Gả Cho Tổng Giám Đốc Phải Cẩn Thận

Chương 17




Hỗn Thiên Lăng dù không phải hồn nguyên chi bảo, ít nhất cũng đứng đầu trong thần binh, chí bảo như vậy cao thủ Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu dù muốn che giấu cũng không làm được.

Dù sao thần binh còn chưa bị luyện hóa, nhất là chí bảo như Hỗn Thiên Lăng đều đã có linh trí, có thể bị giam khốn nhưng muốn nó không phát ra động tĩnh tuyệt đối là không thể nào.

Tìm không được Tần Tân Nguyệt, trước tiên dùng Hỗn Thiên Lăng gây động tĩnh lớn, hoặc thu phục trước, nhất định có thể làm cho Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu kinh hoảng, đến lúc đó hết thảy an bài của bọn hắn sẽ bại lộ, muốn tìm người hay làm chuyện khác đều sẽ đơn giản hơn.

Mà nếu có thấy lấy được kỳ vật gì đó tới tay trước, vậy thì lần này…

Thần Dạ cười lạnh, cùng Trạc Ly đi xuống tận nơi sâu nhất.

Trong lòng đã quyết định chủ ý, Thần Dạ không chút do dự cùng Trạc Ly chạy nhanh tới mục tiêu.

Không thể không nói Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu bỏ ra tâm tư không nhỏ, mỗi tầng cung điện cơ hồ đều giống nhau như đúc, người ngoài đi vào nếu như không cẩn thận căn bản không phát hiện được chỗ bất đồng.

Trong lúc vô hình cũng trở thành ưu đãi, ít nhất nếu linh hồn lực không quá cường đại, dùng mắt thường đều có thể thấy rõ ràng.

Điều này không hề có chút ngăn trở với Thần Dạ, hắn cùng Trạc Ly dùng tốc độ nhanh như chớp chỉ thời gian ngắn đã đến tận sâu trong lòng đất.

Nơi này cũng có dãy kiến trúc sừng sững, còn có từng luồng khí tức áp bách đan xen trong không gian.

Chỉ tiếc lần này người đến là Thần Dạ cùng Trạc Ly, những cao thủ kia vẫn chưa phát hiện được bọn họ.

Nhưng chân mày của Thần Dạ cũng đang cau chặt lại.

Lúc tiến vào thành trì, bốn gã cao thủ hoàng huyền đứng gác trên không trung xây dựng một Huyền trận canh giữ không cho người lén lút xâm nhập.

Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu có bốn cao thủ như vậy cũng không đáng ngạc nhiên, dù sao thế lực cũng cường đại như Lăng Tiêu Điện tại Đông Vực, nhưng đi tới nơi đây Thần Dạ ít nhất cảm nhận được có năm đạo khí tức của cao thủ hoàng huyền.

Nếu như vậy Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu có tới chín vị cao thủ hoàng huyền, thật khiến người khiếp sợ, như vậy thế lực này còn cường đại hơn cả Lăng Tiêu Điện hay sao?

Thực lực như thế cũng chưa thể xưng bá Bắc Vực, thậm chí nghe lời đồn đãi Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu còn không bằng Kiếm Tông.

Chẳng lẽ bọn hắn vẫn luôn che giấu?

Nếu như bọn hắn không che giấu, Thần Dạ có thể xác định dù bọn hắn không cấu kết với Tà Đế Điện, cũng phải liên kết với thế lực khác.

- Công tử, ở đó!

Trạc Ly chỉ vào một chỗ truyền âm nói.

Thần Dạ gật đầu, bọn họ đang ở một chỗ phía bắc, có một cỗ chân khí cực kỳ kỳ quái đang chậm rãi xuất hiện.

Thần Dạ từng tiếp xúc với Thiên La Lăng, liền cảm ứng được cỗ khí tức kia chính là Hỗn Thiên Lăng không cần nghi ngờ.

Không hổ là chí bảo của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, dù chung quanh đã có phòng bị chặt chẽ nhưng vẫn không ngăn cản được chí bảo tán phát ra khí tức.

- Đi!

Thần Dạ khẽ quát, thân hình phóng ra nhanh như chớp.

Nơi này có thật nhiều cao thủ canh gác, nếu muốn lặng yên lẻn vào chỗ cất giữ Hỗn Thiên Lăng là không thể nào, bởi vậy hắn cũng đã làm xong hết thảy chuẩn bị.

Nếu nhất định phải chống lại cao thủ của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, như vậy phải dùng tốc độ nhanh nhất đem người canh gác nơi này giết chết.

Muốn làm ra trận thế lớn như vậy, mục đích chính là vì đem cạm bẫy của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu bộc lộ, khiến cho Huyền Lăng cùng phu thê Tôn Vĩ đều biết rõ.

Đem tốc độ thi triển đến mức tận cùng, thân thể Thần Dạ cơ hồ hóa thành một mũi tên thẳng tắp lao qua, khí tức cũng bị hắn ẩn nấp thật hoàn mỹ, nếu nơi này không có cao thủ tôn huyền cũng sẽ không ai phát hiện được hắn.

