Giọt tình

Chương 20




- Không đếm xia tới “Xích Nguyệt ma Đồng” của ta? Tâm hồn và Đồng lực của hắn, chẳng lẽ đã tới trình độ dung hòa như biển rồi ư?

Thân thể Lâm Thông đứng lặng bất động giữa không trung, sự kinh hãi trong mắt, lan tràn đến khắp toàn bộ khuôn mặt.

Công kích của huyết mạch đồng tử vừa rồi, Triệu Phong căn bản không thèm phòng ngự, thậm chí thái độ gần như không hề đếm xỉa tới.

Nói đơn giản là, đồng phép huyết mạch của Lâm Thông, còn chưa đủ phá vỡ tầng phòng ngự tinh thần của Triệu Phong.

Vù vù...

Cùng lúc đó, hai đại Chân Huyền cấp khác dẫn đầu đội ngũ của mình, nhanh chóng lao đến Triệu Phong trên đỉnh núi.

Theo kế hoạch, Lâm Thông phụ trách kiềm chế huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, hai đại Chân Huyền cấp thì phụ trách tiến công tập kích.

Phong Lôi Chi Nhận.

Triệu Phong khẽ quát một tiếng, không nhanh không chậm, trong lòng bàn tay ngưng tụ một thanh phong nhận Điện Lôi trong suốt, không ngừng rung động, không biết dùng loại thủ đoạn kỳ dị nào mà có thể dẫn dắt toàn bộ nguyên khí Phong Lôi trong thiên địa rung động

- Không ổn, rút lui...

Sắc mật điện Vương Huyết Cương Đà đang tọa trấn phía sau, đột nhiên biến đổi.

Hiển nhiên với nhãn giới của hắn, có thể nhìn ra được sự cường đại trong mỗi cái giơ tay nhấc chân của Triệu Phong, áo nghĩa chiêu thức chiến kỹ, càng không đơn giản.

Thế nhưng lời nhắc nhờ của hắn, cuối cùng vẫn chậm một chút.

Hoặc có thể nói, tốc độ công kích của Triệu Phong đã đạt tới tình trạng cho dù hắn có nhắc nhờ cũng không thể tránh khỏi.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Điện quang vờn quanh phong nhận, một phân thành hai, sau khi phá không bắn ra, đột nhiên lóe lên lôi quang sắc bén rực rỡ, chiêu dài đạt tới bảy tám trượng ngưng tụ không tan.

Một khắc này, duệ phong rít gào, đâm thẳng vào tinh thần.

Phốc phốc...

Hai đại cường giả Chân Huyền cấp còn chưa kịp phản ứng thì thi thể đã bắn ra máu tươi.

Toàn bộ quá trình, chỉ diễn ra trong vài nhịp hô hấp.

Công kích của Lâm Thông vừa mới hoàn thành, lại bị Triệu Phong bỏ qua, không hề quan tâm.

Ngay sau đó, Triệu Phong tiện tay đánh ra một kích, chém giết hai tên đầu lĩnh Chân Huyền cấp.

Hít...

Một màn này, khiến cho Lâm Thông và những cường giả tinh nhuệ khác của Liên minh Thiết Long đều hít một ngụm khí lạnh.

Lâm Thông không khỏi rùng mình một cái.

Không chỉ huyết mạch đồng thuật của Triệu Phong đạt tới trình độ sâu không thể lường, mà ngay cả công pháp chiến kỹ của hắn, cũng cực kỳ khủng bố.

Hai đại Chân Huyền cấp vừa rồi, đều là trưởng lão hạch tâm trong Liên minh Thiết Long, xếp hạng đứng trước mười lăm.

Nếu đổi lại là Lâm Thông, lúc không thi triển huyết mạch đồng thuật, chính diện tác chiến, tôi đa cũng chỉ có thể bất phân thắng bại với một vị.

Thế nhưng, hai đại cường giả như vậy, không ngờ lại bị Triệu Phong diệt sát giống như cắt rau.

- Ha ha, bại tướng dưới tay, nhanh chịu chết đi!

Triệu Phong đứng chắp tay, nhìn thẳng về phía trước.

Bại tướng dưới tay...

Tâm thần Lâm Thông run lên, phảng phất ngã vào vực sâu vô tận, cảm giác khuất nhục và thất bại bao trùm tâm linh.

- Ngươi...

Lâm Thông cắn răng ngẩng đầu, chuẩn bị liều chết đến cùng.

Chẳng qua, khoảnh khắc hắn ngẩng đầu lên, hắn lập tức ngẩn người.

Bởi vì, thân ảnh tóc lam trên đỉnh núi, từ đầu đến cuối đều không hề liếc nhìn hắn lấy một cái.

Kể cả lúc này.

