Giang Sơn Có Nàng

Chương 52




Ngày hôm nay cùng bình thường mỗi một ngày đều là giống nhau. Trên đường người người đi qua đi lại, đều vẻ mặt vội vàng, không chút thay đổi lướt qua nhau. Có lẽ họ phải đi gặp khách hàng cùng dùng cơm ở khách sạn. Có lẽ họ chờ mong mau lên về nhà ăn bữa cơm chiều vợ nấu. Không có một người nào nghĩ tới ngay sau đó sẽ phát sinh cái gì…

Nhà của Tiểu Nhạn.

Tiểu Nhạn cả người dựa trên khung cửa sổ, chờ mong nhìn ra bên ngoài. Chiều cao con nít khiến nó phải nhón chân mới có thể nhìn ra đường cái. Chớp mắt nhìn nửa ngày, rốt cuộc cũng thấy bóng dáng quen thuộc của cha xuất hiện ở dưới lầu. Tiểu Nhạn vui vẻ nhảy nhót kêu.

“Mẹ ~ mẹ ơi ~ ba ba đã về rồi! Có thể ăn bánh ngọt ~” Liền vội vàng chạy đi ra mở cửa.

Bà mẹ mỉm cười từ phòng bếp ló đầu ra, nhìn con gái ăn mặc như công chúa mà tính cách không khác gì con trai, dịu dàng nói.

“Không cần hiếu động như vậy, suốt ngày không yên tĩnh. Đã tám tuổi rồi, phải ngoan ngoãn.”

Tiểu Nhạn nhìn cha đi lên lầu, nghi hoặc thấy cha sắc mặt tái nhợt ôm vai phải.

“Ba ba, bả vai của ba ba làm sao vậy?”

“Không có gì, đừng lo lắng, chỉ là trầy da chút xíu. Tiểu Nhạn ngoan, đi ngồi chờ ăn cơm, ba ba vào nhà tắm rửa sạch rồi cùng nhau chúc mừng sinh nhật của Tiểu Nhạn, được không?” Anh sờ Tiểu Nhạn đầu, nhẹ giọng nói.

“Dạ…” Nhìn tay cha theo khe hở chảy ra chất lỏng màu đỏ, Tiểu Nhạn không hiểu sao cảm giác lạnh cả người. Cô bé ngơ ngác ngồi trở lại bàn, bên trên đặt đầy các loại đồ ăn vặt và ổ bánh sinh nhật ô mai cô bé thích nhất.

Cô vợ nghe tiếng động từ phòng bếp đi ra, nhìn chồng mình bộ dáng này thì nhăn mặt nhăn mày, nhỏ giọng hỏi.

“Sao vậy anh?”

Anh chồng liếc thấy con gái tầm mắt cứ nhìn mình, liền hướng phòng tắm đi, thấp giọng nói.

“Lúc trở về anh gặp được kẻ điên, từ đằng sau nhào tới cắn anh một miếng, sau đó bị người khác kéo đi. Anh xem miệng vết thương không sâu, định trở về tự băng bó. Anh muốn trước tiên cùng Tiểu Nhạn qua sinh nhật, ngày mai lại đi bệnh viện khám. Không chừng phải tiêm thuốc ngừa chó dại.”

“Anh thật bất cẩn, để em xem.” Cô kéo bàn tay chồng bịt miệng vết thương.

Chỗ đó da thịt nát bấy, không giống lời anh chồng nói như vậy nhẹ nhàng bâng quơ. Thịt đỏ như máu lật ra, dấu răng rõ ràng có thể thấy được, dấu răng hõm vào miệng vết thương đều biến thành màu đen. Hình ảnh làm người ta sợ hãi.

“Này…cái này quá nghiêm trọng! Tốt nhất phải mau đi bệnh viện!”

“Không cần không cần, em xem Tiểu Nhạn rất chờ mong bữa tiệc sinh nhật, sao có thể phá hỏng? Em ra ngoài trước, anh băng bó xong đi ra liền.” Anh vừa nói vừa đẩy vợ ra khỏi phòng tắm.

“Anh….anh! Thật là, như vậy cưng chiều con gái, cũng không lo bản thân.” Cô vợ vẫn là thật lo lắng đứng ở ngoài cửa.

