Gái Khôn Không Bao Giờ Sợ Ế

Chương 1




Tụi nó đem ả tới 1 nhà kho sâu trong khu rừng . Khi đến ơi ả cũng vừa tỉnh dậy

- Đây là đâu _ giọng ả đau đớn

- Cô không cần biết _ nói xong Kỳ quăng ả xuống nền nhà

- nói mau , cô dùng gì dễ lôi kéo Phụ Hoàng của tôi _ Nó kể dao vào cỗ ả

- Đấy là do phụ Hoàng cô mê tôi thôi , không phải lỗi của tôi _ ả chối

- *Chát*. Chết tới nơi mà còn lớn giọng _ Khải lên tiếng

- Các người nhớ đấy ... hôm nay các người đã làm gì tôi _ ả nghiến răng

- À rế .... Tôi thích cô rồi đấy _ nói xong hắn đá vào cổ ả làm ả ngất

- Có ác quá không ? _ Đan lên tiếng

- Tao còn chưa ra tay _ Băng tức

- Muội ra tay ả ta có đường chết _ Khải cười

- Huynh ... _ Băng cáu

- Thôi thôi ... tìm cách cứu My đã _ Thiên nãy giờ mới lên tiếng

- Tìm được tín hiệu Vamp rồi này _ nó nói

- đi mau ! _ Thiên

-Nhưng mà..._ nó

-Sao thế _ hắn hỏi

- Tín hiệu cho thấy không chỉ một Vamp ... _ Nó nói

- Vậy thì My càng nguy hiểm _Băng

Lúc này ả tĩnh lại ... lợi dụng mọi người không chú ý dùng phép biến đi :v

- Ơ ... Chu Tiễu Uyển đâu mất rồi ? _ Kỳ giờ mới đễ ý

-Chết ... nãy giờ ta lo nói về Vamp để ả chạy mất rồi _Hắn

- Tìm ả trước rồi tính _ Nó

Cả bọn đang đi tìm nó thì bất chợt thấy một tòa lâu đài rất lớn ... đó là tòa lâu đài nơi giam giữ My ...

- Đó là .... _ Đan thắc mắc

- Có thể là nơi giam giữ My _ Hắn phán

- Khoan ... Trong tòa lâu đài có tới 2 vamp ... à không rất nhiều vamp _ Nó nói

- Vào tìm My trước rồi tính _ Thiên nóng lòng

Cả bọn lén vào tòa lâu đài ... tòa lâu đài này rộng tới không có lối ra . Đi tới 1 căn phòng ... cả bọn thấy Shu đang ôm My và ngủ rất ngon lành ...

- Oshitttttt tại sao My lại ngủ với tên vamp ấy chứ _ Băng tức

- Myyyyyy _ Thiên định chạy vào cơ mà nó ngăn

- Đây là vamp quý tộc _ nó phán

- Cứu My đã _ Kỳ lo lắng

Thế là cả bọn ùa vào phòng , ôm lấy My

- Các người ... _ Shu ngáp ngủ * ôi anh ơi... dầu sôi lửa bỏng mà anh ngáp là thế nào =))*

- Thiên ... Là cậu ... _ My nhìn Thiên

- Không sao hết có Thiên rồi _ Thiên sến

- My...._Băng chạy lại ôm cô- Tỷ...._My cũng ôm lại_Muội xin lỗi. Muội để mọi người lo lắng rồi

- Ya ! Mấy người tình cảm đủ chưa ???_Shu kéo My vào lòng

- Ngươi..._Thiên phóng hoả lôi vào Shu

Shu né, tay vội ôm chặt My và rồi biến mất.

- MYYY !!!!_Băng bật khóc vì mất muội muội lần nữa

*Tại nơi khác*

- Buông ra....Buông tôi ra..._My cố đẩy Shu ra

- Cô..._Shu ngỡ ngàng

- Anh muốn gì ? Tại sao lại bắt tôi ?

- Cô là người con gái mà tôi yêu_anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô làm cô thoáng đỏ mặt

- Xin lỗi...Tôi không thể..._My

- Tại sao ? Em yêu hắn ? Yêu cái tên đơn phương em bấy lâu ? Yêu người con trai không đủ khả năng bảo vệ em ư ?_Shu nhíu mày

- ANH BIẾT GÌ MÀ NÓI CHỨ ? Anh ấy thừa khả năng bảo vệ tôi. Anh ấy là người luôn quan tâm, che chở...Ở cạnh tôi lúc tôi buồn...Tôi biết...Biết Thiên có tình cảm với tôi, nhưng...Tôi không xứng...Không xứng với anh ấy...Hic...Tôi không thể ở bên cạnh anh ấy..._Gương mặt đỏ ửng lúc nãy, giờ đây đã giàn giụa nước mắt.

Phải ! Cô không phủ định. Cô yêu anh...Nhưng cô không dám nói. Sợ lắm...sợ lắm...sợ bị chê cười....sợ bị nói là "cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga"...Sợ bị anh coi thường...Sợ tình yêu không được đáp lại...Sợ lắm...

Shu sững sờ...ngạc nhiên...Nhưng anh lại cười. Anh tháo chiếc mặt nạ bấy lâu đã sử dụng và đã biến thành Thiên.

- Nhóc ngốc !! Em yêu anh thật sao ??_Shu, à không, là Thiên mới đúng. Anh nở nụ cười hạnh phúc.

- Thiên....Là anh ??_My ngạc nhiên

- Ừ ! Là anh...Là người em yêu. Ngốc ạ !!_Anh "kiss" trán cô

- Hic....Cái tên ngốc này !!! Sao anh dám lừa em ?? Sao anh...dám...Hic...._My bỗng khóc òa, đấm ngực Thiên [Yun *đỏ mặt* : Chớt...Lỡ nhìn người ta tình tứ rồi *chạy*]

- Hì. Anh không lừa em thì sao ép em nói yêu anh được. Phải không, bé ngốc ?_áp môi

------------- Write : Chiu & Yun ~~~~~~~~~~~~~

Đôi lời :

1. Máy Chiu hỏng

2. Máy Yun sắp ''ngỏm''

3. Từ tuần sau sẽ ngừng đăng chap. 28/12 hoặc trước hôm đó sẽ có chap ạ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.