Ghét Thì Yêu Thôi

Chương 40: Chương 40




Eduardo lần này mất trí nhớ, là hoàn toàn ngoài ý muốn, tuy rằng Dustin lại không nghĩ thế, hắn thấy rất cẩu huyết.

Thời điểm cậu mất trí nhớ, còn chưa có ngọt ngào với Mark được bao lâu, ít nhất mấy tờ báo cùng nội bộ công ty đều tám đến sung sướng, đoán bọn họ có làm đám cưới không, có đi đăng ký không, có comeout không.

Sau đó, thật bi ai, không hề phòng bị, Eduardo bị đụng đầu, mất trí nhớ.

Dustin tự nhận mình là người bạn tốt, khi nghe tin này vẫn không nhịn được mà ngơ ngác nói với Mark: “Mau đi bệnh viện đi, đừng gấp, chuyện này mày hẳn có kinh nghiệm rồi ha.” Eduardo ngã ở ngoài, hơn nữa đột ngột xảy ra, không có cách nào phong tỏa tin tức, truyền thông rất nhanh sấn tới.

Sau đó tất cả mọi người thấy được, CEO của Facebook, bị bạn trai mới tái hợp của mình đánh đuổi khỏi phòng bệnh.

Không thể nào, tin vỡ trời!!!!

Mark mặt mũi bầm dập ngồi cạnh Dustin trong hành lang bệnh viên, Dustin tìm hiểu mấy trang web, xem xét tin tức cùng cả mớ bình luận, thật đúng là tin tức của thời đại, “’ Nhà Zuckerberg thật không yên tĩnh đi? Năm đó làm vụ ly hôn tới mấy triệu đô, năm nay lại chớp nhoáng tái hợp, nghị luận còn chưa bình ổn, cư nhiên lại náo ra vụ này, cứ chờ chuyện tiếp theo đi các đồng chí.’ Ồ… Xem này, tôi lúc trước đã nói nên đàm thoại rõ ràng, oa, nhìn xem, các người hẳn không lập thỏa thuận trước hôn nhân, giờ gã lại nhìn Eduardo khó chịu, nên tìm sát thủ mưu hại cậu ta, chính là bị cậu phát hiện, nên mới đánh đuổi gã…”

Mark: “Dustin câm miệng.”

Dustin hứng trí bừng bừng cất di động, “Cho nên, Eduardo hiện tại hoàn toàn không biết mày? Giống mày lúc trước?”

“Giống thế nào mà giống?” Mark có vẻ buồn bực, “Tao nhớ rõ cậu ấy, mà cậu ấy…. Hoàn toàn không nhớ ra tao, chỉ không nhớ mỗi tao, thậm chí còn nghĩ tao là kẻ thù.”

Dustin đứng lên.

Mark: “Mày làm cái gì?”

“A…Mày bảo cậu ấy chỉ quên mày, vậy tao đương nhiên phải làm người bạn tốt, đi thăm chút nha.” Dustin cười với gã, biểu tình lại trở nên cáu gắt, “Đúng rồi, lần này đưa tới nhiều truyền thông như vậy, lại phiền rồi!”

Mark: “Ngồi xuống, tao thấy chuyện tao quan trọng hơn, mày gọi bác sĩ tới cho tao, Wardo rốt cuộc ngã thế nào, lại đem người không đáng quên nhất mà quên.”

“Mark đáng thương… Tình thánh Mark, quên hết mọi người trên thế giới, mở ngoặc, gồm cả bạn cùng phòng của nó, chỉ nhớ rõ người yêu cũ, nhưng mà người yêu khi mất trí nhớ, lại chỉ quên nó,” Dustin cảm thán, “Tao muốn đi viết kịch bản, tao muốn nổi tiếng.”

“Mày giờ nổi tiếng đủ rồi, nhờ tao.” Mark nói.

“Coi cái mặt mày đi, tao gặp bác sĩ tiện xin cho mày ít thuốc luôn.” Dustin khinh thường, rón ra rón rén cất bước tới phòng bệnh.

Dustin mở của phòng bệnh của Eduardo, “Hi…”

Eduardo nhìn thấy hắn, liền vui vẻ từ trên giường bệnh ngồi dậy.

“Ngồi xuống ngồi xuống.. Nghe nói cậu gặp chấn động não nhỏ, vừa rồi đánh người lại càng nghiêm trọng đi?” Dustin đi qua đè lại Eduardo, hắn ngồi bên giường bệnh, cẩn thận chỉ vào mặt mình hỏi: “Nhớ rõ tôi tên gì không?” “Dustin, đương nhiên tôi nhớ rõ tên cậu.” Eduardo xoa xoa ấn đường, “Thật có lỗi, tôi đụng đầu liền trí nhớ có chút lẫn lộn, tôi đang ở đâu đây? Đây không giống Singapore… A, như là giảm trí thông minh vậy, chẳng suy nghĩ được.”

“Đây là nước Mỹ a, không có việc gì, từ từ sẽ tốt,” Dustin nghĩ thầm, xem ra Mark không phải thứ duy nhất bị quên, hắn giả vờ vô ý nhắc: “Đúng rồi, người vừa rồi, người bị cậu đánh đó, cậu nhớ ra gã không?

