Ghét Thì Yêu Thôi

Chương 25: Chương 25




Không thể không nói, Đồng Thanh Cương lúc này đúng là có chút khó có thể tin, hắn thậm chí có cảm giác, Vương Hạo Thần kẻ này đang sử dụng “ phần mềm hack “. 

Đấu với nhau lâu như vậy, Đồng Thanh Cương tự nhận là đối với Vương Hạo Thần thực lực đã có chỗ hiểu rõ, đối phương thực lực trước đó đúng là rất mạnh, thế nhưng còn không có mạnh đến mức không hợp thói thường như vậy.

Ngũ Tinh Vũ Sĩ lại có thực lực có thể so sánh với một ít thực lực yếu kém Cửu Tinh Vũ Sĩ, chuyện này đã đủ khiến cho người khác phải kinh ngạc gần chết, đến cả Đồng Thanh Cương đều phải tự thẹn là kém xa, thế nhưng lúc này Vương Hạo Thần chiến lực bộc phát ra, lại mơ hồ có tư thế áp đảo cả Cửu Tinh Vũ Sĩ bình thường, cái này thực sự là khiến cho người khác khó có tin. 

Đồng Thanh Cương biết rất rõ, sau khi hoàn thiện Thiên Thạch Chiến Thể, thực lực của hắn đã không kém gì một vị Cửu Tinh Vũ Sĩ chân chính, thế nhưng cho dù là như vậy, hắn vẫn bị Vương Hạo Thần một chưởng đánh bay, cả người khí huyết muốn đảo lộn, từ đó có thể thấy đối phương thực lực kinh khủng ra sao?

Cửu Tinh Vũ Sĩ là cảnh giới cuối cùng của vũ giả trước Vũ Sư, vì thế tại cảnh giới này việc phân chia thực lực cũng phức tạp hơn những tiểu cảnh giới khác một chút. 

Thông thường, những người vừa mới đột phá cảnh giới, tu vi còn chưa ổn định, từ đó dẫn đến chiến lực tại trong cảnh giới không tính là mạnh, có thể xem là một nhóm yếu nhất, thực lực kém cỏi nhất.

Vương Hạo Thần trước khi vận dụng tấm át chủ bài kia, thực lực có lẽ nằm trong nhóm yếu nhất này, mà Đồng Thanh Cương trước khi luyện thành Thiên Thạch Chiến Thể, thực lực cũng chỉ miễn cưỡng chạm đến tầng thứ này, thậm chí còn yếu hơn một chút.

Mạnh hơn bọn hắn một chút, thì là những người đã ở cảnh giới này được một khoảng thời gian nhất định, tu vi cùng căn cơ đã vững chắc, bất quá bởi vì thiên phú không cao hoặc thiếu thốn vũ kỹ cao cấp, do đó chiến lực mặc dù mạnh hơn nhóm yếu kém nhất kia, thế nhưng cũng không mạnh hơn quá nhiều, là những vũ giả Cửu Tinh Vũ Sĩ thường thấy nhất, cùng là một nhóm có số lượng đông đảo nhất. 

Đồng Thanh Cương sau khi vận dụng Thiên Thạch Chiến Thể, chiến lực cũng đã trực tiếp đặt chân cảnh giới này. 

Lên cao hơn nữa, là những vũ giả cảnh giới đã ổn định, lại có thiên tư tốt và vũ kỹ cao cấp, ở trong cùng cảnh giới thực lực có thể tính là tương đối mạnh một nhóm, Vương Hạo Thần sau khi sử dụng tấm át chủ bài kia, thực lực xem như miễn cưỡng đạt đến mức này.

Còn có một nhóm người tu vi đã tu luyện đến cực hạn, đồng thời còn có được tầng tầng lớp lớp thủ đoạn, chiến lực cực kỳ mạnh mẽ, muốn tiến thêm hầu như chỉ còn cách đột phá, nhóm người này, là một nhóm mạnh mẽ nhất, hay còn được gọi là Cửu Tinh Vũ Sĩ đỉnh phong. 

Cuối cùng, là những người đã bước một chân vào cảnh giới Vũ Sư, những người này tuy rằng về cơ bản cũng không khác nhiều lắm so với Cửu Tinh Vũ Sĩ đỉnh phong, thế nhưng thể nội nguyên khí đã một bộ phận bắt đầu chuyển hoá sang cấp độ cao hơn, đan điền cũng dần khếch đại, những người này, có thể xem là nửa bước Vũ Sư. 

