Gia Mặt Sẹo

Quyển 2 - Chương 50




- Bây giờ mình đi đâu đây??? – Rika hỏi trước khi bước lên xe.

- Về bar của hắn để gặp hai – Nó trả lời trước khi Ken kịp lên tiếng.

- Ok, vậy thì 50 mấy người này đi bằng cách nào?? – Đến lượt Jes hỏi, chỉ tay về phía bọn anh Vương. (Hehehe, lúc này tất cả chỉ có 15 anh chị huấn luyện và 40 người anh em của Kyo mà thôi, còn trên 20 tên ở nhà là mấy nhóc dưới 18 tuổi [s giống đi coi film XXX wá mà trên 18 tuổi àk] và thêm 5 anh chị ở nhà với bọn nhóc àk)

- Bọn này đi bằng xe riêng – Anh Vương trả lời rồi chỉ tay về phía một trong những căn nhà mà Jes và bọn kia vẫn tưởng là chỗ dành cho súc vật. Trong đó có khoảng hơn 10 chiếc môtô, 2 căn kế bên thì có khoảng trên 10 chiếc ôtô đen bóng toàn hàng xịnh luôn mới ác chứ. (hix, tiền đâu mà sắm ghê thế???? T_T)

- Wow, mấy anh chị tráo hình ghê nhỉ – Tới lượt Joe lên tiếng.

- Chứ không phải ngươi cổ lổ xỉ quá à – Rika nói đểu Joe làm anh chằng tức muốn nổ mắt luôn.

- Thôi thôi lên đường thôi, không thì lại bị thằng Minh nó cằn nhằn nữa mệt lắm – Anh Tiến can tụi nó không thì hai đứa này mà đấu võ miệng thì có mà tới sáng mai, ai chứ Rika thì anh hiểu quá rõ rồi. Tuy vẫn còn ức lắm nhưng vì không muốn đôi co để mất mặt trước mấy người này cho nên Joe đành im lặng là vàng mà bước ra xe của mình.

Mấy người kia cũng lục tục kéo ra xe, 15 anh chĩ kia thì đi 10 chiếc môtô anh thì chở chị, còn 40 người kia thì chen chút trong 10 chiếc ôtô rồi thì chuyến đi khởi hành, địa điểm là quán bar của Hắn.

- Chị hai, chị Rika, mấy anh chị – 5 thằng nhóc đón bọn nó ở ngoài cửa.

- Hai đâu, sao mấy đứa lại ra đây đứng như vầy??? – Nó hỏi, thấy có gì đó không được ổn.

- Anh đang nói chuyện với một người cho nên bọn em ra đây chờ chị hai thôi – Ray nói.

- Ai vậy??? – Nó hỏi, Nó mong sao người ở trong đó không phải là người nó đang nghĩ trong đầu.

- Chị hai hứa là bình tĩnh nghe em thì em mới nói – Ran lên tiếng.

- Đừng nói với chị mày là “người đó” nhá – Rika giọng run run, cô cũng như Nó, mong sao không phải người đó.

- Người đó là người nào vậy 2 nhóc??? – tiếng một người con trai vang lên sau lưng làm Rika cùng Nó tóc gáy dựng ngược, tự nhiên thấy lạnh sống lưng. (hai nhò này k nên cho đi ăn cướp k thì tiu cả bọn)

- Hehehe, chào huynh! Sao huynh lại có mặt ở đây thế??? – Rika cười một cách không thể nào gượng gạo hơn.

- Sư huynh – Nó cũng quay lại, nói giọng có phần sợ sệt như là ăn trộm bị bắt hoả tan rồi bước lại gần người con trai kia.

- 2 đứa làm gì vậy??? anh có ăn thịt 2 đứa đâu mà, lại đây anh bảo, cả Rika nữa, qua đây, Ken nữa – anh nói với tụi nó, cười nụ cười đểu hết biết.

- Khoang đã, sư huynh biết hắn sao??? – Quên cả sợ Nó đần mặt hỏi khi nghe thấy tên hắn.

