Gặp Nhau Là Điều Tuyệt Vời Nhất

Chương 89




"Cuộc chiến giành ngôi vị chỉ còn một tháng là bắt đầu....

Chắc chắn giờ này các gia tộc đang chuẩn bị nhỉ?!

Còn cô tiểu thư kia đang thất tình nữa....

Chán chết!!!! Thất tình thì tranh đấu sao nổi?!..."

----------------------------------------------------------------------------------------------------------

Kerji đang mơ mơ màng màng trên giường thì bị Haru gọi dậy. Chắc cậu vừa mơ mộng cái gì đó. Nắng chiều gay gắt, những bông hoa hướng dương nở bung hướng vẻ đẹp lên ánh mặt trời. Nó đẹp như vậy, hướng về mặt trời, cuối cũng thì nó cũng sẽ cháy khô nếu không có nước quá lâu ngày.

-"Chuyện gì vậy?"

-"Cậu con trai kia đã tỉnh, Inoue đang thuyết phục cậu ấy, có vẻ cậu ta không có nơi để về."-Haru trả lời.

Kerji lật chăn, cậu đi theo Haru. Cậu con trai kia đã tỉnh, và ngồi cạnh giường cậu là Inoue đang mỉm cười.

-"Gin, kia là Boss của chúng tôi, Kerji."

Gin cầm ly thuốc rồi uống, cậu liếc nhìn Kerji lạnh lùng.

-"Nghe nói cậu đi trộm thông tin của đảng phái Ileiser?"

Kerji tiến gần Gin. Gin có phần hơi phòng thủ cậu. Kerji có ý muốn giữ Gin ở lại làm thành viên của Horltias.

-"Tôi không thuộc đảng phái nào cả, tôi cũng không muốn thấy cảnh chết chóc..."-Gin lạnh lùng trả lời.

-"Vậy cậu ăn trộm thông tin của Ileiser làm gì?!"-Kerji nghiêm nghị hỏi.

Nghe tới câu đó, Gin sững người. Mắt cậu mở to ra, tay ôm lấy đầu. Cậu như đang tự gào xé chính bản thân mình. Gin hét lên, tay cào mặt mình. Tiếng gào hét nghe thật đau đớn.

-"Gin sao vậy?! Đau ở đâu hả? Đừng cử động!"-Inoue lo lắng cầm lấy cánh tay của Gin.

Mọi người xung quanh đều bất ngờ trước phản ứng của Gin. Kerji tiếp lời:

-"Horltias của chúng tôi sẽ tham gia tranh đấu giành ngôi vị, và tất nhiên chúng tôi sẽ đối đầu với Ileiser, cậu có đồng ý không?"

Đến đây, Gin mới trở lại bình thường. Cậu chỉ cúi mặt, không nói gì hết.

-"Suy nghĩ nhé, Gin!"-Kerji quay lưng đi khỏi phòng.

-"Khoan đã, tôi đồng ý!!"

Kerji bất ngờ quay lưng lại, cậu bắt gặp một ánh mắt đầy cương quyết. Hình ảnh cậu con trai đầy quyết tâm hiện hữu trong mắt của Kerji, với đôi mắt như hai ngọn lửa đang lập loè cháy. Kerji mỉm cười, đưa tay ra đón lấy tay Gin:

-"Vậy cậu theo tôi..."

-"Anh Kerji! Cậu ấy chưa hồi phục!...."-Inoue vội vàng đứng dậy ngăn cản.

-"Em làm việc của mình đi, Inoue!"- Kerji kéo Gin ra khỏi phòng, không quên nhắc nhở.-"Tsuke, Tanaka, Chika theo tôi, anh Haru ký nốt chỗ hợp đồng giúp em nhé!"

Kerji kéo Gin ra một căn phòng được khoá chặt. Cậu mở khoá. Cánh cửa phòng từ từ mở ra. Đó có vẻ là một phòng tập cực rộng với nhiều vũ khí hiện đại, vũ khí cổ, áo giáp.... Căn phòng rất sạch sẽ, chứng tỏ nó luôn được sử dụng mặc dù nó ở tầng hầm của dinh thự.

