Gặp Phải Kỳ Duyên Là Đại Boss

Chương 122: Chữa thương




Lục Minh quay đầu lại, phát hiện sau lưng là một cô bé giống như mộng ảo.
Trên người nàng có một khí chất, phảng phất như không thuộc về hiện đại, mà là sinh hoạt trong một bức tranh cổ phong vận thanh sơn tú thủy. Lục Minh chưa từng nhìn thấy phong thái cổ điển trên người một cô gái trẻ như vậy, nếu cho nàng một cây dù nhỏ, mở ra, đi dưới mưa, quả thật là một hình ảnh mộng ảo tuyệt đỉnh mà vô số nghệ thuật gia theo đuổi.
Mặt của nàng, cũng không trang điểm, nhưng không làm giảm bớt mị lực của nàng, ngược lại càng làm tăng lên vẻ thanh linh và thuần khiết.
Da thịt trắng như tuyết kia làm cho người ta thở dài, tươi mới vô cùng mịn màng.
Tóc dài, có thể chạm đến mông, cùng với dung nhan có thể sáng chói lẫn nhau, làm cho vẻ đẹp trắng đen trên thân thể của nàng biểu đạt ra khiến kẻ khác run rẩy, một vẻ đẹp kinh tâm động phách. Lục Minh trước kia cũng từng xem qua các nữ ngôi sao của Hollywood, cùng các tấm ảnh chụp kinh điển, ví dụ như thiên thần Audrey Hepburn, hay như Vivien Leigh, còn có nét đẹp không già của Elizabeth Taylor, hay quốc bảo Thụy Điển Greta Garbo, thậm chí còn có nữ thần gợi cảm Marilyn Monroe, những nữ ngôi sao này cũng chụp rất nhiều tấm ảnh trắng đen kinh điển, những vẻ đẹp vĩnh hằng, rung động trái tim của nhân loại.
Nhưng mà, những siêu sao này, sớm đã bạc đầu, hoặc là mất đi. Làm người ta phải than thở đây là một vẻ đẹp như sao băng, vụt mất đi không quay lại.
Bây giờ, Lục Minh bỗng nhiên phát hiện ra, trong thế giới trắng đen đó, còn có một sĩ nữ Trung Quốc, đứng sờ sờ trước mặt mình, một cái giơ tay nhấc chân, một nụ cười, một cái nhíu mày, cũng tràn ngập sự cổ điển, cũng có thể làm cho người khác cảm thấy một loại xinh đẹp không sao tả xiết, nàng, đó là người con gái hỏi đường mình.
“Em muốn đi Phong Đan Bạch Lộ?” Lục Minh đã nhìn thấy rất nhiều cô gái xinh đẹp, hơn nữa trong nhà còn có vài cực phẩm, nhưng nhìn thấy cô gái tràn ngập sự cổ đại này, không khỏi ngây ngốc hai ba giây mới tỉnh lại, gật đầu: “Có thể ngồi ở đây chờ 3,7, 209, 316 cũng được, nhưng đến công viên Hà Đê thì phải xuống xe, chuyển sang số 9, ngồi hai trạm là đến”.
“Từ từ, để em viết lại” Cô gái cổ điển kia nghe không hiểu, nhìn thấy Lục Minh chuẩn bị rời đi, vội vàng mời hắn lại, móc ra bút và cuốn sổ nhỏ ghi lại những gì Lục Minh nói, lại hỏi: “Em không ghi lầm chứ?”
“Không sai, chữ của em rất đẹp” Lục Minh trong lúc vô ý nhìn thấy nét chữ của cô gái, thật không khỏi tán thưởng.
“Cảm ơn anh...”
Cô gái tràn ngập khí chất cổ điển kia lễ phép nói cảm ơn với Lục Minh, nhìn thấy xe đến, bối rối bước lên xe.
Lục Minh hoảng hồn, xe vừa đến là 309, chứ không phải là 209, nàng ngồi xe mà không thấy rõ ràng. Vội vàng gọi nàng lại: “Này, không phải, không phải xe đó!”
Người con gái kia vội vàng xuống xe, mắt to khẩn trương nhìn Lục Minh đáng thương hỏi: “Không phải sao? Em vừa ngồi sai?”