- Nó là em trai anh mà – anh chàng cười đểu nhìn Nó trả lời, – Nào, Kyo với Rika đi theo anh, mấy đứa nữa – anh ngoắt ngoắt hai đứa cứng đầu nãy giơ đánh trống lãng, biết không còn cách nào khác 2 đứa đành khúm núm bước lại, mấy đứa kia không biết gì nhưng thấy Hắn đi theo thì cũng chỉ biết …. đi theo thôi.

” Bốp bốp! ” 2 tiếng bốp được phát ra một cách không thể nào phủ phàng hơn khi tất cả vừa bước vào căn phòng riêng của Hắn, anh khõ đầu 2 đứa mỗi đứa một cái thật vũ phu làm mấy đứa kia từ 5 thằng nhóc tới tụi Liz đều ngạc nhiên ngoại trừ hắn. còn Nó và Rika thì tuy đau đến thấu xương cũng không giám lên tiếng, ngay cả Rika thường ngày như trẻ con mà bây giờ cũng phải cắn răng chịu đựng. (hôhô, ta mong ông này có thể trị được hai nhỏ này ná)

Tuy biết Nó với Rika chưa lâu nhưng tụi Liz hiểu một điều đừng bao giờ mà đụng chạm tới 2 đứa này chứ không thì hậu quả sẽ không nhẹ đâu, thế mà anh chàng này không biết đâu chui ra mà chưa gì hết đã giáng cho mỗi đứa một cái như vậy.

Ngũ quỷ thì nhìn anh như người ngoài hành tinh, tuy thường thấy anh phạt Kyo với Rika đủ kiểu đủ thứ nhưng chưa bao giờ tụi nó thấy anh đánh 2 bà chị của mình, thế mà bây giờ anh lại thẳng tay xơi hai chị mình như thế thì rất ngạc nhiên.

- Hai đứa biết tại sao bị đánh không??? – Anh nghiêm khắc hỏi, không còn giọng đùa cợt như lúc nãy nữa.

- Không nghe lời anh dặn – 2 đứa đều ỉu xìu nói, bị đánh trước mặt tụi kia đã xấu hổ lắm rồi giờ anh còn la nữa mới đau chứ.

- Vậy thì bị đánh có oan không??? – anh lại hỏi.

- Thưa không – 2 đứa lại lễ phép trả lời.

- Vậy còn có lần sau không?? – anh lại hỏi.

- Sẽ cố gắng – 2 đứa cùng đồng thanh.

- CÁI GÌ??? – Cả đám đều ngạc nhiên hét không riếng một ai.

- Hơhơ, chị 2, chị Rika, 2 người muốn bị phạt nữa à mà trả lời như thế??? – Rei mặt mày méo xẹo nói. Gì chứ 2 đứa này mà bị cấm cửa thì tụi nó cũng sẽ có chung số phận.

- Hơhơ ý nhầm, sẽ không bao giờ có nữa ạ – Rika đang ấm ức muốn xịt khói thì bị tiếng hét làm hoảng hồn Rika không chần chừ đáp ngay.

- Còn Kyo??? – anh nhướng mày nhìn Nó chờ đợi.

- Không có nữa ạ – Nó lí nhí nói chã ai nghe rõ.

- Nói gì, nói lớn lên xem nào – anh nghiêm giọng.

- Không có nữa ạ! – Nó hét.

- Giỏi – anh nói, rồi đột nhiên ôm 2 đứa vào lòng xoa đầu cả hai làm tất cả ngạc nhiên, còn Rika và Nó thì khóc oà vì xấu hổ thì nhìu chứ đau thì chẵng bao nhiêu. Mấy đứa kia thì bất ngờ không biết nói gì luôn, còn Minh và 5 thằng nhóc sau vài giây sửng sốt thì bật cười nghiên ngả làm mấy đứa kia cứ là mắt chữ A mồm chữ O hết nhìn 6 con đười ươi đang lăn lộn dưới đất thì lại quay lên nhìn 3 người đang đứng kia. (t.g cũng sắp điên với mấy a chị này rồi đấy ạ)

- Hai đứa có biết khi nghe tin Kyo nhập viện anh đã lo lắng thế nào không hả! – anh buông 2 đứa ra nói, giọng có phần ấm hơn lúc nãy.