Không qua bao lâu hai người đã đến gần chỗ cất giữ Hỗn Thiên Lăng, đây là một tòa kiến trúc được kết giới cường đại bao vây chung quanh.

- Trạc Ly tiền bối, chuẩn bị xong chưa?

Trạc Ly gật đầu, Thần Dạ không chút do dự vung tay, lực cắn nuốt trực tiếp xuyên tới chỗ năng lượng kết giới.

- Ông!

Một đạo ba động cực nhỏ truyền đến.

Thần Dạ hừ lạnh một tiếng, bàn tay nhẹ nhàng siết chặt, huyền khí lần thứ hai bộc phát, hóa thành không gian lực giam cầm cả không gian chung quanh.

Phản ứng của hắn rất nhanh, tốc độ ra tay cũng kinh người nhưng vẫn không ngăn cản được những người canh giữ, chỉ một thoáng liền có một thanh âm tràn ngập sát ý lạnh lùng truyền đến.

- Bọn đạo chích phương nào, dám càn rỡ tại địa bàn Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu!

Lời vừa dứt, những cỗ khí tức kia đã bắn vọt tới.

- Công tử, những người này giao cho ta, ngươi cứ việc phá vỡ kết giới vào trước!

Trạc Ly cười lạnh, không hề đem những cao thủ kia xem vào trong mắt.

- Tiền bối cẩn thận một chút.

Thần Dạ cũng không dây dưa, lực cắn nuốt đem năng lượng kết giới thôn phệ thành một lỗ hổng, bàn tay hắn nắm lại thành quyền nặng nề oanh thẳng ra ngoài.

- Phanh!

Năng lượng kết giới khổng lồ lập tức nứt nẻ như mạng nhện, khoảnh khắc sau liền vỡ nát.

Cùng lúc đó một cỗ khí tức cường đại lại sắc bén cổ lão hoàn toàn phóng thích ra ngoài.

Thần Dạ lao nhanh vào bên trong.

Căn phòng không lớn nhưng tràn ngập cảm giác áp bách nặng nề, khi Thần Dạ vừa bước vào, lực áp bách bao trùm tới như mưa rền gió dữ.

Năng lượng huyền khí từ trong cơ thể điên cuồng tuôn ra, hóa thành quang bích bảo hộ thân thể, ánh mắt Thần Dạ nhìn vào tận sâu trong căn phòng, nơi đó có một chút hồng quang lóe sáng rực rỡ, lại mang theo vẻ nóng rực làm hư không chung quanh đều bị vặn vẹo.

Bên trong hồng mang là một sợi dây lưng tơ lụa vô cùng mềm mại, nhìn qua không khác gì Thiên La Lăng, khí tức cũng thật giống nhau, tuy không phải hồn nguyên chi bảo nhưng phẩm cấp tuyệt đối là trên thần binh.

Đây chính là Hỗn Thiên Lăng.

Xem ra phải đem Hỗn Thiên Lăng cùng Thiên La Lăng kết hợp thành một mới có thể trở thành hồn nguyên chi bảo.

Thần Dạ không hề nghĩ ngợi, vung tay, Thiên Đao từ trong cơ thể thoáng hiện hướng ngay chỗ Hỗn Thiên Lăng.

- Ông!

Thiên Đao xuất hiện, hồng mang bao phủ Hỗn Thiên Lăng liền run rẩy như gặp khắc tinh, cảm xúc của nó trở nên vô cùng sợ hãi.

Thân là Hỗn Độn chí bảo, trạng thái của Thiên Đao lại đang ở đỉnh phong, nếu còn không áp chế được Hỗn Thiên Lăng thì Hỗn Độn chí bảo chỉ là hư danh.

Nhìn thấy Hỗn Thiên Lăng đã an tĩnh trở lại, Thần Dạ lấy ra Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, ngũ thải quang hoa bao phủ, bắt đầu thu lấy Hỗn Thiên Lăng.

- Xuy!

Ngay lúc Thiên Địa Hồng Hoang Tháp muốn hút Hỗn Thiên Lăng vào bên trong, một đạo ý niệm vô cùng sắc bén đột nhiên truyền vào, mặc dù đạo chân khí khủng bố kia không nhắm vào Thần Dạ nhưng làm thân thể hắn cảm thấy rét lạnh.

- Cỗ khí tức này…

Thần Dạ nhướng mày, đột nhiên tránh sang một bên.

Chỉ thoáng chốc một đạo hắc ảnh lao vào phòng.

Thần Dạ chợt động, thu hồi Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, hắc ảnh lập tức xuất hiện ngay trước mặt Hỗn Thiên Lăng, chí bảo kia lại không chút phản kháng bị người nọ lấy đi.

Quá trình này cực nhanh, chỉ đảo mắt hồng mang đã tiêu tán, hắc ảnh kia lại như quỷ mị bay ra khỏi phòng, chỉ thoáng chốc đã biến mất vô tung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.