"Blair, em đã đi đâu, làm sao hiện tại mới về, cả ngày nay chị và cô Britney đều không ăn cơm..."
Trần Lạc vừa mới đến dưới lầu, phía trên liền truyền đến giọng nói vui mừng xen lẫn oan trách, còn có một tia ủy khuất của Isabella.
Trần Lạc đi lên lầu thật nhanh, nhìn Britney và Isabella, nói: "Cô Britney, chị Isabella, thật có lỗi, em lập tức đi nấu cơm đây."
Chuyện hôm nay đích thật là sai lầm của hắn. Bởi vì chuyện chứng nhận ma pháp, giữa trưa hắn quên đi trở về, hơn nữa Trần Lạc không ngờ Isabella cũng ở đây. Trong một đoạn thời gian tới, đồ ăn của Isabella và cô Britney đều do hắn phụ trách, vì thế Isabella đã trả tiền rồi.
Hắn cần đối với tiền bạc của Isabella phụ trách, đây là uy tín tối thiểu nhất của con người.
Lúc Trần Lạc đang bận rộn trong nhà bếp, Britney đi vào, hỏi: "Có chuyện gì cần cô giúp đỡ không?"
Isabella cũng nhanh chóng theo vào, nói: "Chị cũng tới hỗ trợ."
Britney vốn cho rằng Trần Lạc chỉ trở về muộn một chút, không nghĩ tới lại trễ như vậy, từ sáng sớm đến bây giờ, nàng cũng chỉ ăn một bữa sáng mà thôi.
Trên thực tế, bắt đầu từ hôm qua, ăn cơm đối với nàng mà nói, không chỉ là vì nhét đầy bao tử, mà là một chuyện rất đáng để mong chờ. Hôm qua, nàng ăn lại bánh mì trắng rất lâu chưa ăn, cũng cảm giác hơi khó nuốt.
Britney tin tưởng, Isabella nhất định cũng có cảm giác giống như nàng, bằng không nàng cũng không đến trường học vào cuối tuần.
Những đồ ăn bình thường kia ở trong tay Blair luôn có thể biến thành những hương vị làm cho người ta mê mẩn và khó quên.
Có cô Britney và Isabella hỗ trợ, tốc độ nấu cơm của Trần Lạc cũng nhanh hơn nhiều. Hôm nay hắn nấu mì sợi, Isabella dùng đũa còn chưa thuần thục, chỉ có thể dùng nĩa cuộn mì để ăn.
Lúc ăn cơm, Britney nhìn Trần Lạc một chút, hỏi: "Blair, ban ngày hôm nay em đi đâu?"
Trần Lạc bèn để đũa xuống, đáp: "Xin lỗi cô Britney, em đến hiệp hội Ma Pháp đọc sách nên quên béng chuyện nấu cơm."
Isabella đang dùng nĩa vật lộn với đống mì, nghe vậy ngẩng đầu nhìn Trần Lạc một chút, trên mặt biểu lộ rất phức tạp.
Nàng không thể không thừa nhận, không chỉ có thiên phú ma pháp nàng không bằng hắn, mức độ cố gắng cũng kém hắn rất xa.
Khi cô Britney kèm riêng các nàng, hắn làm xong bài tập sẽ bắt đầu luyện tập ma pháp. Mỗi lần nghỉ giữa tiết Isabella đi tìm hắn, hắn đều đang đọc sách ma pháp, ngay cả cuối tuần nghỉ ngơi, hắn cũng ngâm mình cả ngày ở hiệp hội Ma Pháp. Luyện tập ma pháp là một chuyện buồn tẻ tới cực điểm, đây còn là lần đầu tiên Isabella thấy có người cố gắng học tập ma pháp như vậy.
Chẳng lẽ, ngày đó hắn nói ước mở trở thành Thánh Ma Đạo Sư, thật sự không phải là nói chơi ư?
"Không sao." Nghe Trần Lạc nói vậy, Britney lắc đầu:* "Về sau giữa trưa cô ăn chút bánh mì là được rồi."*
Trần Lạc hơi áy náy nói: "Về sau nếu có chuyện gì, em sẽ sớm báo cho cô biết."