“Phía sau mới phải, lên đi!” Lục Minh chỉ vào chiếc xe phía sau, cô gái nghe vậy, mang theo chút bối rối chạy lại, rồi lại chạy về chỗ Lục Minh lắc đầu: “Em hỏi tài xế, hắn nói không đến Phong Đan Bạch Lộ cũng không đến công viên Lục Đê”.
“Nói nhảm xe của hắn đương nhiên không đến Phong Đan Bạch Lộ, nếu nói là không đến công viên Lục Đê, là nó không đến cửa chính của công viên, em có thể xuống ở mép sông nhỏ bên trái công viên, sau đó chuyển xe, rồi đi theo những gì em vừa ghi khi nãy. Trời ơi, em căn bản không cần nhớ, vừa rồi anh nói xe gì, qua năm trạm, rồi xuống xe là được... Ok, anh dẫn em đi!” Lục Minh giải thích một hồi lâu, phát hiện ra đối phương không hiểu gì hết, lại lấy giấy bút ra viết lại hơn hai trăm chữ hắn vừa nói, trong lòng hoảng hồn, lại viết xuống, trời ơi, bản đồ giao thông của Lam Hải cũng không kể rõ chi tiết như vậy.
“Thật ngại, anh không đi đến Phong Đan Bạch Lộ” Thiên sứ lạc đường lắc đầu, khoát tay cự tuyệt ý tốt của Lục Minh.
“Ai nói, anh đang muốn đi đến Phong Đan Bạch Lộ, nếu không sao anh biết ngồi xe nào đến, nếu em không biết ngồi xe, có thể đi chung!” Lục Minh đang nói thì chiếc xe 316 đến, dứt khoát dẫn cô gái lên xe.
Trên xe chỉ còn một chỗ, vừa đủ để một người ngồi.
Lục Minh bảo nàng ngồi xuống, lại cự tuyệt cô gái đưa hắn tiền xe, chỉ nói: “Lát nữa theo anh xuống xe là được... anh tiếp điện thoại đã!” Lục Minh phát hiện ra Niếp Thanh Lam gọi điện đến thúc dục, nàng chưa nói chính mình muốn gặp Lục Minh, mà chỉ nói tiểu Đậu Đậu đến, muốn ba, nhanh về nhà. Lục Minh còn chưa kịp cúp máy, đã nghe cái giọng của Vương Đổng, nói là hai ông chủ của Bích Thúy Hào Đình có một chút lễ vật, hỏi Lục Minh có muốn xem qua không.
Vừa mới buông điện thoại ra, người con gái bên kia liếc nhìn Lục Minh một cái, nhẹ nhàng hỏi: “Anh thật sự muốn đi Phong Đan Bạch Lộ?”
“Đương nhiên!” Lục Minh gật đầu.
“Nơi đó là nơi xa hoa đắt tiền nhất Lam Hải, anh... anh còn là sinh viên sao? Anh sống ở bên trong đó sao?” Thiên sứ lạc đường hỏi.
“Không, anh được một đại phú ông kêu vào sửa ống nước” Lục Minh còn chưa nói xong, điện thoại vang lên, là chị Trang.
“Anh hình như rất bận?” Chờ Lục Minh nói xong, thiên sứ lại hỏi.
“Anh biết sửa ống nước, không sợ bẩn, không sợ mệt, cho nên khách hàng quen rất nhiều” Lục Minh cười nói: “Nếu như nhà em hư ống nước, có thể gọi cho anh, anh sẽ giảm giá 20% cho".
“Cảm ơn, em... em ở một mình, hẳn là sẽ không.
Đang nói chuyện, đến trạm tiếp theo, một đám người bước lên, trong đó có hai đứa trẻ 7, 8 tuổi, trên lưng mang túi xách, một đứa mi thanh mục tú, đến bên cạnh Lục Minh, nhìn thấy cô gái kinh ngạc kêu lên: “Anh Niên, em phát hiện ra một cực phẩm, anh nhìn xem, anh nói có thể cho bao nhiêu điểm?”
“Liễu Hạ, anh thấy ít nhất cũng có một trăm điểm..Một thằng trông khá là mập béo nói.
