Giá Trị Ghen Tuông Của Giáo Thảo Bạn Rồi

Chương 12




Những tu sĩ ẩn thận trong hư không bốn phía vẫn ở chỗ cũ hăng hái bừng bừng lấy thần niệm trao đổi bàn luận lẫn nhau, đột nhiên phảng phất lập tức mất tiếng vậy, nhưng rất nhanh a từng tiếng mắng chửi truyền tai:

- Người đó từ đâu ra vậy? Ông ta lại dám thi triển không gian thần thông trên chiến trường!

- Tên đó là ai chứ? Không theo như quy củ làm việc, muốn chết!

- Hắn, hắn, hắn không ngờ lại có thể ức chế người nữ tu đó tự bạo!

- Mẹ nó, ông ta một pháp tướng hậu kỳ không ngờ lại có thể ngăn cản con A Tu La!

- Người đó là ai? Là ai?

Rất nhanh có một trận thần niệm nhìn có chút hả hê cùng cộng hưởng:

- Ai u, bị đánh bay rồi, ta đã nói mà!

- Đúng rồi, người không tự lượng sức, một đại tu sĩ không ngờ cũng dám đan đá độc đấu cùng A Tu La, cho là mình là Tiểu Bạch Vũ a?

- Không đúng không đúng, mau nhìn đi, má ơi, tên kia, người không sao hết, lại tiến lên rồi. Mẹ kiếp, hắn vẫn còn là người sao?

- Cổ quái, có cổ quái a, thân thể của người đó có thể chắc chắn đến loại trình độ này, Thuần Dương lối kiếp đối với ông ta mà nói chẳng khác gì cù lét cho nhột vậy sao?

Trong lúc nhất thời, thần niệm giăng khắp nơi giữa không trung tựa hồ lập tức lọt vào trong yên lặng càng không phải là xuyên qua tốt như vậy.

Trong thời điểm Thiên Tuyết tổ tử chí đã định, nhân cơ hội muốn tự bạo, một đại tu sĩ mặt mũi lộ ra mơ hồ ung dung bình tĩnh như vậy rạch ra một đạo cửa không gian trong chiến trường của không gian chấn động, mặc cho không gian chẩn động kéo xé thân thể của mình, ông ta vẫn xuất hiện bên cạnh Thiên Tuyết lão tổ.

- Ha, tựa hồ tới vẫn không muộn!

Sau đó lão giả dường như phát giác linh khí rung chuyển bên người, ánh mắt không mang một tia cảm giác nào quét qua Thiên Tuyết lão tổ bên cạnh, rồi sau đó chỉ một cái điểm vào trên sau vai của Thiên Tuyết lão tổ.

Nguyên Thiên Tuyết lão tổ muốn tự bạo chân nguyên đã lâm vào tình huống không thể thống nhất thời hôn mê đi, mà khí tức rung chuyển quanh thân nhất thời thở bình thường xuống. Sự tự bạo của Thiên Tuyết lão tổ không ngờ lại bị át chế!

A Tu La công kích theo nhau mà tới, nhưng lão giả đó không ngờ lại đỡ được một kích ắt hẳn phải chết nguyên vốn tiến về phía Thiên Tuyết lão tổ, thậm chí làm con A Tu La trong lúc nhất thời đều sửng sốt một chút. Nhưng rất nhanh A Tu La lại ra thêm một kích nữa, lần này lão giả rốt cục không thể ngăn trở, hoặc là nói bởi vì lão giả phân tâm lo chuyện khác, chuyển tay đẩy Thiên Tuyết lão tổ hôn mê cùng với Thiên Phàm lão tổ vẫn lạc, đưa vào trú địa bên ngoài mấy trăm trượng, sau đó ông ta bị một kích bén nhọn của A Tu La đánh bay đi.

Nhưng chuyện làm người ta trợn mắt hốc mồm xuất hiện rồi. Sau khi vị lão giả bị A Tu La đánh bay, thân thể chịu một kích này không ngờ lại không bị thương thế chút nào. Ông ta lại cứ như vậy vỗ vô phủi bụi trên người lần nữa đứng lên!

Lần này không chỉ là những tu sĩ của các phái âm thầm xem cuộc chiến, ngay cả song phương đang đại chiến trên chiến trường đều trong lòng cả kinh. Thân thể của người này ngưng luyện đến loại cảnh giới nào, mới có thể đạt tới mức bị một kích của A Tu La mà không thương tổn gì?

Chỉ có Lục Thiên Bình thời điểm lão giả xuất hiện tựa hồ lập tức tinh thần đại chấn. Chân Linh Chi Kiểm trường thanh rung động, sau khi áp chế A Tu La, Lục Bình rốt cục có thể tích góp chân nguyên dẫn dắt thủ đoạn bén nhọn hơn.

Nhưng nếu vị lão giả đó xuất hiện, Lục Bình hiển nhiên không bại lộ Thuần Dương linh bảo Lưỡng Đoạn nữa. Mà là theo tiếng ngâm chiến đấu của linh bảo Mạc Ly, một tiếng ngầm hống uyển nhược tới từ hồng hoang viền cổ lộ ra khuôn mặt thật trong tường vân màu vàng tím bay lên sau lưng Lục Bình.

Cho tới nay, đây là Lục Bình lần đầu tiên dưới con mắt mọi người triển lộ ra bản mệnh pháp tương tự thân!

