Gả Cho Tổng Giám Đốc Phải Cẩn Thận

Chương 15




Hơn nữa tu vi của thiếu nữ kia không kém gì Thần Dạ, hơn nữa thực lực của Kiếm Tông chỉ sợ còn hơn cả Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, không nghĩ tới bọn hắn còn dám bày kế bẫy Huyền Lăng, bọn hắn dựa vào cái gì?

Chẳng lẽ…

Trong mắt Thần Dạ tràn ngập rét lạnh, nếu là như vậy Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu quả thật không cần tiếp tục tồn tại!

- Đại hội Bắc Vực sẽ bắt đầu lúc nào?

- Năm ngày sau, với tốc độ của đại nhân hẳn có thể đuổi tới!

Lão giả vội vàng đáp.

- Hẳn là có thể đuổi kịp!

Thần Dạ cười lạnh nhìn lão giả, hàn ý trong mắt làm lão giả vội vàng cúi thấp đầu.

- Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu!

Thần Dạ nhẹ giọng lẩm bẩm, cho dù có âm mưu thì thế nào!

Nếu phu thê Tôn Vĩ không thể không đi, như vậy Huyền Lăng cũng sẽ đi, mình còn có lý do gì không đi xem thử, ít nhất phải hiểu biết những thế lực lớn Bắc Vực có điều gì đặc biệt hơn người.

Lần này nếu đi phải đem toàn bộ ân oán giải quyết cho xong là tốt nhất.

- Chúng ta đi!

Thân ảnh Thần Dạ vừa động, nhanh như chớp đã bay vọt lên không, lát sau đã biến mất vô tung, Trưởng Tôn Nhiên cùng Trác Ly theo sát sau lưng hắn.

Nhìn thấy ba người đã rời khỏi, người của Yêu Động Thiên đều thở mạnh, hồi lâu sau Vân Bách mới khôi phục được chút nguyên khí, trong mắt bắn ra oán hận vô tận.

Nhưng nghĩ đến kiếp này khó thể đích thân trả thù trở về, ánh mắt Vân Bách lại trở nên ảm đạm. Cho dù Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu có âm mưu thì thế nào, có vị cao thủ tôn huyền kia đi theo, có ai làm được gì Thần Dạ?

Trên bầu trời, ba đạo thân ảnh bay nhanh như chớp.

- Thần Dạ, Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu dám làm như vậy, nhất định có điều dựa vào. Nói không chừng Tà Đế Điện cũng tham dự bên trong. Nếu chúng ta cứ đi qua như vậy, địch trong tối mà chúng ta ngoài sáng, chỉ sợ là rất khó thành công.

Trưởng Tôn Nhiên trầm giọng nói.

Thần Dạ yên lặng gật gật đầu, nếu lần này đến Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu chỉ là vì giết chóc hắn cũng không sợ, huống hồ Kiếm Tông cũng sẽ phái cao thủ đến tham gia, không cần lo lắng địch nhiều mà người mình quá ít.

Nhưng nếu Tôn Vĩ cùng Hoàng Vũ đều cũng đến, nói rõ Tần Tân Nguyệt rất có thể đã bị cao thủ Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu bắt trở về, như vậy đầu tiên phải nghĩ cách cứu người ra trước.

Nhưng muốn cứu người ở địa phương lớn như thế thật sự là không đơn giản.

Nghĩ đến đây, Thần Dạ nói:

- Trong địa giới Bắc Vực có phân điện của Tà Đế Điện, mỗi nơi đều có một gã hộ pháp trấn thủ, nói cách khác sẽ có một cao thủ tôn huyền, Trạc Ly tiền bối, ngươi có nắm chắc làm cho những cao thủ cùng cấp không thể phát hiện ra ngươi hay không?

Nghe vậy Trạc Ly nói:

- Công tử, trước mắt chúng ta cũng không biết cao thủ tôn huyền của Tà Đế Điện có cấp độ nào, cho nên ta chỉ có thể nói sẽ tận lực.

Thần Dạ gật đầu, lại tiếp tục nói:

- Trưởng Tôn cô nương, người của Tàn Dương Môn cũng sẽ đến, đến lúc đó chúng ta tách ra hành động, ta cùng Trạc Ly tiền bối ở trong tối còn nàng liên lạc cao thủ Kiếm Tông, nếu như có thể nhờ bọn hắn phối hợp một chút. Chuyện cứu người hãy giao cho ta, các ngươi chỉ cần tận khả năng đem cao thủ tiến vào Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu bài tra một lần, phân biệt rõ kẻ địch cùng bằng hữu là được.

- Một khi nhận được tin tức của ta, các vị âm thầm gạt bỏ toàn bộ địch nhân kể cả người của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, nếu người của Tà Đế Điện xuất hiện, Trạc Ly tiền bối, như vậy sẽ giao cho ngươi.