“Chú ơi, chị gái xinh đẹp này là bạn gái của chú sao? Chú thật là có phúc!” Nhóc tên Liễu Hạ kéo lấy góc áo của Lục Minh, nó làm cho Lục Minh xém chút té xỉu. sắc lang thì hắn thấy nhiều rồi, nhưng sắc lang nhỏ như vậy thì là lần đầu tiên mới thấy! Con nít bây giờ thật là ghê, mới 7, 8 tuổi đầu đã biết đánh giá mỹ nữ.
Lục Minh cảm thấy khi mình 6, 7 tuổi cũng cảm thấy hiểu biết nhiều lắm rồi, nhưng cũng không ăn thua gì so với giờ.
Xem ra chuyện con nít đã biết yêu từ trong nhà trẻ không phải là không có căn cứ... Nhìn hai đứa nhóc này là biết, trong nước đang có trào lưu này rồi.
Thằng nhóc Liễu Hạ và Anh Niên... thật không ngờ có thể nói ra những lời kinh người như thế.
Phía trước Lục Minh là một cô gái, mặc bộ đồng phục, bởi vì cặp mông quá đầy đặn cho nên cái váy ôm sát vào, lộ ra một hình cung tròn tuyệt vời, hai thằng nhóc trước mặt đồng thời vươn tay bóp vào cặp mông của nàng. Nàng ta cảm thấy được có người phi lễ với mình, kinh kêu một tiếng, quay đầu lại nhìn.
Hai thằng nhóc chỉ tay vào Lục Minh, chứng thực là do Lục Minh gây ra. Bất quá nàng ta thấy Lục Minh đẹp trai như vậy,trong lòng rung động. Sự tức giận trong lòng giảm đi, trừng mắt liếc Lục Minh một cái, sau đó không so đo nữa, kết quả này làm cho hai thằng nhóc rất nhục chí, bất quá tinh thần hồi phục, hai thằng nhóc này lại vươn tay ra, dùng sức đánh một cái bốp vào mông nàng ta, làm mọi người trên xe có thể nghe rõ, chờ cho nàng ta quay đầu lại căm tức nhìn Lục Minh, đồng thời la lên: “ Là hắn, chị ơi, vừa rồi là hắn phi lễ với chị đó!”
“Sắc lang, quá mức rồi” Cô gái nổi giận đùng đùng, trừng mắt nhìn Lục Minh.
“Đánh hắn, đánh hắn, sắc lang xe bus, chị mau đánh hắn đi...” Hai thằng nhóc làm như là sợ thiên hạ không loạn vậy.
“Trước khi đánh tôi, thì tôi muốn nói một câu, điện thoại của tôi chụp hình rất đẹp, ảnh cũng rất rõ ràng!” Lục Minh mỉm cười, đưa cho cô gái điện thoại di động của mình, trong đó có hình ảnh của hai đứa nhóc đang sờ mông nàng, vì vậy cô gái nhìn thấy người phi lễ với mình không phải là anh đẹp trai này, mà là hai đứa nhỏ, tức giận càng thêm bộc phát.
"..." Thiên sứ lạc đường vốn có chút lo lắng cho Lục Minh.
Bởi vì nàng nhìn thấy hai đứa nhóc này làm trò, nên chuẩn bị biện bạch thay cho hắn.
Không ngờ Lục Minh đã sớm có biện pháp ứng phó, làm cho nàng rất kinh ngạc, hắn sao biết hai thằng nhóc này sẽ gây án lần nữa? Hơn nữa lại còn chụp hình, một kích trí mạng vô thanh vô thức, thật sự đủ lợi hại, trong lòng cũng bội phục Lục Minh.
“Là các ngươi?” Cô gái đưa điện thoại di động của Lục Minh đến gần hai đứa nhỏ, hai đứa nhìn xong, ngốc.
“Là bọn em không cẩn thận, chị ơi, bọn em sai rồi, không dám..." Hai thằng nhóc cúi đầu ủ rũ nhận sai, bọn chúng không muốn nhận sai cũng không được, bởi vì tai của chúng đã bị cô gái kia nhéo lấy, đau đến mặt cũng biến hình.
