Giá Trị Thù Hận Của Nam Chính Không Dễ Kiếm

Chương 50: Ch.50: gặp lại mộ dung uyên. (3)




5 giờ 30 phút sáng.

Đồng hồ kêu inh ỏi. 

Tú Tâm mắt nhắm tịt với tay tìm đồng hồ.

Tay cô chạm vào cái gì đó, rất vừa tay,rất ấm, rất giống gối ôm, rất giống hình người…

Hình người…

Hai chữ này chạy xẹt qua đầu, Tú Tâm bừng tỉnh mở to mắt.

Khánh Minh lù lù nằm cạnh.

WTF!??? 

Tối qua cô vẫn lên giường ngủ một mình mà?Khánh Minh lòi đâu ra??

Đôi mắt màu hổ phách từ từ mở ra.

Tú Tâm nhanh tay cầm áo Khánh Minh lay lay, gào

“Mày làm gì ở đây?”

“Mày không nhìn à? Ngủ!”

Hiện tại cô rất muốn đập đầu vào gối tự tử:”< 

“Sao mày ngủ ở giường tao?”

“Tao sợ mày dậy không được nên qua ngủ cùng gọi cho tiện”

Ồ!?Cũng coi như thằng Minh có tấm lòng đi:v 

“Thế đi đánh răng nhanh đi”

Khánh Minh cười hề hề đi vào phòng tắm.

Tối qua mải onl facebook mà Tú Tâm vẫn chưa sắp đồ hôm nay.

Sau khi đánh răng rửa mặt thay quần áo, hai đứa cuống cuồng nhét đồ vào ba lô. Lại còn phải xếp đồ ăn vặt vào một cái túi riêng.

Đúng 6 giờ sáng.

Khánh Minh phóng xe lao vun vút trên đường, Tú Tâm sợ tím mặt ôm chặt túi quà vặt trong tay. 

Đến trường, Khánh Minh vứt luôn xe trước cửa phòng bảo vệ rồi túm tay Tú Tâm chạy xồng xộc đến mấy chiếc xe to đậu trong sân trường. 

Vẫn kịp!!! 

Tú Tâm thở phào nhẹ nhõm. Hình như cảnh này quen quen  ‘-_-

Lên xe, mọi người đều đã ổn định vị trí. Còn đúng hai chỗ hàng cuối cạnh nhau, Tú Tâm và Khánh Minh ngồi vào.

Xe cũng từ từ lăn bánh.

Tú Tâm lấy từ túi đồ ăn một hộp nước hoa quả, cắm ống mút.

Nhưng chưa kịp đưa đến miệng thì bị Khánh Minh giật mất.

“Của tao”

“Có hộp sữa thôi nhường tao!”

Giật đi…

Giật lại…

“Chúng mày là gì đấy?” Thành Dương ngồi hàng ghế trên tự nhiên ló mặt xuống.

Đúng lúc này Khánh Minh giật mạnh lại, Tú Tâm bóp chặt và..

Rất nhiều giọt nước hoa quả thơm mát, bổ dương bay thẳng vào mặt Thành Dương.

Một mảng im lặng:v

“Mặt tao!!!!” Tiếng hét kinh thiên động địa vang khắp xe.

Tú Tâm chảy mồ hôi, kịp thời phản ứng rút trong ba lô ra khăn ướt

“Mày lau mặt đi!” 

Thành Dương nhăn mặt đau khổ

“Bẩn hết mặt tao rồi”

Khánh Minh bên cạnh giờ mới mở miệng

“Dính có tý mà kêu  như bọn con gái!Sao mày không đắp mặt nạ dưỡng da luôn đi?”

Tú Tâm lập tức lấy trong ba lô ra một hộp mặt nạ đưa cho Thành Dương với ánh mắt rất chi là nghiêm túc:”>

“Đồng chí dùng thoải mái!Hết tao lại tài trợ”

Tú Tâm đắc ý, cô chuẩn bị rất chu đáo nha.

Thành Dương cảm thấy trên đầu mình tự nhiên xuất hiện một đàn quạ đen bay qua bay lại.

Khánh Minh cười run cả người: 

“Lấy đi, lại còn bày đặt ngượng ngùng nữa chứ”

Quạ đen trên đầu Thành Dương x2 

Cậu ngại ngùng đ** gì?

Tú Tâm nghĩ nghĩ, Thành Dương chắc là không dùng hàng lạ, cô ra sức quảng cáo:

“Mày cứ yên tâm!Hàng uy tín chất lượng tuyệt vời!Đắp 20’ thôi là mày đã có làn da láng bóng mịn màng!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.