Tuy cao thủ Kiếm Tông cường đại nhưng cũng chỉ ở địa giới Bắc Vực, mà thế lực của Tà Đế Điện quá mạnh mẽ, Thần Dạ còn chưa muốn làm cho Kiếm Tông bị liên lụy vào. Nếu chỉ riêng đánh chết cao thủ trong địa giới Bắc Vực, Tà Đế Điện sẽ không có lý do đi trách móc Kiếm Tông.

Nếu như Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu đã cấu kết với Tà Đế Điện, như vậy mục tiêu của Tà Đế Điện lần này chính là Huyền Lăng cùng Thần Dạ, chỉ cần hai người không xuất hiện Tà Đế Điện sẽ không tùy tiện ra tay.

Như vậy hắn sẽ có cơ hội đi cứu viện Tần Tân Nguyệt.

- Như vậy huynh phải cẩn thận một chút.

Sự tình quan hệ trọng đại, Trưởng Tôn Nhiên đành vứt bỏ nhi nữ tình trạng, căn dặn Thần Dạ một tiếng sau đó dẫn đầu chạy về hướng Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu.

Đợi sau khi thân ảnh của nàng biến mất, Thần Dạ nhìn qua Trạc Ly, nhàn nhạt cười nói:

- Trạc Ly tiền bối, ngươi có kiến thức rộng rãi, cũng biết rõ sự cường đại của Tà Đế Điện…

Không đợi Thần Dạ nói hết lời, Trạc Ly đã hiểu được ý tứ của hắn, chỉ cười nói:

- Công tử, những lời đó cũng không cần nói ra, có câu nói một lời nói một gói vàng, ý tứ của ta đã thật rõ ràng.

- Đa tạ.

Thần Dạ ôm quyền nghiêm mặt nói:

- Một ngày nào ta đạt đủ thực lực, sẽ tận hết khả năng hoàn thành tâm nguyện của tiền bối.

Ở một địa phương tại Bắc Vực, có một mảnh bình nguyên rộng mở, dọc theo bình nguyên mãi đi về hướng bắc, sau mấy ngàn dặm ở cuối bình nguyên, vùng đất kia chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt.

Nơi đó có một thung lũng thật lớn, xa xa bốn phía là tường thành cao ngất đem thung lũng vây quanh bên trong, nhìn từ xa chính là một tòa thành trì khổng lồ.

Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu nằm trong thung lũng này.

Dù nơi này xa xôi, tài nguyên không quá phong phú, nhưng bởi vì có Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu ở đây, tòa thành trì lại vô cùng náo nhiệt.

Khi Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu phát ra tin tức muốn cử hành đại hội Bắc Vực, tòa thành trì có vẻ càng thêm thịnh vượng, có vô số người từ khắp bốn phương tám hướng liên tục chạy tới.

Khắp bốn phía tường thành, bốn cửa thành đều có thật nhiều cao thủ canh gác, mỗi người muốn đi vào tham gia đại hội lần này vô luận là ai, thuộc thế lực nào lúc vào thành đều phải đăng ký.

Đối với việc này không có ai dị nghị, đây là quy củ, nếu có người phá hư sẽ bị toàn bộ các thế lực liên thủ thảo phạt.

Xa xôi phía chân trời, hai đạo thân ảnh chạy tới nhanh như chớp, khi đến gần, thân ảnh thoáng hiện, dừng ở xa xa nghiêng đầu nhìn vào thành trì nguy nga.

- Xem ra bọn hắn đã sớm có chuẩn bị, đề phòng những người ỷ vào tu vi cao thâm yên lặng trà trộn vào.

Sau một lát cảm ứng, Thần Dạ trầm giọng nói, trên bầu trời thành trì có cao thủ hoàng huyền đang theo dõi hết thảy chung quanh.

- Trạc Ly tiền bối, có phát hiện người nào cường đại hơn hay không.

Một lát sau Thần Dạ hỏi.

Trạc Ly thu hồi ánh mắt, nói:

- Không có chân khí của cao thủ tôn huyền, nhưng công tử, nếu bây giờ chúng ta muốn đi vào chỉ sợ không dễ dàng như vậy.

- Sao lại thế này?

Thần Dạ nhướng mày, nếu không có cao thủ tôn huyền, với tu vi Trạc Ly muốn mang chính mình đi vào thành hẳn phải dễ dàng.

Chỉ vào phía trước, Trạc Ly trầm giọng nói:

- Công tử, ngươi có chú ý hay không, bốn gã cao thủ hoàng huyền kia vừa vặn phân ra bốn phương đông tây nam bắc mà đứng, mà chân khí giống như từ chỗ đứng tán phát ra, đồng thời lại chặt chẽ tương liên vào một chỗ tại trung tâm, nếu như ta không đoán sai, đây là một trận pháp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.