Giữ Trọn Một Tình Yêu

Chương 13: Rừng trúc dưới trăng, một hạt tuyết trắng




Hư thiên bí cảnh mở ra cho Thí uyện giả các tộc đi vào được ba năm thì bên trong đó một trong ba phúc địa dành cho Thí luyện giả là Đạo trần hồ đã được đặt xuống quy định cấm tranh đấu được gần hai năm. Tuy nói thời gian quy định được đặt ra cũng không dài nhưng nó lại vô cùng chặt chẽ, dù sao cũng là do nhiều vị Thiên kiêu các tộc cộng đồng lập nên, kẻ nào dám vi phạm thì trước khi bị các tộc Thiên kiêu liên thủ vây giết thì gặp phải tộc nhân tộc đàn của mình chỉ trích, dù sao Đạo trần hồ nơi này quả thật rất không thích hợp cho việc tranh đấu, chỉ cần là tu giả đương nhiên sẽ không muốn đi làm việc này, một việc chân chính hại mình hại người ah!

Dĩ nhiên quy định cũng cần được kiểm chứng, hơn một năm trước sau khi Đạo trần hồ quy tắc được lập nên chưa đến năm tháng đã có kẻ kiểm chứng, nghe nói kẻ kia cũng là một cái Thiên kiêu đáng sợ, hắn ở Đạo trần hồ bên ngoài đuổi giết mấy cái tu giả đánh đến gần Đạo trần hồ làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính tĩnh lặng của nơi này, thế nhưng chưa đến hai canh giờ sau kẻ này sau khi đi ra Đạo trần hồ phạm vi quy định đã gặp phải chính tộc đàn của mình vây giết, sau đó lại có mấy vị Thiên kiêu xuất thủ tru sát bỏ mạng bên ngoài Đạo trần hồ chưa đến trăm dặm. Sau khi biết tên kia vậy mà cũng có tu vi Thánh tổ bước thứ nhất, tính ở thời điểm đó tuyệt đối là đỉnh cấp thiên kiêu nhưng vẫn bị vô tình xóa đi, từ đó đã không có tu giả nào vi phạm quy định nữa, dù sao việc quấy rầy kẻ khác tu hành cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp, đến khi bản thân đang ngộ Đạo lại bị kẻ khác quấy nhiễu cũng không trách được ai ah. Chỉ là hôm này có kẻ không để ý quy định đó, hắn ngang nhiên phóng ra kinh thiên uy áp, không nhưng đẩy ra đám tu giả đứng gần hắn trên Đạo trần hồ mà còn kinh động ảnh hưởng đến Đạo trần hồ phía trong, việc này đương nhiên không thể dễ dàng bỏ qua...

“Là kẻ nào phá hỏng ta ngộ đạo...”. Đạo trần hồ phía bên trong vang lên tiếng gầm giận giữ, một bóng người lấy tốc độ kinh khủng như một vệt sáng màu vàng kim lao ra khỏi Đạo trần hồ âm trầm nhìn xung quanh sau đó cố định lại trên cấm chế màn sáng như nữa cái hình cầu kia. Hắn dường như cũng không quan tâm việc bản thân vừa mới vi phạm quy định của Đạo trần hồ, đến một cấp độ nào đó thì mọi rằng buộc sẽ không thể ảnh hưởng đến tự thân, tên này Kim giáp trung niên nhân tuyệt đối có tư cách này!

“Hừ! Mau cút ra đây...”. Gần với kim giáp trung niên nhân kia, một tiếng hừ lạnh vang lên, một cái được bao bọc bên trong lửa cự nhân đi ra từ Đạo trần hồ nói.

“Ai có thể cho bản tọa biết là kẻ nào sao?”. Lại có một tu giả nữa đi ra từ Đạo trần hồ, kẻ này có thân thể con người nhưng sau lưng lại mọc ra một đôi cánh chim màu đen vô cùng bắt mắt, nhìn như không đúng nhưng lại chính là một sự kết hợp hoàn hảo khiến người ta cảm thấy nó nên như thế, mỹ cảm vô cùng.

