Giao Dịch Hào Môn: Tổng Giám Đốc Ép Hôn 99 Lần

Chương 12: Chương 12




Gần 1 tháng trôi qua, con thuyền cập bến 1 hành tinh xinh đẹp. từng thân ảnh đi xuống khiến cho những người xung quanh không khỏi ngoái nhìn. Cũng đúng thôi, bởi vì bọn họ đều là những tuyệt thế mỹ nữ khiến người ta hít thở không thông. 1 người cũng đã khiến cả đám đông chú ý đây tất cả bọn họ đều tập hợp tại đây thì quả thật khó mà không thu hút sự chú ý.

Nhưng mà không ai dám tiến lên làm gì, vì bọn họ biết những người vừa từ bên trong đi ra cũng như địa vị của bọn họ. Địa vị quá cao khiến bọn họ còn không dám ngước nhìn.

Không sai, đây là 1 hành tinh trực thuộc gia tộc Fransis với chỉ 1 mục đích. Làm khu vui chơi của cả gia tộc



Không sai, cả hành tinh này chỉ có 1 mục đích là khu vui chơi giải trí cho con em gia tộc cũng như là nơi chỉ để tiếp khách. Tất cả người dân ở đây chỉ có 1 nhiệm vụ, giữ cho khu vực này luôn xanh sạch đẹp, không khói bụi không có bất cứ hạt cát. Bất cứ ai có hành vi phá hoại hay là làm việc lười biếng thì đều get out. Thậm chí là bị xử phạt nặng

Được cái là gia tộc Fransis ra tay cực kỳ sộp nên dù cho yêu cầu công việc rất khắt khe nhưng mà có rất nhiều, rất nhiều người đánh nhau vỡ đầu để tiến vào ấy chứ.

Nhưng người trụ lại ở đây hầu như đều đã lão làng làm việc rất lâu rồi hoặc đều có khả năng cực cao. hiển nhiên ánh mắt của bọn họ cũng rất độc biết ai không thể động chạm vào và biết người này là ai.

Nhưng mà người cuối cùng lại khiến cả đám chú ý. Bởi đó là 1 người con trai. 1 người con trai bình thường đến không thể bình thường hơn. Đám thợ mới vào có lẽ còn không biết nhưng nhóm thợ lâu năm sao lại không biết được. Thuyền của vị tiểu thư này từ trước đến nay chưa từng có người đàn ông nào ở trên cả. Hay nói chính xác hơn là không có bất cứ người đàn ông nào có tư cách lên đó. Với ánh mắt độc đáo của mình, vivi tiểu thư có thể nhìn ra được ai phù hợp nhất để làm việc gì đó cho bản thân. Và hiển nhiên nó bao hàm cả việc làm chồng. 

Trong cả gia tộc vẫn luôn có truyền ngôn rằng chỉ có người đàn ông được Vivi tiểu thư chấm làm chồng của mình thì mới có tư cách lên thuyền của cô và tận hưởng những gì mà cô kiếm được. cũng chính là.. làm chủ cả 1 giàn mỹ nữ ở bên trong.

1 người đã làm ở đây cực lâu thở dài nói:

- Hắn, sắp đến rồi.

……..

Cầm bước khỏi phi thuyền, nhìn lên bầu trời mà cảm thấy như thấy tân sinh. Quả thật trong hơn nửa tháng đi thuyền anh đã cực khổ quá rồi, thử không biết bao nhiêu bộ quần áo. Bị quấy rối liên tục, đã thế còn bị quay lén chụp trộm nhiều vô số kể. Quả thật là ô nhục vô cùng.

Anh đã muốn trốn nhưng mà cô nàng chủ thuyền kia chọn toàn lộ tuyến lạ cách xa các hành tinh khiến Cầm vô pháp làm gì.

Thật đúng là ô nhục mà.

May sao, tất cả cũng đã kết thúc rồi, Cầm vẫn giữ được tấm thân còn trinh trắng của mình dưới những đòn tấn công đó( “ trinh” của con gái nhá). Bây giờ đây anh lại lấy lại được thân phận đàn ông. Anh thề có đánh chết mình cũng không lại làm như vậy nữa.