-"Chọn một vũ khí mà cậu có thể dùng, rồi đánh lại Chika nhé,dĩ nhiên là đừng chọn súng!"-Kerji chỉ về phía Chika đang đứng.

Gin nhìn về phía các vũ khí, cậu chọn cho mình một thanh tachi dài, nhìn có vẻ sắc bén cho mình.

-"Cứ tự nhiên, bị thương thì chúng tôi sẽ chịu tránh nhiệm!"-Kerji mỉm cười nói.

Chika mỉm cười, rút tantou của mình ra:"Đã rõ!"

Cuộc đấu tập bắt đầu. Nói là đấu tập, nhưng lại là đấu bằng kiếm thật. Chika một mình cầm hai thanh tantou chạy tới, Gin lấy thanh kiếm dài đỡ mũi kiếm nhọn của Chika, ghì thanh kiếm khiến Chika phải lùi dựa vảo tường. Dồn được Chika vào tường, Gin buông kiếm, chọn thời cơ bẻ khuỷu tay phải của Chika, làm kiếm của Chika ghì sát cổ cô. Chika định dùng dao bên tay trái của mình đâm đằng sau. Gin quay lưng ra, vặn theo cánh tay Chika ra đằng trước qua vai mình. Dao bên tay phải của Chika rơi xuống. Kerji nhìn từ xa, vẻ bất ngờ.

-"Đ...đauu.."-Chika nhắm mắt nhắm mũi kêu.

Gin gỡ được dao phải, cậu thả Chika ra, hai người đều lùi lại. Chika phục thù với chỉ một con dao. Cô nhỏ chạy tới chỗ Gin. Gin không chút sợ hãi, cũng chẳng muốn ra tay. Cậu dứng yên cho Chika đang lao thẳng tới chỗ mình. Gin bỏ cây kiếm của mình xuống đất, cậu quyết dùng tay không hạ nốt con dao còn lại. Chika đã tiếp xúc được với cậu. Nhanh như cắt, cậu luồn ra phía sau Chika. Chika mất đà, quay lại thì đã quá muộn. Gin nhanh chóng nhặt kiếm của mình lên, và Chika lại chạy quay lại, kết quả là mũi kiếm chĩa thẳng vào cổ Chika.

"Ực!"-Chika sợ hãi nhìn Gin, rồi nhìn xuống thanh tachi. Chika đã bị hạ. Nếu cô chỉ chạy quay lại một bước nữa thôi, cô sẽ mất mạng.

Chika bỏ dao, quỵ xuống thở dốc vì sợ. Kerji vỗ tay. Gin thả thanh tachi rơi xuống đất. Có vẻ cậu cũng hơi quá sức.

-"Em suýt chết đấy, anh vỗ tay cái gì?!"-Chika bực tức nói.

-"Cậu chưa từng được huấn luyện, đúng không Gin?"-Tsuke khoát tay đứng nói.-"Phong cách chiến đấu của cậu hoàn toàn là phong cách đường phố."

Kerji bất ngờ trước câu nói của Tsuke. Tsuke rất tinh mắt, cậu có thể phân tích chiến thuật và cách chiến đấu của người khác.

-"Chika không sao chứ?!"-Tanaka đến gần Chika, nghiêng đầu hỏi.

Chika lắc đầu, Tanaka kéo Chika đứng dậy. Gin quay lại nhìn Chika, cười gian xảo hỏi:

-"Quý cô đã ổn chưa?"

Chika hơi đỏ mặt, tưởng Gin có ý hỏi mình thật. Nào ngờ Gin lại đứng cười nhạo cô:

-"Yếu thật đó... Haha!"

Chika tức điên lên, định cầm dao ra phanh thây Gin nhưng bị Tanaka cản lại. Kerji nhìn Gin rồi cười. Cậu nắm tay đưa ra trước mặt Gin rồi nói:

-"Chào mừng cậu đến với Horltias, Gin!"

