Giấc Mơ Tỷ Phú

Chương 29: An ninh bị thương




Phát triển văn minh có một quy luật cơ bản: quy luật Kim Tự Tháp. Sau khi kỹ thuật và văn hóa đã khuếch tán trên diện rộng, thì nó sẽ tự mình thúc đẩy sản sinh ra một nền văn hóa và kỹ thuật thứ cấp, sau đó con người sẽ dựa vào nó mà sáng tạo ra chế độ, ý thức mới, sau đó tiếp tục thúc đẩy sản sinh ra kỹ thuật, tri thức mới.

Dương Lăng không muốn dựa vào kiến thức tiên tiến mấy trăm năm của mình mà cưỡng ép xây dựng một tòa lầu các trên không không vững vàng trên cơ sở triều Đại Minh. Hắn muốn Đại Minh vững vàng, từng bước từng dấu chân bước lên con thuyền lịch sử đúng đắn.

Bây giờ mục đích này đang từng bước được thực hiện, nhưng có ba thứ mà bây giờ Đại Minh chỉ dựa vào bản thân mình thì vô cùng khó có được, phải có tác dụng của ngoại lực.

Ba món này chính là hoàn thành thương phẩm hóa, phải tích lũy phát triển công nghiệp hóa và nhân tố xúc tiến. Một cái là ý thức tư tưởng trọng thương trọng lợi, một cái là tiền tệ, một cái là nhu cầu thị trường. Mà ba món này giống như ba chiếc xe ngựa của sự phát triển kinh tế vậy, hoàn toàn là những thứ mà người phương tây có thể mang đến cho Đại Minh.

Giao tiếp với những người phương tây này, cho phép những người truyền giáo phương tây tiến vào, kịp thời truyền bá văn hóa khoa học, ý thức tư tưởng của người phương tây, tiến hành giao lưu với phương tây, tiến hành cùng hưởng tài nguyên, có thể thúc đẩy ý thức chủ nghĩ phong kiến của quốc gia đông phương cổ đại gần ngàn năm này chuyển hóa thành trạng thái ý thức tiên tiến hơn.

Ở Đại Minh, trước mắt, bạc trắng vật phẩm quan trọng cản trở nghiêm trọng thi hành "Nhất điều tiên pháp", cản trở tiến trình phát triển thương phẩm hóa, cản trở của việc kinh tế tăng tiến cũng có thể thực hiện được trong quá trình giao dịch này. Dương Lăng biết lấy tầm mắt của người Đại Minh, thêm vào vị trí địa lý của Đại Minh, và sự kế thừa văn hóa mấy ngàn năm, bảo bọn họ ra biển mạo hiểm, đoạt lấy một vài bộ lạc yếu nhược, lạc hậu, đây là chuyện mà văn hóa lịch sử và đạo đức của người Đại Minh không thể nào chấp nhận được.

Mà phương tây bây giờ đã bắt đầu dùng vũ lực cướp đoạt châu Mỹ rồi, vậy thì Đại Minh có thể lợi dụng công nghệ sản xuất tiên tiến của nó mà tạo ra kỹ thuật tiến hành cướp đoạt kinh tế mậu dịch phá giá. Cường quốc phương tây cướp đoạt nhiều vàng thật bạc trắng từ châu Mỹ, thêm vào vàng bạc mà bọn họ tự mình mở núi đào mỏ sản xuất ra được, liên tiếp không ngừng đổ vào phương đông trong quá trình giao dịch này. Bọn họ sẽ trở thành một trạm trung chuyển chuyển dịch vàng bạc toàn cầu, mà mục tiêu cuối cùng là Trung Quốc, tạo ra chế độ tiền tệ bằng bạc của tiền tệ Trung Quốc, cũng thúc đẩy Đại Minh dùng dự trữ vàng bạc sung túc triển khai tín dụng tiền tệ.

Sự cướp đoạt này còn có hiệu quả lâu dài hơn cả cướp đoạt vũ lực, bởi vì trong quá trình này, Đại Minh sẽ dùng thương phẩm liên tục xuất khẩu với lượng lớn làm điều kiện tiên quyết, thúc đẩy lịch trình phát triển công nghiệp hóa của Đại Minh, thúc đẩy càng nhiều thương nhân đầu tư vào công nghiệp để có thể cung cấp lượng lớn những vật phẩm phương đông hàng đẹp giá rẻ mà người phương tây cần thiết, yêu cầu thúc đẩy tiến bộ kỹ thuật công nghiệp và hình thành chế độ công nghiệp đối với những ngành công nghiệp chính, khiến Trung Quốc bước vào chế độ công nghiệp hóa sớm hơn bọn họ.

Bạc trắng và hoàng kim trên toàn thế giới không ngừng ào ạt chảy vào trong hầu bao của đế quốc Đại Minh, toàn thế giới chi trả tiền cứng cho đế quốc Đại Minh để chống đỡ yêu cầu phát triển công nghiệp của đế quốc to lớn này, đồng thời thúc đẩy sự phát triển của quá trình này bằng yêu cầu sản phẩm của bọn họ, ngẫm lại mà khiến nhiệt huyết sôi trào.

Càng hay hơn nữa là việc này chắc chắn sẽ đả kích trầm trọng phương tây vừa mới khởi đầu, vẫn chưa có năng lực và kỹ thuật tiên tiến để quy mô hóa sản xuất, vẫn không thể cạnh tranh manh nha công nghiệp hóa với phương đông, tiến trình công nghiệp hóa của bọn họ sẽ vì thế mà trì trệ một trăm năm, thậm chí là hơn nữa.

