Giọt tình

Chương 21




Giữa không trang.

Thân thể Huyết Thi đạo của Điện Vương Huyết Cương Đà đã bị Lôi Hỏa Phong diễm bao trùm, toàn thân bị thiêu cháy hừng hực, Lôi Hỏa thiêu đốt bừa bãi, lưu lại từng đạo vết ngấn.

Phong Lôi Đồng Hỏa cường đại, thậm chí thiêu đốt cả thế giới tinh thần.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết của Điện Vương Huyết Cương Đà, khiến cho Lâm Thông ở trong khe núi cũng hãi hùng khiếp vía một phen.

Hắn khó có thể tin nổi, một trong tứ đại cự đầu như Điện Vương Huyết Cương Đà, thậm chí còn là một lão quái vật của Xích Nguyệt Ma Giáo ngày xưa, lại bị huyết mạch Đồng Hỏa của một tiểu tử trẻ tuổi bức đến thê thảm như vậy.

Triệu Phong cũng có chút ngoài dự liệu trước sự biến hóa uy năng của “Lôi Hỏa Thần Mâu”.

Hơi suy nghĩ một chút, hắn đại khái đã hiểu ra nguyên nhân.

Ban đầu, hắn tìm hiểu “tấm bia cổ Phong Lôi”, tham ngộ áo nghĩa truyền thừa, dần dần thông qua hạt giống áo nghĩa, dung nhập vào trong Chân Linh nguyên.

Nói cách khác, trong Chân Linh chi hỏa của Triệu Phong, dần dần xuất hiện một tia thuộc tính Phong Lôi, Chân Linh chi hỏa này cũng đã trở thành “Phong Lôi Chân Hỏa”.

Chẳng qua.

Thực lực nội tình của Điện Vương Huyết Cương Đà cũng không phải trò đùa, dưới tình huống không kịp phòng bị, ngạnh kháng một chiêu “Phong Lôi Đồng Hỏa” này, vậy mà cũng không thực sự sụp đổ, bại vong

Đổi lại là Chân Chủ cấp khác hơi yếu một chút, e rằng không chết cũng bị lột một lớp da.

- Huyết Thi Luyện Diễm!

Trong mắt Điện Vương Huyết Cương Đà lóe lên một tầng u diễm xích huyết, thanh âm lạnh lẽo kinh người, vang vọng khắp dãy núi xung quanh.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Thân thể Huyết thi lóe lên một trận ngân văn, sau đó một tầng huyết diễm xích tử bùng cháy hừng hực, kèm theo đó là một trận gió cực kỳ âm hàn.

Ngay lập tức, huyết diễm xích tử kia trải rộng khắp toàn thân, dần dần ăn mòn Lôi Hỏa Phong diễm.

- Ổ!

Triệu Phong chỉ cảm thấy khí tức trên người Điện Vương Huyết Cương Đà đại phóng Thi đạo Chân Hỏa trong cơ thể đối phương uy lực kinh người, có tính khắc chế nhất định với Phong Lôi Chân Hỏa của mình

Hắn cười lạnh một tiếng, chuẩn bị thi triển Lôi Hỏa Thần Mâu thêm một lần nữa, cho dù không thể dồn Điện Vương Huyết Cương Đà vào chỗ chết thì ít nhất cũng có thể khiến hắn luống cuống tay chân một phen.

Thế nhưng

Triệu Phong vừa mới thúc dục Đồng lực, chợt cảm thấy một trận đau đớn mệt mỏi đang chậm rãi dâng lên.

Đợt dị biến nhỏ của Thần Linh nhãn lần này, dù sao vẫn chưa chính thức ổn định, cho nên không thể thúc dục Đồng lực quá độ được.

Vừa rồi Triệu Phong thi triện “Phong Lôi Đồng Hỏa”, khiến huyết mạch đồng tử chịu tải quá nặng nê, cho nên khó có thể liên tục thi triển.

Cho dù là dưới tình huống bình thường Triệu Phong cũng chỉ có thể liên tục phát động ba lượt Phong Lôi Đồng Hỏa.

Ngắn ngủi trong chớp mắt.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Thi hỏa bên ngoài thân thể Huyết thi của Điện Vương Huyết Cương Đà thu lại, huyết quang lượn lờ, thương thế nhanh chóng khép miệng, gần như không thể nhìn rõ thương tích.

- Thật sự khôi phục lại như cũ?

Triệu Phong rốt cuộc cũng động dung thất sắc, phát hiện mình dường như đã đánh giá thấp Điện Vương Huyết Cương Đà rồi.

Điện Vương Huyết Cương Đà dù sao cũng là Hộ pháp của một Phân Đà thuộc Xích Nguyệt Ma Giáo ngày xưa, từ thời đại của Xích Nguyệt giáo chủ trùng sinh, kỳ thật thực lực nội tình không hề đơn giản.