Gin nhìn Kerji, cậu cũng mỉm cười nắm tay mình lại rồi đập tay với Kerji. Bấy giờ, Horltias đã có thêm một tay khá đáng ghờm.

-"Tanaka-chị gái với đường cong hoàn hảo kia sẽ giúp cậu tập kiếm, còn tôi sẽ giúp cậu sử dụng vũ khí hiện đại."-Kerji nói với Gin, cậu kéo rèm lên. Trời vẫn còn sáng.

-"Kia là ai vậy?"-Gin chỉ xuống vườn hoa hướng dương, là Katrina đang thẫn thờ đứng ngắm những bông hoa đó.

-"Tiểu thư thất tình, đừng chọc nhỏ, nhỏ điên lên đó...."-Tanaka nói với Gin.

Gin ngạc nhiên, còn Kerji có vẻ không thích lắm. Tsuke bá vai Gin rồi nói:

-"Là Kattha, cô ấy đã cứu cậu đó, nếu không bây giờ cậu chỉ là hồn ma đứng đây thôi!"

Gin tờ mờ nhớ lại. Cậu nhớ là hôm đó, lúc cậu ngã quỵ xuống, đã có tiếng xô xát ở sau lưng. Cậu chỉ nhớ hình ảnh mong manh về một người con gái, khuôn mặt đẹp nhưng dính máu, sau đó cậu ngất lịm đi.

-"Tôi đấu với cô ấy được chứ?"-Gin chỉ xuống Katrina.

-"Không cần phải đấu, chỉ cần ở dinh thự Horltias này là cậu sẽ phải đấu tranh đủ kiểu với nhỏ."-Tanaka nhìn xuống chỗ Katrina và nói.

----------------------------------------------

Bừa tối hôm đó.

Quả nhiên Gin đang được thấy Katrina chiến đấu, mà ở đây lại là đấu tranh tư tưởng.

Katrina với khuôn mặt vô hồn nhìn đĩa

thức ăn, cô chọc chiếc nĩa của mình một cách vô thức vào đĩa, trúng miến nào thì ăn miếng đó. Gin cảm thấy bất ngờ với cô tiểu thư thú vị này.

-"Kattha, em ổn không, chúng ta có thành viên mới chắc em đã biết rồi chứ?!"-Haru lo lắng hỏi Katrina.

Katrina nhìn cả bàn ăn một lượt, rồi dừng ánh mắt trước Gin. Nhỏ thều thào:

-"C-h-à-o-m-ừ-n-g..."

Tsuke nghe thấy không nhịn nổi cười, cậu khúc khích một lúc rồi bị Tanaka véo vào tay. Kerji thì lườm Tsuke một cái. Katrina biết, đưa đôi mắt vô hồn nhìn Tsuke. Tsuke xanh mặt sợ hãi. Nhưng Katrina chẳng làm gì cả, hỏ đứng dậy rồi đi lên lầu.

-"Thấy không Gin, đấu như vậy cậu thua là cái chắc!!"-Tsuke nói.

-"Phải rồiii... Ờ hờ...."-Gin nhìn theo Katrina, có vẻ chán nản tiểu thư nhà này.

---–-----------------------------------------

Ở phòng thư viện.

Đó là cái thư viện nhiều sách khủng khiếp của dinh thự Horltias. Bốn bức tường của căn phòng này toàn là sách, ở giữa là một chiếc bàn làm việc dài với quả địa cầu bằng vàng, ấn ngọc và bút lông, mực cùng đống sổ sách. Kerji đang ngồi đó, còn Haru đang lấy sách trên kệ. Inoue cũng đang ở đây.

-"Inoue, em thu thập được gì rồi?"

-"À vâng, đây ạ!"-Inoue đưa cho Kerji một bản báo cáo.

Kerji cầm lên và đọc nó.

"Gin Wayuheji, 17 tuổi. Được nuôi bởi một vị hầu tước già. Năm năm trước, vị hầu tước đã qua đời. Từ đó, Gin nhiều lần trốn ra khỏi biệt thự hầu tước."

