Giọt tình

Chương 15




Tình huống của Triệu Phong, tự nhiên khiến cho hai bên địch ta chú ý, dù sao thì hắn cũng có chiến lực của Chân Huyền cấp, lại là mục tiêu “lệnh truy nã cấp một” của Liên minh Thiết Long.

Thế nhưng, trạng thái Triệu Phong bây giờ mệt mỏi vô lực, khiến người khác hoài nghi, e rằng lúc này hắn còn không thể đứng vững chân nổi.

- Chặc chặc, nhiệm vụ lần này thật tốt, một tên Chân Chủ cấp bị trọng thương cả một tên Chân Huyền cấp kỳ tài có một không hai lại dị thường suy yếu.

Tên béo đầu trọc - Trưởng lão hạch tâm thứ mười tám, bay lên đến giữa không trung.

Hắn dẫn đầu một Phân Điện, phối hợp với nữ tử mảnh mai, tạo thành thể giáp công hai mặt đối với đám người Triệu Phong Túc lão và Tĩnh công chúa.

- Túc Thiên Thần, không ngờ ngươi đường đường là một Chân Chủ cấp, vậy mà ngày hôm nay lại chết trong tay chúng ta.

Nữ tử mảnh mai mặc váy đen, chùi máu trên cây trủy thủ sắc bén trong tay.

Trên thực tế, một kích vừa rồi, chỉ tạo thành chút ngoại thương đối với Túc lão, cũng không phải là trí mạng

Thế nhưng nữ tử mãnh mai lại cho rằng đã nắm chắc thắng lợi trong tay, bởi vì nàng đã bắt được sơ hở dễ bị uy hiếp của Túc lão.

Thực lực của Túc lão, tuyệt đối không thể hoài nghi, cho dù chính diện chiến đấu, hai vị trưởng lão hạch tâm liên thủ cũng chưa chắc có thể chống lại.

Thế nhưng trong lòng Túc lão có chút cố kỵ, sinh tử của những người trong sơn trang không thể phớt lờ, cho nên lúc chiến đấu có chút vướng tay vướng chân.

Chẳng qua

Khiến cho nữ tử mảnh mai cảm thấy ngoài dự liệu, đó chính là Triệu Phong - mục tiêu trong “lệnh truy nã cấp một” của liên minh.

Thân là thành viên trung tâm của Liên minh Thiết Long, nàng biết “lệnh truy nã cấp một” có ý nghĩa như thế nào.

Nói một cách đơn giản có nghĩa là, để hạ lệnh truy nã cấp một, mục tiêu ít nhất phải có lực uy hiếp đạt tới Chân Chủ cấp, hoặc là tạo nên tổn hại uy danh đối với Liên minh Thiết Long, hình thành mối nguy hại sâu sắc.

- Mục tiêu của lệnh truy nã cấp một, không ngờ lại mệt mỏi vô lực, không hề có chút sức chiến đấu nào?

Nữ tử mãnh mai có chút cảm giác như đang nằm mộng

Đối mặt với “lệnh truy nã cấp một”, trước đó nàng vẫn cảm thấy tâm thần có chút bất an, nên luôn sẵn sàng trận địa đón địch.

Nhưng bây giờ.

Thiếu niên tóc lam trước mắt đã tỉnh lại, thế nhưng không hề có lực sát thương hay phản kháng gì, thậm chí còn cần một nữ tử bảo hộ.

Lệnh truy nã cấp một, chẳng lẽ lại dễ dàng như vậy?

Nữ tử mảnh mai và tên béo đầu trọc liếc mắt nhìn nhau, trong lòng âm thầm vui vẻ.

Hoàn thành “lệnh truy nã cấp một”, nhận được khen thưởng cực kỳ phong phú, đủ khiến tuyệt đại đa số cao nhân Chân Linh cảnh phải đỏ mắt.

- Tĩnh nhi, thiếu niên này là?

Lông mi trắng của Túc lão hơi nhướng lên, có chút kinh ngạc hỏi.

Với cấp độ Chân Huyền cấp của ông ta, hiển nhiên không khó nhìn ra tu vi thực tế của Triệu Phong

Hơn nữa, vừa rồi mục tiêu mà trưởng lão hạch tâm thứ mười ám sát, cũng là nhằm vào Triệu Phong

- Trưởng lão hạch tâm thứ mười, trước hết ngươi hãy kiềm chế Túc lão quái để ta bắt kẻ này. Nhớ kỹ, phải bắt sống

Trên mặt tên béo đầu trọc tràn ngập vui mừng.

Lệnh truy nã cấp một lần này có chút đặc thù, cản phải bắt sống mục tiêu.

