Gái Ế Vùng Lên: Khiêu Chiến Thiếu Gia Ác Ma

Chương 47: Bữa ăn 2




Đương nhiên, làm nữ chủ của một bộ truyện võng du, lại đang ở độ tuổi mười tám mười chín lòng xuân tâm nhộn nhạo, làm sao Thù Tiểu Mộc có thể không có hoa đào được?

Vì thế lúc Tiểu Mộc gia nhập Mông Hồng Thiên Hạ, cũng tiếp tục lấy tốc độ rùa bò thăng cấp, đóa hoa đào đầu tiên của Tiểu Mộc buông xuống.

Lúc đó là lúc chạng vạng, kim đồng hồ chỉ số sáu. Bạn học Tiểu Mộc cầm hai bình nước sôi trở lại ký túc xá, thuận tay rót một tô mỳ thịt bò Khang sư phụ bổ sung năng lương. Ba cái ID trong trò chơi trước máy tính còn đang ngoan ngoãn mở quán, nhìn qua đống tin tức cá nhân, cũng không nhận được mật ngữ của tên sư phụ phá sản kia. Thù Tiểu Mộc nhìn bát mỳ sợi, cảm thấy cuộc đời thật tươi đẹp.

Chính, vào, lúc, này,...

[ Hệ thống ] Bạn đã bị Tình Tỏa Thanh Thu công kích, Hệ thống đã tự động thêm vào danh sách kẻ thù.

=. =

Sớm đã nói qua PK không phải thế mạnh của Thù Tiểu Mộc, tốc độ lại càng không phải là thế mạnh của cô, cô thậm chí còn chưa buông chiếc đũa trong tay, nhân vật đáng yêu trong trò chơi đã về thành dưỡng sức. Tiểu Mộc bưng tô mỳ sợi thơm ngào ngạt, nhìn nhân vật kiếm khách kia diễu võ dương oai ở trước mặt cô, tức giận đến run rẩy cả người. Suy nghĩ nửa ngày, cô vẫn cảm thấy —— ăn mỳ quan trọng hơn! >_

Vì thế quyết định ăn trước sau đó lại đi méc sư phụ.

Tối hôm nay tên sư phụ phá sản kia lại có việc làm. Cô yên lặng suy nghĩ. Chờ cô ăn được một nửa, kiếm khách kia còn mang cái tên đỏ thẫm ở chỗ cũ hành hạ xác chết, Thù Tiểu Mộc chưa từng nghĩ đến, trong cái thế giới lạnh lùng này, còn có anh hùng tồn tại.

Kiếm khách kia đang đấm đá hăng say, đột nhiên trên đầu hiện ra trạng thái đặc biệt bị thôi miên, sau đó liền thấy một bóng đen từ dưới đất chui lên, một ảnh sát toàn thân vận đồ đen, trong một phần năm giây tung ra chiêu Đoạn Hồn Kiếm bế khí, phòng ngừa đối phương chạy trốn, lại bồi thêm một chiêu Cuồng Ảnh kiếm, một kiếm qua đi, thích khách một chân nửa quỳ hồi máu hồi lực. Bốn chữ Tình Tỏa Thanh Thu vừa rồi còn đỏ rực lúc này mới cực kỳ không cam lòng chuyển thành màu đen trắng.

Thù Tiểu Mộc nghẹn mỳ trong cổ họng, cô không thể tưởng tượng được giết người cũng có thể lưu loát như vậy, hoa mỹ giống như một màn biểu diễn.