Đồng Thanh Cương thực sự rất hoài nghi, đến cùng là Vương Hạo Thần đã dùng đến cách thức gì mà có khiến cho thực lực của y tăng lên một cách phi lý như vậy?

Chuẩn xác mà nói, Vương Hạo Thần thực lực tổng hợp kỳ thực không có tăng lên bao nhiêu, chỉ có lực công kích nhờ vào việc dung hợp Cửu Dương chân lực với Phệ Huyết Thánh Hoả mà tăng lên, bất quá chỉ vậy dường như cũng đã đủ khiến cho Đồng Thanh Cương cảm thấy đau đầu.

Ngũ Tinh Vũ Sĩ liền có được thực lực như vậy, nếu như Vương Hạo Thần tu vi đạt tới cảnh giới Lục Tinh Vũ Sĩ, vậy có phải ngay cả nửa bước Vũ Sư hắn cũng dám đánh? 

- Mặc kệ là ngươi dùng bí pháp gì! Ta cũng không tin ngươi có thể duy trì chiến lực như vậy trong thời gian dài! Thiên Thạch Chiến Thể của ta nhất định có thể thủ được!

Đồng Thanh Cương nhanh chóng bình ổn tâm trí, lập tức đưa ra đối sách cho bản thân, cả người tiến vào trạng thái phòng ngự. 

Đồng Thanh Cương đoán quả thực không sai, việc dung hợp hai loại năng lực cực kỳ cuồng bạo hoàn toàn không dễ chịu chút nào, Vương Hạo Thần trạng thái hiện tại đúng là không tốt, căn bản không thể đánh lâu, nếu không nhục thân của hắn thực sự không chịu nổi lực lượng của Phệ Huyết Thánh Hoả thiêu đốt.

Đương nhiên, hiểu được việc cần làm là một chuyện, còn có làm được hay không lại là một chuyện khác! 

Đồng Thanh Cương tin vào Thiên Thạch Chiến Thể thì Vương Hạo Thần cũng có lòng tin với chiến lực của mình lúc này, nhất định đủ để phá phòng ngự của Đồng Thanh Cương.

Nói thì chậm nhưng trên thực tế thì lại rất nhanh, Vương Hạo Thần không lãng phí thời gian, cả người giống như một đoàn hoả diễm lao về phía trước, một chưởng toàn lực vừa rồi, chẳng chỉ mới để cho hắn tiêu hao bớt một chút thể nội dương cương chi khí, còn xa xa không đủ khiến cho hắn thoả mãn.

- Bách Hoả Liễu Loạn!

Hoả kình hùng hậu tràn ngập một mảnh không gian, Vương Hạo Thần một chưởng nối tiếp một chưởng đánh đi ra, hoá thành một lớp hoả diễm thực chất, thế công như hoá thành vô số đạo sóng lửa ồ ạt hướng Đồng Thanh Cương đánh tới.

Dày đặc mà nóng bỏng huyết sắc hoả diễm, tựa như muốn đốt sạch cả thương khung. 

Có thêm Phệ Huyết Thánh Hoả lực lượng, Vương Hạo Thần Cửu Dương Phần Thiên Chưởng uy lực đúng là càng đánh càng mạnh, hoả diễm thực chất đốt bát phương, uy thế cực kỳ đáng sợ.

Đáng tiếc Vương Hạo Thần nhục thân không thể chịu nổi phần lớn lực lượng của Phệ Huyết Thánh Hoả, vì thế chỉ có thể phát huy ra được uy lực có hạn, nếu không, Đồng Thanh Cương đã sớm bị đốt thành tro bụi. 

Đồng Thanh Cương không phản đòn, hay đúng hơn là hắn biết rõ mình lúc này căn bản không có năng lực đôi công với Vương Hạo Thần, vì thế chỉ có thể toàn lực phòng thủ.

Đồng Thanh Cương hai tay chắn trước người, Thiên Thạch Thần Công không ngừng vận chuyển, tạo ra từng lớp bảo vệ bằng nguyên khí hộ thân, thế nhưng những lớp bảo vệ này đối mặt với Vương Hạo Thần kinh khủng thế công đều nhanh chóng bị đánh nát, hầu như không kiên trì được mấy giây.

