Gian Phi Khó Làm

Chương 14: ~ Phiên ngoại 5 ~




Chương 41: Tình bạn, tình yêu (2)

"Ai cho cậu theo chân bọn họ tham gia cuộc đua này?"

Mạc Tạp có chút như đưa đám: "Nhưng mà tôi..." Từ đầu đến cuối, Mạc Tạp đã đánh giá quá thấp đối thủ. Bọn họ là ai? Là bạn bè của Thần Cách. Vậy thì không thể đối đãi vỡ họ như một người bình thường.

"Muốn thắng lắm sao?"

"Ừ~ Nhưng mà bọn họ dẫn trước nhiều như vậy, hoàn toàn không còn hy vọng nữa rồi!" Mạc Tạp biểu cảm đáng thương của một người bại trận.

Hồi lâu, Thần Cách mới chậm rãi nói: "Thật là, xuống xe, chúng ta đổi."

Mạc Tạp không rõ Thần Cách muốn làm gì nhưng vẫn xuống xe, đổi xe với Thần Cách. Thần Cách ngồi lên xe đạp của Mạc Tạp, một cái chân đặt trên đất, quay đầu nhìn Mạc Tạp nói: "Ngoan ngoãn ở phía sau đợi cho tôi!"

"Sao?"

Mạc Tạp chưa kịp phản ứng, Thần Cách đã chạy đi. Mạc Tạp cũng cố gắng đuổi theo phía sau. Ngồi trên chiếc xe đạp đẹp như thế này, lại được gió mùa Xuân thổi đến thật mát, trong lòng Mạc Tạp có hơi thích thú. Mạc Tạp lắc lắc đầu, bây giờ không phải là lúc phân tâm trước cảnh này.

Ở phía trước nhất chính là An Na và Ngũ Khu Dương. Khoảng cách như vậy coi như là Thần Cách cũng không có biện pháp giành chiến thắng rồi. Lúc Mạc Tạp nghĩ như vậy, Thần Cách ở phía sau nói thật to để An Na chạy ở phía trước có thể nghe thấy: "An Na, bạn gái của Quảng Lý là do Khu Dương giới thiệu!"

Cũng trong một cái chớp mắt, Mạc Tạp thấy An Na lái chiếc xe đạp màu hồng thay đổi quỹ đạo, xông thẳng tới phía Ngũ Khu Dương đá vào xe của hắn. Bụi đất tung bay đầy trời, tiếng chém giết nổi lên bốn phía.

Giải quyết hết hai người, Thần Cách liếc Quảng Lý một cái, tăng nhanh tốc độ. Thần Cách đuổi kịp Quảng Lý, cùng Quảng Lý sóng vai chạy xe.

"Này, Quảng Lý, cậu không phải là vẫn muốn chết sao?"

"Đúng vậy, thế nào?" Nói chuyện ngây thơ.

"Vậy thì đi đi!" Thần Cách đưa chân ra, đá đầu xe của Quảng Lý một cước. Quảng Lý rời khỏi con đường, té sang bên lề đường đầy cỏ. Mạc Tạp chạy ở phía sau thấy mồ hôi lạnh toát ra, đây chính là giết người trong nháy mắt trong truyền thuyết sao? Lần đầu tiên, mình thật may mắn, mình chọn Thần Cách cũng đồng nghĩa với chọn một con đường sống.

Hình ảnh kinh dị, thế giới tà ác. Đám người kia thật sự là bạn bè của nhau sao?

Thần Cách dừng xe lại, nhìn về Mạc Tạp ở đằng sau nói: "Ngốc, ở chỗ đó làm gì?"

Mạc Tạp chậm rãi chạy trên con đường chưa được tráng nhựa, thong thả tới điểm đích. Thêm nữa, cậu nhìn quang cảnh mùa Xuân xung quanh, thuận tiện thở nhẹ một cái.

Không bao lâu, những người khác cũng đến đông đủ. Mặc dù Ngũ Khu Dương không phục, nhưng tranh tài chính là tranh tài, quy tắc là mọi người đặt ra, hắn cũng nguyện thua cuộc. Hắn lớn tiếng kêu la: "Lần sau không để cho Thần Cách chơi, lần nào cậu ấy cũng thắng, thật quá đáng!"

"Lần nào cũng thắng?"

"Hả, cậu không biết sao? Chúng tôi thường chơi loại trò chơi này." Ngũ Khu Dương nói chuyện đương nhiên.

"Các cậu có thể chơi những trò chơi mà bạn bè tốt nên chơi có được không?" Mạc Tạp phát điên trỉ trích.

"Thua thì thua!" An Na ôm tay: "Nói đi, muốn tay trái hay là tay phải?"