- Tiểu bối đừng vội càn rỡ, ngày xưa bổn tọa mới trùng sinh, cho nên mới bị ngươi lợi đụng lúc người khác gặp khó khăn...

Thanh âm oán hận của Điện Vương Huyết Cương Đà ở đằng sau truyền đến. Lời này vừa ra, hai bên địch ta đều khẽ giật mình.

- Đây là... Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Rất nhiều người ở đây, đều cảm thấy sững sờ.

Hai tay Lâm Thông run rẩy, trong khuất nhục lộ ra và phần kinh ngạc và xấu hổ. Bại tướng dưới tay.

Mất cả buổi thì ra câu nói này của Triệu Phong là nhằm vào Điện Vương Huyết Cương Đà.

Về phần Lâm Thông, từ đầu đến cuối đều không bị chú ý.

Đối thủ mà Triệu Phong tập trung nhìn, chính là Điện Vương Huyết Cương Đà.

Khó có thể tưởng tượng nổi, một đại cự đầu trong liên minh như Điện Vương Huyết Cương Đà, không ngờ cũng là bại tướng dưới tay Triệu Phong ngày xưa.

Cho nên lúc này Triệu Phong mới nở nụ cười trào phúng như vậy.

- Thì ra là thế, Triệu Phong, xem ra ta vẫn còn đánh giá thấp ngươi.

Túc lão đã rút ra một khoảng cách khá xa, nhưng cũng không lập tức rời đi, ở lại chiếu ứng Triệu Phong.

Thế nhưng, lúc này ông ta phát hiện ra, suy nghĩ của mình hoàn toàn là lo lắng thừa.

Đến lúc này, Túc lão mới hiểu được, tại sao trong câu nói “đùa giỡn” của Triệu Phong lại có phần châm chọc như vậy.

- Tiểu bối, để ta xem trong hai năm qua, ngươi tiến triển được bao nhiêu.

Điện Vương Huyết Cương Đà hóa thành một đạo tản quang từ huyết nặng nề kinh người, lao thẳng về phía Triệu Phong

Vụt...

Tốc độ của Điện Vương Huyết Cương Đà, giống như tàn phong chớp giật, rất nhiều người ở đây đều không thể bắt kịp quỹ tích của hắn.

Chỉ trong thời gian nháy mắt, Điện Vương Huyết Cương Đà đã bổ tới Triệu Phong một luồng khí tức nặng nề mạnh mẽ giống như tòa núi cao vô hình, áp bách lên người Triệu Phong

- Hộ pháp Huyết Cương Đà này, thì ra cũng giống Ma Càn của Hắc Nhai Cung đi theo lưu phái Luyện Thể Thi đạo. Chẳng qua, dường như Huyết Cương Đà này còn dung hợp cả Huyết đạo nữa.

Mắt trái của Triệu Phong vừa quét qua, liền nhìn thấy rõ tất cả.

Luận cấp độ thực lực, Điện Vương Huyết Cương Đà có lẽ không thua kém Ma Càn quá nhiều, chẳng qua kẻ này hiển nhiên càng âm độc xảo trá hơn.

Rắc rắc...

Ngọn núi gần trăm trượng ầm ầm vang vọng trực tiếp nổ tung dâng lên một làn khói bụi cuồn cuộn.

Một chưởng khủng bố tuyệt luân của Điện Vương Huyết Cương Đà, trực tiếp bổ cả ngọn núi ra, hơn nữa lực lượng vô cùng tập trung nếu không thì cả ngọn núi đã sụp đổ rồi.

Vụt...

Một đạo Phong Lôi gào thét, xẹt qua hư không trên đầu.

Thân ảnh Triệu Phong hóa thành “Phong Thứ Điện Minh” quỷ thần khó lường, lướt qua phương viên một dặm.

- A a...

Lâu thuyền huyết sắc ở gần đó, liên tiếp truyền đến những tiếng kêu gào thảm thiết.

“Phong Thứ Điện Minh” trong hư không mỗi lần lóe lên, đều thu hoạch một mạng người, kèm theo đó là huyết quang bến tung tóe.

- Tiểu súc sinh! Để mạng lại...

Điện Vương Huyết Cương Đà nổi giận lôi đình, thân hình rung động hóa thành một đạo tàn quang tử huyết, đuổi theo Triệu Phong

Thế nhưng tốc độ của hắn so với Triệu Phong căn bản không có bất kỳ ưu thế nào.

Thân ảnh Triệu Phong không ngừng lóe lên, thông qua “thực chiến” mà tìm hiểu “Tấm bia cổ Phong Lôi” trong đầu.

Tấm bia cổ Phong Lôi chính là truyền thừa của “Phong Lôi Đại Đế”, tốc độ ngạo thị vũ nội, có thể nói là truyền thừa đệ nhất tốc độ trong hàng ngũ Đại Đế.