Nhưng chưa đi được bao lâu thì từng thân ảnh tiến đến. chính xác là toàn tuấn nam tiến đến. anh nào cũng phong độ đầy người.

Nhất là anh chàng đi đằng trước. quả thật là phong độ vô cùng.

Hắn tiến đến quỳ trước mặt Vivi, Cầm lấy bàn tay cô, khẽ hôn lên đó:

- Vivi, mừng em trở về.

Vivi vẻ mặt hiện lên vẻ bất thiện nhưng không có rút tay ra mà mỉm cười nói:

- Richard đường huynh, rất cao hứng khi thấy huynh ở đây. Thật không ngờ huynh lại ra đón ta. Ta có chút thụ sủng nhược kinh.

Richard đứng dậy mỉm cười hòa nhã nhưng ánh mắt liếc xung quanh. Nhìn thấy Chistina, anh mỉm cười tiến đến:

- Chistina, mừng rằng em không sao. Anh cùng mọi người đều rất lo cho em.

Vẻ mặt Chistina hiện lên sự chán ghét vô cùng. Cô lạnh lùng rút tay ra:

- Đừng có nói mấy lời dối trá như vậy. Ngươi biết ta rất ghét nghe những lời nói dối mà.

Thanh niên Richard dù bị từ chối phũ phàng nhưng vẫn rất phong độ, đứng dậy phủi phủi mũ mỉm cười nói. Dường như quá quen việc này.

Ánh mắt anh nhìn về phía Cầm mỉm cười nói:

- Đây có lẽ là Cầm, người sẽ làm đệ đệ của ta đi. Rất hân hạnh được gặp cậu. Thật bất ngờ cậu có thể hàng phục 1 con hổ cái như Chistina đó

Cầm có chút ngạc nhiên nhưng cũng mỉm cười bắt tay anh chàng rồi nói:

- Rất hân hạnh được gặp anh.

2 người cũng chỉ chuyện trò xã giao vài câu rồi thôi bởi vì anh mắt của Richard không đặt vào anh. Ánh mắt của hắn đảo xung quanh rồi đột nhiên nhìn về phía Vivi nói:

- Hình như người của em chưa xuống hết nhỉ.

Vivi quay đầu nhìn lại:

- Có sao, thuyền của em còn tính bảo dưỡng 1 thời gian nên là mọi người đều xuống hết rồi.

Chỉ thấy Richard lấy ra 1 chiếc điện thoại,mở ra 1 hình ảnh và nói:

- Vậy cô nàng này đâu.

Không biết vô tình hay hữu ý mà các ánh mắt đều lướt qua Cầm khiến anh biết được rốt cục người mà tên này nói là ai. Còn ai khác ngoài Cầm- trong lốt con gái nữa chứ.

Ánh mắt của anh nhìn về Vivi mà không nói gì nhưng chỉ cần như vậy là đã đủ.

Vivi nhìn về phía Richard mỉm cười nói:

- Rất xin lỗi, dù cho chúng ta đăng lên như vậy nhưng cô nàng đó không phải là người trên thuyền của ta. Chỉ là đi nhờ mà thôi. Ta cũng rất tiếc.

Cô nàng thở dài 1 hơi. Trông vẻ mặt không giống gì là diễn. Mà quả thật cô nàng cảm thấy tiếc thật. dù sao Cầm trong lốt gái quá hoàn mỹ khiến cô trông cũng phát thèm. Chỉ là dưa xanh hái thì không ngọt do đó cô chỉ có thể nhịn mà chờ đợi. Chờ đợi đến khi….

Richard nhìn thật sâu Vivi. Anh hoàn toàn không thấy được sự giả dối nào trong đó. Đây không phải là giả dối mà là thật.với kẻ lành nghề trong việc đeo tấm mặt nạ da người thì việc nhận xem kẻ này nói dối hay là giả vờ quá dễ với anh. Anh không nghĩ trong vũ trụ này còn có kẻ nào có thể tránh thoát con mắt này của anh.

Xem ra quả thật là như vậy rồi.

Khẽ thở dài 1 hơi nhưng anh vẫn không hết hi vọng:

- Vậy có thể cho ta biết được cô ấy dừng lại ở đâu không. Chỉ cần 1 tọa độ thì ta biết ơn em đó. 