Hiện tại có thể xác định, tạo nghệ Thi đạo của Điện Vương Huyết Cương Đà so với Ma Càn của Hắc Nhai Cung, e rằng chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn.

Ma Càn xuất thân từ Tông phái Nhị Tinh khổng lồ, truyền thừa và thực lực không đơn giận, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là một thiên tài trẻ tuổi, thậm chí còn chưa quá ba mươi tuổi.

Mà Điện Vương Huyết Cương Đà đã sống mấy trăm năm, đã quán thông dung hợp Huyết, Thi nhị đạo.

Thi đạo am hiểu phòng ngự, miễn dịch độc lực, lực lượng cường hoành, lực sinh tồn mạnh mẽ.

Mà Huyết Đạo, khả năng ăn mòn và khôi phục lại cực kỳ cường đại.

Nếu như hai thứ này dụng hợp, chiến lực của Điện Vượng Huyết Cương Đà có thể vượt qua Chân Chủ cấp cùng cấp, thậm chí còn có khả năng tiếp cận Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo.

- Khặc khặc... Tiểu bối, cho dù là huyết mạch Đồng Hỏa cũng đừng vọng tưởng đánh bại bổn Điện Vương. Nào có chuyện đơn giản như vậy, mấy trăm năm trước, bổn Điện Vương đã thoát chết từ trong sự vây quét của Thập Đại Tông Phái đấy!

Điện Vương Huyết Cương Đà liếm liếm môi, âm trầm nói.

Triệu Phong lơ lửng giữa không trang, mặt không đổi sắc.

Loại tình huống này, cũng không nắm ngoài dự liệu của hắn quá nhiều, nếu như có thể tiêu diệt Điện Vương Huyết Cương Đà một cách đơn giản như vậy, hắn ngược lại sẽ cảm giác không chân thực.

- Ha ha, vậy thì tiếp tục thôi.

Triệu Phong cũng không sợ hãi, ngược lại bật cười, “vụt” một tiếng, biến mất không thấy đâu nữa.

Một khắc sau.

Trong hư không xẹt qua một đạo “Hồ quang điện Phong minh” mơ hồ không rõ, di chuyển xung quanh Điện Vương Huyết Cương Đà.

Chiến đấu lại bùng nổ.

Điện Vương Huyết Cương Đà gào thét sợ hãi, không ngờ Triệu Phong lại khó chơi và lỳ lợm như vậy.

Với tạo nghệ công pháp Huyết Thi đạo của hắn, mặc dù khả năng khôi phục sức sống cường đại, nhưng thật ra cũng không thích hợp đánh lâu dài.

Thế nhưng

Đồng pháp huyết mạch của Triệu Phong quỷ thần khó lường, vẫn luôn khiến cho Điện Vương Huyết Cương Đà cảm thấy bất an

Vừa rồi, từ biểu hiện bên ngoài thì “Phong Lôi Đồng Hỏa” kia không tạo thành thương tổn thực chất đối với Điện Vương Huyết Cương Đà, thế nhưng trên thực tế đã lưu lại một vài ẩn hoạn trong cơ thể hắn, đặc biệt là tổn thương đối với tinh thần.

Khiến cho Điện Vương Huyết Cương Đà kinh hãi chính là, Triệu Phong không hề có chút lòng giết địch câu thắng nào, thậm chí bộ dạng có chút không đêm xỉa tới hắn.

Triệu Phong trong chiến đấu, lấy mài luyện làm chủ, xây dựng vững chắc cảnh giới tinh thần, tham tu “tấm bia cổ Phong Lôi”.

- Tiểu bối, bổn tọa không chơi với ngươi nữa. Chỉ cần ngươi vẫn còn ở khu vực Hoành Vân này một ngày, nhất định sẽ khó thoát khỏi sự vây giết của Liên minh Thiết Long.

Điện Vương Huyết Cương Đà không khỏi sinh lòng thoái ý.

Tam thần bị thương do “Phong Lôi Đồng Hỏa”, mơ hồ có dấu hiệu phát tác.

Đối thủ chiếm ưu thế tại phương diện tốc độ, giống như đang “chơi đùa” với hắn vậy.

Quyền chủ động nắm trong tay Triệu Phong, dưới tình huống đánh không có phần thắng, Điện Vương Huyết Cương Đà liên sáng suốt lựa chọn rút lui.

- Muốn chạy ư? Nào có dễ dàng như vậy.

Triệu Phong khẽ cười một tiếng, thân hình nhoáng lên, một trận hồ quang điện rít gào, lướt về phía chân trời, truy đuổi Điện Vương Huyết Cương Đà.

Vụt vụt...