Thượng Đế ơi, Jesus ơi, hóa ra Thù Tiểu Mộc ta nhận hết oan khuất, chỉ vì chờ đợi màn anh hùng cứu mỹ nhân này sao? ( Thượng Đế và Jesus: =_=||||)

Cô khụ nửa ngày mới cứu vớt được cái mạng mới bị mì ăn liền nghẹn suýt chết, tiêu hao một cái phù hồi sinh tại chỗ, thế giới xám trắng lập tức nhuộm đầy sắc màu một lần nữa, thật giống như trái tim đầy ý xuân đang nảy mầm. Đứng ở trước mặt người ta, có lòng muốn nói, nhưng nhăn nhó nửa ngày rốt cuộc vẫn ngượng ngùng, cô lựa chọn hành động thực tế

[ Hệ thống ] Bạn thỉnh cầu giao dịch với Mạn Đà La.

[ Người xa lạ ] Mạn Đà La nói với bạn: ?

Thù Tiểu Mộc trơ mặt ra cưỡng chế sự ái mộ dào dạt trong lòng:

[ Người xa lạ ] Bạn nói với Mạn Đà La: Cái kia... Cám ơn bạn đã giúp mình giết tên đó. Ở chỗ mình có một cây chủy thủ hoa mai rất thích hợp để thích khách dùng, tặng cho bạn nè.

Nhân vật thích khách mặc đồ đen rất là lạnh lùng xoay người, ưỡn thắt lưng trình diễn tư thế đứng thẳng ( Tư thế đứng của thích khách, thật lưu manh thật đáng khinh... ) nói ra hai chữ dội cho trái tim xuân tình của người nào đó một gáo nước lạnh:

[ Người xa lạ ] Mạn Đà La nói với bạn: Không cần.

Thù Tiểu Mộc có lòng, lại không biết làm sao cho tốt:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Ngửa đầu cười to ] Đồ nhi yêu quý, kẻ địch dũng mãnh, đưa vi sư hai bình Hồi Linh đan ba sao* đi.

=_=||||

(*Hồi Linh đan: Có tác dụng hồi máu, số sao càng cao tốc độ hồi càng nhanh và lượng máu hồi cũng nhiều hơn.)

Thù Tiểu Mộc cố tình không để ý tới, đột nhiên linh quang chợt lóe, cô nghĩ đến một chuyện ——

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : [ Mỉm cười ] Sư phụ.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Mồ hôi lạnh ] Bị trộm nick rồi à?

Thù Tiểu Mộc giận, người như thế đúng là không thể ăn nói đàng hoàng được! !

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ có quen một người tên là Mạn Đà La, thích khách cấp sáu chín hay không?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: À ~~~~~ là lão Mạn.

Trái tim Thù Tiểu Mộc nhảy bùm bụp:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Người quen à?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Nhấp ngụm trà ] Trước tiên gửi Hồi linh đan cho vi sư cái đã!

Thù Tiểu Mộc cắn răng một cái, gởi bình hai Hồi linh đan bốn sao qua, đối phương không chút khách khí nhận lấy, sau đó không hề hồi âm. Thù Tiểu Mộc kiềm chế không được nữa ...

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ! !

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Gì?

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : [ Đập bàn ] Mạn Đà La! !

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Nhấp ngụm trà ] Lão Mạn à... [ Ngậm miệng ] không quen.

Thù Tiểu Mộc lật bàn.

Thù Tiểu Mộc tức giận bừng bừng, tức đến chín giờ hai mươi, cự tuyệt Thánh Kỵ Sĩ mời vào tổ đội ba lượt, cuối cùng đến khi Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên phát lời mời tổ đội đến, cô thật sự không còn mặt mũi nào cự tuyệt, mới uốn uốn éo éo vào tổ đội.

Vào tổ đội rồi mới cảm thấy mình đã hiểu lầm sư phụ, bởi vì một cái ID trong tổ đội đã làm cho tim cô đập gia tốc, huyết áp lên cao, không sai, cái ID kia đúng là —— Mạn Đà La.

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Phó bản cấp ba lăm giết Mã Mạc Ngưu.

Thù Tiểu Mộc nhanh chóng giải trừ trạng thái bãi quán, lập tức truyền tống đi phó bản u cảnh Hoàng Tuyền, sau đó ở cửa phó bản, lần đầu tiên cô thật sự cảm nhận được sự kỳ diệu của bốn chữ "Nai con nhảy loạn" này.