Nhưng đáp lại anh chỉ là 1 sự im lặng tuyệt đối. Vivi chỉ mỉm cười không nói nhưng Richard đã biết nó có ý vị gì.

Anh chỉ thở dài tiếc nuối nhìn về phía nhóm của Cầm rồi nói:

- 3 vị gia chủ đã đến và chờ rồi, mọi người cũng nên tiến vào đi. 

Rồi anh chàng tiêu sái đi với đám bạn của mình.

Cầm lúc này mới quay sang hỏi Chistina nói:

- Ai đấy.

- Richard D Fransis con trai đại bá ta. 1 kẻ giả tạo, giả tạo vô cùng. Có thể nói là giả tạo tận máu. Ta ghét hắn nhưng quả thật không có cách nào bắt bẻ được chút nào.

Vivi quay sang tiếp lời:

- Đừng nhìn hắn 1 bộ hoa hoa công tử mà coi thường. Hắn là kẻ vô cùng thông minh, thông minh vô cùng. Thiên phú của hắn không có gì đặc biệt, ánh mắt có thể thấy được sự giả tạo nhưng cần nhìn sâu vào đôi mắt kẻ muốn tìm và mỗi lần như vậy đều tốn rất nhiều thể lực. Đã thế nếu kẻ địch mạnh hơn hắn quá nhiều thì thiên phú đó chẳng có tác dụng gì 

- Với thiên phú đó, dù cho hắn thuộc dòng chính thì địa vị có lẽ cũng chẳng cao bao nhiêu.

- Vậy mà hắn vẫn có thể trở thành người sáng giá bậc nhất trong gia tộc. Nếu không phải có Chistina tồn tại thì chức gia chủ 10 phần chắc 9 thuộc về hắn.

Rồi cô nàng khẽ thở dài:

- Hắn là 1 người tỉ mỉ, tỉ mỉ đến cùng cực lại còn sở hữu trí thông minh vô cùng cao, tâm tư lại vô cùng cẩn mật, tâm trí vượt qua cùng giới quá nhiều. Thậm chí điểm yếu của hắn là thiên phú cũng bị hắn dùng kinh lịch và rèn luyện để nhìn chuẩn vô cùng. Quả thật là 1 gia chủ hoàn mĩ không có cách nào chê trách. Chỉ qua màn chào hỏi vừa nãy có lẽ anh cung đã thấy được đi.

Cầm gật đầu, dù cho bị từ chối thẳng thừng vẫn không bỏ được vỏ bọc, vẫn có thể vui vẻ chào hỏi, đúng là 1 con người đáng sợ.

- Với 1 người như vậy thì hiển nhiên tiểu Chis ghét vô cùng. Trong gia tộc thì tên này là người mà tiểu ma vương của chúng ta giở trò nhiều nhất. Nhưng mà- cô nhún vai- trí thông minh nghiền ép là không thể nào che lấp. Các đòn tấn công của tiểu Chis như là đánh vào bông không đau không ngứa. Do đó mới dẫn đến sự chán ghét đó đi.

Cầm gật đầu đồng ý. Thân là người từng trải anh biết. so với bày mưu tính kế, những trò cô làm càng giống như 1 trò đùa giai, 1 trò nghịch ngợm vậy. 1 người tâm tư tỉ mỉ mà lại luôn có đề phòng thì tránh đi hoặc chí ít là giảm nó xuống thấp nhất là hoàn toàn dễ dàng a.

Chỉ là người ta không muốn trêu chọc cô nàng mới khiến cô nàng này lộng hành như vậy thôi.

Nhưng vẫn có 1 điều làm anh khó hiểu. Cầm quay sang Vivi nói:

- Vì sao hắn lại hỏi ta vậy. Ở trong này có ẩn ý gì không.

Vivi ánh mắt có chút kỳ quái:

- Con người không có ai là không có điểm yếu. Và tên này cũng vậy. hắn mặt nào cũng tốt, cũng tuyệt nhưng mà hắn lại giống như ngươi, là 1 tên hoa tâm đại củ cải.

- Hả?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.