Eduardo phi thường thoải mái nói: “Tôi không biết gã a.”

Sau đó vẻ mặt ghét bỏ nói: “Gã vừa bước vào liền nhảy lên người tôi, cho nên tôi đánh hắn luôn, Dustin, chẳng lẽ đó là bạn cậu?”

“A…” Dustin đổ mồ hôi lạnh, hắn không nghĩ tới Eduardo không chỉ không nhớ, mà lại có vẻ ghét cái mặt Mark, này không tốt rồi, nhỡ đâu Eduardo yêu cầu ly hôn, tin hắn đi, Mark sẽ đem kiếm đi chém cả nhân loại đó.

“Trời, vậy là bạn cậu thật?” Eduardo vẻ mặt ngượng ngùng, “Thật xin lỗi, tuy là… Nói thật, tôi nhìn gã ghét lắm, nhưng nếu là bạn bè của cậu, như vậy… Có lẽ tôi không nên đánh gã.”

“Cậu đánh gã không sao, tôi cũng muốn lắm, nhưng mà cậu thật… hoàn toàn không nhớ rõ gã sao?” Dustin thử thăm dò nói, “Bằng không, cậu thử hồi tưởng một chút?”

Eduardo thật sự hồi tưởng một chút, nhưng mà không có như cảnh trên TV nghĩ tới Mark liền đau đầu, mà là thoải mái nói: “Tên tóc xoăn đó? Tôi không biết gã, vậy nhớ thế nào a.”

“Ha ha a…” Dustin vừa muốn nói gì, chuông báo tin nhắn đến, hắn mở di động liếc một cái, phát hiện là tin trợ lý nhắn: Sếp! Phát sinh chuyện lớn sao? Tôi thấy chuyện để tám! Trời ạ, vì cái gì tôi là nhân viên mà lại được biết tin qua báo? Tóm lại hiện tại diễn đàn đã muốn điên rồi… Đúng vậy, lại điên rồi.

OK… Chuyện bát quái nhà CEO lại làm nổ tung diễn đàn phải không, Dustin tranh thủ xem diễn đàn, thật muốn đen mặt.

Nhân viên tám chuyện là việc thường ở các công ty, nhưng với nhân viên của Facebook… Nói thế nào nhỉ, trước kia mọi người nửa thật nửa đùa trêu CEO với cựu CFO là một đôi thì lại nghe tin là thật, sau đó không khí tám chuyện liền trở nên kỳ quái… Dù sao, cái gì cũng có thể thành sự thật.

—- Cũng không thể nào, cả hai vợ chồng trước sau đều mất trí nhớ vậy, Dustin trong lòng nghĩ.

Thời điểm phục hôn đã bị hành hạ muốn chết, giờ Eduardo lại mất trí nhớ, phỏng chừng mọi người lại bị hành hạ đi, Dustin có chút thương cảm nghĩ, dù sao vụ hành hạ này, hắn cũng là kẻ đứng mũi chịu sào.

Vì sao lại là tôi, tôi nhất định phải từ chức…

Mặc kệ thế nào, Dustin đặt di động xuống, vỗ vỗ vai Eduardo, “Cái kia… Wardo, tình huống hiện tại đợi tôi đi nói chuyện với bác sĩ rồi qua nói lại với cậu, cậu cứ nghỉ ngơi. Mặt khác, về tên tóc xoăn kia… Lần sau nhìn thấy gã, có thể cố gắng đừng động thủ? Tôi đoán gã rất nhanh sẽ tới…”

“chỉ cần gã không động chân động tay.” Eduardo biểu tình thực ôn hòa, hệt như hình ảnh người bạn đáng yêu trong trí nhớ Dustin.

Sau đó Mark liền xông vào, trên mặt đầy băng gạc, gã một phen nắm bả vai Eduardo, “Wardo —- thật không công bằng, tôi nhớ rõ em mà!!!!!!”

“Binh!”

Dustin che mắt, cảnh này quá thảm hắn không dám coi.

Phụ: diễn đàn tiểu bát quái

Tiêu đề: A đau!!! Mặt của tôi đau quá!!! Lại một phát vào mặt!!!!!

Main post: LZ không muốn sống nữa, lúc trước tôi kiên trì cho rằng đều là do đám fangirl YY, nhưng tôi thật sự bị cho một chưởng, họ thật sự bên nhau _(:з” ∠)_

Sau đó tôi lại bị bồi dưỡng thành fan, mỗi ngày load ảnh phu phu ân ái

Hiện tại, lại! Vào! Mặt!

CEO chán ngài quá! Ngài rốt cục lại làm gì! Có hay không lại muốn ly hôn! (vì cái gì tôi vừa muốn nói lại…

Còn có phu nhân!! Người không phải phu nhân mà tôi biết! Đánh người không phải phong cách của người! Người có bản lĩnh đánh người vậy người đi đập máy tính a!! Là đàn ông phải đập máy tính a!!!!!

1L: LZ đã điên, xem xét xong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.