Không loại trừ trong những quốc gia này sẽ có một vài nơi có ý thức sẽ phát hiện nhân tố bất lợi này trong tương lai, nhưng thương nhân thì trọng lợi, dân chúng thì hi vọng mua được những thương phẩm vừa rẻ lại vừa đẹp, sự cố gắng của bọn họ vô cùng hữu hạn, nên chắc chắn sẽ để cho người Hán phương đông tiếp tục giữ vững vị trí thế giới hùng mạnh nhất, đương nhiên nó sẽ dùng tư thái của một đế quốc vĩ đại để tiếp tục quân lâm đông phương!

Mưu kế của Dương Lăng thành công. Sau hai ngày giả trang thành thân sĩ tao nhã, Đại giáo chủ Lạp Mã Lý Áo và Hầu tước Ba Mông Đức rốt cuộc không nhịn được nữa, tuy rằng những món cung cấp cho bọn họ đều là những mỹ vị món ngon của người phương đông mà bọn họ chưa từng nếm qua, nhưng bọn họ cũng cảm thấy vô vị.

Đại giáo chủ Lạp Mã Lý Áo và Hầu tước Ba Mông Đức trao đổi ánh mắt với nhau, sau đó mỉm cười nói với Dương Lăng ngồi ở vị trí chủ vị: -Công tước đại nhân tôn kính, chúng ta mang theo kỳ vọng của Quốc vương bệ hạ và Giáo hoàng bệ hạ, phiêu du trên biển đến quốc gia phương đông xinh đẹp này, một mặt là bày tỏ tình hữu nghị của chúng ta đối với Hoàng đế bệ hạ Đại Minh tôn quý, mặt khác cũng muốn tiến hành đàm phán chuyện giao thương mậu dịch của hai nước chúng ta.

-Còn nữa chính là Ông ta liếm môi nói: -Quốc gia chúng ta có một vài binh lính thô bạo vô tri, bọn họ mạo phạm uy nghiêm của Hoàng đế bệ hạ Đại Minh, chịu sự trừng phạt theo pháp luật của Đại Minh. Nghe nói bây giờ bọn họ đang chăn dê ở phía tây rét lạnh khô hạn, thường có bão cát đầy trời? Thượng Đế ơi, trong số bọn họ, chí ít có mười hai người là quý tộc, chúng ta thành tâm khẩn cầu Hoàng đế Đại Minh đặc xá cho bọn họ, hi vọng có thể để chúng ta dẫn bọn họ về nước. Ta nghĩ trải qua lần giáo huấn này, bọn họ sẽ không dám vô lễ với quân đội Đại Minh vô địch lần nào nữa.

Dương Lăng phất tay áo, tiếng ti trúc ngừng lại, hai hàng vũ nữ thân hình uyển chuyển, dung mạo xinh đẹp nhanh nhẹn lui xuống. Dương Lăng nhấp miếng rượu ngon, mỉm cười nói: -Đại giáo chủ và Hầu tước các hạ ngàn dặm xa xôi đến đây, mang theo quốc thư của Quốc vương quý quốc đến tấn kiến thiên tử triều ta đã đủ chứng minh thành ý rồi.

-Việc trừng phạt tù binh chiến tranh, nể mặt của Quốc vương quý quốc, chúng ta có thể chấm dứt trước hạn, để làm minh chứng cho tình hữu nghĩ chân thành giữa chúng ta và quý quốc. Còn nói đến chuyện thương mại, ta muốn biết, quý quốc có dự định gì.

-Là như vầy, Công tước đại nhân. Hầu tước Ba Mông Đức giành nói: -Ngài biết đó, tơ lụa, đồ sứ, vải bông, lá trà vân vân của quý quốc đều là những thương phẩm được hoan nghênh vô cùng ở chỗ của chúng ta. Hải quân của quốc gia chúng ta là hùng mạnh nhất

Ông ta nhìn nhìn ánh mắt của Dương Lăng, lại bổ sung: -À, đúng vậy, là hùng mạnh nhất cả phương tây, chúng ta có đủ năng lực đảm bảo sự an toàn của đội tàu viễn đương, bảo đảm con đường giao thương của vô số vật phẩm tinh tế của Đại Minh đi đến phương tây, không có bất cứ tên hải tặc đáng chết nào dám có ý đồ với chúng ta. Chúng ta hi vọng có thể xây dựng cơ cấu mua bán của chúng ta ở những hải cảng quan trọng và thành thị thông thương của Đại Minh, đồng thời xây dựng quan hệ mậu dịch độc nhất vô nhị của hai nước, hi vọng có được sự cho phép và ủng hộ của quý quốc.

Dương Lăng bật cười ha ha: -Các ngươi muốn ôm trọn con đường tiêu thụ vật phẩm phương đông sang phương tây à, ừ, khẩu vị thật lớn nha, các ngươi nuốt nổi vụ làm ăn lớn như vậy sao?

-Đương nhiên, thực lực kinh tế và vũ lực của chúng ta đều đủ để cam đoan, chỉ cần Hoàng đế Đại Minh khẳng khái đồng ý, những chuyện còn lại cứ giao cho chúng ta làm.

-Không không không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.