nhưng mấy cái huynh đệ của huynh đều coi huynh là địch!”

“Không phải, còn có Tiểu Bắc.”

“Tiểu Bắc?”

“Chính là Thủy Kinh Bắc! Cửu đệ của ta!” Thủy Kinh Niên cười to: “Đúng rồi, nghe nói muội thu được thiệp mời của Hội Thương Yến, muội muốn đi sao?”

“Muốn.” Hai mắt Ninh Khanh hơi lóe, gật gật đầu.

“Chuyện chế băng ……”

“Thủy ca ca. Những việc này giao cho ta là được.” Đôi mắt bên ngoài khăn che mặt của Ninh Khanh cong lên ý cười: “Kinh thương là thế mạnh của ta. Nếu như liền này đó đều ứng phó không được, ta lúc trước sẽ không cố sức ra nổi bật như vậy! Ta sớm đã có chuẩn bị! Bất luận là Tô Phong, Thương Minh vẫn là Diêu quý phi, ta đều sẽ đánh bọn họ một cái trở tay không kịp!”

Vừa nói, đôi mắt to long lanh thanh diễm tuyệt sắc của nàng liền mị mị, bắn ra một tia sáng tự tin. Cả người đều tựa như bao phủ một tầng ánh sáng, loá mắt chói lọi.

Thủy Kinh Niên nhìn có chút si ngốc, tiếp theo lại có chút áy náy: “Thực xin lỗi a, ta không giỏi những việc này, không giúp được muội.”

“Không thể nào.” Ninh Khanh lắc lắc đầu, hai mắt sáng lấp lánh mà nhìn hắn: “Huynh vẫn luôn đang giúp ta. Không chỉ có là từ Thiên Thịnh đem ta mang đi, vẫn là hiện tại, vẫn luôn ở tại bên người ta. Ta mới có dũng khí một đường đi về phía trước!”

Đó là bởi vì, hắn khiến nàng có cảm giác mình có chỗ dựa! Là chỗ dựa và tia ấm duy nhất ở cái dị thế cô độc này! Bởi vì sợi ôn ái này, mới vẫn luôn chống đỡ nàng đến bây giờ!

Thủy Kinh Niên cảm động.

Ninh Khanh cùng Thủy Kinh Niên một đường ra cung, cũng không biết, rất xa trên lầu một tòa cung, một người nam tử ngẩng cao đầu giương mắt ưng đang nhìn chằm chằm bọn họ.

“Đây là ân nhân cứu mạng Thủy Kinh Niên mang về sao? Nàng còn biết chế băng, lũng đoạn thị trường bán băng!” Tiếng nói của tên nam tử kia trầm thấp mang theo nghiền ngẫm.

“Nhìn cũng bất quá như thế.” Thái giám phía sau hắn nói.

Nam tử kia hừ nhẹ một tiếng: “Chỉ biết chút tay nghề đi! Đều có Tô Phong đối phó nàng!”

Thái giám nói: “Nô tài đoán, nàng chơi bất quá Tô Phong! Điện hạ, ngài điểm nhân mã đã tề, khi nào ra tay?”

“Không vội, trước qua Hội Thương Yến đi!” Nam tử kia ha hả nở nụ cười: “Nghe nói Thủy Kinh Niên rất để ý nữ tử kia! Làm hắn nhìn một người hắn để ý bị Tô Phong chơi tàn lại thu thập!”

*****

Ninh Khanh ra cung, trở lại An Ninh Viên.

Từ sau khi xảy ra chuyện của Diêu Cao Nguyên, Diêu quý phi liền không còn triệu kiến nàng. Mà Tô Phong từ trên đường từ biệt kia, cũng không còn có động tĩnh, mà Thương Minh cũng không có động tác gì.

Tiệm bán băng làm ăn càng ngày càng tốt!

Từ khi những người giàu có thử qua băng có thể tùy ý tiêu xài, liền rốt cuộc chịu không được cái nóng! Cơ hồ mỗi ngày buổi tối đều không rời đi băng!

Một buổi tối mười lượng bạc! Đối với thương nhân bình thường tới nói, xác thật có chút áp lực, nhưng ngẫm lại trời nóng nực ngủ ra một thân mồ hôi, khẽ cắn môi, cũng nguyện ý tiêu tiền!

Tiệm bán băng từ một ngày hai trăm thùng băng tiến triển đến một ngày năm trăm thùng!

Một ngày liền thuần thu vào năm ngàn lượng bạc! Thật đúng là đỏ mắt hỏng rồi các thương nhân khác! Nhưng Tô gia không ra tay, Thương Minh cũng không ra tay, cho nên, tất cả mọi người không dám có động tác!

Một tháng thời gian thực mau liền qua, lập tức liền đến Hội Thương Yến.

Thủy Kinh Niên sớm liền phái xe ngựa tới đón. Ninh Khanh chuẩn bị tốt xiêm y trang sức, trang điểm hồi lâu mới ra cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.