Giá Trị Ghen Tuông Của Giáo Thảo Bạn Rồi

Chương 27




Người trước mắt chính là quan môn đệ tử Lý Tu Trúc năm đó Thiên Cầm lão tổ thu nhận ở Tam gia đảo, nhưng bây giờ nên gọi nàng là Huyền Trúc.

Hôm nay, Lý Huyền Trúc cũng có đoán đan tầng tám tu vi, cái tốc độ này không thể nói quá nhanh, nhưng cũng tuyệt đối không chậm rồi. Thiên Cầm lão tổ nhất mạch có bốn đệ tử xuất sắc. Đại đệ tử Huyền Tuệ chính là đạo lữ của Thiên Điền vẫn lạc, nhị đệ tử Chu Huyền Mộng, còn có hai tên đệ tử nhỏ nhất. Một vị là Sở Huyền Đình, một người nữa chính là Lý Huyền Trúc trước mắt rồi.

Lý Huyền Trúc thấy Lục Bình dường như cảm thấy rất hưng phấn. Nàng không có tư cách tiến vào nghị sự đường tham gia hội nghị, cho nên cũng không biết chuyện Thiên Cầm lão tổ vô cớ la mắng Lục Bình trong nghị sự đường, cười nói:

- Sư huynh, Lão sư kêu ta tới mời huynh đi một chuyến.

Vẻ mặt Lục Bình ngẩn ra, bất quá lập tức khôi phục như cũ, cười nói:

- Được thôi!

- Được thôi!

Phải nói quan hệ giữa Thiên Cầm lão tổ và Lục Bình nguyên vốn cực kỳ tốt. Mặc dù Thiên Cầm lão tổ cùng lão sự Thiên Linh chưởng môn không vui vẻ, nhưng mà nhưng chưa hề ảnh hưởng đến quan hệ giữa Lục Bình cùng Thiên Cầm lão tổ. Thậm chí nằm đó Thiên Cầm lão tổ trở về môn phái, Lục Bình cũng ra lực không nhỏ ở trung gian đó.

Đối với Lục Bình mà nói, vị sư thúc này mặc dù oán khí khá lớn đối với lão sư, nhưng quy chúc cảm đối với Chân Linh phái cũng không thể nghi ngờ. Từ khi bà ta bên ngoài mấy chục năm, thậm chí đã trở thành một trong trưởng lão của Khuê Các. Nhưng thời điểm Khuê Các khai tông lập phái thành tựu đại hình tông môn mời bà ta chấp chưởng đan đường, nhưng bà ta lại dứt khoát nhất định cự tuyệt lời mời đó sẽ có thể thấy.

Đối với Lục Bình mà nói, Thiên Cầm lão tổ tuy cao ngạo, nhưng thông tuệ, hiểu biết nhiều, sáng suốt phần tấc. Tuy bà ta cùng chưởng môn không hòa thuận, thậm chí thời điểm vô thương đại nhà không ngại cố ý làm khó Trùng Hoa nhất mạch môn hạ, nhưng trên mặt xử lý môn phái sự vật không xen lẫn qua tư oán.

Nhưng một lần trong nghị sự đường công khai la mắng mình, mặc dù chuyện sau đó có Thiên Sơn lão tổ giải thích, nhưng Lục Bình thủy chung không cho rằng chỉ bởi vì nguyên nhân tự thân của bà ta cùng với chuyện Thiên Phàm, Thiên Tuyết lão tổ thiên nộ trên người mình. Hắn thấy lực khống chế bản thân của Thiên Cầm lão tổ cũng không kém như vậy, nói cách khác, coi như Thiên Cầm lão tổ là bởi vì tư oán, vậy cũng nên có lý do lớn hơn mới phải!

Lý Huyền Trúc tuy là một cô gái, nhưng tính tình khoát đạt, không tỉ mỉ như những cô gái khác. Nàng ta cũng không nhận ra được sự thay đổi trong vẻ mặt của Lục Bình, chỉ lo cùng hắn một đường hàn huyên, đến chỗ phòng tu luyện của Thiên Cầm lão tổ.

Chạm mặt một nữ tu đi ra từ trong đường thất của Thiên Cầm lão tổ, nhìn thấy Lục Bình tới, khẽ mỉm cười, nói:

- Ra mắt Lục sư huynh.

Cô gái này cũng không phải là ai khác, chính là đệ tử Sở Huyền Đình được Thiên Cầm lão tổ tỉ mỉ bồi dưỡng thừa kế kỹ thuật luyện đan.

Lục Bình cười nói:

- Thì ra là Sở sư muội, đã lâu không gặp, sư muội lần này là môn phái phái tới chủ trì chuyện luyện đan của trí địa sao?

Sở Huyền Đình hiện nay cũng là luyện đan đại sự tự thâm của Chân Linh phái. Lúc này, nàng theo Thiên Cầm lão tổ đi tới Trung Thổ, hiển nhiên là muốn tạm thời chủ trì chuyện luyện đan của trí địa. Dù sao càng tới trong quá trình đại chiến, nhu cầu về số lượng đan dược đối với tu sĩ càng lớn, nhất là những thứ đan dược dùng để chữa thương, phục nguyên càng thêm cung không đủ cầu.

