Gia Cụ Vật Chết Đều Thích Thượng Ta

Chương 24: Hoảng sợ.




Bàn tay Thượng đế quay thời gian đến rạng sáng sáu giờ.

Một loại hơi thở rét lạnh giống như vào đông bao trùm trên người Trác Thích Mặc, hắn lặng yên đứng trước cửa kính thật lớn, từ trên tầng lầu cao cao mà nhìn xa ra bên ngoài, nhìn một Tokyo sắp sửa tỉnh giấc.

Hắn mở ra máy tính đằng sau, trên màn hình hé ra một ảnh chụp. Hai người đàn ông đang ôm cùng một chỗ, hơn phân nửa khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông đang chôn trong lòng Tịch Nhạ Hoài, ánh sáng nhạt nhòa mờ ảo chiếu rọi lên đôi đồng tử màu hổ phách ướt sũng của hắn, thoạt nhìn giống như tinh linh trong bóng đêm.

Ánh sáng ấy quen thuộc như thế….

Khuôn mặt lạnh lùng mà tái nhợt của Trác Thích Mặc chiếu lên bề mặt cửa kính, thoạt nhìn vẫn tao nhã như ngày thường, nhưng mà đáy mắt lại phụt ra băng tuyết gào thét trong đêm tối. lạnh đến cực đoan, mơ hồ mang theo một tia đố kỵ.

” Điều tra một người”.

Thanh âm thấp trầm mà từ tính giống như một cái chùy thật lớn đánh nát mặt băng!

” Đưa tư liệu cho cậu, mặc kệ dùng phương pháp gì, thủ đoạn nào đi nữa, nhất định phải tìm được hắn!”.

Hơi thở tinh mịn lạnh như băng lấy một tốc độ quỷ dị mà thổi quét hết thảy, ầm ầm cắn nuốt tất cả ánh sáng, lông mi Dung Thụy Thiên chấn kinh mà run rẩy vài cái, không khỏi dịch thân thể sát vào Tịch Nhạ Hoài, dựa vào hắn, cảm thụ sự bình yên mà hắn mang đến cho mình.

Tân Đồ Hiên ngồi thẳng tắp trước máy tính, sắc mặt trắng giống như người chết, môi cũng không có chút huyết sắc nào, hắn cầm di động gọi cho Trì Hạo, vài lần muốn hỏi Trì Hạo về người đàn ông kia là ai, nhưng cái gì cũng không nói nên lời, chỉ là chặt chẽ nhìn chằm chằm ảnh chụp trên màn hình, như thế nào cũng không tưởng được chuyện như vậy lại đã xảy ra.

Một trận tiếng chuông thanh thúy đánh thức Tịch Nhạ Hoài.

Hắn liếc nhìn Dung Thụy Thiên đang ngủ, cầm lấy di động trên đầu giường:” Xảy ra chuyện gì, có việc gì sao, hiện tại mới bảy giờ mà thôi?!” điện thoại là do người đại diện Trì Hạo gọi tới, bình thường thì cũng không có chuyện gì tốt.

Trì Hạo gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng:” Anh trước tiên lên xem báo trên mạng, xem xong thì mới thương lượng làm sao để lo liệu việc này, lần này chỉ sợ có chút khó giải quyết…”

Chú ý tới Dung Thụy Thiên còn chưa có tỉnh, Tịch Nhạ Hoài rời khỏi phòng ngủ, lấy ra chiếc máy tính Adamo từ một chiếc túi Gucci thật lớn, sau khi nhanh chóng lên mạng thì liền đi vào trang diễn đàn..

Nơi đó rõ ràng có ảnh chụp hắn cùng Dung Thụy Thiên ôm nhau, bối cảnh là hành lang trước khách sạn tối hôm qua, ảnh chụp thoạt nhìn là Dung Thụy Thiên đang dựa vào ngực hắn, bộ dáng giống như mệt mỏi tới cực điểm, ở góc độ này không có cách nào thấy rõ khuôn mặt hắn, nhưng thật ra thần sắc hắn lại vô cùng thân thiết, khiến hắn thoạt nhìn giống như người đàn ông đang trong tình yêu cuồng nhiệt.

Nguyên lại hắn dùng ánh mắt như vậy mà nhìn Dung Thụy Thiên….