- Hừ, đem công lao dâng tặng cho ngươi, nào có chuyện dễ dàng như vậy. Túc lão quái giao cho ngươi đó!

Nữ tử mãnh mai trực tiếp phớt lờ trưởng lão hạch tâm thứ mười tám, thân hình nhoáng lên một cái, lao thẳng về phía Triệu Phong và Tĩnh công chúa.

Tên béo đầu trọc nghiến răng nhưng lại không thể làm trái.

Trong ba mươi sáu vị trưởng lão hạch tâm quyền lục của Liên minh Thiết Long, xếp hạng có quan hệ trực tiếp tới thực lực và địa vị.

Nữ tử mảnh mại có thực lực mạnh như thế nào, hắn là người biết rõ nhất, tất nhiên hiểu rằng không thể chiếm đoạt công lao này được.

- Túc Thiên Thần, chúng ta lại đùa giỡn nào.

Vẻ mặt tên béo đầu trọc có chút lo lắng, huy động Bạch cốt Kiếm, chém ra một đạo diễm khí kiếm quang âm sát hung lệ, gắt gao cuốn lấy Túc lão.

Về phần nữ tử mảnh mai, thân pháp của ả xuất quỷ nhập thần, công kích lần lượt nhằm vào Tĩnh công chúa và Triệu Phong

Nhưng Túc lão vẫn còn cấp độ và cảnh giới, cho nên lần nào cũng đều có thể nhìn thấu quỹ tích và động cơ của nữ tử mảnh mai, lấy một địch hai, đối kháng với hai trưởng lão hạch tâm.

- Trưởng lão hạch tâm thứ mười, không bằng trước hết hãy giết chết lão bất tử này! Như vậy cũng lập được kỳ công đấy.

Tên béo đầu trọc có chút căm tức, bất chợt đề nghị.

- Được, lão bất tử này đúng là một phiền phức lớn.

Thế công của nữ tử mảnh mai, đột nhiên chia ra một phần nhằm vào chỗ hiểm và sơ hở của Túc lão.

Túc lão đồng thời bảo vệ Triệu Phong và Tĩnh công chúa, vừa phải ngăn cản hai đại trưởng lão hạch tâm, trong lòng âm thầm kêu khổ.

Nếu như vào thời kỳ đỉnh phong trong khoảnh khắc là hắn đã có thể diệt sát hai đại trưởng lão hạch tâm này, nhưng tiếc rằng sau khi trọng thương suy giảm bổn nguyên, thực lực đã rơi xuống Chân Huyền cấp.

- Sư tôn...

Đôi mắt Tĩnh công chúa lúc này đã đẫm lệ.

Nàng xoay chuyển ánh mắt, ngây ngốc nhìn thiếu niên tóc lam gần trong gang tấc.

Tĩnh công chúa âm thầm thở dài, thầm nói:

- Nếu ngươi có thể xuất ra một nửa thực lực tại Chân Long hội, cục diện lục này đã có thể dễ dàng hóa giải rồi.

Đúng lúc này.

Thân hình của thiếu niên tóc lam trước mặt chợt động một chút.

- Thần Linh nhãn lần này phát sinh dị biến, dường như có chút bất đồng so với trước kia.

Triệu Phong thầm nghĩ, đồng thời đưa tay vuốt mắt trái, hắn có thể sâu sắc cảm nhận được nó đang trướng lên, so với lúc bình thường thì còn mạnh mẽ gấp mười gấp trăm lần, xuyên thẳng vào linh hồn.

Nếu như không phải có ý chí cường đại chống đỡ, e rằng hắn đã ngủ mê man rồi.

Trong không gian mắt trái.

Hàn đàm chín trượng chín, cơ bản đã bị hòa tan, lộ ra tầng tầng gợn sóng u thủy, giống như một vùng biển cả.

Nhưng loại trạng thái này, cũng không phải hoàn toàn ổn định.

Cứ chốc chốc, u thủy bên trong đầm nước này lại hóa thành băng đàm, phát ra một luồng kỳ hàn thấu xương.

Đồng lực của Thần Linh nhãn, đang chuyển hóa giữa hai thuộc tính băng, thủy.

Không chỉ như vậy.

Cái đầm u thủy kia, cứ một lúc lại nổi lên một tầng ánh sáng âm u, khí tức thuộc tính lại chuyển biến.

Mỗi lúc đến khoảnh khắc này, mắt trái của Triệu Phong lại lóe lên ánh sáng màu lam trong giây lát.

- Tóc của ngươi...

Tĩnh công chúa đột nhiên phát hiện, mái tóc lam của Triệu Phong, chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, đã nổi lên một tầng ánh sáng âm u.