Sở Huyền Đình cười duyên đáp:

- Chuyện này không phải là không biện pháp sao, chẳng lẽ còn có thể dùng Lục sư huynh ngươi tới chủ trì chuyện luyện đan của trí địa?

Lục Bình vội vàng khoát tay áo một cái, nói:

- Ta sao? Vẫn tính chứ!

Mặc dù Lục Bình là luyện đan tông sư, nếu hắn đúng thật nguyện ý chủ trì chuyện luyện đan của trú địa, đương nhiên sẽ không có phần của những người khác. Nhưng Lục Bình không muốn đem tinh lực đặt vào trên này. Tuy nhiên trước đó, thời điểm hắn vì Lâm Vũ lão tổ luyện chế Thuần Dương Hóa Ứ đan còn nhìn chút thời gian luyện chế một nhóm những đan dược khác tới để dùng lúc này cao cấp đan dược ở trong Chân Linh phái trú địa ngược lại cũng không lo thiếu hụt.

Sở Huyền Đình hiển nhiên biết Lục Bình sẽ không nhúng tay những chuyện này, trước đó nói bất quá chính là đùa giỡn thôi, nói xong liền nghiêng người một bên, nói:

- Lão sự chờ huynh bên trong!

Lục Bình gật đầu một cái, cất bước đi vào trong đường thất.

Thiên Cầm lão tổ lúc này đang đứng ở cửa sổ đường thất kinh ngạc nhìn ngoài cửa sổ, chẳng qua là ánh mắt mê ly, hiển nhiên thần bất tư chúc. Thậm chí bà ta đều không nhận ra được Lục Bình đã đi vào trong đường thất.

Thiên Cầm lão tổ năm đó được xưng Chân Linh phái đệ nhất mỹ nhân. Hôm nay mấy trăm năm qua như cũ là quang sắc theo người, cả người trên dưới càng thêm sinh ra một loại khí chất thành thục quyến rũ.

Lục Bình hơi hơi cúi người hành lễ, hỏi:

- Sư thúc, ngài tìm đệ tử sao?

Thân thể của Thiên Cầm lão tổ hơi ngẩn ra, nhưng không xoay người lại, cũng không mở miệng nói chuyện, trong lúc nhất thời không khí trong đường thất cũng tỏ ra nặng nề.

- Ai, lần này là sự thúc xin lỗi người!

Hồi lâu, Thiên Cầm lão tổ rốt cục há mồm nói.

Lục Bình sửng sốt, không ngờ Thiên Cầm lão tổ sẽ tự nói xin lỗi với hắn, vì vậy vội vàng nói:

- Sư thúc nói lời đó làm gì, sự thúc dạy dỗ đệ tử không phải là chuyện thiên kinh địa nghĩa sao!

Thiên Cầm lão tổ cười khẩy nói:

- Ngươi có coi là đệ tử bình thường không? Hôm nay lấy thực lực của ngươi sợ là Thiên Tượng sư bá đều chưa hắn thắng người. Nghiễm nhiên người chính là bản phái đệ nhất cao thủ, từ trên xuống dưới người nào không kính ngươi sợ ngươi. Hôm nay ác nhân chỉ đành phải để ta làm rồi!

Lục Bình trong lúc nhất thời có chút kinh ngạc, không biết Thiên Cầm tại sao lại nói như vậy, tiếp theo liền nghe được:

- Dĩ nhiên, sự thúc ta ban đầu cũng chưa chắc không có tư tâm, thật cũng đem một khang oán khí trong lòng thiên nộ trên người của ngươi.

Lục Bình sững sờ một chút, không ngờ thật đúng là xen lẫn tự oán rồi, trong lúc nhất thời cũng quên Thiên Cầm lão tổ trước đó có nói thuyết pháp mình cố ý làm ác nhân, hỏi:

- Sư thúc là bởi vì chuyện của hai vị sư thúc tổ Thiên Phàm, Thiên Tuyết sao?

Lần này đổi thành Thiên Cầm lão tổ có chút ngạc nhiên rồi, nghe được Lục Bình nhắc tới Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị lão tổ, Thiên Cầm lão tổ thở dài một cái, nói:

- Là Thiên Sơn sư huynh nói với người đúng không? Có phải hắn còn nói bởi vì ân oán giữa ta cùng lão sự của ngươi hay không?

Lục Bình gật đầu một cái, đáp:

- Có nhắc tới một ít, nhưng Thiên Sơn sư thúc cũng không nói nhiều.

Thiên Cầm lão tổ cười khổ một tiếng, nói:

- Thiên Sơn sư huynh có lòng rồi, hắn là một ông già tốt, mặc dù tâm trí thành phủ đều không yếu, nhưng thủy chung thiếu một phần cương nghị quả quyết. Nói từ điểm này đi lên, chưởng môn của bản phái đích xác là lão sư của ngươi chứ không phải là ai khác. Chân Linh phai quật khởi cần đích xác là Thiên Linh sư tỷ có khí phách chưởng môn như vậy mới được.

Đây là Lục Bình lần đầu tiên từ trong miệng của Thiên Cầm lão tổ nghe được ngôn ngữ khẳng định đối với lão sư của mình. Mặc dù những lời này Lục Bình đã không phải là lần đầu tiên nghe được, nhưng từ trong miệng Thiên Cầm lão tổ nói ra, vẫn khiến cho Lục Bình trong lúc nhất thời có chút khó có thể tin.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.