Gặp Anh Vào Mùa Hoa Đẹp Nhất

Chương 1: Ô ô ta muốn về nhà




“Được rồi được rồi, ha ha, cuối cùng cũng giải quyết được nhiệm vụ rồi!” Khoa chân múa tay vui sướng lấy ra cái chai chứa đầy hạt cát bên trong, Tri Hỏa cười đến vô cùng sáng lạn.

Đích thị một kẻ ngu ngốc.

Vô lực ôm lấy mặt, Lưu Ly bất đắc dĩ nghĩ.

Nhưng dù sao ngốc mà đáng yêu là được.

“Hỏa, tới rồi.” Giữ chặt Tri Hỏa còn muốn đi thẳng về phía trước, Bắc Hoàng Minh dừng lại ở tiền sảnh một khách sạn lớn.

“À, tới rồi nha.” Xấu hổ cười cười, Tri Hỏa ngẩng đầu nhìn khách sạn xa hoa, không khỏi líu lưỡi, “NPC cũng lắm tiền ghê.”

“Đi thôi.” Vươn tay vò rối tung tóc Tri Hỏa, Hàn Ly dẫn đầu đi vào khách sạn.

“Thật là, nói bao nhiêu lần rồi! Không được xoa loạn đầu tôi thế nữa!” Hướng về phía Hàn Ly mà rống lớn, Tri Hỏa bất mãn sửa sang lại đầu tóc của mình một lần nữa.

Đột nhiên, một bàn tay vươn về phía sau Tri Hỏa, giúp cậu sửa sang lại đám tóc rối. Ngón tay đụng tới ngón tay của Bắc Hoàng Minh, Tri Hỏa ngoài ý muốn nhận ra được một loại cảm giác như điện giật, theo bản năng rút tay trở về.

“Được rồi, chúng ta vào đi thôi.” Tựa hồ không có phát hiện động tác nhỏ kia của Tri Hỏa, Bắc Hoàng Minh sờ sờ đầu cậu nói.

“Ừ, được.” Cúi đầu, Tri Hỏa đi theo sau Bắc Hoàng Minh.

“À, cái kia… Minh, ở trong hồ là cậu đã cứu tôi phải không?”

“Xảy ra chuyện gì?” Nghi hoặc xoay người, Bắc Hoàng Minh nhìn Tri Hỏa.

“Ừ, không có gì đâu.” Ngẩng đầu hướng Bắc Hoàng Minh cười, Tri Hỏa đi lên trước hắn, “Nhanh lên đi vào đi, bằng không bọn họ lại gây phiền toái.”

Ngắm Tri Hỏa một hồi lâu, xác định bản thân không nhìn ra có gì bất thường, Bắc Hoàng Minh cũng không suy nghĩ nhiều nữa, đi vào theo.

Quay lưng về phía Bắc Hoàng Minh, Tri Hỏa theo bản năng đưa tay lên bờ môi mình, trước khi hôn mê, cậu dường như… Cảm giác được Bắc Hoàng Minh hôn mình.

Trái tim, không tự chủ được mà đập rộn ràng.



Tìm được NPC rồi, hoàn thành xong nhiệm vụ,  nhận giấy chứng nhận, một đám người liền vội vàng chạy tới tòa nhà công hội.

“Ơ kìa, bọn anh còn chưa có lập bang sao?” Hỏa Luyện đang lúc giao nhiệm vụ nhìn thấy mấy người đội Liệt Dương, vẫy tay gọi.

“Đang chuẩn bị giao nhiệm vụ đây.”

“Thế mau mau hoàn thành đi.” Hỏa Luyện như thể so với bọn họ còn gấp hơn.

Gật gật đầu, Tri Hỏa đem giấy xác nhận giao cho NPC.

“Tốt lắm, chúc mừng các cậu hoàn thành nhiệm vụ lập bang hội, xin mời đặt tên bang hội.”

“Đặt tên?” Sửng sốt một chút, Tri Hỏa quay đầu nhìn mọi người, ngầm hỏi ý kiến.

“Ai, thì đặt luôn là bang Liệt Dương đi.” Gãi gãi đầu, Hàn Ly vô cùng lười nghĩ đưa ra biện pháp.

“Tuyệt đối không được, khó nghe thấy mồ!” Lưu Ly lập tức bầu phiếu chống.

“Vậy mời bà cô đặt coi!”

“Đặt là Hoa Hoa Công Chúa đi, ha ha.”

Mọi người trán nổi gân xanh nhìn Lưu Ly đang cười đến điên cuồng, quyết định cho qua đề nghị của nhỏ.

“Vậy kêu Minh Giáo đi!” Hỏa Luyện xông vô, xen mồm nói với NPC.

“Này, ai cho ý kiến ý cò vớ vẩn!” Những người khác vừa nghe, liền hướng hắn rống to.

“Xác nhận tên bang hội, tiếp theo xin hỏi bang chủ của Minh Giáo là ai?” NPC mặt không chút thay đổi hỏi.

“Cái gì cơ! Này này, bọn tôi không muốn cái tên Minh Giáo kia đâu, cho tôi sửa tên, cho sửa đi!” Tri Hỏa kích động hét lớn.