Không có cách, Vương Hạo Thần sức tấn công lúc này thực sự quá mạnh, cho dù là Cửu Tinh Vũ Sĩ bên trong tương đối mạnh cường giả cũng không dám nói có thể hơn được hắn. 

- Ầm! Ầm! Ầm!

Từng chưởng mang theo hoả diễm nóng rực đánh vào Đồng Thanh Cương thân thể, hoả kình kinh khủng để cho hắn đau đến nhe răng trợn mắt, thế nhưng hắn vẫn liều mạng trèo chống, trên người hồng sắc quang đoàn vẫn chưa sụp đổ, đại biểu hắn Thiên Thạch Chiến Thể còn không có bị phá.

Bất quá như vậy đã để cho Đồng Thanh Cương vô cùng kinh hãi, bởi vì ngay cả khi có Thiên Thạch Chiến Thể bảo vệ, hắn vẫn bị đánh cho thể nội huyết khí sôi trào, đến cả hồng sắc quang hoàn đều có chút tán loạn, không biết có thể kiên trì được bao lâu. 

Hơn nữa, theo thế công của Vương Hạo Thần càng lúc càng hung hãn, Đồng Thanh Cương hắn phải gánh chịu áp lực cũng càng lớn, cả người giống như bị biển lửa bao trùm, hoả diễm đang không ngừng thiêu đốt thân thể của hắn. 

- Không thể tiếp tục như vậy! 

Đồng Thanh Cương nghĩ thầm, tiếp tục như vậy, hắn 10 phần thì hết 9 phần là phải bại, bởi vì cho dù là Thiên Thạch Chiến Thể cũng không thể kiên trì mãi mãi dưới thế công liên tục như vậy a? Hơn nữa mỗi một chưởng của Vương Hạo Thần lúc này đều mang theo uy lực đáng sợ, coi như là Cửu Tinh Vũ Sĩ thông thường đều không dám tuỳ tiện tiếp lấy. 

Đồng Thanh Cương không biết Vương Hạo Thần còn có thể duy trì trạng thái đỉnh phong bao lâu, thế nhưng hắn lại biết rõ Thiên Thạch Chiến Thể sắp không kiên trì nổi nữa, e rằng sẽ bị phá vỡ trước khi đối phương kiệt sức. 

Lúc này bất kể là có được hay không, Đồng Thanh Cương cũng phải phản công, nhất định phải giảm bớt áp lực cho Thiên Thạch Chiến Thể, nếu không một khi lớp phòng ngự sụp đổ đó cũng là lúc hắn bại trận. 

Nghĩ là làm, Đồng Thanh Cương không chủ động phòng thủ nữa, mà chuyển sang thế công.

Khi chuyển sang thế công, Đồng Thanh Cương khí thế lập tức thay đổi, trở nên vô cùng bức nhân, quả nhiên, lấy tính cách của hắn thì tấn công vẫn phù hợp hơn là phòng thủ.

- Vạn Tượng Khai Thiên!

Đồng Thanh Cương song quyền trước tiên tích tụ lấy một cỗ lực lượng khổng lồ, sau đó liền dũng mãnh đẩy ra, vô cùng vô tận quyền ảnh điên cuồng xuất hiện, hoá thành vô số đạo chiến tượng, lao thẳng về phía Vương Hạo Thần.

Chiến Tượng Quyền mạnh nhất một thức, tiêu hao cũng cực lớn, bất quá Đồng Thanh Cương đã không quản nhiều được như vậy, đây không phải là thời điểm để giữ sức.

Đồng Thanh Cương dốc toàn lực ứng phó, lực lượng đương nhiên không thể xem thường, nếu là trước đó, Vương Hạo Thần chưa hẳn sẽ chấp nhận đôi công với đối phương, bất quá lúc này hắn trạng thái rất không tốt, đến cả thế công đều trở nên có chút liều mạng, hoàn toàn không có ý rút lui.

- Ầm!

- Bành! 

Chỉ trong chớp mắt, hai người công kích liền đánh lên thân kẻ đối diện, lấy thương đổi thương phương pháp, không chút khoan nhượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.