- Em xin lỗi, cũng tại em không cẩn thận đã làm sư huynh lo lắn – Kyo nói, giọng biết lỗi rồi lại ôm chầm lấy anh, làm cho tim của ai đó nhói lên một chút, chỉ một chút thôi. (chỉ 1 chút thôi s ng kia???)

- Uhm được rồi, biết vậy là tốt – anh nói, ôm nó vào lòng rồi xoa đầu nó, mấy đứa kia lại thêm một lần nữa há hốc mồm kinh ngạc. (hôhô, ai mà có thể nhìn được cảnh này thì chắc mấy anh chị này mất hình tượng hết quá, nhìn mấy người bây giờ trông hài kinh khủng ^0^)

- Thôi thôi 2 người âu yếm nhau nhiêu đó đủ rồi, còn hai nữa, sao về đây mà không báo trước??? – Hắn thấy Nó cứ dụi dụi vào ngực anh mà khóc làm Hắn vừa thấy thương Nó mà lại vừa thấy khó chịu nên đành lên tiếng. Bây giờ thì 2 người mới nhớ ra là không phải chỉ có 2 người họ trong phòng liền buông nhau ra.

- Ai vậy Kyo??? – Jes tò mò hỏi, cô cũng thấy chướng mắt khi thấy Nó khóc như thế, làm cô cứ muốn khóc theo thôi.

- À, đây là sư huynh của tui, tên Trương Hoàng Anh Phong, hay cứ gọi là Jason cũng được – Nó bây giờ đã tươi tỉnh hẳn lên nói.

- Anh…Anh Phong….Ja……Jason…..sao…sao…sao mà Kyo toàn …. toàn quen với người….người toàn không thể….không thể đụng tới không vậy???? – Joe ôm đầu cà lăm nói một cách khó khăn.

- Hơhơ, nếu như nói anh Minh là Huyền Thoại Calvin thì anh chính là Ông Hoàng Jason, ông hoàng của tất cả các ông hoàng về mọi lĩnh vựt kinh doanh, võ thuật, điện tính. Đứng trong thứ 3 trong top ten, 10 người trẻ tài năng nhất thế giới sao??? – Tim cũng ngạc nhiên không kém, anh làm một lèo không ngưng nghỉ, lần đầu tiên Kyo thấy anh nói nhiều như thế. (hôhô, cái này t/g hơi bị bomb thì phải ^^~)

- Không cần phải khoa trương như thế đâu, đừng nhìn anh với ánh mắt như thế chứ – anh cười cười nói với Joe và Tim cùng mấy đứa đang trố mắt nhìn mình.

- Hôhô, sư huynh của tui thì đương nhiên phải vậy chứ – Kyo nghênh mặt nói.

- Phong này, sao cậu có thằng em nó không giống mi mà con em của ta nó lại giống mi như thế??? – Minh lắc đầu ra vẻ buồn bã nhìn Kyo với Phong đang cười toe toét.

- Ai bào mi bỏ em mi đi làm gì, còn thằng em ta thì nó cũng chã thua gì ta đâu – Anh Phong cười cười chọc lại Minh.

- Tự tin quá rồi đó nhỏ, anh ấy chỉ là sư huynh của cô nhưng mà là anh ruột của ta đấy nhá – Anh Phong vừa dứt lời thì Hắn đã lên tiếng châm biếm Kyo chứng tỏ anh mình nói không xai. (háháhá, h thì ta tin lời anh Phong nói là k sai rồi ) )

- Gì cơ??? anh Phong là anh trai của mày á??? sao chơi với mày từ nhỏ mà tao không biết vậy thằng kia??? – Jay ngạc nhiên đến nỗi tức tối luôn. (hơhơ, cái này không tức mới lạ àk nhen =”=)

- Ừ thì tại hai từ nhỏ đã sống với dì Hương ở Nhật từ nhỏ cho nên tao với anh ấy cũng ít gặp mặt, với lại tụi mày đâu có hỏi thì cần gì tao phải nói, không thì tụi mày lại bảo tao bomb nữa ^^ – Hắn cười nham nhở nói với mấy tên bạn của mình đang tức muốn xịt khói. (nói có sai đâu, ta lạy mấy ng này rồi)

- Hahaha, thôi mấy đứa tha cho Ken đi, nó cũng không muốn vậy đâu, mà hôm nay hình như đâu phải tới đây để chơi nhệ – Anh Phong can trước khi 2 thằng bạn của đứa em quý tử nhà họ Nguyễn Hoàng xử đẹp nữa thì khổ.

