Giả Yêu Làm Thật

Chương 27




Giấy ly hôn, đương nhiên không thể là giả được!

Phía trên chính xác là hình của cô!

"Bà nội..."

Phía trên đỉnh đầu treo đèn, ngọn đèn sáng rực rỡ, chiếu vào con ngươi của Hàn Tử Tây có thể nhìn thấy ánh mắt cô bây giờ lóe lên tia sáng, cô đưa tay cầm giấy ly hôn lên: "Thứ cho con ngu dốt, kính xin bà nội chỉ rõ những chỗ mà con đã làm sai!"

Sở lão phu nhân năm nay đã hơn bảy mươi tuổi, mái tóc so với hai tháng trước khi rời khỏi nhà trắng thêm không ít, khuôn mặt dường như cũng già đi một chút.

Nói tóm lại, bà đích thực đã thay đổi, ngay cả thái độ đối với cô cũng hoàn toàn thay đổi một trăm tám mươi độ!

"Ngu dốt?"

Lão phu nhân ánh mắt giễu cợt, bi thương hiện lên rõ rệt: "Tiểu Tây, từ lúc cháu theo ta tiến vào trong Sở gia, lão phu ta đối xử với cháu không phải là ruột thịt mà còn hơn cả ruột thịt.

Vì muốn giữ chân cháu ở lại đây lâu dài, ta đã ép buộc cháu trai duy nhất của mình lấy cháu làm con dâu nuôi từ bé, bảo vệ cháu ở mọi nơi, không hòa thuận cãi nhau cũng đành, chính là...

Tiểu Tây, cháu còn không vừa lòng cái gì, hay cháu muốn làm cái gì đều có thể nói thẳng ra, vì sao cháu lại phải làm như vậy chứ?

Cháu có biết hay không, khi thấy cháu cùng...

Thôi, cũng là trách ta!

Biết rõ dưa hái xanh không ngọt, vẫn cứ khăng khăng làm theo ý mình.

Cháu cũng không cần phải giả vờ nữa, ta cũng không trách cháu được!

Dù gì cháu cũng lưu lại ở Sở gia nhiều năm như vậy, ta cùng Âu Dương gia đã trao đổi qua.

Mặc dù Âu Dương Lâm không chịu gặp mặt, nhưng nói như thế nào hắn cũng là người thừa kế duy nhất của Âu Dương gia, hai đứa đã ...

Năm phần trăm cổ phần công ty Sở Thị, cứ coi như là của hồi môn cưới của cháu đi..."

Thì ra không chỉ riêng Sở Trạm Đông cưới vợ, mà cô còn phải khác lấy người khác?

"Bà nội, bà hy vọng cháu sẽ trả lời như thế nào đây?"

Con mắt Hàn Tử Tây càng lúc càng ửng hồng, cô nghĩ muốn chịu đựng nhưng căn bản là không nhịn được, tự giễu cợt chính mình: "Giả vờ? Đúng vậy, một đôi gian phu dâm phụ bị bắt quả tang tại trận, nếu cảm thấy oan ức, thì đúng thật là giả vờ quá rồi!"

Ai cũng có thể không tin mình, cô cho rằng bà nội sẽ khác!

Cũng là!

Cho dù đối xử với cô tốt hơn đi chăng nữa, dù sao cũng không phải là ruột thịt, lại chính mắt thấy cảnh tượng như vậy...

Lão phu nhân cùng Sở gia mấy ngày qua có điểm bất thường, cô cũng đã đoán ra được phần nào.

Thì ra trong mắt họ thật sự tin rằng cô cùng Âu Dương Lâm "Quan hệ bất chính với nhau"!

“Cảm ơn bà nội, xin hỏi ngày cưới của cháu là khi nào?"

"Cũng là ngày mai!" Nói lời này xong cũng là lúc đáy mắt lão phu nhân xẹt qua một chút tia sáng phức tạp do dự.

"Ngày mai sao?" Hàn Tử Tây gật đầu: "Ngày mai thật đúng là ngày tốt đây! Đúng rồi bà nội, cháu có thể đem năm phần trăm cổ phần đổi thành cái khác không?"

"Cháu muốn cái gì cứ việc nói?" Lão phu nhân rất hào phóng nói: "Chỉ cần là Sở gia ta có!"

Tiểu Tây, bà nội có lỗi với ngươi!

"Bất kỳ cái gì sao?" Hàn Tử Tây dường như không yên tâm hỏi lại lần nữa để xác nhận: “Bất kì thứ gì của Sở gia bà nội đều đồng ý cho cháu?"

"Đúng!"

"Tốt!"

Hàn Tử Tây xoay người nhìn khắp Sở gia.

Đây là nơi mình bắt đầu sống từ lúc tám tuổi, tới bây giờ đã được mười sáu năm!

Mới vào Sở gia, cô giống như một tiểu thư nhà giàu, vô cùng hiếu kì tò mò, nhưng rồi cũng không dám tự tiện làm bất cứ điều gì theo ý mình!

Thời gian từ từ trôi qua, bây giờ suy nghĩ lại, mười sáu năm quả thật không hề ngắn!

Ở chỗ này, cô gần như không thể làm được một việc gì chân chính, cũng không được mong muốn bất cứ thứ gì của chính mình, bây giờ có thể rời đi, quả thật là một cơ hội rất quý báu, chỉ là...

Vẫn không thể!

Nơi này không chỉ là nơi cô ở trong suốt mười sáu năm qua, mà còn có...

Thu hồi ánh mắt từ bốn phía, Hàn Tử Tây nhìn thẳng vào lão phu nhân: "Bà nội cháu đã chọn xong!"

"Cháu nói đi!" Lão phu nhân không phát hiện thấy điều khác thường bên trong mắt của cô.

Hàn Tử Tây gật đầu, đưa tay chỉ một phía...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.