Gặp Đại Thần Trong Nhà WC

Chương 45: họp lớp ( tiếp)




Thật sự là gặp quỷ mà! David đến còn chưa tính, tại sao Đại Nhất cũng xuất hiện ở chỗ này? Này hai người nguyên bản có lấy đến 8 sào tre* ra đo cũng không dính dáng đến nhau, giờ này khắc này nhưng lại ngồi cùng một chiếc xe đi tới Khẩn Đinh, hiện thân ở trước mặt chúng tôi tựa như đang bắt kẻ thông dâm, tình huống quỷ dị giống như đang báo trước có chuyện sắp xảy ra.

Xem trong mắt David điểm chút tơ máu, đại khái là vì lái xe mệt mỏi trong mấy giờ liền, bất quá hắn vẫn còn duy trì thần sắc nhất quán thong dong, huy tay, hướng chúng tôi chào hỏi.

sào tre: đơn vị đo lường, ý bạn Thụy thụy nói là hai người này xa lắc xa lơ, không quen nhau sao có thể đi chung xe.

“Này, Vincent, tiểu Thụy, chúng ta trên đường hỏi không biết bao nhiêu cái khu cắm trại, cuối cùng cũng tìm được các ngươi.” Vừa mở miệng liền cười, David vẫn luôn thông thuộc nguyên tắc không ai đánh người đang hướng mình cười.

Lão bản nhíu nhíu mày, vừa trở thịt nướng vừa hỏi: “Trước khi xuất môn ta có xác nhận qua trong và ngoài xe chưa từng có dấu vết bị gắn hệ thống định vị vệ tinh, sao vẫn bị ngươi tìm tới vậy?”

“…Ta cũng quá bội phục bản lãnh của mình rồi…” David ha ha cười nói.

Lúc này Đại Nhất vẻ mặt uể oải tiêu sái đến bên cạnh tôi, vẻ mặt khóc tang, tôi vội hỏi: “Đại Nhất, cậu sao lại cùng David đi cùng một chỗ? Chẳng lẽ hai người các cậu trước kia nhận thức?”

Này là có thể tính đi, không thể nói là không có, hai người đều là bằng hữu lão bản, nếu Đại Nhất nhận thức David sớm hơn tôi thì đó cũng là chuyện đương nhiên.

“Có quỷ mới nhận thức người này!” Đại Nhất oán hận trừng nam nhân đeo kính, bắt đầu hướng tôi kể khổ: “Buổi chiều vừa mới hoàn hai khóa học, người này chạy đến phòng học gọi tôi ra, hỏi tôi có biết cậu đi đâu hay không. Tôi lại không biết hắn, sao có thể nói với hắn cái gì?”

Tôi gật đầu a một tiếng, nghe Đại Nhất tiếp tục kể ra toàn bộ chuyện bi thảm hắn gặp phải lúc chiều.

“Nào biết hắn đột nhiên mở ra notebook, trong máy tính như là giấu hồ sơ bí mật của tôi, tùy tiện nhìn nhìn mà bắt đầu uy hiếp tôi…”

“Hắn uy hiếp cậu sao?” Hứng thú của tôi bắt đầu bị khơi lên, bởi vì David là cao thủ tình báo đến từ CIA của Mĩ, theo lão bản nói hắn cũng là một hacker khá nổi tiếng, trước mắt nghề nghiệp chủ yếu là cung cấp thông tin tình báo buôn lậu cơ mật của hai giới hắc bạch lưỡng đạo, chủ tiệm cửa hàng mắt kính chỉ là nghề tay trái mà thôi ── như vậy David, rốt cuộc là dùng cái gì mà chúng tôi chưa biết để uy hiếp Đại Nhất đây? Thật muốn biết a!

Đại Nhất chợt thấp giọng, có điểm khủng hoảng nói: “Người này cư nhiên biết sở thích của tôi, còn biết trong phòng tôi ẩn dấu bao nhiêu kia nọ ngoạn ý… Thảm hại hơn chính là, tại trong notebook của hắn cư nhiên lại có bức ảnh tôi vào tiệm thuê phim mướn về vật kia…”

Này vừa nói tôi cuối cùng cũng minh bạch, sở thích trong miệng Đại Nhất kỳ thật cũng không là cái gì, cậu ấy chỉ là cùng đại bộ phận nam nhân giống nhau ưa thích xem A phiến*, hơn nữa cũng không có tham gia cái loại trò chơi này. Đương nhiên, như vậy cũng khá tốt rồi, chỉ bất quá Đại Nhất người này cư nhiên hứng thú với việc sưu tầm A phiến, không chỉ mua, mà còn đem toàn bộ băng đĩa có thể mượn ở cửa hàng đều thu gom đem về thưởng thức.

A phiến: Phim xXx

Tôi đã từng thăm qua chỗ ở của hắn, hắn cũng rất chính trực hướng tôi bày ra kia những vật sưu tầm đầy kiêu ngạo của mình, đoán chừng số lượng, chạy không thoát từ ba đến năm ngàn đĩa đi!