“Được rồi, được rồi, chúc mừng xong sinh nhật anh liền đi, đừng giận mà bà xã ~ trước tiên đem đồ ăn còn lại chuẩn bị tốt đi ~ nếu không Tiểu Nhạn sẽ đói bụng lắm, anh cũng đói.” Phòng tắm truyền đến anh chồng nịnh nọt trả lời.

“Ai, mặc kệ anh.” Biết chồng mình cứng đầu, cô vợ thở dài xoay người đi phòng bếp.

Trong ngõ nhỏ.

Đêm khuya, ở một con hẻm hỗn độn không người, đèn đường hầu như hư hết, trong bóng đêm chỉ nghe xa xa truyền đến vài tiếng mèo kêu. Một cô gái trẻ trung xuất hiện trong ngõ nhỏ, đầu rũ xuống, gần như là cúi đầu đi đường. Thật dài tóc đen che mặt, đi đường cũng là chậm chạp hoạt động. Bỗng nhiên một con dao dí sau lưng cô.

“Không được nhúc nhích! Đem tiền lấy ra đây!”

Nói xong đằng trước cũng xuất hiện hai gã đàn ông chặn đường. Bộ dáng của chúng lấm la lấm lét, một người đầu trọc, một người nhuộm đầu tóc đỏ lạc thời.

Đằng trước đầu trọc thấy cô gái không chút phản ứng, đối với tên mập đứng ở mặt sau dí dao vào cô gái nói.

“Con nhỏ này chắc sẽ không bị dọa ngu luôn?”

“Mẹ kiếp! Sao có thể gan bé như vậy? Ê! Có nghe hay không? Đưa tiền ra! Bằng không tao con dao trắng đâm vào rút ra lưỡi dao hồng à!” Vừa nói vừa đẩy cô gái.

Cô gái lập tức ngã sấp xuống, tựa vào vách tường đầy bụi, đầu vẫn cúi, hơi gục gặc, thân thể vẫn không nhúc nhích.

Ba người vây quanh cô gái, cùng đánh giá. Gã nhuộm tóc đỏ nhìn cô gái ngã xuống đất đôi chân hơi cong, mặc váy ngắn lộ ra đùi thon dài, lại hướng lên trên xem, dáng người không sai. Gã nuốt nước miếng.

“Đại ca, con nhỏ này dáng người bốc lửa quá.”

Tên mập bị kêu đại ca cũng cẩn thận xem xét cô gái, dấy lên lòng dâm tà. Lại thấy cô mơ mơ màng màng không phản kháng, không chừng là loại đi vũ trường, ăn thuốc lắc nên không còn thanh tỉnh. Vừa lúc cho bọn chúng vui vẻ một cái, dù sao trong ngõ nhỏ này vốn sẽ không bao nhiêu người đi qua.

Tóc đỏ xem đại ca không mở miệng, biết là ngầm đồng ý, bỉ ổi cười khom người bắt một bàn tay của cô gái, tay kia thì nắm tóc cô kéo lên.

Bị bắt ngẩng đầu cô gái hai mắt nhắm nghiền, đầu khẽ run. Tóc đỏ tưởng cô sợ hãi, càng kích phát bản tính thích ngược đãi, đắc ý kéo mạnh tóc cô. Đứng bên cạnh tên đầu trọc cũng mắt thèm thuồng vuốt ve thân thể cô, đụng đến phần eo đột nhiên cảm giác ẩm ướt, ngửi ngửi, là mùi máu tươi? Có thể là vừa rồi đại ca không cẩn thận đâm lưỡi dao vào da thịt cô chăng? Máu háo sắc dâng cao, không thèm bận tâm vết máu, tiếp tục cởi nút áo sơ mi cô gái.

Tên mập thấy hai thằng đàn em bận rộn, cũng rục rịch, đẩy gã tóc hồng ra, lôi kéo cô gái liền hôn lên. Đáng tiếc một chút phản ứng cũng không có, phải biết rằng, gã thích nhất kịch liệt chống cự. Càng phản kháng gã lại càng hưng phấn, hưng phấn đến khắc chế không được bản thân, đem đối phương tươi sống đánh chết. Cũng vì thế gã đã làm hơn mười vụ cưỡng hiếp giết người, bị truy nã, mới theo tỉnh cũ trốn đi vào trong này kết giao vài tên bạn bè lôm côm.