Thân ảnh màu đen nắm song đao kia vẫn lấy một cái tư thế nửa quỳ hồi máu hồi lực như cũ, nhìn từ phía sau có vẻ tuấn dật phi phàm. Đội ngũ của cô và Mạn Đà La như cái tổ uyên ương, khi hình cái đầu kia xuất hiện tại phần đội ngũ phía trên bên trái màn hình của mình, Thù Tiểu Mộc cảm thấy dường như mình hơi thiếu dưỡng khí.

U cảnh Hoàng Tuyền là một phó bản lớn, tuy rằng cấp bậc để vào chỉ cần cấp ba lăm, nhưng quái vật bên trong đều da dày máu nhiều, dũng mãnh phi thường. Thù Tiểu Mộc không tập trung như vậy, bị đánh chết là chuyện đương nhiên. Sau đó, đội trưởng liền lên tiếng.

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Lão Mạn, chăm sóc đồ đệ tui giùm nhé.

[ Tổ đội ] Mạn Đà La: Ừ.

Đó là lần đầu tiên Thù Tiểu Mộc biết, hóa ra được người ta chăm sóc lại hạnh phúc đến như vậy. Cô dẫn quái tới, thích khách kia lập tức mở kỹ năng hóa huyết gia tốc chạy lên, tung kỹ năng kéo quái trở về. Kỹ năng hóa huyết bao phủ trên vũ khí màu đen một tầng đỏ nhàn nhạt, hoa lệ ghê người. Mọi người đều lo đánh quái hồi máu, chỉ có mình Thù Tiểu Mộc nhàn tản lượn qua lượn lại, cô thậm chí đáng khinh phóng to đến mức gần nhất, đi nghiên cứu vòng eo thon nhỏ mất hồn của thích khách. =_=|||

Ngay lúc mạch máu cô căng tràn, máu mũi chảy đầy bàn, phó bản Hoàng Tuyền đã xong.

Màn hình phía trên hiện lên: đội trưởng rời khỏi phó bản Hoàng Tuyền u cảnh. Sau đó một đoạn chờ tiến độ thật dài bắt đầu chạy, những người liên can đều bị truyền tống ra ngoài. Thù Tiểu Mộc bi phẫn, còn nói là cái gì phó bản lớn độ khó cao yêu cầu mười người tham gia, sao mới ba mươi phút đã xong rồi chứ? !

Cho ra kết luận: trò chơi gạt người! ! !

Phó bản vừa chấm dứt, thích khách lập tức rời khỏi đội ngũ, cưỡi Tuyệt Địa mã (1) hệ thống đưa tặng, dọc theo đường Ba Thục chạy thẳng về phía trước,nhanh chóng biến mất trong cột sáng bảy màu. Thích khách yếu nhớt cấp năm mươi đứng ở cửa phó bản lấy bốn mươi mốt độ ngửa đầu nhìn trời, ảm đạm thương tâm. >_

Thình lình tin tức lại thêm mấy dòng mật ngữ:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Không tức giận nữa chứ?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Bị hút mất hồn rồi à?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Bắt loa kêu ] Đồ nhi yêu quý —— hồi hồn ————

Thù Tiểu Mộc liền cảm thấy thực khinh bỉ, đều là con trai, nhìn xem người ta lạnh lùng bao nhiêu, tên sư phụ phá sản của cô tại sao lại ầm ỹ đến vậy chứ? !

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Éc, mới ra ngoài một chút.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Vỗ về ] Con cũng nên thăng cấp nhanh chút đi, chơi lâu như vậy mà còn là gỗ mục. Chơi trò chơi không thăng cấp thì có cái gì thú vị đâu...

Đối mặt một tên lắm mồm cứ thao thao bất tuyệt phát biểu, Thù Tiểu Mộc rơi lệ đầy mặt: Các bạn yêu ma từ thời thượng cổ ơi, các bạn mang tên này cùng đi đi...

