Gia Sư Vô Trách Nhiệm

Quyển 2 - Chương 11: Ngoại truyện




"Dạ, em cũng thích anh, nhưng vậy thì như thế nào?"

Giang Thiến Nhi xoay người, hung tợn trợn mắt nhìn Giang Triết một cái.

Giang đại thiếu gia vui sướng, vươn tay ôm thật chặt giang Thiến Nhi, căn bản không cho cô cơ hội nhúc nhích.

"Anh mau buông ra a."

"Không thả."

Giang Triết lưu manh nói, thật vất vả quấn chặt cô, sao có thể chịu buông tay?

Anh nhìn người trong ngực, lúc này Giang Thiến Nhi thật sự là hết kiên nhẫn rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn, ánh mắt như nước trong veo giờ phút này đâng lên hai ngọn lửa.

Hắn đột nhiên muốn trêu chọc người trong ngực.

"Anh làm sao có thể buông tay đây? Anh muốn bắt em lại, vĩnh viễn không buông tay."

"Giang Triết, anh thật quá đáng."

Giang xinh đẹp vừa nói, vừa nước mắt bắt đầu chảy xuống.

"Sao vậy? Sao vậy? Tại sao khóc? Có phải anh làm em đau không? Vậy anh buông tay, buông tay có được hay không?"

Giang Triết gấp gáp nói, sau đó kiểm tra giang Tjiến Nhi từ trên xuống dưới.

Thật ra trên người nào có bị gì, chẳng qua là cảm thấy tình cảm đó rõ ràng là yêu lại không thể yêu, trong lòng rất khó chịu, mà người trước mắt này rõ ràng trộm tim của cô, nhìn anh khuôn mặt vui sướng, cũng không nói với cô phải làm gì.

"Anh nhìn anh, nếu như không phải là vì vì, anh đãcó thể tìm một cô gái rất tốt, sau đó cùng cô ấy kết hôn sinh con."

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó để cho đứa bé thừa kế Minh Đế."

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó?" Giang đại tiểu thư hết từ, sau đó vừa hung hăng trợn mắt nhìn Giang Triết nói: "Đó là cin của anh, dĩ nhiên là do anh an bài, tại sao muốn hỏi em."

"Không phải là em hướng anh đến cuộc sống hứng thú dồi dào sao?"

Giang Triết thở dài, lại lần nữa đem cô ôn vào trong ngực của anh, kể từ khi biết lòng của cô,hắn chỉ muốn cùng côở chung một chỗ, "Tại sao nhất định phải có con? Nếu như em thật thích trẻ con, chúng ta có thể đi nhận nuôi một đứa, những chuyệ như vậy bây giờ cũng rất là rất dễ dàng, chỉ cần chúng ta đối tốt với nó, ruột thịt hay nhận nuôi thì có cái gì khác nhau?"

"Đúng vậy, nhưng mà?"

Giang Thiến Nhi cảm giác có chút không đúng.

"Thiến Nhi, không cần băn khoăn nữa." Giang Triết ôm lấy giang Thiến Nhi đi lên lầu, mấy ngày nay anh bị cái này hành hạ khổ sở, ngày hôm qua căn bản không có ngủ ngon giấc, hiện tại phải đi lên ngủ bù mới được

"Về sau không cần giày vò anh như vậy, có biết hay không? Nếu không anh muốn đánh cái mông em đó." Giang đại gia hung tợn uy hiếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.