Hắc Thánh Thần Tiêu

Chương 10




Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Không cần. Tôi nghĩ tôi đã hiểu xe này rất rõ rồi. Kỳ thật, tôi thưởng thức nhất chính là khả năng có thể vượt mọi địa hình của nó. Khoang lái vượt qua năm mét, tiếp cận 2m độ rộng chừng 1m8 rất thích hợp với thân hình tôi. Nếu như tôi hy vọng trong thời gian ngắn có một chiếc Audi Q7 thuộc về tôi, không biết phải mất bao lâu?

Cô bán hàng tự tin cười, nói:

- Chỗ chúng tôi phối hợp rất tốt, nếu như ngài cần thì chúng tôi có thể trong vòng 2h xử lý xong hết các thủ tục, hoàn thành quá trình bàn giao.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Vậy tốt, giờ tôi cần một chiếc Q7 bản đỉnh cấp, màu sắc thì, màu bạc kim loại, đó chính là màu mà tôi thích nhất.

Cô bán hàng không nghĩ tới Tề Nhạc lại quyết định nhanh như vậy, đối với những người như nàng, mỗi khi tiêu thụ một chiếc xe đều sẽ được trích phần trăm. Một cỗ Q7 bản đỉnh cấp trọn vẹn gần 130 vạn Viêm Hoàng tệ, hơn nữa thêm các loại phí thủ tục, ước chừng phải chừng 145 vạn, trích phần trăm tuyệt đối là một số tiền lời không nhỏ. Nghe Tề Nhạc thật sự muốn mua xe, nụ cười trên mặt nàng càng trở nên chân thành hơn nhiều.

- Vậy tốt, tiên sinh xin ngài đến làm thủ tục với tôi một chút, còn một chút lựa chọn trong xe cần ngài hoàn thành nữa.

Tề Nhạc nhẹ gật đầu, lôi kéo cánh tay Văn Đình đi theo nhân viên bán hàng kia vào phòng khách ở một bên, nàng kia tựa như sợ hắn hối hận vậy, nhanh chóng lấy tới một đống tư liệu.

- Tề tiên sinh, hiện giờ màu bạc kim loại bản đỉnh cấp chỉ có hai chiếc, một chiếc đồ nội thất bên trong hoàn toàn là màu đen, đồ trang trí bên trong màu đen, là titan và da thật, còn có một cỗ là đồ nội thất bên trong màu vàng nhạt, bằng gỗ Hồ Đào, ngài chọn cái nào đây

Tề Nhạc không chút do dự nói:

- Đương nhiên đồ bên trong màu đen rồi, tôi không thích gỗ Hồ Đào gì cả. Bên ngoài màu bạc, bên trong đen mới phù hợp với thẩm mỹ của tôi.

Hai màu bạc đen là màu sắc thuộc về Hắc Kỳ Lân hắn ah! Không cần nghĩ hắn cũng biết mình nên quyết định thế nào.

Nhân viên bán hàng mỉm cười, nói:

- Vậy xin ngài đặt cọc trước, chúng ta nhất định hoàn thành thủ tục giúp ngài trong thời gian ngắn nhất.

Tề Nhạc nhẹ gật đầu, bảo Văn Đình ngồi ở chỗ kia đợi chờ mình, sau đó đi cùng nhân viên kia đến phòng tài vụ. Khi hắn giao huân chương thủ hộ Kim cương cho nhân viên tài vụ thì mọi người trong phòng tài vụ đều sợ ngây người. Mắt nhân viên bán hàng lóe ra hào quang động lòng người. Thử hỏi, có nữ nhân nào lại không thích kim cương chứ?

- Cái này là chi phiếu sao?

Nhân viên tài vụ hỏi dò.

Tề Nhạc nhẹ gật đầu, nói:

- Đúng vậy a, cô không thấy trên đó có đầu từ sao?

Ở phía cuối kim cương thủ hộ huy chương có một đầu từ rất mỏng.

Nhân viên tài vụ lúng túng nói:

- Thế nhưng tôi chưa từng thấy qua chi phiếu nào như vậy bao giờ, không biết cái của ngài thuộc ngân hàng nào thế?

Tề Nhạc cũng sửng sốt:

- Cái này, tôi cũng không biết nữa, nhưng tôi nghĩ, bất luận ngân hàng nào cũng đều có thể quét cả, cô thử chút đi.

Nếu lúc trước Cơ thượng tướng đã từng nói qua có thể tùy tiện rút tài chính trong vòng 1000 vạn Viêm Hoàng tệ thì chắc có lẽ không sai, Tề Nhạc tuy rằng là lần đầu tiên sử dụng, nhưng lại tin tưởng mười phần.

Nhân viên tài vụ nhẹ gật đầu, liếc mắt đưa ý với nhân viên bán hàng một cái, dù sao đây cũng là giao dịch trên trăm vạn, bọn họ không thể không cẩn thận được, nhân viên bán hàng ý bảo rời khỏi phòng tài vụ, để mình Tề Nhạc ngồi trong đó.