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu lặng lẽ theo dõi biến hóa của đồng tử và tóc của Triệu Phong, sau đó bày ra bộ dạng như đang suy nghĩ gì đó.

- Rốt cuộc là tình huống gì? Thần Linh nhãn của ta lần này, thuộc tính không hề nhảy vọt về chất, nhưng lại có thể chuyển hóa giữa băng và thủy, thậm chí còn có thể trở về thuộc tính nguyên tố trước kia.

Triệu Phong dần dần phát hiện ra quy luật trong đó.

Lần trước xảy ra dị biến, mắt trái và tóc của Triệu Phong đều là màu lam.

Nhưng vừa rồi Thần Linh nhãn của Triệu Phong đột nhiên hồi tưởng lại khí tức Đồng lực của lần dị biến đầu tiên.

Triệu Phong phát hiện xung quanh đang đánh nhau, một vị lão giả lông mi trắng mặc thanh sam, đang kiệt lực che chắn bảo đảm an toàn của mình.

Thời gian trôi qua.

Túc lão càng ngày càng có chút quá sức, đồng thời ứng phó với hai đại trưởng lão hạch tâm, lại phải cố kỵ an nguy của hai người Triệu Phong, lúc này tâm lực của ông ta đã đạt tới cực hạn.

Chính ngay lúc này.

Thế công của hai đại trưởng lão hạch tâm đột nhiên nhảy lên tới cao điểm, hợp lực đẩy Túc lão lui xa mấy trượng có dư.

Bởi vì lúc trước Túc lão yểm hộ hai người Triệu Phong, cho nên trên người đã xuất hiện nhiều vết thương, thậm chí còn phát tác vết thương cũ.

Ọc...

Túc lão bị đẩy lùi về sau, phung ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt.

- Sư tôn.

Tĩnh công chúa hét lên một tiếng bi thương.

- Cơ hội tốt.

Hai đại trưởng lão hạch tâm nhìn nhau, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng.

Huyễn Thiên Hư Ảnh Thứ!

Thân hình nữ tử mảnh mai bỗng nhiên lóe lên, chỉ lưu lại một chuỗi tàn ảnh mơ hồ.

Vụt vụt vụt...

Một nhận ảnh hư ảo trong suốt, hàn khí nhập cốt, đột nhiên xuất hiện, tầng tầng điệp điệp, từ trên trời giáng xuống chém thẳng về phía Tĩnh công chúa và Triệu Phong

Người đứng mũi chịu sào chính là Tĩnh công chúa.

Một nhận ảnh kia, mắt thường khó có thể bắt kịp, phảng phất như thẩm thấu từ hư không muốn tránh cũng không tránh được.

- Trước hết giết Tĩnh công chúa, sau đó bắt Triệu Phong!

Thân ảnh nữ tử mảnh mai trở nên mơ hồ, dung nhập vào bóng tối sát ý đâm thẳng vào tâm hồn.

Công kích cấp độ này, Tĩnh công chúa căn bản không cách nào chống đỡ hay tốn tránh, sắc mặt trở nên trăng bệch.

- Tĩnh nhi.

Túc lão vừa rồi bị đấy lui, phun ra một búng máu, thân hình lảo đảo, không khỏi nghẹn ngào hét lên.

Chỉ thấy Triệu Phong vẫn dựa vào người Tĩnh công chúa, biểu tình trên mặt vẫn mệt mỏi như trước.

Trưởng lão hạch tâm thứ mười đánh giết đến, trong mắt xẹt qua một tia dị sắc.

Mặc dù dưới loại tình huống này, Triệu Phong vẫn thờ ơ, không hề mảy may biến sắc chút nao.

- Đã như vậy...

Sắc mặt nữ tử mảnh mai phát lạnh, nhận ảnh hư ảo lóe lên đầu tiên cắt về phía chiếc cổ trắng như tuyết của Tĩnh công chúa.

Khoảnh khắc này..

Tĩnh công chúa nhắm mất lại, còn Túc lão hét lên một tiếng bi thương trên mặt tràn ngập bất đắc dĩ.

Về phần đám người bọn Tam điện hạ, tư duy ý thúc căn bản không theo kịp.

Đinh...

Một tiếng vang thanh thúy dị thường phát ra trong bóng đêm.

Khoảnh khắc lúc này, phảng phất như đứng im.

Triệu Phong vẫn mệt mỏi đứng dựa vào người Tĩnh công chúa, bộ dạng giống như nửa ngủ nửa tĩnh.

Nữ tử mảnh mai chỉ cách hai người Triệu Phong khoảng nửa thước, có thể cảm nhận được hô hấp của nhau.

Thế nhưng

Bước tiến của nàng rõ ràng đột nhiên dừng lại.

Rắc rắc...

