Gặp Nhau Là Điều Tuyệt Vời Nhất

Chương 1: Thật Sự Là Một Người Hết Sức Bình Thường




“Ọe...”

Đột nhiên Lãnh Loan Loan cảm thấy yết hầu như muốn trào ra, vén rèm xe, nôn.

Dạ Thần nhìn Lãnh Loan Loan mà thấy hoảng sợ, nhanh chóng ngồi bên người nàng, vươn tay nhẹ nhàng vỗ lưng nàng. Trong mắt tràn đầy lo lắng, mồ hôi theo đến hai bên má. Nhìn khuôn mặt của nàng đỏ lên, quay đầu quát.

“Dừng ngựa, dừng ngựa...”

“Hí...”

Kiếm Ngân Vang kéo dây cương, xe ngựa dừng lại.

“Chủ tử, phu nhân, sao vậy?”

Ninh Phong Cách ngoài xe ngựa hỏi. Nghe thấy giọng nói lo lắng của Thần, tất cả mọi người đều lo lắng, có phải bên trong xảy ra chuyện gì không?

“Hô...”

Lãnh Loan Loan nôn xong, cầm khăn Dạ Thần đưa lau khóe miệng. Nhìn hắn cười nhạt, giọng nói khiến cho người bên ngoài nghe thấy.

“Không sao, đi thôi.”

Mấy người bên ngoài nghe thấy Lãnh Loan Loan nói, nhìn nhau, sau đó lại đi về phía trước.

“Cửu Nhi, thật sự là nàng không sao chứ?” Dạ Thần lo lắng nhìn nàng, ôm nàng, để nàng tựa vào trong ngực.

“Sao tự nhiên lại nôn?” Không phải là sinh bệnh chứ?

Lãnh Loan Loan vuốt ve bụng, trong mắt xẹt qua tia sáng, nàng nhớ rõ hai tháng rồi chưa tới "đại dì mụ", chẳng lẽ là mang thai? Quay đầu nhìn Dạ Thần, khẽ cười.

“Hình như ta mang thai.” Mười phần thì tám phần là thế.

“Ta an tâm rồi.” Dạ Thần gật đầu, sau đó ngạc nhiên nhìn Lãnh Loan Loan, miệng giật giật, lắp bắp nói. “Nàng, nàng nói nàng mang thai?”

Bộ dáng ngốc nghếch kia thật sự không nhìn ra là vua một nước, như tiểu hài tử bị dọa ngốc.

“Ừ.” Lãnh Loan Loan rất vừa lòng với phản ứng của hắn, bộ dạng này của Thần thật đáng yêu.

“Trời ạ, ta muốn ngất.” Dạ Thần tựa vào thành xe. Sau đó ngồi thẳng lại, khuôn mặt tuấn tú vui sướng, ý cười bên môi.

“Ta muốn làm phụ thân.”

Duỗi hai tay, ôm Lãnh Loan Loan vào lòng, cười to nói.

“Cảm ơn nàng, Cửu Nhi.” Cảm ơn nàng đã để ta gặp được nàng, cảm ơn nàng đã mang thai đứa nhỏ của ta...

Lãnh Loan Loan tựa đầu vào ngực hắn, nghe tiếng tim đập của hắn, khóe môi cũng nở rộ tươi cười.

Ngoài xe ngựa, mọi người cũng nghe thấy đoạn đối thoại của hai người. Đều tươi cười chúc phúc, chủ tử mang thai, bọn họ cũng sắp có tiểu chủ tử. Không biết tiểu chủ tử sẽ như thế nào? Bất quá dù tiểu chủ tử giống chủ tử hay giống gia thì đều đáng yêu. Bởi vì phụ mẫu tiểu chủ tử là nhân trung long phượng...

Kiếm Ngân Vang và Thủy Dao theo bản năng giảm tốc độ, không thể đả động đến chủ tử, bây giờ thân thể nàng là quý nhất.

“Cửu Nhi, từ giờ trở đi, nàng nhất định phải cẩn thận. Không thể làm việc nặng, có việc gì cứ để ta làm, nàng chỉ cần an tâm dưỡng thai...”

Dạ Thần bình tĩnh lại, lập tức diễn vai phụ thân. Sợ thê tử đang mang thai có mệnh hệ gì, bắt đầu công việc quản lý.

“Không cần phiền toái như vậy chứ?” Nghe thấy lời dặn dò của Dạ Thần, Lãnh Loan Loan chỉ cảm thấy rất phiền toái. Việc này không được, việc kia cũng không cho làm. Bất quá không thể phủ nhận rằng trong lòng nàng cũng rất ngọt ngào, dường như Thần rất coi trọng việc này, rất thương cục cưng...

“Được rồi, được rồi.” Dạ Thần gật đầu, không tha cho Lãnh Loan Loan cảm thấy phiền. “Ta nghe người ta nói nữ nhân mang thai phải được hầu hạ cẩn thận, không riêng gì việc hành động nhẹ nhàng, ngay cả đồ ăn hay y dược cũng phải chú ý. Không thể ăn linh tinh, không mặc quần áo chật...”

Lãnh Loan Loan gật đầu, cứ để hắn nói hết.

“Cửu Nhi, nếu không thì chúng ta hồi cung đi? Ở ngoài thật sự không thể dưỡng thai.” Dạ Thần vuốt ve phần bụng bằng phẳng của Lãnh Loan Loan, bên ngoài thị phi, đành phải ở trong cung. Trước tiên phải bảo hộ thật tốt đứa nhỏ, để nó bình an mà sinh ra.

“Không.” Lãnh Loan Loan lắc đầu, đột nhiên nàng nhớ tới nàng là xà, bây giờ có con với nhân loại, liệu có xảy ra vấn đề gì không? Đứa nhỏ có hình người không? Nàng thấy lo lắng. Xem ra phải đến Xà giới một chuyến.

“Chúng ta đi Xà giới.”

“Xà giới?” Dạ Thần sửng sốt, sau cũng nhìn bụng nàng. Ánh mắt sáng lên, vui sướng trong mắt trở thành nghiêm túc.

“Nàng lo lắng sao?” Sẽ là vậy sao? Đứa nhỏ bọn họ không phải nhân loại sao? Chưa từng quá mức để ý thân phận của Cửu Nhi, nhưng bây giờ dường như không hỏi cũng không được. Đứa nhỏ trong bụng Cửu Nhi sẽ có hình hài của xà? Cho dù là xà, hắn cũng không sợ. Dù sao cũng là kết tinh của hai người, nhưng chỉ sợ người khác không chấp nhận, thậm chí làm hại đến Cửu Nhi...

“Phải.” Lãnh Loan Loan gật đầu.

Dạ Thần nắm chặt tay Lãnh Loan Loan, kiên định gật đầu.

“Được, chúng ta về Xà giới.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.