"Thật ra lấy đẳng cấp ma pháp bây giờ của em, chuyện quan trọng nhất là nhanh chóng đề cao tinh thần lực. Mặc dù hiệp hội Ma Pháp có rất nhiều thư tịch, nhưng đối với em bây giờ lại không có bao nhiêu tác dụng." Britney nhìn Trần Lạc, nói tiếp: "Nếu như em muốn tăng tốc độ tăng trưởng tinh thần lực, trước tiên có thể buông xuống Hỏa Cầu Thuật, thử học ma pháp học đồ của vài hệ khác xem sao, có lẽ sẽ gặt hái được điều không tưởng."
Nếu như Trần Lạc có thể hỏi cô Britney sớm hơn một chút, nghe được câu nói này của cô Britney sớm hơn một chút, hôm nay hắn đỡ tốn 50 đồng vàng.
Thông qua học tập ma pháp mới để tăng tốc độ tăng tưởng tinh thần lực, trong giới cao giai Ma Pháp sư hẳn cũng không phải là bí mật, tương đương với Trần Lạc bỏ ra 50 đồng vàng chỉ để mua hai ma pháp biến thể.
Một cái là biến Hỏa Cầu Thuật thành hình vòng nhẫn, trước mắt ngoại trừ biểu diễn gánh xiếc, Trần Lạc không nghĩ tới tác dụng tốt hơn, một cái khác là Hỏa Điểu Thuật, tên như ý nghĩa, chính là thay đổi hình dạng hỏa cầu thành một con chim ------ giống như cũng không có cái chim gì dùng.
Hắn đau lòng mấy chục đồng vàng một lúc, sau đó mới nhìn về phía Britney, nói: "Em đều đã học xong ma pháp của hệ khác."
Ma pháp học đồ cũng không có độ khó gì, người có thiên phú ma pháp đủ tiêu chuẩn, lần thứ nhất đã có thể thi triển. Britney đối với việc này cũng không bất ngờ, nàng nghĩ một chút rồi nói: "Sau này cô sẽ dạy cho em mấy loại ma pháp cải tiến."
Trần Lạc nhìn nàng, biểu lộ kinh ngạc: "Chuyện này..., không phải bị hiệp hội Ma Pháp cấm rồi sao?"
Lúc học tập ma pháp cải tiến của người khác, muốn lấy danh nghĩ của Ma Pháp Chúng Thần phát thệ. Mọi người trên đại lục Thần Ân đối với việc này hết sức coi trọng...
Britney mỉm cười, nói: "Yên tâm đi, những ma pháp cải tiến này không phải của hiệp hội Ma Pháp."
Trần Lạc biết, cũng không phải tất cả ma pháp cải tiến đều sẽ được cống hiến cho hiệp hội Ma Pháp. Cũng có Ma Pháp sư chướng mắt ban thưởng của hiệp hội Ma Pháp, cũng sẽ không áp dụng hình thức chia hoa hồng, bọn họ sẽ lấy giá cực cao bán ma pháp cải tiến cho người khác, nhưng cái giá này nhất định là một con số trên trời. Trần Lạc không cho rằng cô Britney có thể mua được.
Song, hắn tin tưởng cô Britney, lấy thiên phú ma pháp của nàng, xem như theo Trần Lạc cũng có phần đáng sợ, nàng đưa ra mấy loại ma pháp cải tiến hoặc biến thể, cũng không phải chuyện gì quá mức kinh người.
Sau khi ăn cơm xong, Britney chủ động giúp Trần Lạc rửa chén, là Phong hệ và Thủy hệ Ma Pháp sư cao cấp, loại chuyện này đối với nàng mà nói, cũng chính là mấy câu thần chú và vài cái kết ấn mà thôi.
Rửa sạch sẽ chén đĩa xong, Britney đặt mấy chục đồng bạc lên bàn. "Blair, những đồng tiền này em nhận lấy đi, không thể luôn luôn dùng tiền của Isabella."
Trần Lạc biết kinh tế của cô Britney cũng không dư dả, mặc dù nàng hoàn toàn có năng lực thông qua hiệp hội Ma Pháp thu hoạch đại lượng tài phú, nhưng cô Britney hiển nhiên không muốn làm như vậy.
Trần Lạc đối với việc này cũng không từ chối, lấy hắn hiểu rõ cô Britney, ngay cả giải Edwin nàng cũng không cần, cũng chắc chắn sẽ không yên tâm hưởng thụ hết thảy.
Dù sao, đổi lại bản thân Trần Lạc, hắn cũng không chấp nhận Isabella bao nuôi.