Cảnh giới tinh thần của Triệu Phong chỉ cao hơn chứ không thấp hơn Điện Vương Huyết Cương Đà.

Tu vi của hắn, mặc dù còn chưa đột phá Chân Chủ cấp, thế nhưng tại phương diện hô ứng với nguyên khí thiên địa, lại không hề thua kém bao nhiêu.

Trong nháy mắt, tốc độ của Triệu Phong đã đạt tới đỉnh cao, hoàn toàn phớt lờ “Điện Vương Huyết Cương Đà”, thỏa thích chém giết cường giả tinh binh của Liên minh Thiết Long.

- Aaa...

Điện Vương Huyết Cương Đà oán hận nổi giận tới cực điểm, thiếu chút nữa mất đi lý trí

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Triệu Phong thu hoạch tính mạng đám thủ hạ của mình.

Điều khiến hắn vô lực chính là, tốc độ của Triệu Phong hơn hẳn hắn.

Dưới sự vận dụng của Thần Linh nhãn, toàn bộ hành động của Điện Vương Huyết Cương Đà đều không qua được Triệu Phong, dưới cục diện như vậy, cho dù có thêm hai Điện Vương Huyết Cương Đà nữa thì cũng không thể vây khốn được hắn.

Chỉ trong chốc lát.

Đám thủ hạ do Điện Vương Huyết Cương Đà dẫn đầu đã chết tới bảy tám phần.

Cấp độ Chân Linh cảnh, ngoại trừ Lâm Thông ra, còn có một đám cao tầng, thế nhưng toàn bộ đã bị tàn sát gần như không còn.

Lúc Triệu Phong chém giết mục tiêu, trong mắt không có một tia tình cảm dao động nào, giống như đám người mà mình đang đối mặt là khô lâu hình người vậy.

Càng khiến cho Điện Vương Huyết Cương Đà nổi giận chính là, lúc, Triệu Phong chém giết đám thủ hạ, thỉnh thoảng còn nhắm mắt lại, giống như đang lĩnh ngộ thứ gì đó.

- Lý nào lại như vậy!

Điện Vương Huyết Cương Đà tức đến bể phổi, không ngờ Triệu Phong lại đem đám thủ hạ của hắn ra để mài luyện công pháp chiến kỹ...

Khoảng chừng hai mươi nhịp hô hấp sau, khả năng vận dụng lực lượng Phong Lôi của Triệu Phong đã tiến bộ rõ ràng.

Trong đầu hắn, ngoài mặt “tấm bia cổ Phong Lôi” cũ nát, chập chờn một tầng điện văn thanh phong muôn màu muôn vẻ, bên trong diễn dịch áo nghĩa của một “thế giới Phong Lôi” hoang vu tàn phá.

Loại ý cảnh diễn dịch chiều sâu của một thế giới như vậy, Triệu Phong hiện nay cũng chỉ có thể cảm ngộ được một ít da lông bên ngoài.

Vụt...

Cho đến lúc này, Triệu Phong mới chợt phát hiện, xung quanh ngoại trừ Điện Vương Huyết Cương Đà ra, không còn thân ảnh nào khác.

Chỉ có Lâm Thông là đang run rẩy ở vách núi bên cạnh khe vực.

Lâm Thông biết, Triệu Phong nhất định là cố ý, nếu không thì tuyệt đối sẽ không lưu lại cho mình sống sót.

- Điện Vương Huyết Cương Đà, thủ hạ của ngươi đã chết hết rồi.

Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia chế nhạo.

Sắc mật điện Vương Huyết Cương Đà trở nên âm trầm, oán hận và sát cơ trong mắt dường như trở thành thực chất.

Thế nhưng, hắn cũng không mất đi lý trí, trải qua một hồi điên cuồng nổi giận, Điện Vương Huyết Cương Đà ngược lại càng tỉnh táo hơn.

Lúc trước hắn đã nghiên cứu qua, huyết mạch đồng tử của Triệu Phong cực kỳ khó phòng bị, trên thực tế còn am hiểu tinh thần huyễn thuật, rất dễ xâm nhập vào tâm linh.

Lúc này.

Đội ngũ Liên minh Thí Long đã rút khỏi toàn bộ.

Giữa không trung, chỉ còn lại Triệu Phong và Điện Vương Huyết Cương Đà ở xa xa giằng co.

Hai người giằng co một lát, sau đó cùng lúc xuất thủ.

Phốc phốc...

Một đạo “tàn quang tử huyết” và một đạo “Hồ quang điện thanh phong nhoáng lên, nhanh chóng giao phong vài lượt.

Phành...