“Tên bang hội một khi đã được xác nhận sẽ không cho phép sửa lại.” NPC nâng gọng kính, vô cùng trấn định nói.

“Trời ạ…” Tri Hỏa cảm thấy mình sắp tức đến hộc máu .

“Tên khốn nhà cậu!” Vừa định quay đầu tìm Hỏa Luyện, đã không thấy thân ảnh của hắn đâu, sửng sốt một chút hỏi, “Nhãi con kia đâu rồi?”

“Chạy rồi.” Thành viên bang hội của Hỏa Luyện thực bất đắc dĩ chỉ về phía cửa.

“Nhóc con thối, đừng để bị tôi tóm được, gặp tôi chém chết cậu!”

Lần này, đối mặt Tri Hỏa bừng bừng lửa giận, chẳng ai khuyên can nữa. Ngay cả Hải tuyệt đối ôn hòa cũng không cản, bởi vì đội viên đội Liệt Dương lúc trước, hiện tại là thành viên của Minh Giáo đều có một khao khát cháy bỏng là được chém chết Hỏa Luyện.

“Khụ khụ, rốt cuộc ai là bang chủ?”

“Cậu ta.” Mọi người nhất loạt đồng lòng đưa tay chỉ về phía Tri Hỏa, “Tri Hỏa Ám Diễm.”

“Này!” Tri Hỏa còn chưa kịp ngăn cản, đã thấy tên của mình được đưa vào trang tư liệu của bang hội.

“Xin vui lòng thiết kế huy chương.” NPC không chút nào để ý tới tiếng rống to bên tai, tiếp tục hoàn thành công tác tiếp theo.

“Nhất định phải thiết kế ngay bây giờ sao?” Hải đem Tri Hỏa giao cho những người khác xử lý, tự mình lên giải quyết thủ tục đăng kí.

“Không, trong một tuần nộp lên cũng được.”

“Vậy giao cho Nguyệt Lượng đi, Nguyệt Lượng sẽ làm.” Nguyệt Lượng xung phong nhận việc nói.

“Có thể chứ?” Hải có chút không yên lòng.

“Không thành vấn đề, Nguyệt Lượng là nhà thiết kế thời trang, thiết kế rất chuyên nghiệp đó.” Nguyệt Lượng kiêu ngạo nói.

“Vậy giao cho em.”

“Vâng, được ạ.”

“Tốt lắm, Minh Giáo hoàn thành đăng kí.” NPC sau đó hạ xuống một dấu chấm tròn.

“Nha nha nha, chúc mừng anh nha, Tri Hỏa.” Hỏa Luyện đột nhiên từ phía cửa ló ra nói.

“Cậu tên nhãi này đứng lại cho tôi.” Tri Hỏa vừa trông thấy Hỏa Luyện liền lao lên.

“Tri Hỏa, cậu vẫn thực có tinh thần nhỉ.” Tiếng cười phóng khoáng của Thiếu Ảnh từ phía ngoài cửa tòa nhà công hội truyền đến, sau đó liền thấy y cùng thành viên công hội mình đi tới.

“Đại ca, chúc mừng cậu nha.” Dật Sử cười hì hì đặt tay lên vai Tri Hỏa, ngay lập tức bị một ánh nhìn như tia X đâm thẳng đến cứng đơ người, quay đầu, cậu ta liền nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Bắc Hoàng Minh, vội xấu hổ buông tay xuống.

Oa, cái tên kia sao lại thế nha? Thật đáng sợ.

“Chúc mừng.” Ngay giây tiếp theo Vô Ngữ cũng xuất hiện .

“Sao bọn cậu đều biết mà tới đây?” Tri Hỏa kinh ngạc hỏi.

“Là tôi thông báo đó.” Chỉ chỉ chính mình, Hỏa Luyện nói.

“Cậu đúng là đồ nhiều chuyện.” Hàn Ly bất đắc dĩ nói.

“Cám ơn đã khích lệ.” Không mảy may để ý tới ý tứ trào phúng trong lời Hàn Ly, Hỏa Luyện bâng quơ nói.

“Tóm lại, chúng ta sau này phải cùng nhau cố gắng, để xem ai có thể thành lập được thành thị thuộc sở hữu người chơi đầu tiên trong Ám Vô Dạ.” Thiếu Ảnh phát ra lời khiêu chiến.

“Không thành vấn đề, nhất định là chúng tôi.”Tri Hỏa tự tin cười nói.

“Cũng khó nói đó, bọn tôi đã thu thập được 65 cái huy chương rồi đó.”

“Tuyệt đối không thành vấn đề.” Chỉ chỉ những đồng đội ở phía sau, Tri Hỏa nở nụ cười tươi rói, “Có bọn họ, thì tuyệt đối sẽ không thua.”

“Tôi vô cùng chờ mong.” Thiếu Ảnh nở nụ cười.

“Hãy chờ xem chúng tôi sẽ khai sáng thời đại mới trong Ám Vô Dạ như thế nào!”



QUYỂN HAI


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.