Cơm nước xong xuôi, sắc trời đã hoàn toàn tối mịt, hôm nay Isabella không có ý định về nhà, mà muốn cùng cô Britney ngủ chung một chỗ.
Từ nửa năm trước, nàng chính là học sinh của cô Britney. Sau khi ăn cơm xong, nàng từ phòng của cô Britney thay một bộ quần áo ngủ rộng rãi, rõ ràng không phải lần đầu tiên ngủ ở nơi này.
Trần Lạc về thẳng gian phòng của mình, chuẩn bị luyện tập một chút mấy loại ma pháp biến thể hôm nay lấy được từ hiệp hội Ma Pháp.
Trước tiên hắn để Hỏa Điểu Thuật và Liên Hoàn Hỏa Cầu sang một bên, từ hư không triệu hồi ra một hỏa cầu, hắn chuẩn bị dùng tinh thần lực tiến hành áp súc nó.
Áp súc Hỏa Cầu Thuật là một ma pháp biến thể khác hôm nay hắn lấy được.
Trên cơ sở Hỏa Cầu Thuật, nó đối với Hỏa Cầu Thuật ban đầu tiến hành áp súc, quá trình này sẽ tôi luyện tinh thần lực, có thể để cho tinh thần lực càng thêm ngưng tụ.
Chuyện Áp súc hỏa cầu nghe có vẻ đơn giản, trên thực tế cũng không dễ dàng.
Áp súc Hỏa Cầu Thuật không thể thông qua tinh thần lực trực tiếp làm được, mà cần để cho tinh thần lực lấy một loại tần suất cố định hoặc chấn động có tần suất cố định. Trên thực tế, câu thông ma pháp nguyên tố, bao gồm cả các loại ma pháp biến thể cũng có nguyên lý tương tự. Dưới tần suất chấn động khác biệt của tinh thần lực, ma pháp nguyên tố sẽ có hình thái khác biệt, hoặc ngưng tụ hoặc khuếch tán. Nó hơi giống với cộng hưởng, nhưng lại không phải đơn giản như vậy.
Bản chất của tinh thần lực Trần Lạc không hiểu rõ, cũng không cần hiểu rõ, hắn chỉ cần dựa theo kinh nghiệm của tiền nhân, luyện tập từng bước một là được rồi.
So với tổ hợp ma pháp, áp súc ma pháp cần thời gian dài hơn, mặc dù sau khi áp súc uy lực của hỏa cầu có thể sẽ tăng lên, nhưng cần thời gian dài để chuẩn bị, ắt hẳn nó không thể dùng trong chiến đấu, mà càng giống như vì tôi luyện tinh thần lực mà sáng tạo ra.
Theo thời gian trôi qua, dưới sự khống chế của tinh thần lực, hỏa cầu lơ lửng trước mặt Trần Lạc từ từ có dấu hiệu thu nhỏ lại.
Cùng lúc đó, Trần Lạc cũng dần dần cảm nhận được, theo hỏa cầu áp súc, hắn vốn có thể nhẹ nhõm dùng tinh thần lực khống chế Hỏa Cầu Thuật, bắt đầu gặp một ít trở ngại.
Hỏa cầu lơ lửng giữa không trung dần dần bắt đầu lắc lư bất ổn, khi hắn muốn tiếp tục áp súc hỏa cầu, tinh thần lực giống như gặp trở ngại gì đó, khiến cho việc áp súc trở nên cực kỳ khó khăn.
Rất hiển nhiên, lúc áp súc hỏa cầu, tinh thần lực của Trần Lạc đã gặp cực hạn.
Cảm giác này giống như lúc hắn buông thỏng tâm thần, tập trung hết sức đi minh tưởng câu thông ma pháp nguyên tố mới có thể xuất hiện. Điều này nói rõ, quả nhiên quá trình học tập ma pháp mới có thể thay thế minh tưởng...
Sử dụng tinh thần lực cực hạn cũng không dễ chịu, nhưng đây cũng là chuyện các Ma Pháp sư nhất định phải trải qua. Trần Lạc chịu đựng cảm giác đầu trướng lên đau như búa bổ, tiếp tục tiến hành áp súc hỏa cầu.
Đúng lúc này, ngoài cửa phòng của Trần Lạc bỗng nhiên truyền đến một tiếng nói lí nhí.
"Blair, em đã ngủ chưa?"