-"Có lẽ cậu ta vì vậy nên học được những kỹ năng hoang dã như vậy."-Kerji nhủ thầm.

....

Tanaka gõ cửa phòng Katrina.

-"Chị vào nhé!?"

Không có tiếng hồi đáp. Thấy cửa không khoá, Tanaka đạp cửa bước vào. Katrina đang ngồi thẫn thờ trên giườn, cô lại ngắm chiếc quạt của mình. Cái quạt màu nửa trắng, nửa phớt hồng, có hình hạc trắng và hoa anh đào. Dưới chiếc quạt còn cột một túm dây ngọc lam. Chiếc quạt thực sự rất đẹp.

Tanaka tới gần, ngồi khoanh chân trên giường Katrina. Cô đưa tay nâng nhẹ mái tóc, vén nó qua sau tai Katrina. Rồi cô đưa tay vuốt má con bé.

Cô đột nhiên dừng lại vì cảm thấy điều gì đó, nhưng Katrina đưa mắt nhìn cô, cô lại lấy hai tay bưng mặt con bé lên rồi mũi chạm mũi với con nhỏ.

-"Kattha thường ngày của chị đâu rồi ấy.... Bị đánh hả, má có đau không?! Để chị xem.... À, là Kerji nói chị biết đấy. Thằng bé hối hận lắm, vì cậu ta thấy em như vậy nhưng lại không chạy tới bảo vệ em.... Ngoan!"

Đôi mắt Katrina long lanh lên, rồi những giọt lệ rơi xuống nệm. Con nhỏ ôm Tanaka mà khóc. Tanaka vuốt ve con nhỏ, vỗ về nó âu yếm y như một người mẹ. Tanaka ôm con nhỏ thật lâu, cho tới khi con bé mệt rồi ngủ thiếp đi. Tanaka đỡ Katrina xuống, cho cô nằm trên giường rồi đắp chăn cẩn thận.

-"Kattha ngủ rồi?"-Kerji đứng tựa vào cửa hỏi Tanaka.

Tanaka gật đầu, đi ra ngoài cửa:

-"Chị cũng đi ngủ đây!"

Kerji nhìn theo Tanaka một lúc, rồi quay ra nhìn Katrina. Con nhỏ đang ngủ, giấc ngủ mệt mỏi.

Kerji lại gần giường Katrina. Cậu vuốt tóc, xoa đầu cô, rồi nắm lấy tay cô. Cầm bàn tay mềm mại, cậu khẽ hôn lên đó:"Tớ xin lỗi, Kattha."

Ngoài hành lang, Tanaka đang bước đi. Cô bối rối đưa tay mình lên nhìn. "Chắc chỉ là ảo giác!..."

---------------------------------------------

Buổi chiều, trời còn sáng.

"Bá Vương Bóng Đêm Claihamut bị sát hại mười hai năm về trước, dẫn đến việc tranh giành ngôi vị sẽ sớm diễn ra giữa các gia tộc. Dinh thự của người bị phóng hoả, tuy nhiên di chúc của người vẫn còn...."

Kerji đang đọc cuốn sách lịch sử. Cậu đang nghiên cứu về giới Bóng Đêm.

-"Vậy là gia tộc nào cướp được hết tất cả các viên ngọc được gửi theo thiệp hoàng kim sẽ giành được ngôi vị sao?!"-Haru hỏi Kerji.

-"Phải, di chúc của ngài viết thế!"

-"Ngài ấy không có con nối dõi sao?!"-Haru hỏi.

-"Trong này không có đề cập gì về gia quyến của ngài cả."-Kerji lật từng trang sách, cậu tìm cái mà Haru đang hỏi nhưng không thấy.

-"Không phải vậy đâu!"-Gin từ ngoài cửa bước vào, có lẽ cậu đã nghe Haru và Kerji nói chuyện về ngài Claihamut.

Gin ôm một tập sách, cậu đến và đặt lại từng quyển sách đúng chỗ.

-"Bá Vương Claihamut có một người công chúa, nhưng công chúa đã chết khi mới chừng hai, ba tuổi.....cha nuôi của tôi đã nói vậy, ông ấy làm việc cho Bá Vương Claihamut."

