Giả Vờ Thuần Hóa

Chương 46: 46: Vấn Đề Nhân Phẩm




Lương Thần vừa nghe, vừa rửa lưỡi dao một chút, sau đó chợt nghe được bên ngoài truyền đến tiếng của mẹ mình. 

Anh đã nói với mẹ, Cảnh Hảo Hảo không chịu gả cho mình, nếu hiện tại bị bà ấy biết, chính mình đang lời ngon tiếng ngọt với Cảnh Hảo Hảo, chẳng phải là hết thảy đều vỡ lỡ ư? 

Lương Thần thấp giọng nói một câu vào trong điện thoại: “Hảo Hảo, anh tạm thời có việc, lát nữa lại gọi cho em.” 

Liền nhanh chóng cắt đứt điện thoại. 

Anh vừa nhét di động vào trong túi, mẹ Lương Thần liền đẩy cửa toilet ra. Lương Thần nhìn mẹ của mình, còn chưa kịp mở miệng gọi một tiếng “Mẹ”, mẹ Lương Thần lại nhìn lưỡi dao Lương Thần cầm trong tay, nhất thời sắc mặt đại biến, chợt xông lên trước, cầm tay Lương Thần, hốc mắt hồng hồng nói: “A Thần, con đang làm cái gì?” 

Lương Thần nhìn vẻ mặt kinh ngạc của mẹ, hơi nhíu mi, anh còn chưa lên tiếng nói chuyện, mẹ anh liền mở miệng, vừa rơi nước mắt, vừa nói: “A Thần, sao con còn nghĩ không thông chứ?” 

Lương Thần nghe câu này, mới hiểu được, mẹ đây là cho rằng anh lại cắt cổ tay tự sát. 

Lương Thần lập tức liền nở nụ cười, sao có thể chứ, anh ước gì chính mình có thể sống lâu trăm tuổi, làm bạn một đời một thế với Cảnh Hảo Hảo. 

Lương Thần vừa định mở miệng giải thích với mẹ của mình, chính mình là muốn cạo râu. 

Nhưng lão phu nhân lại rõ ràng là bị anh dọa sợ tới mức tựa như chim sợ cành cong, trông gà hóa cuốc, ngón tay run rẩy cướp đi dao cạo râu trong tay anh, vuốt mặt anh, vừa sủng nịch lại đau lòng nói: “A Thần, bây giờ con đưa địa chỉ của Cảnh Hảo Hảo cho mẹ.” 

Lương Thần nhíu mày một chút, nhìn mẹ của mình, có chút phòng bị nói: “Đang yên lành mẹ lấy địa chỉ làm cái gì?” 

“Mẹ đi tìm cô ấy cầu hôn cho con!” Lương Thần nghe được những lời nói ra từ trong miệng của mình, nháy mắt sửng sốt một chút. 

“Không phải con nói cô ấy sợ hãi người nhà họ Lương không thích cô ấy, không dám cùng một chỗ với con sao? Bây giờ mẹ liền đi tìm cô ấy.” Mẹ Lương Thần lôi kéo Lương Thần đi ra toilet, đặt anh ở trên giường bệnh: “Cô ấy không tin con, cũng sẽ tin tưởng mẹ, hơn nữa mẹ tự mình đi cầu hôn cho con, cô ấy cũng phải cho mẹ chút thể diện chứ.” 

Nói tới đây, mẹ Lương Thần hơi dừng một chút, sau đó nói: “Cầu hôn vẫn là có phải đàn ông đi, ba và anh cả con tạm thời không thể đi, mẹ tìm anh hai con cùng đi với em.” 

Đáy lòng mẹ Lương Thần chỉ có một suy nghĩ, đó chính là hôn sự này sớm xác định một chút, để con trai nhỏ của mình an tâm. 

Con trai nhỏ an tâm, sẽ không nghĩ tự sát khắp nơi, cô cũng liền an tâm. 

Lúc này Lương Thần mới hiểu được, mẹ đây là muốn vì anh tự thân xuất mã, đi tìm Cảnh Hảo Hảo cầu hôn. 

Từ xưa đến nay, quá trình kết hôn, không phải đều bắt đầu từ cầu hôn ư? 

Hơn nữa Trung Quốc hiện tại, cũng có rất nhiều nơi, còn lưu giữ tập tục này. 

Quá trình người khác có, Hảo Hảo của anh cũng phải có.

Vừa rồi anh còn nghĩ, kinh hỉ này phải dùng hình thức như thế nào để chia sẻ cho Cảnh Hảo Hảo, hiện tại không phải là một thời cơ đúng lúc ư? 

Lương Thần vừa nghĩ, Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy mẹ của mình xuất hiện ở cửa hàng bán hoa của cô ấy tìm cô ấy, cô sẽ là phản ứng gì, vừa lấy một tờ giấy, viết địa chỉ cửa hàng bán hoa của Cảnh Hảo Hảo xuống. 

Mẹ Lương Thần xem địa chỉ kia xong, sau đó liền gọi điện thoại cho anh hai Lương Thần: “A Dương, con tới bệnh viện đón mẹ, theo mẹ đi ra ngoài một chuyến, ở trên đường đến, đi ngân hàng một chuyến, lập một tài khoản mới cho A Thần, gửi vào trong đó......” 

Mẹ Lương Thần nói tới đây, ngẩng đầu, nhìn Lương Thần, hỏi: “Lễ hỏi, con cảm thấy cho bao nhiêu thì thích hợp?” 

Lương Thần suy nghĩ một chút, sau đó liền báo cho mẹ mình một con số: "201314.” 

Lão phu nhân cẩn thận đếm con số Lương Thần nói với mình ở dưới đáy lòng một chút, có chút chần chờ nói: “Mới 20 vạn, có thể hơi ít hay không?” 

“Không ít, vừa đúng, hơn nữa, con số này tốt lắm Tư tưởng lão phu nhân không thể cởi mở, hiểu biết như người tuổi trẻ bây giờ, cho nên hoàn toàn không hiểu nổi sáu cái con số này rốt cuộc tốt lắm chỗ nào. 

Một gia đình lớn như nhà họ Lương vậy, dùng 20 vạn làm lễ hỏi, tựa hồ hơi khó coi một chút. 

Mẹ Lương Thần há miệng nói với con trai thứ hai trong điện thoại, sau đó lại hỏi Lương Thần: “Không được, mẹ vẫn là cảm thấy 20 vạn hơi ít, có muốn ở phía sau thêm một con số 0 nữa không.” 

“Không cần.” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.