>_

Buổi sáng bảy giờ rưỡi, chuông báo di động ở bên gối hát lên cao vút: "Đứng lên —— những người không muốn làm nô lệ, dùng máu thịt của chúng ta xây thành trường thành mới—— "

Bị người ta xốc chăn lên, Thù Tiểu Mộc cảm thấy rất thống khổ: "Nếu nguyện ý làm nô lệ thì có thể không cần đứng lên, Thất Trường, tui có thể ngủ thêm một chút chứ?"

Lôi Lôi chụp lên mái tóc rối như ổ gà của cô: "Ngủ chết bà luôn đi!"

Thù Tiểu Mộc đã miễn dịch với chiêu Thiết Sa chưởng này, thế nên cô còn có thể da mặt dày kêu người đang ra cửa một tiếng: "Thất Trường, mua giúp tui một tô cháo ngô nha ——" cảm thấy mình có thể ngủ thêm một chút, hậu quả là... Thù Tiểu Mộc đi học muộn.

Thù Tiểu Mộc nhìn kim đồng hồ trên tường đã chỉ tới số chín, thở dài nhẹ nhõm một hơi, rốt cuộc cũng muộn học, có thể nhắm mắt lại tiếp tục ngủ. >_

Đến mười giờ bị tiếng kêu báo mật ngữ trong Thiên Hạ đánh thức, cô lung tung chải tóc, đi đến trước mặt cái máy tính mà cô công tác ngày đêm, không thể nghỉ ngơi, lắc lắc chuột để tắt bảo vệ màn hình, liền thấy bên trái có một dòng tin tức:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đồ nhi yêu quý, vi sư cho nhóc một cơ hội chuyển đạt tình yêu nồng nàn của con đến Lão Mạn —— phó bản Hồng Tụ đường cấp bốn tám, hai người mang thêm một người cùng đi.

Thù Tiểu Mộc chưa từng chờ mong phó bản nào như vậy, liền cảm thấy mùa xuân đến, hoa nở rộ, chim yến bay về ... Đến nỗi cô thậm chí quên hôm nay có giờ học điểm danh của một cô giáo hắc ám mang biệt danh Diệt Tuyệt sư thái** .

>_

(**Duyệt Tuyệt Sư thái: Trưởng môn phái Nga Mi đời thứ ba trong truyện Ỷ thiên đồ long ký của nhà văn Kim Dung, tính tình cực kỳ nghiêm khắc, lạnh lùng, nặng nề định kiến và giáo điều.)

Ba người đi phó bản cấp bốn tám, thầy thuốc là Tử Điệp, lúc ấy cũng chỉ có cấp năm mốt, nhưng Mạn Đà La lúc ấy đã cấp sáu chín, cho nên tuyệt đối không có một chút khó khăn nào. Vì muốn cho người nào đó chú ý, lúc đánh tới BOSS Hộ Tháp giả Thù Tiểu Mộc xung phong nhận việc chạy lên kéo quái, cô tha quái chạy a chạy a chạy, nhìn cột máu chậm rãi ngắn lại kia, có người nhịn không được:

[ Người xa lạ ] Mạn Đà La nói với bạn: Độn thổ đi!

[ Người xa lạ ] Bạn nói với Mạn Đà La: [ Chột dạ ] Độn thổ là cái gì?

Mạn Đà La nhìn cột máu càng ngày càng ngắn kia:

[ Người xa lạ ] Mạn Đà La nói với bạn: Nhanh đi ——

Đó là kỹ năng giữ mạng của thích khách, khi nhân vật thi triển sẽ chui vào lòng đất, vừa không thể phát động công kích, cũng không thể bị công kích, sau đó trực tiếp thoát ly khỏi cuộc chiến, giá trị thù hận cũng được tẩy sạch. Thù Tiểu Mộc luống cuống tay chân tìm nửa ngày, sau khi BOSS đánh chết cô một phút, rốt cục tìm được phím mà người nào đó bảo ấn, đây cũng là kỹ năng đầu tiên cô chân chính học được cách sử dụng.

