Giấu Anh Vào Trong Nỗi Nhớ Em Đi (Phần 3 Chỉ Có Thể Là Yêu)

Quyển 3 - Chương 4: Minh Tuệ Quận chúa trở lại




Sáng sớm hôm sau, trong miệng Tô Từ cắn một quả trái cây, trong tay cầm một cái bình bò lên lưng Tiger, nằm ghé vào trên thân nó lớn tiếng nói câu “Nước”, sau đó cầm cái bình vẫn hay dùng để đựng nước quơ quơ trước mắt nó.

Tiger lập tức liền hiểu rồi, mang Tô Từ trên lưng nhảy xuống vách núi, đi xuyên qua rừng rậm.

Rất nhanh, Tô Từ liền nghe đến tiếng nước chảy ầm vang, sau đó tầm mắt dần dần mở rộng ra trước mắt.

Trước mặt thế nhưng là một thác nước rộng gần hơn 10m, đang ầm vang chảy dưới ánh mắt trời màu vàng, bọt nước phá lệ mỹ lệ.

Cảm thụ được nước văng lên người, Tô Từ kinh hỉ kêu một tiếng, nhưng vẫn không dám bò xuống lưng Tiger.

Lúc này, Tiger đang cúi đầu gào thét trong cổ họng, nhưng không phải âm thanh mà bình thường nàng hay nghe đến, mà là mang ý vị cảnh cáo, Tô Từ thấy phía hạ du thác nước, lúc này không ngừng có dã thú tới đây uống nước, bọn chúng thấy Tiger, đại đa số lập tức bất an rất nhiều, nhưng vẫn không bỏ được rời khỏi nguồn nước, chỉ cẩn thận lùi rất xa Tiger dè dặt cuối đầu uống nước. Phần lớn này đó dã thú Tô Từ đã thấy qua. Hơn nữa còn nếm qua.

Mà có mấy mấy đầu dã thú cỡ lớn, tuy rằng vẫn đề phòng thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Tiger, nhưng thân thể cực đại của chúng lại không hề nhúc nhích, vẫn đứng đó nhàn nhã uống nước.

Nhưng chung quanh Tiger cũng không có một con dã thú.

Lúc này Tiger mới chậm rãi đạp vào trong nước, Tô Từ biết rõ đã an toàn, lập tức để ba lô trên một tảng đá trắng mịn, lấy ra bình múc đầy nước, lấy mấy quả trái cây trong ba lô ra, nàng quyết định trong lúc tắm rửa đem chúng làm quà vặt ăn, quần áo chưa cởi ra cả người nàng đã tẩm vào trong nước.

Lúc này Tiger đang trong nước liền ghé vào trước mặt nàng, đem nàng ngăn cách tại trung gian tảng đá và nó (*giống như tảng đá và anh Hổ bao chị lại vậy).

Sáng sớm thác nước nước còn có điểm mát, nhưng trong ngày hè nóng bức như thế này, Tô Từ là rất nguyện ý hưởng thụ không khí mát mẻ này.

Chính là bình thường lúc tắm rửa trong nước sông hoặc nước nước suối, bên cạnh nàng lúc nào cũng chỉ có một Tiger, tuy rằng lúc bắt đầu cởi quần áo có điểm khó chịu, nhưng cuối cùng thì nó chỉ là con thú, tẩy tẩy cũng thói quen.

Hiện tại xung quanh đây tới tới lui lui nhiều dã thú như vậy, có nhiều đôi mắt như vậy, liền tính chúng nó nhìn xem cũng không hiểu, nhưng nàng cũng cảm thấy khó chịu a.

Tô Từ mặc quần áo ngâm trong nước một lúc, liền bắt đầu cảm thấy quần áo dính ở trên người không thư thái, chịu hết nỗi nên duỗi tay lôi kéo chi trước của Tiger, Tiger lập tức thuận theo chạy tới đây.

“Nằm xuống ở chỗ này không cho phép động, hiểu chưa?” Tô Từ đem nó kéo qua tới, lợi dụng thân hình cao lớn của Tiger cùng tảng đá phía sau hình thành một cái góc chết, ở trong đó cởi ra quần áo, thống khoái tắm rửa, sau đó giặt sạch quần áo.

Chất lượng của cái quần bò vẫn còn tốt, hơn nữa nàng còn có một cái quần lột xuống từ thân của kẻ bị nàng giết dùng để thay đổi, cho nên tuy rằng nàng đã mặc nhiều nhưng vẫn chưa tới mức khẩn cấp, ngược lại lúc trước nàng dùng áo sơ mi của nam nhân đó để băng bó vết thương đã cắt đi một ít, mà cái áo vải màu trắng không có tay này mặc trên người nàng, chỉ mới nâng tay lên bên ngực liền hở (*tay áo bị cắt hoàn toàn nên khi nâng tay lên sẽ thấy một bên ngực, ***y ha), căn bản so với không mặc đồ cũng không khác biệt gì mấy.

