Gia Tộc Ma Cà Rồng 2: Vũ Hội Hóa Trang

Chương 4




- Thường Uyển, ngươi nói xem đêm qua những lời Hiên Viên tỷ nói với chúng ta rốt cuộc có ý gì? Hay Hiên Viên tỷ cũng biết là đằng sau đại tái đấu trận lần này Quang Minh điện xếp phái hệ lang thang vào cấm chết, Hiên Viên tỷ không thể nào biết được, chúng ta không nói cho nàng! Lúc Cổ tỷ tỷ gần đi cố sy dặn chúng ta đừng cho Hiên Viên tỷ biết, sợ nàng không chấp nhận được. Cổ tỷ tỷ càng sẽ không nói ra, nhưng sao ta cảm giác Hiên Viên tỷ đã biết chuyện?

- Tuy Cổ tỷ tỷ không nói thẳng với Hiên Viên tỷ là trận pháp lang thang sẽ bị cấm chế nhưng kêu tỷ ấy khuyên nhủ sư phụ của mình. Hiên Viên tỷ là người rất thông minh, có lẽ tỷ ấy đã đoán ra được cái gì.

Sự thật đúng như Tiết Thường Uyển suy đoán, khi Cổ Du Nhiên kêu Hiên Viên Đồng khuyên sư phụ mình thì nàng đã đoán ra. Có lẽ Hiên Viên Đồng không biết kết quả thật sự nhưng nàng hiểu rằng chuyện không tốt đẹp gì, tệ hại hơn nàng nghĩ.

Hiên Viên Đồng đoán được nhưng không khuyên sư phụ, vì nàng rất hiểu con người Hồng Chính Thiên như thế nào. Lão nhân gia tuyệt đối không từ bỏ lần tranh đấu này, dù sao nó liên quan đến danh dự sư phụ của nàng. Có người nói Hồng Chính Thiên ngang nhiên chửi rủa trận sư chính tông, đây rõ ràng là vu oan. Chuyện đã xảy ra còn làm gì được? Huống chi cuộc tranh đấu liên quan đến vinh dự, tồn vong của phái hệ lang thang, dù có chết Hồng Chính Thiên tuyệt đối không từ bỏ.

Hồng Chính Thiên như vậy, Hiên Viên Đồng là đệ tử duy nhất của lão, điều duy nhất nàng có thể làm là dốc hết sức tranh đấu.

Hiên Viên Đồng không biết đằng sau đại tái đấu trận lần này ẩn giấu âm mưu gì, có một điều nàng biết rõ là phải thắng trong đại tái đấu trận, phải thắng.

Nhưng muốn thắng nói dễ hơn làm. Phái hệ chính tông ra nhiều thiên tài nổi bật đỉnh cao, phái hệ lang thang thì chỉ có một ít người, làm sao đấu? Làm sao thắng?

Vố nhiên Viên Đồng trông chờ quy tài Tiêu Du Tử ra tay giúp đỡ nhưng cái tên này bí hiểm không chịu ra thì thôi, bây giờ xuất hiện lại một hơi tới bảy, tám người. Hiên Viên Đồng đã lười đoán ai là Tiêu Du Tử thật sự, nàng không còn trông chờ vào ai. Hiên Viên Đồng nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, thầm nghĩ:

- Dù hao hết linh lực cũng phải đánh đến phút cuối cùng.

Thiên Khải quảng trường ồn ào tiếng la, khi các đại nhân vật Vinh Diệu điện xuất hiện thì tiếng la hét mới dần ngừng lại. Bởi vì các đại nhân vật Vinh Diệu điện chủ trì đại tái đấu trận lần này, bọn họ xuất hiện nghĩa là đại tái đấu trận sắp bắt đầu.

Quả nhiên, sau khi các đại nhân vật Vinh Diệu điện lộ mặt thì phó hội trưởng Kim Vinh dẫn đầu, các đại nhân vật trận pháp công hội đi qua. Cùng lúc đó, phái hệ lang thang với Hồng Chính Thiên dẫn đầu các đại nhân vật đi tới. Nói là đại nhân vật thật ra là một đám trận sư lang thang kinh nghiệm lâu năm, Hồng Chính Thiên cũng vậy.

phái hệ lang thang truyền thừa đến hôm nay đã suy sụp, đừng nói công hội gì, thậm chí không có một tòa trận tháp cho ra hồn. Đa số trận sư lang thang nhàn tản rải rác, không lên được sân khấu.

Ví dụ đại tái đấu trận lần này trận pháp công hội ra lệnh một tiêng là trận tháp các vực các thành nhận được ngay. Trận sư lang thang muốn tụ tập nhiều người trong thời gian ngắn là không thể nào, lần này có nhiều trận sư lang thang đến chỉ vì sự việc quá ầm ĩ.

- Hồng lão tiên sinh, thật lâu không gặp.