Hai luồng khí tức cường hoành, một trước một sau, xuyên qua tầng mây trên trời, thỉnh thoảng chui vào rừng cây, sông ngòi, dây lên từng trận lộn xộn.

- Cuối cùng cũng đi rồi.

“Lâm Thông” ở trong khe núi, mồ hôi đầm đìa, thu liễm khí tức, chuẩn bị thừa cơ đào tẩu.

Thế nhưng, bước chân hắn vừa khẽ động, chợt cảm thấy bờ vai hơi trầm xuống

Meo meo!

Một con tặc miêu màu xám, lớn chừng bản tay, đang đứng trên vai hắn, một thanh Huyền Xà Huyết Tiên rung động, trói chặt thân hình hắn.

- Triệu Phong kia, lưu ta lại, rốt cuộc là có mục đích gì?

Trong lòng Lâm Thông phát lạnh.

Bị Huyền Xà Huyết Tiên trói buộc, hắn khó có thể nhúc nhích, định quay đầu lại thi triển huyết mạch đồng thuật.

Vụt...

Một cái miêu trảo đánh thẳng lên mặt Lâm Thông, lưu lại một dấu vết bỏng rát.

Không chỉ vậy.

Miêu trào kia đánh ra, mặc dù lực lượng không tính là quá mạnh, nhưng có một loại “cảm giác choáng váng không thể hình dung khiến đầu óc Lâm Thông xây xẩm, hoàn toàn không phân biệt được Đông Tây Nam Bắc.

Cùng lúc đó...

Triệu Phong một đường đuổi theo Điện Vương Huyết Cương Đà, bay xa hơn mười dặm.

Đạt tới cấp độ Chân Chủ cấp, lực bộc phát phi hành trong khoảng cách ngắn, ước chừng hai trăm dặm, kéo dài tới một hai ngàn dặm cũng không quá khó.

Triệu Phong không truy cầu thắng lợi, trong quá trình phi hành vẫn tìm hiểu “tầm bia cổ Phong Lôi”.

A...

Quanh người hắn dần ngưng kết một tầng thanh phong giống như một cái phong tráo ánh sáng lấp lánh.

Dưới loại trạng thái này, lực cản trong quá trình Triệu Phong phi hành bỗng nhiên giảm mạnh.

Vị trí trung tâm giữa hai chân hắn lóe lên một tầng sóng điện, sinh ra một tầng lực trường vô hình, càng tăng thêm động lực phi hành.

Loại áo nghĩa này, vô cùng phù hợp với thiên địa tự nhiên, cực kỳ vì diệu.

- Áo nghĩa tinh túy của tấm bia cổ Phong Lôi, sâu như biển cả. Ta muốn lĩnh ngộ được một phần trong thế giới Phong Lôi này, e rằng trong thời gian ngắn cũng không làm được.

Một nửa tâm thần của Triệu Phong đấm chìm trong thế giới Phong Lôi hoang vu tàn phá.

Có Thần Linh nhãn, hắn gần như có thể nhất tâm nhị dụng năng lực vừa nhìn đã nhớ chỉ là một trong những năng lực cơ bản nhất.

Đương nhiên, còn may là Điện Vương Huyết Cương Đà cấp bậc không cao hơn Triệu Phong quá nhiều, nếu không Triệu Phong cũng khó thi triển loại năng lực nhất tâm nhị dụng này.

- Tiểu bối ngươi gieo gió gặt bão, cũng đừng trách bổn tọa bất chấp tất cả...

Điện Vương Huyết Cương Đà bỗng nhiên cắn răng một cái, sắc mặt trở nên cực kỳ ảm trầm.

Triệu Phong đuổi theo không bỏ, đột nhiên cảm thấy một luồng khí tức ảm lệ bạo ngược, đánh ngược về phía mình.

- Huyết Thi Nhiên Hư!

Huyệt trạch bên ngoài thân thể Điện Vương Huyết Cương Đà, bỗng nhiên lóe lên một tầng huyết quang rực rỡ, diễm khi đằng đẵng, chiếu rọi phương viên mười dặm.

Chỉ trong thoáng chốc, khí tức trên thân Điện Vương Huyết Cương Đà đã tăng vọt lên một cấp độ.

Mắt thường nhìn lại, toàn thân Điện Vương Huyết Cương Đà phảng phất hóa thành ánh tà dương huyết sắc, quang mang huyết sát âm lãnh bá đạo bành trướng tràn ra, bao trùm phương viên một dặm.

Vụt...

“Huyết Thi Nhiên Hư” hình thành quang mang huyết sát, tốc độ nhanh như quang điện, lao đến gần Triệu Phong.

