Gửi Người Tôi Yêu

Chương 27: Tôi cần tiền




Lan man dông dài, thôi về chuyện chính.

Chuyện là thế này…

… Mình chỉ đi vệ sinh thôi! Thật! Thề!

Không có vô toilet sóc lọ đâu. Quý vị đều biết chủ nhân của mình chỉ sóc ở một thời điểm cố định, địa điểm cố định mà.

Sáng sớm, mình vẫn chưa tỉnh ngủ.

Chủ nhân nhìn như cũng không tỉnh táo lắm, chui vô toilet công ty lôi mình ra giải sầu.

“Bé con… bé con à…”

Xả xong, mơ mơ màng màng nhìn như nghe có tiếng ai đó gọi mình. Mình liếc mắt nhìn…?

Hóa ra là Đầu Bự…

Mệ nó, sao hắn lại ở đây?

Mình vừa định mở miệng chửi thì thấy chủ nhân của hắn cũng nhận ra chủ nhân mình. Gã xoay người, ngạc nhiên reo lên: “Cưng à, là em sao?”

Cùng lúc đó, thằng Đầu Bự đang xả nước cũng nhanh như chớp xoay người lại, lỗ tiểu nhắm thẳng vào mình…

Đệt! Ướt hết người mình!

…. –o– Kiếp trước mình đã làm gì sai?

Mình bỗng nghĩ có khi kiếp trước mình cmn là một cái bao cao su – nhầm, còn thảm hơn bao cao su nữa. Ít ra chẳng có ai bắn đi bắn lại vào một cái bao rồi còn tè luôn trong đó nữa!

Đúng là oan nghiệt! Hỏi sao mắt mình thường đầy nước? Bởi vì mình thù thằng vừa bắn vừa tè vào mình chứ sao… Thù sâu tựa biển đong đầy nước…

Lúc này, chủ nhân và mình đứng cùng chiến tuyến. Anh chẳng nhớ chủ nhân của thằng Đầu Bự là ai cả – ngày đó anh say bí tỉ mà, với lại anh cũng không giống mình có thể nhìn trym nhớ người.

Chủ nhân: “… Anh làm cái gì đó!?”

Chủ nhân thằng Đầu Bự đau lòng gần chết, “Em không nhớ anh sao?”

Chủ nhân mình chỉ là một thằng đụt nên ảnh đè cơn giận của mình lại, trừng mắt nhìn đối phương rồi kéo quần định đi gột rửa.

Chủ nhân thằng Đầu Bự kéo chủ nhân lại, thủ thỉ đầy tình cảm: “Không sao! Em có thể không nhớ anh, nhưng em nhất định nhớ kỹ cây hàng to mà cứng của anh!”

Chủ nhân: “……”

…… Nè nè! Tao kiện mày tội vi phạm bản quyền giờ. Cái gì mà To Mà Cứng của mày, To Mà Cứng là của chủ nhân tao – cũng chính là tao!

Hơn nữa “không nhớ mày nhưng nhất định nhớ cây hàng của mày” là cái lô cmn gic gì? Thằng ngu này chẳng lẽ tưởng hàng của nó có khắc hoa văn giống hàng của Cực Lạc lão nhân* sao?

*A/N: Cực Lạc lão nhân: nhân vật trong phim “Nhục bồ đoàn”. Ờ theo hình tượng trong phim thì trên nữ dưới nam… hàng dài như rắn, thân hàng có khắc hoa văn màu vàng nhạt, cứng lên thì có thể dùng làm… trục bánh xe.

Trong lúc mình đang bận ói cầu vồng trong bụng, thằng Đầu Bự và gã chủ nhân của hắn mặt mày nhộn nhạo xông lên… định thả dê.

Mình hét khàn cả giọng: “Không được lại gần! Tao bôi nước tiểu đầy mặt mày giờ!”

Nhưng mà mình quên béng mất đống nước tiểu kia vốn là của thằng Đầu Bự, hắn ngại ếu gì.

Hắn đâm sầm vào người mình. Thế mình mới biết hóa ra hắn đã vào tư thế xông trận từ sớm.

Cứng quá! Làm mình đau hết cả mình mẩy.

Có câu này không biết mọi người có nhớ không, chủ nhân của mình là một người tàn nhẫn với bản thân, đối với kẻ thù còn tàn nhẫn hơn…

Đừng hiểu nhầm, ảnh ấy còn chưa kịp bóp nát con trym ngu kia thì sếp anh đã bước vào toilet.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.