Giang Hồ Trái (Mốn Nợ Giang Hồ)

Chương 30




Chinita Macri chạy thục mạng. Cô vừa quay được những thước phim để đời.

Chiếc máy quay lúc này chẳng khác gì cái mỏ neo trong khi Macri ỳ ạch chạy len qua đám đông trên quảng trường. Hầu như tất cả mọi người đều đang di chuyển theo hướng ngược lại - về phía có người bị sát hại. Macri lại đang cố chạy khỏi nơi đó càng nhanh càng tốt. Người đàn ông mặc áo khoác vải tuýt đã trông thấy cô, lúc này chắc chắn nhiều người đang tìm cách bắt cô lại, những người mà Macri không hề biết mặt.

Macri vẫn chưa hết bàng hoàng trước những hình ảnh mà cô vừa ghi được. Không hiểu người bị sát hại có đúng là Hồng y Giáo chủ hay không. Lúc này thông tin mà Glick nhận đã có vẻ bớt hoang đường.

Macri đang chạy về chiếc xe hòm của hãng BBC thì một thanh niên dáng dấp nhà binh bất ngờ hiện ra ngay trước mắt. Cả hai nhìn thẳng vào mắt nhau, và cùng dừng lại. Nhanh như chớp, anh ta giơ máy bộ đàm lên nói gì đó, rồi tiến lại phía Macri. Lập tức quay trở lại đám đông, Macri vắt chân lên cổ, tim đập thình thình.

Vừa lao bừa vào đám đông chen chúc, Macri vừa tháo cuộn phim ra khỏi máy quay. Nhãn hiệu Cellulose Gold đây, Macri thầm nghĩ, rồi gài cuốn phim vào túi sau, lấy vạt áo khoác lấp lên. Lần đầu tiên trong đời, Macri lấy làm mừng vì đã gài thêm một cái túi da vào thắt lưng. Glick đang ở chỗ quái nào không biết!

Một người lính khác xuất hiện bên tay trái, chân sải bước rất nhanh. Macri biết không còn nhiều thời gian nữa. Cô lại lao vào giữa đám đông. Lấy một cuộn phim trắng từ trong túi ra, Macri lắp ngay vào máy quay. Rồi bắt đầu cầu nguyện.

Khi Macri chỉ còn cách chiếc xe hòm của BBC khoảng gần 30m thì hai người lính ban nãy lù lù hiện ra ngay trước mất, tay khoanh trước ngực. Không còn đường chạy nữa.

- Phim. - Một người cáu kỉnh nói - Nhanh lên.

Macri lùi lại, tay ôm lấy máy quay:

- Không đời nào.

Một người lính gạt vạt áo khoác sang một bên, để lộ ra khẩu súng giắt ở thắt lưng.

- Có giỏi thì các người cứ việc bắn đi. - Bản thân Macri cũng phải ngạc nhiên vì giọng điệu táo tợn của mình.

- Phim. - Người lính thứ nhất nhắc lại.

Glick biên đi đâu rồi không biết! Macri giậm chân, cố sức nói thật to:

- Tôi là nhà báo chuyên nghiệp của BBC! Theo điều 12 luật Tự do báo chí, cuộn phim này là tài sản của công ty Phát thanh và Truyền hình Anh quốc!

Anh ta không hề nao núng. Người thanh niên cầm súng đã tiến sát đến bên Macri:

- Tôi là trung uý đội lính gác Thuỵ Sĩ, và theo luật thánh về quyền giám sát đối với mảnh đất mà cô đang đứng đây, cô sẽ bị lục soát, cuộn phim sẽ bị tịch thu.

Đám đông bắt đầu xúm lại.

Macri kêu to:

- Dù thế nào tôi cũng không giao cuộn phim cho anh nếu chưa có ý kiến của ban biên tập ở London: Các anh phải…

Hai người lính không để cho Macri nói thêm. Một người tước chiếc máy quay trên tay Macri, người kia túm lấy cô và lôi về phía Vatican.

- Đi. - Anh ta vừa lôi Macri xềnh xệch qua đám đông vừa nói.

Macri thầm cầu nguyện là họ sẽ không khám người cô và tịch thu cuộn băng. Nếu cô có thể bảo vệ nó đến lúc…

Đột nhiên, một điều tưởng như thần thoại đã xảy ra. Trong đám đông, một người luồn tay quanh thắt lưng Macri, cuốn băng bị lấy khỏi chiếc túi da trên thắt lưng cổ. Macri quay lại, và lập tức im bặt. Sau lưng cô, Gunther Glick vừa nháy mắt đầy tinh quái rồi lẩn vào đám đông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.