“Bất quá cũng chỉ là A phiến thôi, cho dù cậu bị chụp ảnh khi đến thuê đĩa cũng không phải cái gì nghiêm trọng, tại sao cậu lại sợ hắn?” Tôi tò mò hỏi Đại Nhất.

“Hắn nói…” Đại Nhất lấy tay chỉ nam nhân mắt kính, bộ dáng thù hận không đội trời chung: “Hắn nói khu nhà của tôi gần đây xuất hiện một tên biến thái nhục dục điên cuồng, lúc tối muộn thường hay cầm dao bức nữ tử chụp ảnh lõa thân ── hắn uy hiếp tôi nếu không nói cho hắn biết tiểu Thụy cậu ở đâu, liền báo cảnh sát tố giác tôi là cái kẻ nhục dục điên cuồng kia, khiến cảnh sát đến lục soát phòng của tôi, đến lúc đó lục soát ra đồ mà tôi cất giữ, cho dù chứng minh tôi không phải là người xấu, một đời anh minh cũng sẽ bị hủy trong chốc lát…”

Tôi thương cảm gật gật đầu, Đại Nhất đáng thương, cư nhiên mới vài ba câu đã bị David âm hiểm lừa.

“Tiểu Thụy, cậu cũng biết hiện tại truyền thông có bao nhiêu lợi hại, một khi tin tức tôi trở thành người bị tình nghi phóng xuất, chỉ sợ từng cái nữ hài tử đối tôi đều e sợ tránh xa không kịp đi! Tôi sợ tôi sau này…không có khả năng đẹp mặt lên được nữa…” Đại Nhất trên đầu một mảnh mây đen, ảm đạm thê lương.

Tôi lườm hắn một cái, ngốc Đại Nhất, nên lo lắng không phải là cái này đi?

“Cũng là do bất đắc dĩ, tôi nói cho hắn chuyện lúc trưa cậu từng đề cập qua muốn cùng lão bản đến Khẩn Đinh cắm trại, cứ như vậy, này ma quỷ hẳn là nên buông tha tôi rồi đi? Không nghĩ tới hắn lại còn nói Khẩn Đinh hắn không quen, muốn tôi dẫn đường đi tới Bình Đông, dẫn hắn đi tìm các cậu…”

Nói đến đây, Đại Nhất có chút lo lắng hỏi: “Tiểu Thụy, các cậu là không phải gặp gỡ cái chuyện gì phiền toái đi? Nam nhân mắt kính này tuy rằng lớn lên khuông dạng là người, nhưng mà miệng lưỡi bén nhọn, lòng dạ hiểm độc hắc ám, không phải là người bên cho vay nặng lãi phái tới đòi nợ đi?”

David tức giận hừ một tiếng, nụ cười kinh doanh luôn ở trên mặt lập tức ngưng đọng lại, ác ý phiêu mắt liếc một cái người nói hắn là miệng lưỡi bén nhọn, lòng dạ hiểm độc.

Tôi còn chưa mở miệng giải thích, lão bản liền dùng khẩu khí cơ hồ có thể lạnh đông chết người hỏi: “David, mấy cái đề nghị của ngươi lúc trước ta cũng không có cự tuyệt đi? Còn có ai có thể bắt ngươi đại giá thân chinh trong ngày hôm nay nhất định phải tìm được ta?”

David thu hồi ánh mắt hung ác, có chút chột dạ nói: “… Ngô lão muốn ta trong 24 giờ nhận được phúc đáp của ngươi, cho nên…”

“Thủ lĩnh còn muốn ta làm cái gì? Hắn biết rất rõ ràng là ta không hề muốn chen vào chuyện bên Mĩ Quốc rồi!” Lão bản đè thấp giọng, hãn lệ* hỏi, tôi mặc dù thân là người yêu thân mật của lão bản khi thấy vẻ mặt này cũng cảm thấy có chút sợ hãi.

hãn: dũng mãnh

lệ: nghiêm nghị

“Ba cái lão nhân gia bên Mĩ Quốc cho rằng ngươi đem chuyện James xử lý phi thường tốt, cũng biết ngươi hiện tại thân thủ so với trước kia lợi hại hơn, kỹ thuật bắn cũng cao hơn một tầng… Hy vọng ngươi có thể một lần nữa sẵn sàng góp sức, trở lại cương vị công tác lúc đầu…”

Nhìn theo lão bản sắc mặt càng lúc càng ác liệt, David thái độ nói chuyện cũng càng lúc càng thấp.

“Ngươi đem chuyện về tay trái của ta nói cho bọn hắn biết rồi?”

Hàn ý từ kẽ răng lão bản từng đợt xâm nhập cốt tủy, ở bên ngoài tôi vui mừng vì mình là một trong những người đứng xem, không cần trực tiếp thừa nhận cái loại lãnh khốc đóng băng thân thể này ─── nhớ rõ khi David đối mặt uy hiếp của sát thủ James, còn có thể cười nói tự nhiên, việc không đáng lo, thế nhưng đối mặt lão bản lãnh liệt, hắn cư nhiên câm như hến.