Thanh Thần binh trủy thủ trong tay nữ tử mảnh mai, đột nhiên gãy thành hai đoạn.

Meo meo!

Trên vai ả đột nhiên xuất hiện một con tặc miêu màu xám, miêu trảo cầm một thay trủy thủ u ám trong suốt.

Chỉ thấy thanh trủy thủ kia lóe lên, trong bóng đêm xuất hiện từng đạo nhận quang hư ảo.

Lúc hư ảnh lóe lên, thanh Thần binh trủy thủ của nữ tử mảnh mai đã bị chém gãy thành hai đoạn.

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu vuốt vuốt cây trủy thủ trong suốt u ám của mình, vẻ mặt có chút đều giả.

- Làm sao có thể? Mộ Quang Dạ Nhận của ta...

Đây là một kiện Thần binh truyền thừa Linh cấp Trung phẩm, là trân phẩm trong giới thích khách.

Nữ tử mảnh mai ngốc trệ tại chỗ, nói năng lộn xộn, hoàn toàn không thể nào tiếp nhận được sự thật này.

- Cái gì?

Tên béo đầu trọc ở cách đó không xa, cái cằm như muốn rớt xuống trơ mắt nhìn “Mộ Quang Dạ Nhận” của nữ tử mảnh mai, bị trủy thủ thần bí của Tiểu Tặc Miêu cắt thành hai đoạn.

Một chiêu “Huyễn Thiên Hư Ảnh Thứ” vừa rồi chính là tuyệt kỹ thành danh của trưởng lão hạch tâm thứ mười, tốc độ cực nhanh, ngay cả Chân Huyền cấp cũng khó có thể phản ứng kịp.

Với tốc độ của Tiểu Tặc Miêu đó, làm sao có thể nhanh chóng trong chớp mắt đó, chặn đứng tuyệt kỹ ám sát của trưởng lão hạch tâm thứ mười chứ?

Điều không thể tưởng tượng nổi chính là, thanh trủy thủ u ám trong Tiểu Tặc Miêu, rốt cuộc có lai lịch gì, không ngờ có thể chặt đứt một thanh Thần binh Trung phẩm như cắt đậu hủ.

Cho dù là Chân Chủ cấp cũng khó có thể làm được điều này.

Nhất thời.

Hai bên địch ta, chìm vào im lặng trong giây lát.

- Tiểu Tặc Miêu, khí tức của vũ khí trong tay ngươi, không thể tùy tiện lộ ra, để ta...

Vẻ mặt Triệu Phong có chút mệt mỏi, ngón cái không ngừng xoa huyệt thái dương.

Ngày đó tại Tử Thánh bảo điện, lúc Tiểu Tặc Miêu nhận được thanh Thần binh truyền thừa thán bí này, ngay cả Tàn linh Tử Thánh cũng lộ ra một tia kinh dị.

Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu gật đầu một cái, lập tức thu hồi thanh trủy thủ u ám thần bí kia.

Vừa dứt lời.

Triệu Phong lười biếng duỗi thân hình mỏi mệt một cái, vịn vai Tĩnh công chúa, chậm rãi đứng thẳng dậy.

- Tiểu tử vô tri ngươi tay trói gà không chặt, còn muốn dựa vào một chút lực tàn mà chống cự?

Tên béo đầu trọc lóe lên ánh mắt âm lệ, khoảnh khắc vừa rồi, hắn quả thật đã khiếp sợ hoảng hốt.

Biểu hiện của con mèo kia, quả thật đã hù dọa hắn một phen.

Nhưng hắn rất nhanh nhìn ra, sự lợi hại của Tiểu Tặc Miêu, chủ yếu là bắt nguồn từ kiện Thân binh thích khách thần bí kia.

- Giao thanh trủy thủ đó ra đây...

Nữ tử mãnh mai từ trong kinh hãi cực độ khôi phục lại, trên mặt tràn ngập tham lam và cuồng hỉ.

Thử nghĩ mà xem, thanh trủy thủ thẫn bí kia, nếu như có thể rơi vào trong tay lưu phái ám sát như nàng, có thể tạo ra truyền kỳ như thế nào?

Triệu Phong không để ý đến hai người, hắn cố nhịn sự mệt mỏi xuống, trên mặt có chút không kiên nhẫn, chậm rãi ngưng tụ Đồng lực của Thần Linh nhãn.

Phù...

Mắt trái của Triệu Phong nổi lên từng tia lam trạch thủy u, kèm theo đó là một tia hàn băng lạnh thấu xương, cuối cũng là một trận thanh mang mãnh liệt.

Băng Thủy, Phong ba loại thuộc tính, diễn dịch một loại “Mâu biến” mới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.