Nhưng áo T-shirt của nàng cũng đã bị cắt thành mấy cái động (*cắt thành mấy cái lỗ), tuy rằng Tô Từ cũng đã rất cẩn thận xử lý nhưng căn bản cũng không chịu được bao lâu, hiện tại trong lúc giặt áo, Tô Từ còn phải đặc biệt coi chừng, nàng sợ một cái không cẩn thận xé rách ra thêm làm nó biến thành vải rách rốt cuộc không thể mặc được nữa.

Cũng đừng nói tới quần lót che nơi tư mật, Tô Từ cũng chỉ có thể đợi hong kho rồi mặc vào, cũng không dùng được bao lâu nữa rồi.

Quần áo a…

Tô Từ thở dài suy nghĩ, nàng phải tìm ra phương pháp làm da thú a, bằng không đến lúc không còn gì để mặc được, một khi mùa đông đến, da thú còn chưa làm ra được, nàng liền thực sống không nổi nữa.

Lúc này cái đầu ướt dầm dề của Tiger lại đột nhiên chà tới đây, cánh tay cùng nửa bên ngực bị da lông nó cọ xát lên đến nổi cả da gà, gai ốc, Tô Từ thuận tay vỗ đầu nó một cái, “Không cho phép lúc tắm rửa chà tới đây, ngươi lại quên mất.”

Kỳ thật là mỗi lần tắm rửa nàng cũng nói câu này, tại phương diện khác Tiger biểu hiện thật sự thông minh, chỉ cần đơn giản nói một chút như ‘Nước’, ‘Lửa’, ‘Ăn’, từng chữ nó đều đã quen thuộc, nhưng mấy con chữ phức tạp có chút nó vẫn hiểu được, có chút làm thế nào cũng không hiểu.

Tiger ừng ực một tiếng trong cổ họng, đầu gục xuống chừa lại cái mũi ở trên nước, thân thể nó lại triều Tô Từ áp tới đây. Kể từ khi Tô Từ có lần gội đầu thuận tiện dùng lược chải sau lưng nó lưu lại thói quen này.

Về sau mỗi lần tắm rửa, nó cũng yêu cầu chải lông. Bất quá Tô Từ đã chải lông cho nó lâu như vậy rồi, nàng cũng đã quen với việc này. Trừng mắt nhìn nó, xoay người cẩn thận lấy cây lược trong ba lô ra, thân thể ngồi ở trong nước, cánh tay lộ ra giúp nó chải lông.

Đôi mắt nàng lại đánh giá mấy con dã thú đang đứng cách đây không xa.

Sau đó Tô Từ liền phát hiện, trong đám mấy con dã thú cỡ lớn không sợ Tiger, có hai loại nàng đã từng nếm qua.

Chẳng qua hình thể mấy con lần trước nàng ăn nhỏ hơn nhiều so với mấy con này, chúng hẳn là ấu thú chưa thành niên. Lão hổ là không có thiên địch trong rừng, những con dã thú có hình thể cực đại này sở dĩ không sợ Tiger, là bởi vì chúng nó hình thể đã đạt đến độ trưởng thành nên giảm bớt sợ hãi Tiger sao?

Hay là mấy con dã thú này cũng có chính mình bản sự, căn bản không cần sợ Tiger, mà Tiger mang về tới ấu thú bất quá là ỷ vào năng lực săn mồi của nó quá tốt sao?

Tô Từ nghĩ nghĩ, nàng quá quen thuộc vua của vạn thú thái quá thâm nhập nhân tâm, nàng tương đối có khuynh hướng lựa chọn suy đoán đầu tiên.

Tô Từ đang nghĩ ngợi, lại đột nhiên thấy một con vật đang giang rộng ra hai cánh có thân hình thật lớn như một phi cơ loại nhỏ, hoặc giả nó là chim ưng? Ở giữa không trung xoay quanh một cái, đột nhiên lao thẳng xuống, hai móng sắc bén chuẩn xác bắt lấy một động vật đang uống nước tại hạ du, sau đó nhanh chóng bay đi, con vật bị bắt cũng biết rõ mình khó mà may mắn thoát khỏi, thanh âm thê lương kêu lên, vùng vẫy giãy chết phá lệ lợi hại, nhưng nó thật sự không thể giãy thoát ra móng vuốt của chim ưng.

Chim ưng mang con mồi của nó càng bay càng xa, chỉ lưu lại máu chảy nhỏ giọt từ trên thân con mồi chậm rãi phiêu tán trong nước.

Động tác chim ưng quá mau lẹ, nàng xem thấy con vật bị bắt đi có thân hình tương đương với nàng, lại dễ dạng bị bắt đi như vậy mặc dù nó đã có tâm lý đề phòng, Tô Từ đang cho nơi này là nơi hưởng thụ tắm rửa, thình lình chứng kiến cảnh săn mồi huyết tinh như vậy mà bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, Tô Từ tưởng tượng đến thân thể của chính nàng có lẽ cũng sẽ bị đương thành một loại con mồi và dễ dàng bị gắp đi, thân thể cũng ức chế không được run rẩy lên.