“Là Vũ Thiên, các ngươi có thể thử!”. Đột nhiên có một giọng nói không hợp bầu khí lạnh nhạt vang lên, giọng nói không chút nào che đi sự trào phúng. Người nói là một cái nữ nhân thân thể uốn éo không hợp lẽ thường, nàng quanh thân như có khí tràng gì đó không ngừng xoay động, nhìn vô cùng quỷ dị.

“Cái nào Vũ Thiên?”. Bên tỏng hỏa diễm cự nhân lạnh lùng, giọng nói ầm ầm vang lên, hắn tu vi kinh thế hãi tục thình lình đạt đến Thanh tổ bước thứ bảy hậu kỳ, chỉ sợ cũng chính là một vị Cái thế yêu nghiệt.

“Là hắn...”. Nữ nhân vũ mị kia chỉ tay lên Đạo trần bi trên cùng cười như không phải cười nói. “Ta từng nhìn thấy hắn cùng Thần tộc Thần Anh Thánh và Kim tộc Kim Phù đánh nhau, một năm trước hắn một tay che áp hai người, hôm nay tu vi chỉ sợ đã đạt đến một cấp độ không thể tưởng tưởng”.

“Cái gì...”. Không những bên trong hỏa diễm cự nhân kia kinh ngạc mà mấy tên khác bị Vũ Thiên ảnh hưởng dẫn đến không thể tu hành đều kinh ngạc, tên kia làm sao lại xuất hiện ở Đạo trần hồ nữa rồi? Hắn không phải đã đi ra Đạo trần hồ hơn một năm trước rồi sao? Lại nói tên kia trình độ khủng bố thì có gì có thể khiến hắn tỏa ra kinh thiên uy áp như vậy được?

“Tị Thiên Ti ngươi nói thật là hắn?”. Lúc này từ bên trong Đạo trần hồ bất chợt vang lên, tiếng nói vừa dứt thì một cái Thanh niên mặc bạch y xuất hiện, trên trán hắn vậy mà có in hình Lôi điện màu xanh, nhìn vô cùng bắt mắt. “Lôi Nhân ta muốn thử hắn Lôi đạo!”.

“Nếu thật là hắn thì các ngươi có thể làm được gì hắn?”. Lại là một tiếng nữ tính vang lên, một vị Thiếu nữ khuôn mặt tinh xảo như búp bê, tầm mười sáu tuổi chân đứng thẳng trên một “Viên gạch” đang bay lơ lửng trên bầu trời lạnh nhạt nói. “Hắn một năm trước đã có thể đánh bại tám vị Thánh tổ bước thứ bảy đỉnh phong của mấy tộc Thái cổ, hôm nay Hư thiên bí cảnh này có Thí luyện giả nào có thể cùng hắn ganh đua?”.

“Các ngươi vẫn là nên ở bên ngoài Đạo trần hồ tính toán đi, nghe nói Vũ Thiên là Nhân tộc tộc đàn Thiên kiêu!”. Nữ nhân vũ mị gọi là Tị Thiên Ti thân thể uốn éo quái dị nói.

“Hừ! Hắn cho dù lợi hại nhưng phá Đạo trần hồ quy tắc chắc chắn không có kết quả tốt đẹp, sau đó ta lại đi tập hợp tất thảy bị hắn làm gián đoạn mà không thể tiếp tục lĩnh ngộ, hắn cho dù có ba đầu sáu tay cũng không có khả năng cùng nhiều người gây hấn, tại Đạo trần hồ dương oai thì hắn có là ai cũng không thể tránh được kết cục diệt vong”. Được bao phủ bên trong hỏa diễm cự nhân lạnh lùng nói. Ở đây có rất nhiêu người bị Vũ Thiên làm gián đoạn tu hành, đương nhiên sẽ không “yếu đuối” mà nuốt trôi đi cục tức này, cho dù kẻ đó có được danh tiếng như Vũ Thiên.