Lực lượng giao phong của hai người vô cùng tập trung, sóng xung kích không vượt quá hai mươi trượng

Chỉ trong chợp mắt, hai đạo thân ảnh đã tách ra.

Ánh mắt của Điện Vương Huyết Cương Đà trở nên oán độc, trên người lưu lại vài vết thương nhẹ.

- Lực lượng khí lực của Điện Vương Huyết Cương Đà này quả thật cường hãn, hoàn toàn có thể sánh ngang với Ma Càn của Hắc Nhai Cung cho dù là công kích của Chân Chủ cấp cũng khó có thể đả thương được.

Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.

Hai bên giao phong chỉ trong chớp mắt, Triệu Phong bằng vào tốc độ chiếm ưu thế, không phải hoài nghi.

Chẳng qua, nếu như ngạnh kháng lực lượng đơn thuần, Triệu Phong lại không có chút ưu thế nào.

Nói tóm lại, hắn vẫn chiếm quyền chủ động còn Điện Vương Huyết Cương Đà, cơ bản chỉ có thể bị động chịu đòn.

- Dưới tình huống không sử dụng Thần Linh nhãn, xem ra chỉ khi đột phá Chân Chủ cấp thì mới có thể tăng cường chiến lực của ta thêm một bước.

Trong lòng Triệu Phong hoàn toàn thông suốt.

Vù...

Thoáng ngừng lại, thận hình Triệu Phong đột nhiên biến mất, trong hư không nổi lên sẩm sét cuồng phong tiếng nổ rít gào vang lên bên tai không dứt.

Khả năng thúc dục và khống chế lực lượng Phong Lôi của Triệu Phong càng trở nên thành thạo, uy lực và tốc độ đều mơ hồ tăng lên.

Điện Vương Huyết Cương Đà không ngừng gào thét, hắn thi triển bí thuật cường đại đánh ra, đều bị Triệu Phong dùng Thần Linh nhãn nhẹ nhàng phá giải.

Chiêu thức trong thiên hạ, chỉ có nhanh là không phá nổi

Một khi Triệu Phong chiếm ưu thế tại phương diện tốc độ, lại phối hợp với khả năng quan sát cường đại của Thần Linh nhãn, cơ bản đã đứng ở thế bất bại.

Còn may Điện Vương Huyết Cương Đà có khí lực phòng ngự thập phần cường đại, nếu đổi lại là Chân Chủ cấp khác, e rằng đã bị Triệu Phong đánh chết từ lâu rồi.

Thậm chí, nếu không phải Điện Vương Huyết Cương Đà là Luyện Thể Huyết Thi đạo, Triệu Phong chỉ cần xuất ra hai bộ Ám Ngân Độc Thi, dưới Đan Nguyên cảnh, có thể nói là “kiến huyết phong hầu”, dễ dàng miễu sát đối phương

Lôi Hỏa Thần Mâu!

Mắt trái của Triệu Phong đột nhiên biến thành mắt xanh, “vụt” một tiếng, một đoàn Phong Lôi Hỏa diễm mờ nhạt, đánh thẳng lên người “Điện Vương Huyết Cương Đà”.

Lôi Hỏa Thần Mâu hiện nay, dưới trạng thái của “Thanh Đồng”, đã trở thành Phong Lôi chi hỏa, thế công càng cuồng bạo hơn.

Điện Vương Huyết Cương Đà phát ra một tiếng gào thảm thiết, toàn thân bị Lôi Hỏa tản sát thiêu đốt bừa bãi, phong diễm ngập trời, công kích này đồng thời xuyên qua thế giới vật chất và thế giới tinh thần.

- Công kích đồng thuật thật khủng khiếp, không ngờ huyết mạch đồng tử của Triệu Phong lại có thể chịu đựng nổi.

Lâm Thông ở trong khe vực, mắt nhìn thấy công kích Đồng Hỏa cường thế tuyệt luân bực này, đột nhiên lộ vẻ “kinh dị”.

Hắn tham tu huyết mạch đồng thuật, tất nhiên cũng biết rõ, công kích đồng thuật càng cường đại, yêu cầu đối với khả năng chịu đựng của huyết mạch đồng tử càng cao.

Hơn nữa, Triệu Phong không chỉ phát động Đồng Hỏa đơn giản, mà còn sử dụng Phong năng trợ Lôi Hỏa.

Lôi Hỏa công kích đối với Huyết Thi đạo như Điện Vương Huyết Cương Đà, có một sự khắc chế không thể tưởng tượng nổi.

Ngay lập tức, một kích “Lôi Hỏa Thần Mâu” liền bức Điện Vương Huyết Cương Đà vào sinh tử tuyệt cảnh, thậm chí ngay cả Triệu Phong cũng có chút ngoài dự liệu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.