Mấy loại động vật nhỏ đang uống nước cũng bị kinh sợ sau màn săn mồi này, cũng nhanh chóng lên bờ trong miệng cũng kêu lên sợ hãi, thanh âm quá nhiều, Tô Từ cảm thụ được nỗi kinh hoàng của bọn nó, đồng thời chỉ cảm thấy thật chói tai.

Mà những con có hình thể lớn lại không có chút kinh hoảng nào, chỉ là cảnh giác súy cái đuôi hoặc ngẩng đầu xem chừng bốn phía. Có lẽ là do chim ưng không thể bắt được bọn chúng nên chúng không tỏ ra kinh sợ.

Ngay cả Tiger, thấy con vật kia bị bắt đi, nó không có một chút chấn động nào, chỉ liếc một cái liền quay đầu trở lại nhìn Tô Từ.

Đúng a, Tiger là dã thú, cá lớn nuốt cá bé là thiên tính của nó, sẽ không có khả năng chấn kinh vì một cảnh săn mồi cơ hồ diễn ra ở mỗi nơi, mỗi ngày trong khu rừng này.

Lý trí nói với nàng điều này rất bình thường, nhưng Tô Từ nhìn vào đôi mắt lớn màu vàng mà nàng vẫn cảm thấy xinh đẹp, trong tâm lại run run. Thậm chí nước chung quanh nàng bắt đầu lạnh được lợi hại, đột nhiên đứng lên ra khỏi nước, cũng không lại cố kị chính mình không mặc quần áo có thể hay không bị dã thú chung quanh thấy, thân thể cứng ngắc ra sức đánh giá bốn phía cùng bầu trời.

Tiger cảm giác đến Tô Từ khẩn trương, thân thể vốn đang nhàn nhã thấp nằm xuống nghịch nước cũng căng thẳng theo, đầu không ngừng chà Tô Từ, cổ họng thấp thấp ừng ực như đang an ủi nàng.

Lần này vốn nên rất hưởng thụ tắm rửa liền chấm dứt như vậy.

Lúc Tô Từ về đến sơn động, thân thể vẫn còn đang run rẩy, ôm ba lô vẫn còn ướt nước, ngồi tại cửa sơn động, nhìn bụi cây phía dưới cùng cây cối chung quanh, trong đầu hoàn toàn trống rỗng, cái gì cũng nghĩ không ra.

Kỳ thật cảnh săn mồi hôm nay rất bình thường, đây chỉ là quá trình kiếm ăn của động vật mà thôi, nhưng mà… Tô Từ đã quá lâu không nếm trải nỗi bất an, lại bởi vì có Tiger bên cạnh mà có cuộc sống tương đối an toàn, cái áp lực lo lắng sợ hãi đã bị đè ép đến tận sâu ngóc ngách nào đó trong tâm. Hôm nay, tình cảnh một con vật nhỏ bé không sức kháng cự lại chim ưng bị bắt đi trước mắt nàng, nỗi sợ hãi đã lâu lại bắt đầu bùng phát lên.

‘Tô Từ, ngươi không nên tiêu cực như vậy, tuyệt vọng như vậy!’

Lý trí vẫn không ngừng trấn an nàng, nhưng khuôn mặt Tô Từ vẫn trắng bệch, thân thể vẫn tiếp tục run rẩy.

Tiger vẫn ở bên cạnh không ngừng chà Tô Từ, cổ họng gia tăng âm lượng tại bên cạnh nàng kêu, nhưng Tô Từ không có một tia phản ứng, chỉ ôm ba lô, đôi mắt trống rỗng vô thần nhìn chằm chằm một chỗ.

Tiger không ngừng gầm nhẹ, vòng quanh Tô Từ đảo quanh.

Cuối cùng hé miệng, răng nhọn cẩn thận cắn chặt cánh tay Tô Từ, nhẹ nhàng vung liền đem nàng súy đến trên lưng, chở nàng đi vào trong động.

Tô Từ chớp chớp mắt, vô ý thức đeo ba lô trên lưng đôi tay gắt gao ôm cổ lão hổ, giống như người chết đuối vớ được một tấm gỗ mộc vậy.

Phỏng chừng là nàng ôm được quá siết, Tiger không thư thái quơ quơ đầu, trong động hắc ám cũng không có chút cản trở nào so với nó, Tiger thông thạo đi vào huyệt động, gục xuống nghiêng người nằm, cánh tay Tô Từ vẫn đang ôm cổ liền bị nó đè áp phía dưới nhưng không đau.

Rất nhanh, Tiger liền giãy thoát hai tay Tô Từ, lúc nàng gấp gáp đưa tay qua muốn ôm cổ nó một lần nữa, Tiger một lần nữa ghé vào bên cạnh nàng, cái bụng ấm áp của nó cơ hồ hoàn toàn bao phủ nàng, cổ họng vẫn kêu lên.

Trong huyệt động hắc ám, Tô Từ nghe thanh âm ừng ực đặc hữu của động vật họ mèo, nàng ôm chặt một chi trước của Tiger dần dần đi vào giấc ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.