“...”. Những tu giả bị Vũ Thiên quất nhiễu đến tu hành chưa đến mười hơi thở đã đi ra Đạo trần hồ, bên trong đó tu giả tu vi vượt qua Thánh tổ cảnh lên tới hơn ba mươi vị, Thánh tổ bước thứ bảy trở lên cũng có bốn vị, không thể nói là không nhiều, nếu cho mấy vị đại năng sáng lập ra Hư thiên bí cảnh này thấy hôm nay những tu giả bên trong Hư thiên bí cảnh có lẽ sẽ là kinh ngạc đến phát sợ, không vì điều gì khác mà là vì những tu giả lần này đi vào Hư thiên bí cảnh quá cường đại rồi, tiềm lực cao đến dọa người, nếu tính từ lúc Hư thiên bí cảnh mở ra lần đầu tiên thì lần này tuyệt đối là lần những Thí luyện giả có tiềm lực cao nhất!

“Vù vù...”. Bật chợt lại có hơn mười luồng sáng về phía này, những luồng sáng đáp xuống đất biến mất thị hiện ra hơn mười người, bọn hắn khí tức thâm sâu như biển, thậm chí còn cường đại hơn so với mấy vị Thí luyện giả cường đại nhất đang đứng ở chỗ này, bọn hắn chính là những kẻ ban đầu bắt tay chế định nên quy tắc ở Đạo trần hồ này, khi có kẻ phá hoại quy tắc, nếu bọn hắn ở gần đó đương nhiên sẽ cho thấy quyền uy của mình.

“Lại có kẻ không xem trọng quy tắc mà bọn ta đặt ra sao?”. Một cái nam tử khuôn mặt lạnh lùng nói.

“Ha ha, Côn Lân Đế, kẻ muốn chết luôn luôn rất nhiều, người không cần để ý!”. Một giọng cười hào sảng nhưng mang theo vô cùng sát khí vang lên.

“Hừm...”. Hơn mười vị Thiên kiêu hiện thân giống như cũng đã từng quen biết, dĩ nhiên bọn hắn cũng không có cái gì quan hệ bằng hữu hay thân cận, mỗi tên hầu như đều là kẻ lĩnh quân của một tộc đàn, không những tiềm lực mà uy vọng cũng rất lớn, bọn hắn tiếng nói ảnh hưởng rất nhiều đến những tu giả tham gia Hư thiên bí cảnh này, đương nhiên đây cũng không phải tất thảy bọn hắn, những kẻ có tu vi nhất định đều sẽ rời đi Tam đại phúc địa phạm vi để đi khám phá Hư thiên bí cảnh này, đây mới là con đường những Thí luyện giả nên đi, thời gian dừng lại Tam đại phúc địa hai năm đã là rất nhiều rồi! Đây là còn chưa nói có những kẻ cũng không vào tam đại phúc địa mà đến những nơi khác đầu tiên, Hư thiên bí cảnh này không thiếu nhất chính là Thiên tài ah.

Bên ngoài cấm chế đám tu giả các tộc rất nhanh liền biết kẻ phá vỡ quy tắc là Vũ Thiên, chính là kẻ đứng đầu Đạo trần bi, hắn không những có Đạo xưng vô địch mà còn là kẻ được cho là che áp một đời Thiên kiêu yêu nghiệt, chỉ là đối với những Thiên kiêu khác, việc khiêu chiến hắn cũng chính là một cách để chứng minh bản thân không yếu hơn hắn, Đạo trần hồ đưa ra là Đạo không nhất thiết chính là chiến lực, có nhiều kẻ đương nhiên sẽ rất “ghét” ngôi vị đệ nhất này, thậm chí top mười Thiên kiêu đứng trên Đạo trần bi cũng là như thế! Khác với bên ngoài ồn ào náo nhiệt, bên tỏng cấm chế đang bị Thần Quân một câu nói khiến cho im bặt.

“Ngươi là Ca ca ta?”. Vũ Thiên trợn trừng mắt nhìn Thần Quân. “Bạch y Thánh quân Vũ Thiên Quân?”.