[ Đội ngũ ] Tử Điệp: Phụt ha ha ha ha, Tiểu Mộc!

Mạn Đà La dùng phù sống lại kéo cô dậy, không nói câu nào.

Thù Tiểu Mộc ngồi ở trước máy tính, mặt đỏ thành quả cà chín.

Phó bản cấp bốn tám hoàn thành, ít nhất Tiểu Mộc cũng hiểu được một đạo lý —— Phó bản thật sự không phải một là nơi dùng để mơ mộng chuyện yêu đương. =_=||||

Khi tên BOSS cuối cùng ngã xuống ba người truyền tống đến cửa phó bản, Thù Tiểu Mộc thấy một dòng mật ngữ màu tím hồng:

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: Tiểu Mộc, mình phát hiện mình yêu anh chàng thích khách này rồi. [ Đỏ mặt ]

Thù Tiểu Mộc cảm thấy mùa thu đến, lá cây rơi rụng, một đám chim nhạn ở trên không trung lúc xếp thành một chữ bi, lúc lại xếp thành một chữ kịch. = =

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: [Đỏ mặt] Bạn nói mình nên thổ lộ với cậu ấy như thế nào đây?

Một năm kia Thù Tiểu Mộc vừa tròn mười tám tuổi, tuy rằng thường xuyên giao tiếp cùng AV, GV, nhưng vẫn còn được xưng là hiền lành ngây thơ. Cô ngồi ở ký túc xá nữ sinh phòng 402 dựa vào cửa sổ máy tính trước bàn, chậm rãi đánh chữ, cảm giác kia tựa như nghẹn hai trăm năm mươi cân Hoàng Liên***:

( ***Hoàng Liên: Một vị thuốc Đông Y, rất đắng. Thường khi có chuyện gì muốn nói mà không nói được hoặc oan ức thì thường ví với nghẹn Hoàng Liên.)

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Tử Điệp: Bạn có thể phát tin thế giới thổ lộ với cậu ta, hoặc là tìm sư phụ bạn bóng gió với cậu ta một chút.

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: [ Hôn môi ]Tiểu Mộc bạn thật tốt quá, mình đi tìm sư phụ đây!

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Tử Điệp: Ừa, ở chỗ mình có loa thế giới (đạo cụ phát tin tức thế giới), có thể cho bạn trước.

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: [ Ôm chầm ] Tiểu Mộc mình yêu bạn.

Thù Tiểu Mộc thỉnh cầu giao dịch với Tiểu Điệp, khi tin tức thế giới mang theo tình yêu "Đậm đặc" của một cô gái khác dành cho Mạn Đà La chạy qua máy tính màn hình của cô, Thù Tiểu Mộc cảm thấy nếu Thiên hạ ra cái bảng bi kịch đau khổ nhất, hình như cô cũng có thể chiếm vị trí thứ nhất. >_

Cho nên bạn thấy đấy, cho dù chỉ là tình yêu trong game, quá mức nút nhát rụt rè cũng là khuyết điểm không ổn. Vì thế đóa hoa đào đầu tiên của Thù Tiểu Mộc héo tàn trong màn bi kịch nơi đất hoang này. Có lẽ khi mọi người trong game đều không nhớ gì về việc này, thậm chí bạn cũng có thể coi như không có việc gì giục ngựa đi ngang qua Cửu Lê Trung Nguyên, Ba Thục Giang Nam, Lôi Trạch Yến Khâu, cả đời bạn cũng không nghĩ đến có một đoạn thời gian như vậy từng đi qua, từng bị một cái ID làm cho xấu hổ đến không mở miệng được, từng có cảm xúc thầm mến, triền miên không muốn xa rời như thế.sssssssssssssss

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.