Giá Trị Thù Hận Của Nam Chính Không Dễ Kiếm

Chương 39: Ch.39: đi săn báu vật. (1)




Chương 202: Hoàng đế anh minh

Do hơn một ngàn quân của tây nam phòng tuyến bên trái đầu hàng đối phương nen chỉ trong một tiếng đồng hồ thì phòng tuyến này bị chọc thủng. Mặt tây Bắc của phòng tuyến chỉ chống cự sau 20 phút thì đầu hàng, lý do đơn giản vì các phản binh phía tây nam ra sức kêu gọi họ không nên trống cự, nên về với Thuận Thiên đế để có được cuộc sống hạnh phúc hơn. Tiếp theo không có gì ngạc nhiên khi tên Giám quân Thái giám Ngô Triển bị trói gô lại mang tới trước mặt Nguyễn Súy. Hơn 5 ngàn binh ở phía cánh trái quân cảng bị thu phục nhẹ nhàng, họ không hề bị giải trừ quân bị mà vẫn được tiếp tục cầm vũ khí, đây mới là sự đãi ngộ và tin tưởng cao nhất. Nhưng giờ họ đang làm gì? Câu trả lời dở khóc dở cười là những người chưa được thưởng thức qua thịt hộp đang đi xin đồng đội mới của họ.

Ngay lập tức Nguyễn Súy lên kế hoạch bỏ qua 7 ngàn quân Bắc Minh tại quả đồi phía cánh phải, không tấn công lên nữa mà bao vây chặn đứng họ liên hệ cùng quân cảng, sau đó cử 1 ngàn lính mới đầu hàng đến kêu gọi binh sĩ trên núi. Còn hắn thì dẫn 4 ngàn hàng binh tấn công quân cảng, nơi này toàn lính từ Bắc Bình đến nên không có khả năng kêu gọi đầu hàng.

Tham tướng Phương Thế chỉ huy cứ điểm bên trái của Thanh Đảo giờ biến thành Trung Tá Phương Thế của Lục Quân Hoàng gia Nam Minh dẫn “tàn binh” quay lại bến tàu. Quân Bắc Minh không hề nghi ngờ mà mở cửa, ngay lập tức hơn 2 trăm nhân binh sĩ đi phía trước súng đã lên đạn tiến hành khống chế môn khẩu quân cảng.

Bốn ngàn hàng quân Bắc Minh tràn vào tiến hành thanh quét nhanh tróng các lực lượng tại quân cảng, bởi vì quân Bắc Minh tại đây đang dồn hết sự chú ý lên trận thủy chiến ngoài khơi xa. Đến khi họ ý thức được mình bị phản bội và tiến hành phản công thì hơn 1 vạn quân thiện chiến Nam Minh do Nguyễn Súy cầm đầu đã tiến nhập chật kín cả Quân cảng, việc phản kháng thật vô vọng.

Các ụ pháo trên pháo đài lần lượt bị chiếm đóng, giờ đây thay vì bảo vệ quân cảng các ụ pháo này lại chĩa về phía Chiến Hạm Bắc Minh.

Sau một loạt pháo cự ly gần có hơn chục phúc hạm tan nát, đây là ý của Nguyễn Súy. Các Chiến Thuyền kiểu Châu âu và 3 chiếc đại Lâu Hạm là thứ mà Nam Việt đang cần đó. Kết quả là trong tuyệt vọng không còn đường thoát hơn vạn binh sĩ hải quân Bắc Minh còn lại đành phải đầu hàng, số quân này tuyệt đối không thể dùng như quân bản địa Thanh Đảo phản chiến được họ bị áp giải về Nam Kinh chờ xử lý.

Trận chiến này béo nhất là Nam Việt họ chả tổn thất gì ngoài mấy quả đạn mà thu lại được ba Đại Lâu thuyền còn to hơn Lâu thuyền cũ dài tận 180m rộng 70m chỉ cần tháo thiết giáp lắp động cơ là thành thuyền siêu vận rồi. Ngoài ra còn thu được 30 Chiến ham kiểu Châu Âu, trong đó có 20 là nguyên vẹn còn mười chiếc còn lại phải sửa chữa mới có thể sử dụng. Rất tiếc là pháo của họ đã bắn rụng 20 chiếc không thể hồi phục nếu không niềm vui còn lớn hơn.

Việc bảo vệ quân cảng được giao cho 1 vạn binh Nam Việt, hai bên cứ điểm cũng bị phá hoại nhiều do pháo của Nam Minh nên đang cải tạo lại. Nhiệm vụ phòng bị nơi đây giao cho 5 ngàn hàng binh và 5 ngàn Nam Minh quân của Nguyễn Súy.

Trận này quân Nam Minh đánh quá đẹp, khi biết được tin tức thực sự từ tấu trương của Nguyễn Súy thì Thuận Thiên cười vang cả Triều Đường. Đồng thời cũng tức giận mấy tên sĩ quan gốc Nam Minh. Mẹ nó nếu nói người có công lớn nhất trong trận đánh này là Thuận Thiên hắn đấy, là binh sĩ Thanh Đảo ngưỡng mộ mà về với hắn. Thế mà mấy tên tướng tá chó chết người Hán kia ai cũng vơ công vào người không ai nói một câu sự thật nào. May mà có Nguyễn Súy trung thực mà trình tấu không thì hắn cũng không biết gì. Nguyễn Súy thì đã là cực hạn của Khách tướng rồi nên chỉ có thể thưởng vàng bạc thôi, thế nhưng mấy tên dối trá đáng ghét kia cũng không đụng vào được. Quân vừa đại thắng mà trách phạt sĩ quan là không hay. Thế nên thưởng tượng chưng là có, nhưng có 3 nhân vật được thưởng rất dày.

- Mã tiền đại úy có công tuyên truyền sự nhân từ sáng suốt, anh minh của Hoàng thượng giúp cho Thanh Đảo quân không đánh mà hàng thuộc hạng công lớn thăng làm thượng tá thưởng trăm lượng vàng. Hồ Hi gan dạ dũng cảm, biết theo về chính nghĩa thưởng trăm lượng vàng phong làm trung tá. Phương Thế lãnh quân biết cách, chiếm giữ quân cảng, biết quây đầu về với chính nghĩa thưởng ngàn lượng vàng phong làm thiếu tướng.

Mệnh lệnh đưa ra hàng quân yên tâm cả đám ai cũng suýt xoa hoàng thượng anh minh, Tên Hồng Hi thì cười ngoác miệng nước dãi dòng dòng nguyên một ngày. Mấy tên sĩ quan Nam việt vơ vét quân công thì run một mẻ, tự trách mình sao ngu thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.