“Ngươi là Tiểu Quân?”. Vũ Thế Nguyệt cũng là kinh dị nói. Nàng chưa từng về gia tộc từ khi gia tộc gặp nạn nhưng cũng biết đến Vũ gia bao năm nay sự cố, chỉ là nàng cũng mới biết gần đây Vũ gia đã một lần nữa trở lại, trong đó nổi danh nhất là ba người, Vũ Thế Thần, Vũ Thiên Quân cùng Vũ Thiên Nguyên, ba người chính là đánh dấu cho sự trở về của Vũ gia Thanh Vân tinh, cường thế mà trở về, thể hiện ra kinh thiên chiến tích, không những thế Hư thiên bí cảnh này mở ra một phần nguyên nhân lớn chính là Vũ Thiên Quân cùng cường địch không biết đánh giết,, nghe nói hắn cũng vào nơi này nhưng không biết đi đâu, không ngờ sau mấy năm bặt vô âm tín hắn lại xuất hiện trước mặt nàng.

“Ha ha, Tinh không này có kẻ dám giả mạo ta?”. Thần Quân cười nhạt. “Ta bao năm nay để thủ hạ không ngừng tìm kiếm tung tích của tộc nhân, không ngờ hôm nay lại có thể gặp Cô cô ở chỗ này!”. Hắn khuôn mặt chân thành nói. “Về phần ngươi... Nếu không cho bản tọa một câu tar lời thích đáng, ta cũng muốn xem ngươi Thiên đạo có bao nhiêu kinh khủng!”. Nói xong hắn lạnh lùng nhìn Vũ Thiên.

“Hừ! Ta nói thì bị nghi ngờ, ngươi nói thì là sự thật? Nào có cái lý như thế, bất kể ngươi có phải Vũ Thiên Quân hay không thì ta cũng muốn xem ngươi có cái gì mà đòi ngông cuồng trước mặt bản thiếu gia!”. Vũ Thiên cũng không cam lòng yếu thế hừ lạnh nói.

“Các ngươi khoan đã...”. Vũ Thế Nguyệt thấy hai kẻ này lại chuẩn bị đánh nhau thì vội vàng hô lên, chỉ là một đạo nhu kình đã cuốn lấy nàng đẩy sang một bên, hai tên kia không biết có phỉa đã cùng hẹn trước đều nhìn nàng.

“Cô cô, trước ta cần kiểm chứng kẻ này...”.

“Ra đây cho ta!”. Vũ Thiên gầm lên, quanh thân hắn một loại lực lượng kinh khủng hiện lên, thình lính chính là Thiên phạt lực lượng đạt đến Chung cực cấp độ.

“Hắc! Mang Thiên phạt chi lực không trách dám khai Đạo là Thiên đạo, để bộn tọa xem ngươi có bao nhiêu uy năng!”. Thần Quân cười lạnh một tiếng, dưới chân Luân hồi chi bàn cũng hiện lên, quanh thân Luân hồi chi lực lập tức như thủy triều tràn ra, uy thế ngập trời. Cả hai lập tức đã lao vào nhau, cấm chế màn sáng vốn được Thần Quân bỏ ra chỉ sợ không thể duy trì.

Cùng lúc đó ở một nơi khác, nơi này mấy ngày trước bị Thần Quân một mình khuấy đảo nên rung động, mười mấy vị Thiên kiêu trước mặt hắn bị ép đến không thể di chuyển mặc cho hắn chém giết, chỉ là hắn cuối cùng cũng không chém giết bọn hắn mà bỏ đi, rời đến Đạo tràn hồ. Hắn rời đi thì một quái nhân tên Cường cũng đến đây.