Mình như vậy chỉ sợ khiến cho người bên ngoài phỏng đoán, theo đó tất nhiên sẽ làm người ta chú ý đến sự tồn tại của Dung Thụy Thiên, Tịch Nhạ Hoài lên diễn đàn cộng đồng xem tin tức hôm nay, tin tức liên quan đến hắn chiếm một độ dài thật lớn.

Hắn lại lướt qua diễn đàn giải trí, nơi đó khói thuốc súng, sương mù, đao quang kiếm ảnh, những anti- fans không ngừng nói xấu hắn, lại vẫn không ngừng nghỉ mà tranh cãi với fans hâm mộ của hắn, làm cho toàn bộ diễn đàn chướng khí mù mịt, nước miếng tung bay, trong lúc nhất thời vô số dân mạng ở bên cạnh xem náo nhiệt cũng phản hồi lại, chỉ ngắn ngủn mấy giờ thì số lượt kick vào đã hơn trăm vạn, đẩy lên hàng tít cao vạn trượng, hơn nữa chung quanh đều là những lời bình luận.

Còn có người tự xưng là nhân viên công tác của hắn, bình thản nói là mình đã ở trong vòng lẩn quẩn mười năm, đi theo hắn bảy năm, mở một bài vết về hắn, điểm kick cũng thật kinh người, không đến một lát liền đỏ lên trang đầu, tiếng chuông di động lại vang lên, Tịch Nhạ Hoài bắt điện thoại.

” Ảnh chụp chỉ là ảnh chụp, phải cắt nó đi ”

” Hiện tại là thời đại internet, toàn dân đều có độ chú ý cao, không thể giống như trước kia mà tùy tiện dùng đặc quyền làm lợi khí….” Trì Hạo đau đầu dục liệt hỏi:” Anh cùng với người trên ảnh chụp sẽ không phải là thật chứ?!”

Tịch Nhạ Hoài không có ngay mặt trả lời:” Mặc kệ dùng biện pháp gì, nhất định phải làm cho ảnh chụp biến mất!”

” Nếu mạnh mẽ cưỡng chế cắt bỏ bài viết thì sẽ khiến cho công chúng bắn ngược….”

Không đợi Trì Hạo nói xong, Tịch Nhạ Hoài liền đổ ập xuống yêu cầu:” Vậy phong tỏa chức năng hồi phục của bài viết”

” Đã muốn bắt đầu làm, chỉ là tin tức lần này bùng nổ quá nhanh, không có biện pháp chặn lại nhiều tin tức như vậy, còn có blog bên kia cũng làm rất lợi hại, nếu muốn ngăn chặn lại những dư luận này thì tôi cần thời gian vài ngày”.

” Tôi biết ”

Trì Hạo đỡ lấy cái trán đang trướng đau:” Gần đây có phóng viên theo dõi anh hay không?”

” Bọn họ không chỗ nào không ở”.

” Phóng viên kia là của Hoàn Á sao?”

“….”

” Ảnh chụp như vậy thì hẳn là Trác Thích Mặc đã nhìn đến, nhưng y cũng không có ngăn lại, thoạt nhìn cam chịu chuyện xấu lần này lan truyền khắp nơi” Trì Hạo hít sâu một hơi:” Sẽ không phải là y đang muốn tuyên truyền anh!”

” Anh biết là không có khả năng ” nếu muốn tuyên truyền thì cũng sẽ không tại thời điểm này, chính là liên quan đến chuyện xấu và ảnh chụp của hắn, khi phóng viên chụp được thì trước tiên sẽ đưa cho Trác Thích Mặc, xem ra chuyện xấu lần này là gắn liền với thái độ cam chịu của y, điều này thực không giống với tác phong dĩ vãng của y.

Trì Hạo còn tại microphone bên kia mà lải nhải.

Tịch Nhạ Hoài chủ động ngắt lời thao thao bất tuyệt của hắn:” Tốt lắm, chuyện lần này tôi sẽ xử lý, anh liên lạc với nhân viên công tác khác để xử lý phần thủ tục sau này”.

Thanh âm hắn bình tĩnh mà vững vàng, thoạt nhìn đối với những chuyện xấu như vầy đã nhìn quen lắm rồi, không giống như những nghệ sĩ bình thường khác khi gặp chuyện xấu liền rối loạn đầu trận tuyến, hoặc như thất kinh khi nuốt phải sầu riêng mà đến mức chờ giãy chết.

Trì Hạo ” Ừ ” một tiếng rồi ngắt điện thoại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.