- Ah đúng rồi, mấy anh chị đang ch… – Kyo xực nhớ ra liền hét lên và rồi lại không nói hết câu mà đưa ánh mắt cún con nhìn anh Phong. (cái này chỉ có mình anh Phong thấy thôi nhá) – Hai đẹp trai ngất ngất ngất trời, cộng sư huynh tài năng phong độ núm bờ quăn của em, lần trước vì không có ai, lần này có huynh với hai cho nên cả 2 cho em đi nha nha nha nha – Nó hạ giọng năn nỉ mà khi nghe thì cả 2 anh đều nổi gai óc từ đầu tới chân, nhưng cũng rất vui vì đã lâu lắm rồi mới được nghe Nó nhỏng nhẽo như thế thì phì cười luôn. mấy anh chị kia thì lại được một lần nữa há hốc không biết tập thứ bao nhiu luôn rồi.

-Thì có ai nói là không cho em đi đâu – cả 2 cùng béo má Nó mỗi người một bên làm nó la oai oái.

- Ơ ơ em đã nói là không được béo má người ta mà – Nó hét rồi rượt 2 ông anh chạy vòng vòng.

- Ơ, 2 anh này cũng có thể con nít thế sao???? – mấy đứa kia đần mặt nhìn nó đang rượt 2 ông anh của mình vòng vòng trong phòng.

- Chỉ với con nhỏ đó thôi – Hắn đáp gọn lỏn.

- Thôi nào Kyo, trễ rồi, đến giờ xuất phát thôi – Liz nãy giờ không nói gì nhưng khi nhìn đồng hồ thì đã hơn 9h liền lên tiếng gọi Nó, vừa nghe thấy tiếng Liz thì Nó liền ngừng ngay lại và quay sang 5 thằng nhóc.

- Xuống dưới nói mọi người chuẩn bị đi, 10′ nữa xuất phát – Nó nói với 5 thằng nhóc, nhanh như bay 5 thằng nhóc đã không còn trong phòng nữa, nó cũng đã trở về là Kyo ngày thường.

- Hơhơ, sao mà đổi mặt nhanh vậy, nãy còn vui vẻ mà sao giờ…bó tay – Jes nhìn bộ mặt đầy sát khí của Nó mà không khỏi rùng mình một cái.

- Thôi không nói nữa, tối này mà không dẹp cho bằng cái bang này thì Kyo này thề sẽ đem cái mạng này ta tội với những anh em đã mất – Nó nói, bây giờ không chỉ sát khí từ mặt mà là từ nguyên người của Nó đã phát ra đến ngay cả Phong và Minh cũng bất ngờ.

- Thôi chúng ta đi – Anh Phong hình như cũng đồng tình với nó hay sao ý.

- Chúng ta sẽ tới ổ của bọn chúng luôn à?? – Jes tò mò hỏi.

- Uhm, chúng ta sẽ đánh úp bọn chúng và anh Minh cũng đã có đủ bằng chứng để cho cảnh sát làm việc với bọn chúng rồi, chỉ cần phá ổ của bọn họ nữa là xong – Nó nói..

- Hehehe, không hổ danh là em gái anh, vậy mà cũng biết – anh Minh cười cười nói. Thì ra là lúc trưa này anh với Ngũ Quỷ đã đi điều tra chứng cứ phạm tội của tên Jim Sẹo này rồi, nhưng không hề nói với nó thế mà vẫn không qua khỏi mắt nó.

- Em hai mà – Nó hất mặt ra ý ta đây có gì chã biết.

- Thôi cuối xuống mà nhìn đường đi không thì trượt võ chuối là khổ đấy – Anh Phong cười chọc Nó.

- Hôhô, thế thì phải trách cái bọn ruồi muỗi mở quán mà không có vệ sinh đến cái vỏ chuối mà cũng không dọn để cho khách ngã thì còn phải bồi thường ấy chứ – Nó vẫn ngang bướng cãi lại.