Cường đến việc làm đầu tiên là phá đi Thần Quân kinh thiên thần thông, vô tình “cứu” một đám Dị tộc thiên kiêu, sau đó hắn lại càng quỷ dị vậy mà cùng Nhân tộc một vị Thiêu kiêu kinh khủng khác là Vũ Thiên Tình đánh lên. Không đánh thì thôi, khi đánh lên thì tất thảy mọi người ở đây mới biết Vũ Thiên Tình cái này nữ nhân có bao nhiêu kinh khủng, nàng ta một tay Luân hồi chi lực thậm chí không kém Thần Quân, đánh đến cho Hư không cũng phải ầm ầm rung động, chỉ là nàng gặp đến một cái quái vật càng thêm đáng sợ, tất thảy công kích của nàng cho dù có uy năng đáng sợ bao nhiêu đi nữa cũng không làm gì được hắn, mọi công kích đến gần hắn đều bị quỷ dị tán đi biến mất! Đã qua ba ngày đánh nhau nhưng gần như chỉ có Vũ Thiên Tình công kích hắn mà thôi, nàng nhiều lần đã muốn rời đi nhưng kẻ này lại vô liêm sỉ bám riết không tha, một cái Thiên kiêu không nên có hành vi ah.

“Xùy...”. Cách Luyện hồn cốc hơn ba vạn dặm, trên bầu trời một cái nam tử chỉ mặc một cái quần quái dị, đi chân trần, phía trên y phục không biết đã làm sao biến mất đang bị một cái mỹ nhân tuyệt sắc công kích, uy lực công kích như muốn đánh vỡ cả phiên này không gian nhưng nam tử giống như không máy để ý. Công kích đánh lên người hắn vậy mà không có bao nhiêu tính công kích, quỷ dị biến mất.

“Huh...”. Đột nhiên nam tử kinh ngạc một tiếng sau đó chân đạp hư không lùi lại hơn một dặm mới dừng lại, con ngươi không che dấu được sự kinh hỉ.

“Lúc này muốn chạy! Đừng hòng!”. Mỹ nhân thấy vậy hừ lạnh, hai tay liên tục kết ần, lực lượng càng thêm kinh khủng tụ tập, rất nhanh đã muốn tiếp tục công kích. Nàng thật tình cũng không muốn đánh giết với nma tử trước mặt, chỉ là người này quả thật rất đáng ghét, nàng cho dù là bồ tát cũng bị tên này chọc giận rồi.

“Hì hì, Tỷ tỷ, ta không muốn đánh nữa!”. Nam tử vốn đang đứng cách Mỹ nhân hơn một dặm thân hình đột nhiên tiêu thân, một lần nữa xuất hiện đã đứng trước mặt mỹ nhân cười cười nói.

“Huh...”. Mỹ nhân con ngươi co rút, nàng thân hình nhẹ loáng lên lùi lại hơn hai dặm mới dừng lại, tay vẫn đang không ngừng kết ấn. Tên này quả thật quá đáng ghét rồi.

“...”. Nam tử thấy vậy thì cười cười không tiếp tục đuổi theo mà giương mắt nhìn mỹ nhân kia công kích chuẩn bị đánh ra.

“Luân hồi vô cực!”. Theo mỹ nhân hét lên, một cái đồ án thái cực đen trắng đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, uy lực kinh thiên động địa đánh về phía nam tử.

“Hừm!”. Nam tử không tiếp tục thờ ơ ma tay phải vươn ra, ngón chỏ như chỉ, điểm lên trung tâm của Thái cực đồ. “Phá!”. Hắn lạnh lùng nói.

“Uỳnh...”. Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, Thái cực đồ đen trắng đột nhiên vỡ vụn, mỹ nhân đang ở xa thân hình nhẹ trấn lùi lại, khuôn mặt trắng đi khiếp sợ nhìn nam tử quái dị kia.

“Luân hồi chi lực của nàng có thiếu hụt...”. Nam tử đứng giữa không trung lạnh nhạt nói, hắn tạo hình không được đẹp mắt nhưng khí độ lúc này chính như một cái thần nhân lâm thế, hắn đứng đó như che áp cả một vùng tinh không, khí thế không sao tả hết!

....Chưa xong còn tiếp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.