Phó hội trưởng trận pháp công hội Kim Vinh là tên mập khoảng năm mươi mấy tuổi, gặp Hồng Chính Thiên liền cười chào hỏi.

- Kim Vinh, ngươi đừng đắc ý. Tuy lão phu không biết mục đích thật sự của ngươi khi kích động mọi người tạo ra đại tái đấu trận là gì, nhưng có một điều lão phu muốn cho ngươi biết, Hồng Chính Thiên ta là người thứ nhất không cho phép chèn ép phái hệ lang thang chúng ta!

Hồng Chính Thiên là lão nhân tóc dài trắng, trông rất bình thường, mảnh khảnh. Ánh mắt đầu tiên nhìn Hồng Chính Thiên rất khó liên tưởng đến đại tông sư đẳng cấp thái đẩu của phái hệ lang thang.

- Ha ha ha ha ha ha! Sao lại nói là chèn ép? Ta nghe nói đại tông sư lang thang nhà ngươi công nhiên chửi rủa phái hệ lang thang chúng ta nên mọi người mới từ bốn phương tám hướng chạy tới.

Tịch Nhược Trần với khuôn mặt dày treo nụ cười bí hiểm nói:

- Huống chi Vinh Diệu điện chủ trì đại tái, sao có thể nói là chính tông chúng ta chèn ép lang thang các ngươi? Dù ngươi không tin ta, chẳng lẽ còn chưa tin Phạm lão của Vinh Diệu điện sao?

Phạm lão là trưởng lão của Vinh Diệu điện, cũng là trọng tài chủ trì có kinh nghiệm già dặn trong Huyền Hoàng thế giới, nổi tiếng thiên hạ là công bằng chính trực. Phạm lão nhìn Kim Vinh lại ngó Hồng Chính Thiên.

Phạm lão nghiêm túc hỏi:

- Đã đến lúc, nếu hai vị không có gì phản đối thì đại tái sẽ bắt đầu.

- Ta không phản đối.

- Lão phu cũng không.

Phạm lão gật đầu, nói:

- Rất tốt.

Phạm lão cùng bốn người Vinh Diệu điện đến chính giữa Thiên Khải quảng trường, cao giọng quát:

- Yên lặng!

Mọi người đều tôn trọng Phạm lão, nên lão ra lệnh một tiếng là toàn trường im lìm ngay.

- Xin mời Dịch tháp!

Phạm lão dứt lời, bốn người sau lưng lão lấy ra một khối lệnh bìa, lòng máy động ném lệnh bài lên trời.

Bốn khối lệnh bài liên kết nhau giã không trung, tỏa ánh sáng chói lòa. Ánh sáng biến thành một tòa bảo tháp, bảo tháp nhanh chóng to ra. Mười thước, hai mươi thước, trăm thước... Chớp mắt bảo tháp dài một thước biến thành tháp to chín mươi chín tầng, cao cả ngàn thước.

Vang tiếng nổ điếc tai, bảo tháp khổng lồ đáp xuống đất.

Hễ là trận sư đều biết bảo tháp này, chính là một trong các Thí Luyện tháp nổi tiếng như cồn của Vinh Diệu điện, Dịch tháp. Lạc Anh không phải trận sư cũng biết tiếng của nàng. Biết thì biết nhưng dù gì Lạc Anh không phải là người của giới trận pháp, chưa từng tham gia bất cứ thí luyện trận pháp nào, nên lơ ngơ nghe Phạm lão đọc quy tắc so đấu. Lạc Anh không hiểu cái gì quy định thứ nhất, thứ hai, thậm chí không biết so đấu ra làm sao.

Lạc Anh không hiểu nhưng Tiết Thường Uyển thì biết, giải thích rằng:

- Dịch tháp có tổng cộng chín mươi chín tầng, mỗi một tầng bày nhiều trận pháp. Trận pháp tầng thứ nhất là yếu nhất, càng lên cao uy lực trận pháp càng cường đại.

- Vậy là giống với Thí Luyện tháp của Trung Ương học phủ chúng ta?

- Nghe thì giống nhưng trận pháp trong Dịch tháp xảo quyệt, cường đại hơn Thí Luyện tháp của học phủ chúng ta rất nhiều. Các loại trận pháp cái gì cần có đều có, trận sư vượt trận pháp cần bày ra trận pháp tương ứng với trận pháp khác nhau ở mỗi tầng, vừa ngăn cản vừa xông ải.

- Sau đó làm sao so tài? Giống như Thí Luyện tháp từng người leo lên tầng cao biết đén bao giờ?

- Hễ là trận sư trong thời gian quy định đều có thể xông lên tháp.

- Mới rồi hình như Phạm lão nói đặt thời gian là năm canh giờ, tức là trong lúc đó xông tháp như thế nào thì tùy? Nghe giống như bên chúng ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.