Lão bản như thế đích thực làm người ta sợ hãi, không chỉ là David, mà ngay cả tôi, thậm chí còn muốn làm cho Đại Nhất không rõ tình hình cũng không dám làm một cái thở mạnh.

“Ta… Ta nào dám…” David nuốt nuốt nước bọt, vội vàng giải thích: “Tin tức này là do Thành Đức hội đưa ra, bọn họ rất sớm đã ngay tại bên người James an bài nhân thủ, ngày đó ngươi ở trong kho hàng đối phó vài cái bảo tiêu, có một người chính là người của Thành Đức hội…”

“A?” Lão bản sắc mặt hơi nguôi giận, đột nhiên ngoắc tay gọi tôi qua.

Theo bầu không khí hiện giờ, tôi ước định vẫn là thuận theo hết thảy yêu cầu của lão bản mới là thượng sách, cho nên cũng không hỏi nhiều cái gì, im lặng nghe theo tiêu sái đến bên cạnh y.

Lão bản giả bộ nghiêm chỉnh đem cái đĩa mới vừa nướng tốt nào là lạp xưởng, thịt, ớt xanh, nấm hương đặt ở trên tay tôi, nói: “Thụy thụy, em đói bụng đi? Này trước cầm ăn.”

Tôi ngơ ngác đưa tay tiếp nhận, thật sự không dám tưởng tượng người nam nhân này một phút đồng hồ trước còn như là một cái đại ca lãnh huyết làm cho người ta sợ run, sao trong chớp mắt lại biến trở về cái kia lão bản mình tối quen thuộc vậy?

Bất quá, tôi là thực đói bụng, mùi thịt nướng luôn kích thích sự thèm ăn của tôi, chỉ là vừa rồi bị lòng hiếu kỳ đối với việc David tìm thấy mình áp chế cảm giác của dạ dày nên không để ý, cho tới bây giờ tôi mới phát giác lão bản cư nhiên ngay lúc cùng Đại Nhất và David phân biệt nói chuyện thì đã nhân tiện đem đồ ăn mang đến đều nướng tốt lắm rồi.

Lại một lần nữa tôi đối nam nhân này dâng lên mười hai vạn phần tôn kính, thật sự là quá lợi hại rồi! Y hiện tại đối tôi thực là phục vụ chu toàn, ân cần đến nơi đến chốn, thế nhưng hai người khác lại không may mắn như vậy.

“Các ngươi tự mình đến ăn.” Sau khi lão bản đối bọn họ thuận miệng công đạo, liền đem hai cái ghế gấp đến theo tôi ngồi cùng một chỗ.

Xem Đại Nhất cũng là đói bụng, hắn cũng không cùng lão bản khách khí, liền ngồi xuống đất cầm đũa vệ sinh ngụm lớn mà ăn; David dựa vào cây dừa, chậm chạp không dám đến, tựa hồ dư uy ánh mắt lão bản còn làm cho trong lòng hắn run sợ.

Đúng lúc này, David lại hướng tôi sử ra sóng mắt công kích, cầu tôi trấn an vỗ về tình tự lão bản. David, anh cũng cân nhắc một chút hiện tại có Đại Nhất ở đây có được hay không? Hắn không biết quan hệ của tôi cùng lão bản, tôi cũng không dám ở trước mặt hắn diễn xuất hí kịch buồn nôn đến mình cũng thấy chán ghét, này, này nên làm sao mới hảo?

Tôi cũng cùng Daivd mắt đi mày lại, biểu đạt lo ngại kể trên.

Ho nhẹ một tiếng, David đi đến bên cạnh Đại Nhất, dùng giày da hàng hiệu tỏa sáng điểm điểm chân cậu ấy, nói: “Uy, ăn thịt nướng không có thức uống phối sao được? Qua bên kia mua chút gì uống lại đây!” Hắn chỉa chỉa quầy bar cỡ nhỏ trong khu thức uống.

“Tôi không có tiền!” Đại Nhất không để ý tới hắn, tiếp tục cúi đầu dùng miệng phấn đấu.

David cau mày, móc ra một cái bóp da rút một tờ tiền xanh giá trị nghìn nguyên, khom người nhét vào trong tay Đại Nhất, nói: “Gọi cậu đi mua phải đi mua, nhiều lời cái gì! Coi chừng tôi đem ảnh chụp chuyện tốt của cậu truyền ra trên mạng, cam đoan cho cậu trong vòng một ngày thân bại danh liệt!”

Soạt! Sao lúc nãy David không sử xuất khí thế đó đối mặt với lão bản? Nhất định là rất đáng xem đi…Vẫn là người thiện lương luôn bị ức hiếp, Đại Nhất hôm nay thực sự gặp gỡ khắc tinh rồi?

Không tình nguyện đứng dậy, Đại Nhất lẩm bẩm: “Trên thế giới sao có loại ác nhân này vậy? Rõ ràng lớn lên nhã nhặn thanh tú, vừa mở miệng lại là giọng điệu của phần tử khủng bố?” Oán giận rồi, vẫn là ngoan ngoãn nhanh chân chạy đi.

David quay đầu lại, đối tôi giơ lên một mạt cười thắng lợi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.