- Cái con nhỏ này, đã nói bao nhiêu lần là không được gọi ta là ruồi muổi rồi hả!!! – Hắn nóng mặt nhưng không thể làm gì nó đành hét cho đỡ buồn à. ^^~

- Hix, quán sang thế này mà sao ruồi muổi đâu cứ bay vo ve hoài nhỉ, ngứa tai thật, phải đánh giá lại cái quán này thôi – Nó vẫn tỉnh bơ nói, rồi đưa tay lên giả vớ ngoái ngoái tai làm hắn tức muốn nổ con mắt luôn.

- Cái con nhỏ này cô… – Hắn tức đến nghẹn họng không nói được gì luôn.

- Thôi thôi Kyo đừng chọc Ken nữa, 2 đứa cho anh xin đi – anh Phong nghe hai đứa cãi nhau mà muốn điết óc luôn, không hiểu sao mấy đứa kia thì vẫn bình thản vừa đi vừa cười nhìn 2 đứa này, chắc tai tụi này lãng hết rồi hay sao ý.

- Kekeke, nể huynh đấy – Nó cười cười nụ cười rất hiền và rất thật nhìn hắn nhưng vì trong hành lang đèn không được sáng cho lắm với lại thêm cái mũ trên đầu nữa cho nên không ai thấy được khuôn mặt nó lúc này. (đừng nói ta là ai đó xiu lòng rồi ná, không được đâu, chơi trò này nguy hiềm chết người đấy)

- Thôi chúng ta đi – Liz nói rồi cúng Rika và Jes đi trước, theo đó là Jay, Joe và Tim, Hắn, Nó, Phong và Minh đi cuối cùng.

- Ok, bây giờ chúng ta sẽ thẳng tới ổ của bọn chúng nằm trên đường XX cách thành phố khoảng 2 cây số, tất cả xuất phát, nhớ phải cẩn thận, không một ai được phép bị thương còn không thì đừng nhìn mặt tôi nữa – Nó Nói với tất cả các anh em, giọng vừa như đe doạ vừa như van xin.

- Thôi xuất phát nào – Anh Minh lên tiếng và tất cả cùng lên xe đi, nhưng bây giờ thì Nó được anh Phong chở, còn Rika thì đi với anh Minh, mấy thằng nhóc với bọn Jes thì mỗi người một chiếc, còn mấy chọc anh em thì xe hơi và tất cả đều hướng đến ổ của băng Jim Sẹo.

(hêhêhê, cái này m.ng coi lại cái lí lịch của Ken 1 chút nhar vì mình đã đổi một chút àk)

Giới Thiệu Nhân Vật :

Nguyễn Hoàng Anh Phong Jason

Tuổi: 26 Cao: 1’87 (s toàn quái vật chân dài k v trời, ta thề truyện mới ta cho mỗi tên mét 6 hết cho đỡ tủi thân)

Tóc: hơi dài, có màu bạch kim (nhuộm chắc luôn á)

Mắt: đen huyền. Đẹp một nét đẹp lãng tử nhưng ánh mắt có thể giết người, có thể nói anh là một con người hoàn hảo??? (hehehe, cái này thì còn phải xem lại nhá)

Style: lịch lãm với thường là ~ bộ comple trắng đen, nhưng có lúc cũng phá cách với jean và áo pull.

Tính tình : hơi quái gở, không ai có thể đoán được ý nghĩ của anh, là một thiên tài trên tất cả các thiên tài khi mà 16 tuổi đã lấy bằng tiến sĩ đại học, biết tất cả trên 10 thứ tiếng, thương nhất là Kyo và em trai mình, Ken, sợ nhất là con quỷ con từ từ sẽ có mặt.

Gia thế: anh trai của Hắn và có 1 em gái 10 tuổi.

Độ Quậy: Quậy khiếp nhất trong bọn nhưng ít khi ra tay, một khi ra tay thế nào cũng có vài tên về với ông bà (khíp wớ) biết dùng tất cả các vũ khí, võ thì giỏi toàn viện, học thì đỉnh luôn, được thế giới đêm gọi là Ông Hoàng Jason vì độ quậy kinh hoàng của anh. Sát gái thì khỏi bàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.