Đặt xong những quyển sách về chỗ của nó, Gin quay lưng ra. Kerji và Haru đang mắt tròn mắt dẹt nhìn cậu.

-"Phải rồi, cha nuôi cậu là một hầu tước...."-Haru chống cằm suy nghĩ.

-"Ừm, chính cha tôi đã giúp Bá Vương chôn xác công chúa cùng với những viên ngọc và giữ kín chuyện này....."

Nói đến chỗ này, Kerji và Haru đều trở nên nghiêm túc:

-"Chôn.... Cùng những viên ngọc?!"-Kerji hỏi vẻ khó hiểu.

Gin không hiểu tại sao mặt mọi người lại tối sầm xuống. Cậu ngơ ngác hết nhìn Kerji, rồi lại nhìn Haru, bối rối.

-"Thiệp hoàng kim được gửi cùng những viên ngọc, và kẻ chiến thắng sẽ là kẻ cướp về hết tất cả những viên ngọc đó!... Cậu không biết gì sao?!"

Gin bàng hoàng, cậu đập tay mình xuống bàn Kerji đang ngồi, nói như hét lên:

-"Nói dối, làm gì có chuyện đó?! Không lẽ nơi chôn cất công chúa đã bị đào trộm sao?!"

Gin làm Kerji suýt té ngửa ra đằng sau. Gin giận dữ nắm chặt tay của mình, bỏ chạy ra cửa, mặt cậu trông rất nghiêm trọng. Kerji vội đứng dậy:

-"Cậu tính đi đâu vậy? Chúng tôi sẽ cùng đi với cậu!!"

-"Tôi phải đi tìm công chúa Azuhad!!"-Gin nói vọng lại. Có vẻ cậu chạy về phòng mình lấy gì đó. Kerji chạy theo Gin, không quên quay lại bảo Haru:

-" Giúp em gọi tất cả mọi người nhé, kèm thêm vài vệ sĩ!!"

Trên xe ô tô, Gin thấp thỏm ngồi không yên trên ghế. Xe của cậu đi đầu, dẫn đường cho mọi người đi đâu đó.

-"Các người tính lôi tớ đi đâu vậy, tớ muốn ngủ....!"-Katrina ngáp ngủ, có vẻ cô ấy đã trở lại bình thường.

-"Nghiêm túc chút đi!"-Kerji lườm Katrina mà nói. Katrina giật mình vì sợ.

Chiếc xe đỗ ở cổng một dinh thự, có đề tên là dinh thự hầu tước. Gin đã đưa mọi người quay về nhà cha nuôi của cậu. Gin lấy chìa khoá của mình mở cửa. Thấy tiếng mở cổng, một người hầu chạy ra đón.

-"Cậu chủ!? Cậu đã về sao?! Có thật là cậu không vậy?!"-Người hầu đã già lấy tay vuốt má Gin.

-"Vâng, con đã về đây ạ!..."-Gin nói, ôm lấy người hầu đã già kia.

Gin dẫn mọi người vào trong dinh thự. Cậu chủ của dinh thự này tuy là bỏ đi, nhưng trong dinh thự vẫn còn có người hầu, vệ sĩ, trong dinh thự mọi thứ đều gọn gàng và sạch sẽ. Có một bức vẽ chân dung hầu tước lớn treo ở cầu thang. Vị hầu tước đó trông rất phúc hậu.

Gin cầm đèn, dẫn mọi người xuống tầng hầm của dinh thự. Cậu phát hiện có vết cạy phá trên cửa của căn phòng cậu định vào.

-"Có kẻ đã đột nhập vào đây!"-Gin bực tức nói.

Gin mở cửa. Trước mắt mọi người hiện ra một căn phòng được thắp đèn xung quanh, ở giữa là một thềm cao hơn với một tấm bia. Tấm bia không tên, không tuổi, không có chữ. Chỉ là một tấm bia chạm khắc hoa văn bằng vàng đính đá.

-////////////////////-

Next: Chap-4

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.