Hôn hôn, cô gái đột nhiên kịch liệt run rẩy. Gã mập nghĩ, ha ha, như vậy mới có thú! Lại ý bảo tóc hồng cùng đầu trọc đè chặt tay chân cô gái, ngồi trên người cô gái đang run rẩy, lột đồ.

Trạm xe.

“Quái vật!!!!! Cứu mạng!!!!” Tiếng thét chói tai tựa móng tay cào tường của phụ nữ khiến xung quanh hoảng sợ. Mọi người nhìn lại, thấy một phụ nữ đầu tóc loạn xù, cả người đầy huyết từ trong góc chạy ra. Vừa mới chạy vài bước, phụ nữ đã bị đằng sau cậu bé năm sáu tuổi gục té.

Mọi người vừa cảnh giác vừa hoài nghi nhìn cảnh tượng trước mắt, không biết đây có phải trò đùa mới vẫn là cái gì. Nhưng nhìn cậu bé ngẩng đầu chỉ có tròng trắng mắt, tựa như người chết, không chút do dự cắn đứt cổ họng phụ nữ, máu văng đầy mặt, đói khát lại mút lại cắn. Mọi người rốt cuộc hiểu cái này không phải trò đùa dai, bắt đầu khủng hoảng thét chói tai, tán loạn chạy trốn…

Nhà Tiểu Nhạn.

“Ông xã? Ông xã? Anh không sao chứ? Anh đã ở bên trong mấy tiếng đồng hồ rồi?” Cô vợ lo lắng gõ cửa phòng tắm. Từ lúc đồ ăn đều làm xong, cũng bày ra mặt bàn, chờ lại đợi hơn một tiếng đồng hồ vẫn không thấy người ra. Cô đến gõ cửa, phát hiện chồng không đi ra, cũng không đáp lại. Cô vợ vừa hô vừa kêu, sợ chồng mất máu quá nhiều đã hôn mê, hay là gặp chuyện gì khác.

Cô vợ phân vân có nên gọi điện báo cảnh sát, dỗ dành con gái về phòng ngủ, cô cầm điện thoại đang muốn bấm số thì thấy tay cầm phòng tắm đang chuyển động, vui mừng ngẩng đầu.

“Ông xã, không có việc gì chứ?” Nhưng cảnh tượng đập vào mắt khiến cô sợ hãi lui ra phía sau hai bước.

Cô vợ phát hiện con mắt chồng biến thành không có đồng tử, chỉ có tròng trắng, nhuộm hơi thở hư thối màu trắng, nhìn khiến người ta ghê tởm. Khóe miệng chảy ra chất dịch nâu vàng hôi thối nhỏ giọt trên sàn nhà. Anh từng bước một chậm rãi hướng cô đi đến.

“Ông…ông xã?”

Vừa dứt lời, người đàn ông mạnh vọt tới chỗ cô, bắt lấy thân thể cô kéo về hướng mình, há mồm cắn vào vai cô vợ, kéo xuống một khối thịt to. Tiếp theo lại cắn đứt khối thịt thứ hai, tựa như con sói đói lâu rồi chưa no bụng. Phụ nữ sức lực với gã chỉ là gãi ngứa, cô vợ thảm thiết kêu rên. Bị chồng mình một miếng lại một miếng cắn đứt thịt chính mình, mỗi kéo xuống một miếng thịt, cô vợ lại thống khổ thét chói tai, cho đến khi cổ họng bị cắn đứt, không thể phát ra âm thanh.

“Mẹ, mẹ làm sao vậy? Ba ba đã xong chưa ạ?” Đợi đến khi Tiểu Nhạn mơ ngủ bị tiếng thét chói tai của mẹ đánh thức, xoa mắt đẩy cửa phòng ngủ, liền nhìn thấy đối với cô bé mà nói chuyện đáng sợ nhất thế giới.

Người cha dịu dàng, vô cùng thương yêu cô bé, đã thành bộ dáng giống như con quái vật đáng sợ trong cổ tích, đầy người đều là máu đỏ, đang cắn xé mẹ của cô bé. Người mẹ xinh đẹp nhất của cô bé, trên mặt trên vai đều là lỗ thủng bị cắn chảy đầy máu, có thể mơ hồ trông thấy xương trắng hếu. Bởi vì cổ họng bị cắn đứt, cổ cũng quẹo thành kỳ quái góc độ hướng Tiểu Nhạn, cặp mắt hoảng sợ chết không cam tâm hai mắt nhìn thẳng Tiểu Nhạn.