"Tôi cũng không phải là một tên côn đồ!" Mạc Tạp chưa có bình tĩnh lại. Bây giờ Mạc Tạp mới cảm nhận được Hác Suất và Âm Nam là bạn bè tốt đến nhường nào: "Chuyện này, à, coi như tôi đã ra yêu cầu cho cậu xong rồi đi, tôi cũng không muốn bắt nạt nữ sinh." Xem ra Mạc Tạp vẫn còn giữ được khí chất của một người nam tử hán. Cậu quả thật đối với An Na không có yêu cầu gì. Nhưng mà Mạc Tạp cũng không phải ngây thơ đơn thuần như vậy, trong lòng cậu cũng có suy tính kĩ. Bây giờ giả bộ làm người tốt, để cho An Na đối với mình ấn tượng tốt một chút, nói không chừng sau này cũng sẽ không đánh mình.

"Về phần Ngũ Khu Dương, để cho tôi cân nhắc mấy ngày sẽ nói cho cậu biết." Gần đây Mạc Tạp bị Ngũ Khu Dương chỉnh có chút thảm. Đây là một vấn đề nghiêm trọng, cậu phải nghiêm túc suy tính rốt cuộc phải trả đũa Ngũ Khu Dương đến chết như thế nào.

Ngũ Khu Dương kinh sợ, lão tử coi như xong đời.

"Còn Quảng Lý thì sao?"

Dáng vẻ Quảng Lý bình thản: "Mỗi người sống trên thế giới này đều mặc cho cậu định đoạt, tôi cũng không tránh khỏi."

Mạc Tạp suy nghĩ một chút: "Vậy cậu hãy cùng An Na hôn nhau đi!" Lời này vừa ra khỏi miệng, Quảng Lý còn chưa kịp phản ứng đã bị An Na đạp lên chân một cái: "Cái gì? Ai muốn cùng tên ngu ngốc này hôn chứ, tôi không đồng ý!"

"Cậu có thể không đồng ý, dù sao đây cũng là yêu cầu dành cho Quảng Lý. Được rồi, giải tán!" Mạc Tạp vỗ tay một cái, dáng vẻ xem như mọi chuyện đã xong. Ngũ Khu Dương không vui: "Như vậy không công bằng, Thần Cách cũng thua, cậu còn chưa nói ra yêu cầu dành cho cậu ấy."

"Vậy à?" Mạc Tạp sờ sờ càm, sau đó nhảy đến ngồi trên yên đằng sau xe của Thần Cách: "Vậy thì chở tôi trở về đi!"

"Cái gì?! Cậu não tàn à? Yêu cầu gì vậy? Cơ hội tốt như vậy, cậu nhất định để lãng phí sao? Ít nhất cũng phải để cho Thần Cách ăn mặc như ôsin hầu hạ cậu một ngày chứ, nếu không thì kêu cậu ấy giả tiếng mèo kêu cũng được." Ngũ Khu Dương vì lãng phí cơ hội này mà thiếu chút nữa đấm ngực dậm chân.

Hai tay Mạc Tạp nắm lấy vạt áo của Thần Cách: "Tôi cảm thấy bây giờ Thần Cách đã rất tốt rồi, căn bản là không có đòi hỏi hay yêu cầu gì nhiều nữa!~"

Khóe miệng Thần Cách nhẹ nhàng cong lên, chân chậm rãi đạp xe.

"Tôi đói bụng."

"Muốn ăn cái gì?"

"Lần này thử ăn ở quán kia đi, nghe nói đồ ăn làm ngon lắm."

Ba người ở lại, đứng tại chỗ nhìn hai người dần dần đi khuất. Có cần làm ra cái cảnh vợ chồng hạnh phúc như vậy không? Muốn ngọt chết người ta sao?

"An Na?"

"Chuyện gì?" An Na không có chút phòng thủ quay đầu lại, Quảng Lý nghiêng người đem An Na kéo vào trong ngực, nâng lên càm lên liền hôn. Ánh mắt của An Na đột nhiên khuếch trương to ra, thân thể cứng ngắc, ngẩn người tại đó. Cho đến khi Quảng Lý buông cô ấy ra, mặt của cô ấy mới bắt đầu từ từ đỏ lên. An Na nắm được tay của Quảng Lý, vùi đầu hắn xuống thật thấp, sợi tóc rơi xuống che kín gương mặt đỏ bừng của cô: "Cậu, cái tên ngu ngốc này!" Nói xong hung hăng tát má trái của Quảng Lý một cái, sau đó nhanh chóng leo lên xe đạp liền bay đi. Tốc độ kia chỉ có thể dùng từ bay để hình dung.

Quảng Lý sờ má trái của mình một cái, vẻ mặt khó hiểu: "Cô ấy rốt cuộc bị gì vậy? Tôi còn chưa đưa đầu lưỡi vào mà."

Ngũ Khu Dương giống như một tên ngốc nhìn Quảng Lý, nói: "Tớ cũng không biết cô ấy thế nào, có thể không thích bị cậu hôn." Tà ác của Ngũ Khu Dương lại nổi lên.

Bất kể là tình bạn hay là tình yêu, hiệu ứng ấm áp có thể khác nhau, nhưng mức độ lại như nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.