Giấy Sống

Chương 2: Chơi đùa với bạn




- Không... Chạy đi đâu...

U Minh Hoàng Vương không nghĩ tới đối phương có tốc độ như này, thét lên một tiếng, giống như Phượng Minh Cửu Thiên, một con Phượng Hoàng hỏa hồng sắc đột ngột xuất hiện ở trên bầu trời.

Dưới tình thế cấp bách, U Minh Hoàng Vương không còn cố kỵ, trực tiếp biến thành bản thể.

Tíu tíu!

Trên lưng Hoàng Vương sinh ra hai cánh Thất Thải, nhẹ nhàng nhoáng một cái, âm thanh động Cửu Châu, thời gian nháy con mắt, thân hình của Hoàng Vương đã biến mất, tựa hồ đuổi theo Tu La Vương rồi.

Cửu Long liễn xa, được xưng Tạo Hóa Tiên khí nhanh nhất toàn bộ Linh giới, U Minh Hoàng Vương, thi triển Phượng Hoàng chi dực được xưng cánh nhanh nhất, cả hai đấu võ, đến cùng ai thắng ai thua không người biết được.

U Minh Hoàng Vương đuổi theo Tu La Vương, Linh Hồn sư Nhan Chi lại không theo, mà lẳng lặng đứng tại nguyên chỗ, nhìn về phía không trung, một lát sau, đột nhiên cúi đầu, hai tay chắp sau lưng, con mắt rơi vào phương hướng Bắc Đẩu tinh cung biến thành hơi bụi của Nhiếp Vân.

- Xem náo nhiệt thật cao hưng a, tốt rồi, đừng ẩn tàng nữa, xuất hiện đi!

Thanh âm lạnh lùng phảng phất như đã sớm biết Nhiếp Vân ở đâu.

- Nguy rồi...

Chứng kiến ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm, trong lòng Nhiếp Vân căng thẳng, toàn thân không tự chủ được cứng ngắc.

Không nghĩ tới đến cuối cùng, như trước... bị phát hiện!

Tuy trong nội tâm cảm thấy bị phát hiện khả năng khá lớn, nhưng Nhiếp Vân vẫn tồn lấy tâm lý may mắn, không nhúc nhích, thậm chí ngay cả hô hấp cũng che đậy.

- Không cần phải giả bộ, vừa rồi ngươi trốn ở trong Bắc Đẩu tinh cung, đi theo Kích Hấn Tu La tiến đến, ta liền thấy được, nếu như không phải ta giúp ngươi che lấp, chẳng lẽ ngươi cho rằng có thể dấu diếm được Tu La Vương cùng U Minh Hoàng Vương? Chỉ bằng thực lực mèo ba chân của ngươi, không khỏi quá tự ngạo đi à nha!

Nhan Chi cười lạnh.

- Ách...

Nghe thế, trong nội tâm Nhiếp Vân không còn ý may mắn, biết rõ đối phương nói đúng là mình, lúc này không che dấu nữa, thân thể nhoáng một cái, đột ngột xuất hiện.

- Tại hạ Nhiếp Vân, bái kiến Linh Hồn sư đại nhân!

Nhiếp Vân ôm quyền.

Đối phương giúp mình che dấu, chắc chắn sẽ không nhanh như vậy muốn giết chết mình, đến cùng có tâm tính gì, ngay cả hắn cũng có chút sờ không rõ đầu óc.

Dựa theo thái độ cùng cử động của đối phương lần trước, biết rõ mình tự đưa tới, nên trực tiếp đánh chết, nhưng vì sao không có động thủ?

- Nhiếp Vân? Thân thể Vương Tiên cảnh, thực lực Thánh Tiên cảnh... Không tệ, cùng lần trước nhìn thấy ngươi mới qua ba tháng, không nghĩ tới liền từ La Tiên cảnh đạt tới loại thực lực này... Xem ra ánh mắt của Lăng Nguyệt muội muội không tệ!

Nhan Chi nở nụ cười một tiếng, đi tới.

Nàng cách gần, Nhiếp Vân rốt cục thấy rõ dung mạo.

Khuôn mặt của Linh Hồn sư Nhan Chi trắng bệch, dung mạo cẩn thận nói là cực kỳ xinh đẹp, chỉ là mang theo khí tức làm lòng người vì sợ mà tâm rung động, để cho người không dám tới gần.

- Ngươi nhận thức Nguyệt Nhi?

Nghe nàng nhắc tới Đạm Đài Lăng Nguyệt, Nhiếp Vân nghi ngờ hỏi.

- Lần trước nàng vì cầu cho ngươi một đạo Linh Hồn chi khí cùng ta đại chiến, bức ta giao ra Linh Hồn chi khí, chuyện này ta sẽ không quên!

Nhan Chi hừ lạnh.

Từ trên khuôn mặt nhìn không ra là vui hay nộ.

- Ha ha!

Nhiếp Vân không nghĩ tới song phương còn có tranh chấp như thế, cười khan một tiếng.