Khi cô gái trả điện thoại lại cho Lục Minh, bên trong còn có số di động của nàng, trước khi xuống xe, còn quay lại nhìn một cái: “Anh đẹp trai, vừa rồi là hiểu lầm, lúc rảnh đi uống café” Hai thằng nhóc nhìn Lục Minh bằng ánh mắt thù hận, Liễu Hạ hét lên: “ Đại thúc, đừng đắc ý, lần sau ta dẫn ba đến, đánh ngã ông”.
Lục Minh cười ha ha nói: “Tốt, ta chờ, nhớ mang nhiều người một chút!”
Thằng nhóc anh năm chuyển mắt, hướng về cô gái cổ điển cáo trạng: “Chị ơi, đại thúc này không phải người tốt, ngày hôm qua em ở đại đường tắm rửa Gian Hồng Thiêu nhìn thấy hắn ôm hôn một người phụ nữ, miệng tiếp hôn miệng!”
“Hắn... hắn không phải người như vậy” Thiên sứ lạc đường nhìn Lục Minh, rồi thản nhiên cười, làm cho mọi người trên xe mê đảo tâm hồn.
“Chị ơi, chị bị hắn lừa rồi!” Thằng nhóc Anh Niên cùng Liễu Hạ hai đứa ôm nhau, giả bộ khóc.
Trải qua trò khôi hài này, Lục Minh phát giác ra cô gái khí chất này luôn bám sát theo hắn, hắn xuống xe, nàng cũng xuống xe. Hắn lên xe, nàng cũng đuổi theo lên xe, cuối cùng đến Phong Đan Bạch Lộ, nàng cười nói: “Anh không gạt em, thật rất nhanh đi đến Phong Đan Bạch Lộ... em muốn đến số 3 đường Chu Tước, anh sẽ dẫn em đi chứ?”
Lục Minh vốn muốn để bảo an dùng xe chở khách quý đến đưa nàng đi, nhìn thấy vẻ mặt cầu khẩn của nàng, ngồi vào trong xe, ý bảo nàng ngồi bên cạnh, sau đó nói với đội trưởng bảo an: “Số 3 đường Chu Tước”.
“Sao bảo an nơi đây quen biết anh vậy, người bình thường không dễ dàng tiến vào, em đã đến hai lần, đều phải gọi cho bạn ra chứng minh mới cho vào” Cô gái hỏi.
“Anh ở đây giúp các đại phú hào sửa ống nước, làm đã lâu rồi, cho nên nhân viên an ninh nhận ra anh thôi!” Lục Minh nói xong, đội trưởng bảo an thân hình run lên, thiếu chút nữa té xỉu. Nếu như người đứng đầu cao nhất ở Phong Đan Bạch Lộ Lục thiếu gia mà phải đi sửa ống nước, thì những người này chẳng phải con kiến sao? Rất nhanh đến số 3 đường Chu Tước, đây cũng là khu nhà cao cấp, cách nhà Lục Minh không xa, chỉ khoảng 200m.
Cô gái cổ điển đứng trước cửa hoa viên, ấn chuông cửa, bên trong chạy ra một tiểu mỹ nhân, vui mừng nói : “Chị Mộng Ly, hôm nay đến sớm, khẳng định là có người dẫn đường, cho em xem một chút hộ hoa sứ giả là ai... là anh?”
“Anh không phải hộ hoa sứ giả, chỉ là một người sửa ống nước!” Lục Minh phát hiện ra tiểu mỹ nhân phía trước là mỹ nhân Porsche Lâm Vũ Hàm, thản nhiên cười.
“Vào chơi không?” Lâm Vũ Hàm dùng bàn tay nhỏ bé mở cửa, mang theo chờ mong hỏi, đây là lần đầu tiên ngoại trừ phụ thân nàng mở cửa cho một người con trai khác, thật không ngờ Lục Minh lại xoay người nói: “Người đã đến rồi, anh cũng đi sửa ống nước cái đã!”
“Sửa cái đầu quỷ của anh!” Lâm Vũ Hàm rất tức giận, lần đầu tiên mở cửa cho hắn, hắn lại không cảm kích, cứ như vậy mà đi.
“Em quen biết anh ta?” Mỹ nữ Mộng Ly kỳ quái hỏi Lâm Vũ Hàm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.