Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc

Quyển 1 - Chương 20: Tửu lệnh Lý Đỗ




Vì bố mẹ của Thư và Khôi đều định cư ở Mĩ nên kể từ khi sang Mĩ hai người đều sống với bố mẹ. Thời gian này ít liên lạc với nó và hắn nên cũng không biết chuyện gì đã xảy ra. Mà quên! Chuyện chính là hai người họ đã thưa chuyện với bố mẹ, lần này về đây là để tổ chức tiệc cưới. Hihi

Thư và Khôi sau khi nghe hắn kể lại chuyện vừa qua thì hiểu và cũng mừng vì tất cả cũng đã qua. Và lần này hắn đã bàn với Khôi và Thư sẽ cùng tổ chức tiệc cưới với hai người họ nhưng trước tiên hắn phải cầu hôn nó đã và nhờ hai người họ hỗ trợ.hí hí

-Hai người phải giúp tôi mới được-hắn ra vẻ thành khẩn

-Tất nhiên rồi anh bạn ạ-Khôi cười vỗ vai

-Vì hạnh phúc của con bạn thân, tôi sẽ giúp cậu-Thư ra vẻ miễn cưỡng

 Thế là 3 người bọn họ chụm đầu lên kế hoạch thật tỉ mỉ.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hôm nay nó đã khỏe hơn rất nhiều, ngày mai là sẽ được xuất viện rồi. Nó hiện đang đi dạo ở hoa viên trong bệnh viện, bầu trời hôm nay thật đẹp nha, từng tia nắng nhảy múa như đang có một niềm vui to lớn. Lòng nó bỗng nhiên rộn ràng và háo hức cứ như bản thân sắp gặp phải chuyện vui.

-Đứng im!-bất ngờ có tiếng nói phía sau lưng và kèm theo một con dao kề lên cổ.

-Các người là ai?-nó sợ hãi nói

-Cô không cần biết chúng tôi là ai-người bên cạnh lên tiếng, xem tướng mạo thì chắc là một nam và một nữ, đội mũ đen, đeo kính đen, bịt khẩu trang, mặc quần áo cũng đen nốt (giống xã hội đen). Dựa vào cách nói chuyện thì chắc chắn là cướp, cướp ư? ban ngày ban mặt mà có cướp sao, hơn nữa đây là ở trong bệnh viện mà, bảo vệ đâu hết cả rồi, sao chẳng thấy ai cả thế.

-Các người muốn gì?-nó nghĩ cướp thì là cướp tiền cướp bạc thôi, mà hai tên cướp này cũng ngu bá đạo, một bệnh nhân như nó thì có gì mà để cướp chứ. Không lẽ cướp sắc (em biết là chị đẹp nhưng đừng tự tin quá thế chứ o.0). Chắc không phải rồi, bên cạnh còn có cô gái kia mà. Mà nó làm gì gây thù chuốt oán với ai chứ (nhiều hơn cả thế). Mà thôi chấm dứt mớ suy nghĩ này thì tốt hơn, xem bọn họ nói gì cái đã

-Muốn cô đi theo chúng tôi-giọng lãnh đạm của người con trai

-Đi đâu?-nó ngây thơ hỏi

-Gặp đại ca chúng tôi-người con gái trả lời giọng cũng lãnh đạm không kém

----------------------------------------------------------------------------------------------------

chương này là chương 86 nhé vì trước đó mình ghi nhầm hai chương 83

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.