- Tốt rồi, ngươi cũng không cần biểu lộ như vậy, ta nói rồi, nể tình Đạm Đài Lăng Nguyệt, ta sẽ không giết ngươi, ngươi sẽ không có nguy hiểm tánh mạng!

Nhan Chi thản nhiên nói.

- Đa tạ Nhan Chi đại nhân!

Nghe nàng nói không giết mình, Nhiếp Vân nhẹ nhàng thở ra.

Ở trong tay Thanh Long Hoàng còn có thể đào tẩu, nhưng ở trước mặt Nhan Chi, hắn biết rõ đào tẩu tỷ lệ là không.

Đồng dạng là cường giả Tiên Quân, thực lực sai biệt lại cực kỳ lớn.

- Loại thực lực này liền dám lẫn vào đây, chẳng lẽ ngươi thực cho rằng có được thiên phú Ẩn Nặc sư, Bắc Đẩu tinh cung thì có thể muốn làm gì thì làm, địa phương nào cũng có thể tiến vào? Buồn cười! Tuy năng lực che dấu của ngươi mạnh, nhưng ở trước mặt Tiên Quân, căn bản che không được cái gì! Nếu không phải vừa rồi ta thay ngươi giấu diếm, chỉ sợ ngươi sớm đã chết rồi!

Nhan Chi nói tiếp.

- Đa tạ Nhan Chi đại nhân trợ giúp! Chỉ là... Ta có chút không rõ, Nhan Chi đại nhân đã từng có tranh chấp với Lăng Nguyệt, vì sao còn phải trợ giúp ta?

Nhiếp Vân trực tiếp hỏi.

Dù sao hiện tại bị đối phương bắt, không bằng lưu manh một chút.

- Vì cái gì trợ giúp ngươi? Còn không phải... Được rồi!

Nhan Chi khoát khoát tay.

- Được rồi?

Nhiếp Vân sững sờ, đột nhiên hỏi:

- Có phải Tuyết Tĩnh Nhi cầu tình cho ta hay không?

- Ân? Xem ra ngươi không có ngốc như trong tưởng tượng...

Nhan Chi khẽ cười một tiếng.

- Quả nhiên là nàng...

Nhiếp Vân gật đầu.

Vừa nhận thức Tuyết Tĩnh Nhi liền để cho hắn cảm thấy thần bí, có thể dẫn mình tiến vào Hồn giới mà không bị phát giác, trẻ tuổi như vậy thì có loại thực lực này, để cho Khu Tu sư bát phẩm Chu Tu lễ ngộ... Vô số sự kiện đều tỏ vẻ nàng không phải là người bình thường!

Mà toàn bộ Yêu Hoàng thành, thân phận cao nhất đúng là U Minh Hoàng Vương cùng Linh Hồn sư Nhan Chi, để cho Nhiếp Vân không thể không liên hệ các nàng chung một chỗ.

- Tuyết Tĩnh Nhi là nữ nhi của ta, nàng khẩn cầu ta buông tha ngươi, ta tự nhiên phải tôn trọng ý kiến của nàng!

Nhan Chi thản nhiên nói.

- Con gái?

Nhiếp Vân hiểu được.

Khó trách Tuyết Tĩnh Nhi có thể tự do mở ra Hồn giới, nguyên lai có quan hệ như vậy.

- Đương nhiên, tôn trọng nàng chỉ là một phương diện, nếu như ta không nhìn lầm, ngươi nên thân có thiên phú đặc thù Nguyên Khí sư, Võ Đạo sư bài danh Top 10 a!

Nhan Chi đột nhiên nói.

- Cái này...

Nhiếp Vân lại càng hoảng sợ.

Sự tình hắn có được thiên phú Nguyên Khí sư cùng Võ Đạo sư bài danh Top 10, chưa bao giờ cùng người nói, sau khi đi vào Linh giới, còn là lần đầu tiên bị người vạch trần.

- Không cần khẩn trương, ta cũng có được thiên phú đặc thù bài danh Top 10, đối với thiên phú Top 10 có được cảm ứng!

Nhan Chi khoát khoát tay.

- Lại nói, ngươi là người nọ trọng điểm đào tạo, ta chỉ có tôn trọng quyết định của hắn!

- Trọng điểm đào tạo? Hắn là ai?

Nhiếp Vân đối với Nhan Chi nói có chút sờ không rõ ý nghĩ.

- Hắn là ai ngươi không cần quản, nếu hắn muốn gặp ngươi mà nói, ngươi đã sớm biết!

Nhan Chi lần nữa khoát khoát tay.

- Tốt rồi, Linh Hồn chi khí của ta, chắc hẳn vừa rồi ngươi cũng trộm đủ rồi! Ta đáp ứng Tĩnh nhi cho ngươi vài đạo, ngươi đã trộm được, ta liền không cưỡng chế lấy lại, nhanh ly khai, một khi U Minh Hoàng Vương trở về, biết rõ trên người của ngươi có Bắc Đẩu tinh cung, còn muốn đi liền không kịp rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.