Sau khi lão giả xuất thủ chặn A Tu La, Lục Bình biết được thời khắc nguy cấp nhất đã qua. Nhưng đây cũng không nghĩa là Chân Linh phái sẽ có thể ổn thao thắng khoán, ngược lại, bất quá lại là một lần nguy cơ bộc phát theo sau mà thôi.

Long chi pháp tướng lần này cũng không là Thần Long hiện đầu không hiện đuôi trong khánh vần nữa, mà là một khắc được Lục Bình cho gọi ra lập tức nhào vào trong chiến đoàn.

Lấy Chân Linh Chi Kiếm thi triển Khai Thiên Thần Thông Long Chiến Vu Dã phát ra ba đạo giao long kiếm quang chớp mắt Long chi pháp tướng xuất hiện toàn bộ cùng dung hợp. Mà bộ Khai Thiên Kiếm Thuật thần thông chẳng những không yếu bớt, ngược lại trở nên bén nhọn uy mãnh.

Vào lúc Lục Bình lấy Chân Linh Chi Kiếm thi triển khai Thiên Thần Thông thì A Tu La đã bị rơi xuống thế hạ phong. Hôm nay Lục Bình lấy Long chi pháp tướng giá ngự Khai Thiên Kiếm Thuật, uy lực càng sâu một bậc. Nhưng trước đó con A Tu La vì toàn lực đeo bám Lục Bình, đã khiến cho tất cả thủ đoạn của Lục Bình trừ kiếm thuật ra thu lại toàn bộ. Nói cách khác Lục Bình đối phó với nó không chỉ có Khai Thiên Kiếm Thuật, và vào lúc này những điều con A Tu La đã làm trước đó đã hoàn toàn biến thành tự lấy lưới trói thân mình.

Bạn Sinh Linh Bảo trong tay A Tu La mặc dù so ra vẫn kém Thuần Dương linh bảo, nhưng rốt cuộc mạnh hơn quá mức nếu so với Nhị kiếp linh bảo. Nhưng dưới sự liên hiệp của Long chi pháp tướng cùng Chân Linh Chi Kiếm, khoảnh khắc song phương tiếp xúc cũng đã bị đánh bay.

Sau đó thân hình của A Tu La lóe qua, tránh ra bên hông, nhưng vẫn không thể tránh khỏi Thủy U kiếm từ phía sau lưng lóe lên cắt một vết thương trên vai.

Thế nhưng thủ đoạn của Lục Bình từ trước đến giờ đều liên miên không dứt giống như hồng thủy vỡ để vậy. Thủy U Kiếm một kích không trúng, Lục Tiểu Bình đã xuất hiện lần nữa. Thương Liều tiểu kiếm chỉ một cái, chính là phương hướng A Tu La tránh né.

Nhưng A Tu La chung quy là sự tồn tại trực đuổi Thuần Dương tu sĩ, Lục Bình xem như chiếm hết thượng phong, muốn chém chết một con A Tu La thế tất yếu khiến cho công kích của mình bén nhọn mà không thể gián đoạn, vạn không thể cho đối phương có một tia cơ hội thở dốc.

A Tu La đưa tay vung lên một cái. Một đạo linh quang hóa thành duệ phong, giống như một bàn tay, kéo Lục Tiểu Bình ra ngoài ba trường. Nhưng A Tu La cuối cùng vẫn chậm một chút, một đạo kiếm thuật dòng nước đỏ ngầu đã cuốn ùa vào A Tu La.

A Tu La đưa tay cho gọi Bạn Sinh Linh Bảo, đồng thời kiệt lực ngăn cản sự xâm nhập của Đại Giang Đồng Khứ Kiếm Quyết, nhưng chỉ chớp mắt lại thấy con giao long kỳ dị đã nghịch lưu mà lên, một miệng khổng lồ trương khai trong kiếm thuật dòng nước đỏ ngầu. A Tu La tối sầm hai mắt, rồi sau đó hết sức giãy giụa muốn thoát khốn ra, nhưng hết thảy đều đã phí công!

Một chỗ không biết tên, một mảnh đen nhánh trong tầm mắt của A Tu La, há mồm phát ra gào thét cầu cứu, nhưng trong miệng không có một tia thanh âm phát ra. Nó giãy giụa về bốn phía muốn chạm tới chỗ nào đó, nhưng vẫn không thu hoạch được gì. Nó duy nhất có thể cảm giác đến tựa hồ chính là ý thức tự thân đang lãnh đạm, đi xa, sau đó hoàn toàn lọt vào trong bóng tối vô tận.

- Lục Thiên Bình đó, Lục Thiên Bình đó không ngờ lại giết được A TuLa!

- Điều này sao có thể chứ?

- Hắn sử dụng chẳng lẽ là Khai Thiên Kiếm Thuật trong truyền thuyết sao?

- Lúc nào Khai Thiên Kiếm Thuật không đáng giá như vậy? Tử Dương Cung có, Tiểu Bạch Vũ có, hôm nay Lục Thiên Bình cũng có!

- Pháp tướng của hắn là cái gì đó, giao chi pháp tướng sao, sao kỳ quái như thế? Chẳng lẽ trong đó có cái gì huyền cơ?

- Bây giờ vấn đề không phải là những thứ này, chúng ta không phải nên xuất chiến rồi sao? Lục Thiên Bình chém chết A Tu La, lấy thực lực của hắn hoàn toàn có thể đánh vỡ bế tắc trên sân. Nếu lúc này chúng ta không ra cướp đoạt chiến công, chỉ sợ cũng phải toàn bộ rơi vào trong tay của Chân Linh phái rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.