“A———————”

Nghe được tiếng động, đã từng là cha của Tiểu Nhạn, đang cắn thi thể từ từ chậm rãi nâng đầu lên, vặn vẹo đầu chuyển hướng Tiểu Nhạn.

Trong ngõ nhỏ.

Dưới thân cô gái vốn đang run rẩy bỗng dưng không nhúc nhích, tên mập kỳ quái cúi đầu tới gần mặt cô gái xem xét.

Đột nhiên, đôi mắt cô gái bỗng mở ra, con ngươi chỉ có tròng trắng mắt làm tên mập hoảng sợ, cuống cuồng muốn đứng lên. Bỗng nhiên cô gái có sức lực lớn vô cùng, vùng thoát tên tóc đỏ và đầu trọc kiềm chế tay chân, ôm cổ tên mập há miệng liền cắn hướng miệng gã. Không phải hôn môi, mà là đem toàn bộ môi tên mập cắn đứt, nhai nhai xong nuốt xuống.

Tên mập che miệng, đau muốn hét to lại kêu không ra, chỉ vào cô gái ý bảo tóc đỏ và đầu trọc hỗ trợ. Tóc đỏ đi lên kéo cô gái, bị cô gái nhanh như chớp cắn đứt một miếng thịt trên tay. Đầu trọc rút dao ra, ngoan ác đâm mấy dao sau lưng cô, lại phát hiện cô gái một chút phản ứng cũng không có. Đang ngây người thì cô gái xoay lại cắn một phát vào cổ. Động mạch bị cắn nát, máu phun đầy tường, đầu trọc co giật vài cái liền gục xuống đất, không nhúc nhích.

Tóc hồng bị dọa choáng váng, nhìn người này bị đầu trọc đâm vài nhát mà không có phản ứng, đích thị là quái vật! Tóc hồng ôm đổ máu miệng vết thương, bỏ lại mập mạp xoay người chạy trốn.

Tên mập muốn chạy nhưng bị cô gái ôm chặt. Lấy tay đẩy cô gái lại bị kéo xuống một khối thịt. Cô gái hàm răng giống như trở thành vô cùng sắc bén, chạm vào một cái liền tước một miếng thịt. Cứ như vậy, tên mập bị cô gái bám chặt ấn té trên mặt đất. Trong ngõ nhỏ tối tăm, chỉ nghe thấy tiếng cắn xé nhai nuốt, cùng với không có môi phát ra tiếng kêu thảm thiết ngày càng yếu dần, cho đến khi không có tiếng động.

Ngay tại buổi tối hôm nay, không hiểu xuất hiện bệnh độc lan truyền khắp tỉnh B. Người bị nhiễm, nhanh nhất vài tiếng đồng hồ, muộn nhất một hai ngày thì bắt đầu phát sốt, ý thức mơ hồ, lúc tỉnh lại đã chuyển biến thành không có lý trí cương thi. Đôi mắt nhiễm bệnh trở thành không có đồng tử, chỉ có màu trắng hư thối. Miệng sẽ nhễu nhão chất dịch màu nâu vàng, thích ăn thịt sống. Chỉ cần bị cắn trúng, sẽ biến thành cương thi.

Nguyên bản bình thản sinh hoạt, bắt đầu tan vỡ, không còn cái gọi là hòa bình cuộc sống. Nguyên bản phồn hoa xinh đẹp đô thị xung quanh tràn ngập tiếng thét chói tai, tiếng nổ mạnh, tiếng bắn súng. Cao ốc dấy lên lửa lớn, không trung tràn ngập khói xám cuồn cuộn. Bầu trời loài chim bay cũng bắt đầu hướng bốn phía tìm nơi an toàn.

Trong tỉnh, các quan viên cao cấp đều đã trước tiên lặng yên đi lên máy bay riêng tới địa phương an toàn. Bình dân quá nhiều, so sánh với bảo đảm tính mạng của bọn họ, vẫn là làm cho dân chúng tự cứu đi. Bọn quan viên tự an ủi chính mình, dù sao chúng ta là lãnh đạo trọng yếu của quốc gia, chúng ta phải giữ gìn sinh mệnh của mình đã, mới có thể nghĩ cách cứu người.

Cứ như vậy, tựa như tận thế, thời đại cương thi tiến đến…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.