Triệu Phong thầm giật mình, Điện Vương Huyết Cương Đà thúc dục bí thuật, trong thời gian ngắn ngủi, bộc phát chiến lực, e rằng có thể sánh ngang cấp bậc Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi.

Lúc này.

Huyết mạch đồng tử của Triệu Phong đã bị hạn chế, tu vi vẫn chưa chính thức tấn chức Chân Chủ cấp, nếu chính diện đối kháng, hắn sẽ cực kỳ bất lợi.

Vào thời khắc mấu chốt, Triệu Phong vẫn không mất đi sự tỉnh táo.

- Phá cho ta!

Mắt trái của Triệu Phong đột nhiên biến thành một hàn đàm tĩnh mịch.

Cùng lúc đó, trong cơ thể hắn dâng lên một tầng huyết trạch băng lam, vận chuyển theo một tuyến đường cực kỳ vì diệu.

Bỗng nhiên...

Ô... Ô... Ô... N... G!

Mái tóc lam trên đậu Triệu Phong tung bay, sau lưng thoáng hiện một hư ảnh băng quang cao ngạo to lớn, trên đầu đội vương miện, tay cầm cự kiếm màu đen, dưới thân là vương tọa bị đóng băng

Sau khi trải qua Chân Long hội và Di tích Tử Thánh, Triệu Phong đã khai thác được rất nhiều từ huyết mạch, không thể so sánh với trước kia.

Băng Lôi Cuồng Long.

Triệu Phong bổ ra một chưởng, Phong Lôi nổ vang kèm theo đó là huyết mạch hàn lực, cự kiếm màu đen trong tay hư ảnh băng quang phía sau lưng, mơ hồ rung động

Một luồng phong bạo hàn ý đâm thẳng vào tâm hồn, ập đến trước mặt, trong tầm mắt hình thành một đạo Phong Long cuồng bạo xen lẫn Băng Lôi, mạnh mẽ lao tới, tàn sát bừa bãi, cực kỳ bá đạo.

Lúc ở trong Di tích Tử Thánh, Triệu Phong đã từng dùng một chiêu này, đánh tan tiểu đội Hắc Nha của Hắc Nhai Cung

Bây giờ, bất luận là cảnh giới hay công pháp truyền thừa, thậm chí là khả năng vận dụng huyết mạch của Triệu Phong đều vượt xa lúc trước không chỉ một cấp độ.

Phành phành phành...

Giữa tầng mây, hai luồng lực lượng bá đạo xen lẫn cùng một chỗ.

Ước chừng nửa nhịp hô hấp sau, “quang mang huyết sát” âm lãnh bành trướng mơ hồ chiếm ưu thế, tiếp tục áp bách về phía Triệu Phong

Dù sao thì “Huyết Thi Nhiên Hư” cũng là tuyệt kỹ bảo vệ tính mạng của Điện Vương Huyết Cương Đà, thi triển bí thuật này, chính hắn cũng phải trả một cái giá rất đắt.

Phốc phốc...

Thân hình Triệu Phong lóe lên, kéo động một trận điện quang nhanh chóng rút lui ngoài hai trăm trượng mái tóc lam bay phất phới.

Đồng biến!

Thần Linh nhãn của Triệu Phong lại một lần nữa biến đổi, hình thành một đầm nước màu lam lấp lánh.

- Không biết lực lượng Thủy Đồng có công hiệu như thế nào?

Triệu Phong nhanh chóng điều động lam trạch u thủy trong cơ thể.

Dựa theo lẽ thường Thủy lực lượng am hiểu phòng thủ, không biết nếu phối hợp với lực lượng huyết mạch thì cảnh tượng sẽ như thế nào.

Vụt...

Ngoài thân Triệu Phong nổi lên một tầng nước màu lam vô cùng mỹ lệ, tầng nước này bao trùm toàn bộ thân thể, giống như một “Vòng tròn nước mộng ảo”, bên ngoài còn hiện động từng đạo điện mang thanh phong

Phành phành phành...

Sau khi quang mang huyết sát đánh lên tầng nước màu lam, chỉ thấy tầng thủy lam mỹ lệ gợn sóng không hề có tiếng nổ kinh người, ngược lại hết sức nhẹ nhàng tĩnh lặng.

Thân hình Triệu Phong phảng phất như chìm sâu dưới biển, lù lù bất động

Càng không thể tưởng tượng nổi chính là, tàng nước u lam nổi lên gợn sóng mơ hồ xuất hiện một ít hoa văn phong cách cổ xưa, giống như tầng nước này phảng phát đang quay trở về thời Thượng cổ.

Luồng lực lượng này, so với huyết mạch Băng Hàn lại càng có tính dung hòa hơn, bí thuật của Điện Vương Huyết Cương Đà trùng kích vào, bị hấp thu và suy giảm đến mức lớn nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.