Tề Nhạc kéo ghế qua ngồi xuống, nói:

- Tôi còn cần dán kính, muốn nắp thêm bảo hiểm quanh xe nữa, kể cả thiết bị chắn gió trước nữa, tổng cộng bao nhiêu tiền cô tính luôn một lượt đi.

Tài vụ nhân viên coi chừng huân chương thủ hộ Kim cương quét qua máy tính tiền, động tác của nàng rất cẩn thận, dù sao, thì từ những viên kim cương óng ánh trên huân chương thủ hộ Kim cương cũng có thể nhìn ra giá trị xa xỉ của nó, nàng không hy vọng xảy ra vấn đề gì cả.

Quá trình giao tiền rất thuận lợi, ngay cả mật mã cũng không có, khoản tiền lớn gần 150 vạn nguyên đã thành giao rồi. Nhân viên tài vụ thầm thở ra một hơi, cung kính giao huân chương thủ hộ Kim cương trả cho Tề Nhạc, nói:

- Tiên sinh, xin ngài cất kỹ.

Đúng lúc này, nhân viên bán hàng mang theo một trung niên đi đến. Trung niên mặc âu phục, vừa vào cửa, đã đưa một ánh mắt hỏi với nhân viên tài vụ, nhân viên tài vụ gần đầu với hắn, ý bảo giao dịch đã hoàn thành.

Trung niên nhân nói với Tề Nhạc:

- Tiên sinh ngài khỏe chứ, tôi là quản lý tiêu thụ ở đây, bởi vì thẻ từ của ngài đối với chúng tôi có chút mới lạ, có thể không xin ngài chờ chỗ này một lát để chúng tôi cần thẩm tra đối chiếu một chút không.

Tề Nhạc làm ra một cái vẻ mặt không sao cả, nói:

- Các anh thẩm tra đối chiếu không có vấn đề, nhưng không nên làm mất nhiều thời gian của tôi. Dù sao xe vẫn còn chỗ các anh, trong quá trình đối chiêu hi vọng các anh có thể nhanh chóng hoàn thành xong các thủ tục, còn có, dán màng xe tôi cho tốt, tôi cho các anh ba tiếng a, ba tiếng sau tôi sẽ lấy xe.

Trung niên nhân chặn lại nói:

- Tốt rồi. Ngài yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ làm cho ngài thoả mãn.

Tề Nhạc đi ra khỏi phòng tài vụ, trong nội tâm hưng phấn khó có thể hình dung, từ nhỏ hắn đã hi vọng có một chiếc xe thuộc về mình, vốn là hắn thích nhất Porsche Cayenne, nhưng sau khi Q7 ra đời thì mục tiêu của hắn lập tức chuyển đi. Có lẽ về mặt nhãn hiệu Audi so ra kém Porsche, nhưng tính năng tổng hợp của Q7 và vẻ ngoài bá đạo và thân xe rộng, đều khiến Tề Nhạc cực kỳ thoả mãn. Cho nên, lúc hắn chọn xe đã không chút do dự mang theo Văn Đình đến nơi này.

- Đình Đình, bọn họ cần thời gian để tiến hành kiểm tra, mình đi ra ngoài đi một chút đi.

Tề Nhạc gọi Văn Đình, hai người cùng nhau đi ra ngoài. Ba giờ sau, bọn hắn phải rời khỏi đây rồi.

- Tề Nhạc, chờ sau khi xe tới tay, chúng ta phải đi đến nơi nào trước đây?

Một bên đi ra bên ngoài, Văn Đình một bên nói với Tề Nhạc.

Tề Nhạc nghĩ nghĩ, nói:

- Trong trí nhớ cha em lưu lại, lúc chúng ta tu luyện Hợp Thể nơi có năng lượng sung túc nhất phải là nơi nhiệt độ cao mới được. Anh đã từng cân nhắc qua, em thấy chúng ta tìm nơi có suối nước nóng được không? Nhiệt độ trong suối nước nóng có lẽ rất không tồi a.

Văn Đình cười nói:

- Nhiệt độ của suối nước nóng a! Có lẽ còn có thể a. Bất quá, nơi nhiệt độ tốt nhất cũng không phải suối nước nóng.

Tề Nhạc tò mò hỏi:

- Không phải suối nước nóng? Vậy là nơi nào?

Văn Đình nói:

- Cái này còn phải hỏi sao? Đương nhiên là núi lửa rồi. Còn có thứ gì nhiệt độ khổng lồ hơn nham thạch chứ?

- Ách... . Núi lửa coi như xong đi. Chẳng lẽ em lại muốn chúng ta tự mình hại mình sao! Vạn nhất xuất hiện vấn đề thì phiền toái. Nếu Vân Lực của anh vẫn còn thì không sao cả, tình huống hiện giờ chúng ta nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.